yh's ending (2).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Jisoo đã khóc trong căn hộ của mình khi bảo Jeonghan rời đi mà không cần mở cửa. Hôm qua, em gần như đã đầu hàng theo bản năng của mình và để bản thân chìm đắm trong mùi hương và vòng tay của Jeonghan, nhớ da diết không gian an toàn và hơi ấm mà nó mang lại. Vào thời điểm đó, em đã quên đi tất cả mọi thứ và chỉ muốn ở bên alpha lớn mà em vẫn yêu rất nhiều.

Tuy nhiên, ngay khi trở về nhà, em lại rơi vào nỗi lo sợ bị bỏ rơi một lần nữa. Em sợ việc phải ở bên Jeonghan một lần nữa vì nó khiến em nhớ lại tất cả những kỉ niệm trong quá khứ. Em đã cảm thấy tan nát biết bao, em đã gần như muốn kết liễu cuộc đời mình ngay lập tức khi hắn bỏ rơi em mà chẳng thèm nhìn lại.



Jisoo sợ phải trải qua nỗi đau đó một lần nữa, sợ phải thử lại lần nữa.



Em nhẹ nhàng sờ bụng. Hầu như không có gì ở đó, nhưng chẳng bao lâu nữa, em sẽ có thể nghe thấy nhịp tim yếu ớt của con mình, của đứa bé mà em đã cùng Jeonghan tạo ra.


Em cảm thấy choáng ngợp, em cảm thấy sợ hãi với việc phải làm cha mẹ. Nhưng em đã hít một hơi thật sâu và tự thuyết phục bản thân rằng mình sẽ ổn nếu không có hắn, con em sẽ ổn thôi. Đó có thể là quyết định tốt nhất hoặc tồi tệ nhất mà Jisoo từng đưa ra, nhưng em đã quyết định rồi.


____________


Không cần phải nói, Jisoo đã sai. Em đã sai khi nghĩ rằng mình sẽ hoàn toàn ổn nếu không có Jeonghan. Sức khỏe của em ngày càng xấu đi và có vẻ như ngay cả đứa con của em cũng đang phản đối chính em vì đã đưa ra quyết định như vậy.


Một omega đang mang thai rất cần người bạn đời của họ ở bên cạnh họ trong suốt thai kỳ để giúp sinh ra một đứa trẻ khỏe mạnh, được ngửi thấy mùi của alpha là điều thực sự cần thiết cho nó.

Tuy nhiên, đứa nhóc của Jisoo lại bị tước đoạt tất cả những điều đó. Wonwoo, lúc đầu, đã cố gắng nhẹ nhàng khuyên nhủ Jisoo nên nghĩ lại về điều đó. Hãy suy nghĩ xem liệu em có thực sự muốn con mình lớn lên chỉ với cha hoặc mẹ hay không, trong khi em có thể có cả hai.


Và dù Jisoo tốt bụng đến đâu, em có vẻ vẫn kiên quyết không cho Jeonghan cơ hội thứ hai.


Cho đến một ngày, Jisoo gần như ngất đi vì phải trải qua quá nhiều căng thẳng cùng một lúc. Khi đó, Wonwoo lãnh đủ và chịu thua hoàn toàn. Ngay sau khi Jisoo tỉnh dậy, cậu đã nói chuyện nghiêm túc với omega nhỏ để em suy nghĩ lại về việc này.


Wonwoo ghét Jeonghan, cậu sẽ nói điều đó một lần nữa. Nhưng đây là vấn đề sức khỏe của Jisoo và con của em. Và Wonwoo không phải là người đàn ông vô tâm, người mà sẽ chỉ ngồi một chỗ và không làm gì trong khi Jisoo có lẽ đang đưa ra quyết định ngu ngốc nhất từ ​​trước đến nay.


Wonwoo hiểu vì sao Jisoo sợ, cậu hiểu vì sao omega nhỏ lại sợ phải lấy một người như Jeonghan lần nữa. Nhưng Jisoo phải biết tại sao Wonwoo nghĩ rằng em nên cho Jeonghan cơ hội thứ hai.


Jeonghan không còn là người đàn ông khinh bỉ như trước đây nữa. Wonwoo nhận thấy những thay đổi trong hành động của alpha lớn kia trong vài tháng qua. Jeonghan đã thay đổi rất nhiều kể từ khi Jisoo bước vào cuộc đời hắn, và Wonwoo đã nhìn thấy vẻ ngoài của người đàn ông một năm trước và hiện tại.

Biết rằng đó là khoảng thời gian Jeonghan vừa kết hôn với Jisoo, Wonwoo có thể đoán rằng hắn đã yêu em kể từ đó. Trong các cuộc họp kinh doanh, Jeonghan ghét ai đó ngắt lời mình, nhưng khi ai đó gửi tin nhắn cho hắn giữa cuộc họp, Jeonghan thậm chí còn không cau mày.

Trong một tích tắc, Wonwoo thậm chí sẽ thấy một nụ cười trìu mến nở trên khuôn mặt nghiêm khắc thường thấy của alpha lớn. Jeonghan đã thay đổi kể từ khi Jisoo bước vào cuộc đời hắn và hắn cũng đã mất đi ánh sáng trong mắt mình kể từ khi hắn tự loại bỏ em khỏi cuộc đời mình.

Đó là một quyết định ngu ngốc của Jeonghan, cuối cùng đã làm tổn thương cả Jisoo và cả chính hắn. Nhưng mọi người đều phạm sai lầm. Còn Wonwoo, vì đứa bé, chỉ muốn em thử lại lần nữa, để cho người đàn ông ấy cơ hội thứ hai.


Và có vẻ như Jisoo cũng sắp từ bỏ sự bướng bỉnh của mình và bắt buộc phải làm theo. Em muốn quay lại với Jeonghan một lần nữa.


Em đã làm vậy. Em không muốn lãng phí thời gian nữa và sau cùng, em vẫn lựa chọn đi cùng với người mà em yêu rất nhiều.

____________


Jeonghan đã gần như không thể tin được khi nhìn thấy Jisoo một lần nữa trong nhà mình. Ngôi nhà của họ . Trong một giây, hắn thoáng nghĩ mình đang mơ. Nhưng không. Nó là thật. Jisoo trong vòng tay hắn là thật.



Chẳng bao lâu sau họ đã làm sáng tỏ mọi chuyện và hứa sẽ cùng nhau làm cho mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn, lần này không còn khúc mắc, không còn thù hận và cũng không còn bí mật nào nữa.


Jeonghan xin lỗi em đàng hoàng vì đã từng là một thằng khốn nạn, xin lỗi vì đã làm tan nát trái tim của omega nhỏ tội nghiệp.


Hắn tỏ tình đàng hoàng với em, thú nhận rằng hắn yêu em sâu đậm và điên cuồng như thế nào. Rằng hắn sẽ phải làm sao mỗi khi nghĩ về một tương lai không có em ở bên cạnh. Hắn nhớ em. Hơn bất kỳ điều gì khác, hắn thực sự nhớ em da diết trong những tháng vừa qua.


Jeonghan vẫn từng ngày hối hận vì đã đánh mất tình yêu của hắn chỉ vì cái tôi ngu ngốc, hối hận vì đã khiến người mình yêu phải khóc và đau khổ rất nhiều vì những quyết định ích kỉ của mình.


Bây giờ hắn sẽ sửa chữa lỗi lầm của mình và sẽ cố gắng làm cho mọi thứ trở nên tốt hơn. Vì lợi ích của cả Jisoo và đứa con chưa chào đời của họ.


____________


Một tháng sau, Jeonghan và Jisoo lại kết hôn. Lần này, không còn là một cuộc hôn nhân sắp đặt mà là một cuộc hôn nhân vì tình yêu lẫn nhau giữa hai người, chỉ có những người bạn thân nhất của họ tham dự đám cưới và ăn mừng cùng hai người.



Đây là một trong những ngày hạnh phúc nhất trong đời em.



Em đã khóc khi họ trao lời thề ước, lần này có vẻ rất đặc biệt, lần này hai người thực sự rất chân thành. Sau khi trao lời thề ước, Jeonghan hôn em say đắm trước mặt cả đám đông, phớt lờ tiếng rên rỉ phản đối của Jisoo khi omega nhỏ trở nên xấu hổ. Nhưng Jeonghan rất vui khi được cho cả thế giới thấy người đẹp trong vòng tay này thuộc về ai.


Sau khi hôn Jisoo, hắn cúi xuống hôn lên bụng Jisoo, nơi mà sinh linh bé nhỏ của hai người đang lớn dần. Bạn bè của họ đã cổ vũ rất lớn từ xa và thủ thỉ, thấy cặp đôi này thật đáng yêu. Jeonghan đang trừng mắt nhìn những người bạn của mình vì đã huýt sáo giữa nụ hôn của họ. Hắn sẽ nhắc nhở bản thân để dạy cho chúng nó một bài học sau.


Sau đám cưới, Jeonghan không lãng phí thời gian nữa, và được sự đồng ý của Jisoo, cuối cùng hắn cũng đánh dấu em. Cuối cùng thì hắn cũng đã kết đôi cùng với em, điều mà đáng ra hắn nên làm từ lâu rồi mới phải.



Giờ đây, Jisoo vĩnh viễn thuộc về hắn và Jeonghan không thể hạnh phúc hơn được nữa.



Khi làm tình với em trong đêm tân hôn của họ, hắn đã hôn lên ngón tay Jisoo nơi chiếc nhẫn cưới do chính mình đeo, thì thầm câu "Anh yêu em" cả nghìn lần vào tai nhóc omega nhỏ, để Jisoo biết rằng Jeonghan sẽ vì em mà sẵn sàng làm bất cứ điều gì, rằng hắn sẵn sàng chết hoặc giết bất kì ai cho em, chỉ cần em lên tiếng hỏi. Omega nhỏ chỉ có thể rên rỉ tuyệt đẹp trong vòng tay hắn, trong chính vòng tay mà em thuộc về và cảm thấy thoải mái nhất.


Khoái cảm khiến em  gần như mất trí khi vòng tay ôm lấy cổ Jeonghan, hôn đáp lại hắn.


Đêm tân hôn được cả hai trải qua một cách say đắm, tận hưởng những giây phút đắm say trong vòng tay nhau.


____________


Sau một tuần, Jeonghan đã cùng Jisoo đi khám sức khỏe lần đầu tiên trong thai kỳ để biết giới tính của đứa nhỏ. Đó là một cậu nhóc. Em gần như đã khóc khi nhìn thấy đứa nhóc của mình trên màn hình máy siêu âm.


Seungkwan, Soonyoung và Seokmin đã đến thăm em vào khoảng thời gian đó để chúc mừng Jisoo biết được giới tính của em bé. Lũ nhóc đã rất phấn khích khi nghĩ đến việc được làm chú. Jisoo thấy lạ vì Seungkwan thân với Jeonghan quá.

Bởi vì lần cuối cùng Jisoo nhớ, Seungkwan đã chửi thề Jeonghan vì đã bỏ rơi em. Nhóc omega  đã từng rất thù địch với Jeonghan. Nhưng bây giờ nhóc dường như không quá bạo lực.


Khi Jisoo hỏi Seungkwan về điều đó, nhóc omega chỉ biết cười ngượng ngùng trước khi trả lời.


"Anh ấy không tệ như em nghĩ đâu. Em có thể có hoặc không giữ bí mật nào đó với anh mà Jeonghan hyung đã bắt em hứa với anh ấy là không bao giờ nói cho anh biết."


Nhưng cuối cùng thì Seungkwan cũng kể cho em nghe mọi chuyện. Jisoo phát hiện ra Jeonghan đã bí mật tìm kiếm mình từ lâu. Cậu nhóc Seungkwan là người đảm bảo không có tên alpha nào lại gần Jisoo mà không có sự cho phép của em.

Nhóc ấy là người đảm bảo rằng suốt thời gian qua Jisoo vẫn luôn về đến nhà an toàn mỗi đêm. Nhóc cũng là người đã nhờ quản lý bảo Jisoo đóng cửa hàng sớm để em được chóng về nhà. Cậu nhóc cũng là người đảm bảo rằng không có chuyện gì xấu xảy ra với em trong suốt thời gian qua.


Jisoo thực sự không biết phải phản ứng thế nào. Em cảm thấy choáng ngợp. Em muốn nổi giận với Jeonghan vì đã làm tất cả những điều này một cách bí mật, nhưng em không thể. Bởi những cử chỉ che chở này chỉ khiến em cảm thấy ấm lòng hơn khi biết Jeonghan đã âm thầm chăm sóc mình bấy lâu nay.


Khi Jisoo chất vấn Jeonghan về điều này, alpha lớn đã tránh chủ đề này như tránh bệnh dịch và không muốn thừa nhận nó. Jisoo chỉ biết mỉm cười nhìn chồng và lắc đầu không tin nổi. Jeonghan vẫn là một tên tsundere như trước.


Khi Jisoo ngủ thiếp đi trong vòng tay của Jeonghan, em lại cảm thấy trọn vẹn. Em cảm thấy an toàn trở lại. Không từ ngữ nào có thể diễn tả được niềm hạnh phúc của em khi cuối cùng cũng có thể tha thứ cho Jeonghan và quên đi những tổn thương trong quá khứ.


Em không còn bất kỳ phàn nàn và không còn bất kỳ mối hận thù nào. Bây giờ em biết ơn vì những gì mình đang có. Vì đã có Jeonghan trong cuộc sống của mình, vì đã có thể bế đứa nhỏ quý giá như vậy trong bụng mình, vì đã tìm được rất nhiều người bạn thân thiết như Seungkwan, Soonyoung, Seokmin, và tất nhiên là cả Wonwoo nữa.



Em cuối cùng cũng cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết.


________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro