Chương 43+44+45+46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 43: Báo đáp.

Editor: Du Bình.

Ám Vũ khẽ liếm môi đại thúc, đôi tay tham lam tiến vào bên trong quần áo của y ve vuốt... Lợi dụng lúc y thất thần liền với lưỡi vào bên trong khoang miệng nóng ẩm dây dưa với cái lưỡi rụt rè kia...

Hắn hận mình không thể đánh dấu chủ quyền lên từng ngóc ngách một. Hôn cho đến khi baba thiếu khí  đến đỏ bừng cả mặt mới chịu buông cái lưỡi ngốc nghếch nọ ra...

Tiêu Tử Nhưng há mồm hít lấy hít để không khí, cả người thoát lực ngẩn ra... Nhưng chưa kịp hồi lại tinh thần thì Vân nhi đã liếm hết dòng nước bọt chảy xuống rồi áp đôi môi vào cái miệng còn vẫn  đang mở ra... Lại bị cường hôn một lần nữa, đại thúc chỉ có thể bị động mở to miệng để cho cậu quấy phá...

Ám Vân cũng giống như caca mình, hận không thể đem từng góc nhỏ môt đánh dấu chủ quyền thành của bản thân! Qua không bao lâu, đại thúc lại vì thiếu dưỡng nên cậu mới không cam lòng mà buông tha...

Còn chưa kịp hồi phục thì thân thể bị ôm lấy nhấc lên, đại thúc mơ màng hốt hoảng: "Các con muốn đưa ba đi đâu?" Vừa mới liên tục bị chiếm đoạt hai lần, giờ còn muốn mang y đi đâu đây?

"Baba à, không phải ba nói sẽ báo đáp chúng con sao?" Ám Vân tươi cười hỏi.

"A... đúng..." Sao y thấy lời Vân nhi nói cứ là lạ...

Ám Vũ mở cửa phòng của y ra, đặt y nằm lên giường rồi nói: "Nếu ba muốn báo đáp... chi bằng lấy thân luôn đi!" Nói xong, hắn cúi xuống hôn má phải y, tiếp theo dịch chuyển môi xuống phía dưới. Ám Vân cũng bắt chước hắn hôn lên má trái, rồi chạm rãi lưu lại ấn ký của cả hai trên người đại thúc.

"Chờ một chút... Ba không nói là báo đáp như vậy!" Đại thúc bị hôn đến cả người khô nóng, cảm giác trọng lượng cơ thể cứ như bị rút đi vậy.

"Baba... kể từ lần đó... Chúng con đã nhẫn đến sắp hỏng rồi!" Trong mắt Ám Vũ tràn ngập dục vọng thiêu đốt.

Lần trước đó... ký ức bị vùi sâu được đào lên... Những chuyện đã xảy ra từ năm đó được tua lại trong đầu y như một thước phim chậm... về một dêm phóng túng triền miên với bao tình cảm mãnh liệt... Tất cả, lại làm cho tâm hồn y như bay lên không muốn trở lại nữa...

"Baba... Cho chúng con, được chứ?" Ám Vân mang theo ánh mắt cầu khẩn nhưng không giấu nổi thèm khát, miệng cũng không quên nhiệm vụ của mình...

"Được..." Tiêu Tử Nhưng không hề muốn hai đứa con trai phải chịu nhẫn đến vất vả. Hơn nữa, chính bản thân y cũng đã có cảm giác rồi..

Ám Vũ ngăn không cho y được thất thần. Một tay dã không an phận vén áo y lên, đưa xuống khiêu khích vật nhỏ hơi cứng rắn...

Ám Vân trực tiếp mở vạt áo bên trái, dùng miệng liếm láp đầu vú phấn hồng, cứ thế ngấu nghiến mút mát như đứa trẻ thèm khát sữa mẹ. Một tay đỡ lâu thân thể y, tay kia không an phận tiến công bề dưới. Qua một lớp quần con, cùng anh trai mình đùa bỡn thứ đáng thương.

"Ân..."

Tiêu Tử Nhưng theo bản năng ưỡn ngực muốn càng nhiều an ủi hơn. Nhưng Vân nhi lại tinh quái làm bộ như không muốn nghiên cứu sâu, đại thúc đã khó chịu lại càng bức bách hơn.

"Phía dưới... ngô..." Nếu Vân nhi không muốn giúp y thì y đành xấu hổ tự nói ra...

Ám Vân làm sao không biết baba muốn cái gì? Nhưng sở dĩ cậu không làm theo là vì cậu muốn y tự mở miệng khát cầu và muốn ngắm bộ dáng chưa thoả mãn mê người của y! Thực sự rất mê người!

"Hoá ra là baba muốn Vân nhi chăm sóc bé cưng sao.... Baba mà không nói thì Vân nhi không biết được đâu!" Ám Vân cố tình dùng khẩu khí thẹc ngây thơ rồi chứng kiến được vẻ mặt thẹn quá thành giận của y...

Cậu ngoan ngoãn thực hiện yêu cầu của baba, đem cả quần con lẫn quần dài đều kéo xuống tận đầu gối. Trong đầu vừa lòng nhìn y hoàn toàn đắm mình trong bể tình. Ngón tay còn ác ý cố tình gãi gãi đỉnh, thành công tặng baba  một trận run rẩy...

Chương 44: Xâm nhập.

Editor: Du Bình

Cao thấp xoa động, ngón tay còn ác ý cố tình gãi gãi đỉnh, thành công tặng baba một trận run rẩy...

"Không cần... như vậy... đừng..." Tiêu Tử Nhưng chịu không nổi khoái cảm từ việc cạo nhẹ như vậy, y sẽ nhịn không được...

Ám Vũ lúc này đang liếm hai trái anh đào nhỏ nhắn. Vì Vân chiếm được dựuc vọng nửa dưới thì hắn sẽ tận lực phục vụ nửa trên của baba.

"Không được... ba... baba sắp... A!!" Đại thúc kêu lên một tiếng, phun chất lỏng đầy mặt Ám Vân, dây cả một ít lên bụng mình. Hình ảnh này quá dâm mị khiến y mặt mỏng với tay lên muốn lau sạch hết mấy vết tích không được sạch sẽ kia đi...

Một bàn tay bất ngờ túm lấy hai cổ tay y, đặt nó quá đầu. Tiểu Tử Nhưng quay sang nhìn, là Vũ nhi!

"Baba muốn làm gì thế? Đừng lãng phí thế chứ!" Tiếp theo, y đem chất lỏng đặc sệt trên bụng y liếm sạch vào miệng. Nhưng còn chưa có thoả mãn mà tiếp tục dùng đầu lưỡi liếm láp quanh bụng.

"Anh nói đúng đấy!" Ám Vân vươn lưỡi liếm lấy tinh dịch vừa được quét trên mặt xuống mu tay.

"Hai con..." Tiêu Tử Nhưng hoàn toàn trợn tròn mắt.

"Nhưng mà... Baba à... sao ba lại gầy đi nhiều thế này?" Ám Vũ nhìn bộ dáng quần áo xộc xệch của baba, bất kể là bụng, ngực hay tay hân đều gầy hẳn đi một vòng... Cái người khoẻ mạnh trước đây biến đâu mất rồi?

"Ba ăn không được ngon sao?" Ám Vân ngoài miệng hỏi như vậy, nhưng vẫn không an lòng cúi đầu muốn lấy lòng tính khí đã mệt mỏi mà rũ xuông

"À... là vì... ân... cô nhi viện... ngô... đôi khi... không có tiền... ân..." Tiêu Tử Nhưng một bên giải thích, một bên ứng phó với trò đùa dai của Vân nhi, trong câu nói mang theo vài tiếng rên rỉ nho nhỏ vụn vặt.

"Xin lỗi ba... nếu chúng con tìm thấy baba sớm hơn thì ba sẽ không phải chịu khổ như thế..." Ám Vũ xoa đôi má bởi vì động tình mà hồng hồng của baba, thật tình nói. Ngẫm lại y đã phải chịu khổ bao nhiêu ngày như vậy,  hắn đau lòng hôn lên môi y, ôn nhu như muốn an ủi xoa dịu từng ngóc ngách...

Tiêu Tử Nhưng cảm nhận được sự dịu dàng của hắn, cũng bắt đầu khờ dại đáp lại.

Trong quá trình đó, Ám Vân tay dính đầy chất bôi trơn lần mò tìm thấy huyệt khẩu đóng chặt, đem số chất lỏng dinh dính đi vào bên trong nơi bí ẩn ấy.

Tiêu Tử Nhưng cảm giác được mặt sau của mình đang bị ngón tay xâm lấn, cảm giác xa lạ nhưng cũng thật quen thuộc kia làm y có chút sợ hãi vặn vẹo eo.

"Baba ngoan nào... đừng nhúc nhích! Nếu không cẩn thận thì lát nữa ba sẽ bị thương mất! Con sẽ hết sức nhẹ nhàng!" Ám Vân bắt lấy đùi phải, kéo nó mở ra làm cúc hoa nho nhỏ khẽ đóng mở bại lộ trong không khí.

Ám Vũ nhìn Vân giúp baba bôi trơn, như vậy thì cậu sẽ là người làm đầu tiên, nhất định sẽ được chiếm tiện nghi không ít! Nhưng mà nếu baba có được khoái cảm thì em trai mình cũng không tệ lắm. Sau đó tự đưa tay xuống an ủi dục vọng của y làm đỉnh rỉ ra một ít chất lỏng.

Ám Vân trước mắt dùng một ngoan tay đưa vào, nhưng mới có một mà đã bị nội bích gắt gao bao chặt lấy, chắc phải thêm một lúc nữa mới có thể tiến thêm được...

"A... trướng quá..." Tiêu Tử Nhưng cảm giác được dị vật đang càn quấy trong người mình liền vặn vẹo khó chịu.

"Baba à... nhanh như vậy đã trướng thì lát nữa con sợ ba chịu không nổi mất... Ba hãy thả lỏng ra nào..." Ám Vân thong thả chuyển động ngón tay, chỉ đơn giản trừu sáp một chút, ấy thế mà lại bị hút càng chặt hơn.

"Ngô... ân..." Đây là lần thứ hai của đại thúc, mà ngay từ lần đầu tiên y còn chưa được trải qua trận kích thích nào như thế này hết!

Chương 45: Vân nhi.

"Ngô... ân..." Đây là lần thứ hai của đại thúc, mà ngay từ lần đầu tiên y còn chưa được trải qua trận kích thích nào như thế này nên thân thể càng dị thường mẫn cảm.

Ám Vân thấy nội bích dần thả lỏng, liền đưa thêm ngón thứ hai vào... Lần này so với ban nãy lại càng dễ dàng khiến cậu động nhanh hơn nữa. Ám Vũ cũng chẳng thảnh thơi gì, hắn cứ dùng tay khuấy động cây nấm phía trước, ngón tay cứ ma sát xung quanh, thình thoảng gãi nhẹ lên đỉnh rồi chuyển xuống hai túi cầu bên dưới... Những khoái cảm dồn dập này cứ thế làm cho y như muốn phát điên lên!

Bỗng nhiên, động tác ở cả hai mặt đều bị dừng lại... Đại thúc khó chịu mở mắt ra, lại nhìn thấy Ám Vân cùbg Ám Vũ đang cười tà.

"Baba... con mỏi quá rồi, sao giờ?" Ám Vân cố ý giơ lên những ngón tay dính đầy chất lỏng vừa càn rỡ trong người y lên, một bộ ngây thơ nói.

"Con cũng mệt..." Ám Vũ cũng giơ lên bàn tay dính đầy dịch chảy ra từ đại thúc.

"Sao lại thế..." Tiêu Tử Nhưng mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn hai người, cả người lại khó nhịn đến vặn vẹo. Rõ ràng y sắp phát tiết rồi, thế mà lại bị dừng nửa chừng. Bên trong cứ ngứa như có cả trăm con kiến không ngừng cắn rồi lại đi lại thật khiến y khó chịu không thôi!

"Cho nên chúng con quyết định... không thủ dâm nữa!" Ám Vân liếc mắt qua caca một cái, ý nói mình sẽ là người đầu tiên! Nhưng Ám Vũ lại sắc lạnh đáp lại: Quên đi! Lần đầu là của anh! Tiếp theo cũng là anh!

"Baba à, con muốn di vào!" Ám Vân đặt không khí đã nín nhịn từ lâu trước cửa huyệt. Cái đó kích cỡ không hề nhỏ một chút nào, nhượng cho cúc hoa hưng phấn liều mạng co rút.

Đỉnh đầu chậm rãi cố gắng đi vào, cửa huyệt vì phải tiếp nhận vật lạ lớn đến như thế nên mở thật lớn, dần dần nuốt trọn được toàn bộ chiều dài của thứ nóng rực kia.

"A! Quá lớn... trướng quá... a..." Tiêu Tử Nhưng hô to, không nghĩ qua nhiều năm như vậy mà cái nọ lại to đến doạ người như thế!  Mới chỉ đi vào có một chút mà đã như là muốn chọc thủng bụng y ra rồi!

"Ba thả lỏng đi... thả lỏng... Ba cứ cắn chặt như thế này... con sẽ không nhịn được..." Ám Vân thật sự muốn phát điên mất thôi! Nội bích nóng ẩm cứ chặt chẽ bao bọc lấy dục vọng như một cái hố đen khiến người ta không nhịn được mà đâm vào sâu bên trong để khai phá. Cũng mau là trước đó cậu đã làm công tác bôi trơn khá kỹ lưỡng, nên chắc hẳn ba sẽ không đau lắm.

Hiện tại cậu không thể nào đâm lút cán được, cứ thế ở bên ngoài, tiến không được mà lùi cũng chẳng xong.

"Đầy quá... Ô ô... rất khó chịu!" Đại thúc cảm giác như người mình như bị xẻ ra làm đôi.

"Không đau đâu! Rất nhanh sẽ hết thôi! Đừng khóc mà! Ba đừng khóc!" Ám Vũ nghe tiếng y nức nở, cũng chỉ biết bất lực hôn môi làm chuyển đổi sự chú ý của y. Thật tốt bụng sờ vuốt vật nhỏ vì đau mà ỉu đi một chút.

"Ô... ân..." Bởi vì có được sự giúp sức của Ám Vũ nên tiếng rên rỉ của đại thúc dần thay đổi, Ám Vân liền chớp lấy thời cơ, đẩy mạnh vào.

"A... thật lớn... ngô..." Đau đớn dần biến mất, thay vào đó là khoái cảm khiến Tiêu Tử Nhưng kìm nén không được vặn eo, thèm khát muốn được nhiều hơn nữa.

Ám Vân nhìn chuyển biến của baba, khoé miệng giương lên: "Con sẽ không nhẹ nhàng nữa đâu!"

Thong thả chuyển động biến thành kịch liệt trừu sáp. Dục vọng tich tụ từ lâu nay được bột phát ra toàn bộ, giờ muốn dừng là không thể làm được!

"Quá nhanh... sẽ không chịu nổi mất... a... chậm lại một chút... a!!!" Đột nhiên y kêu lớn không khỏi làm Ám Vân kinh hỉ. Điểm mẫn cảm của baba vẫn hệt như trong trí nhớ của cậu không hề đổi thay!

Cậu phát hiện ra được điều quý báu này, liền nâng chân trái y lên, không lưu tình không ngừng công kích nơi đó!

"Nơi đó... không cần... đừng chạm vào nữa... ba chịu không nổi..." Điểm G không ngừng bị công kích, đem Tiêu Tử Nhưng chìm sâu vào dục vọng nguyên sơ của con người.

"Bên trong baba thật chặt, thật nóng!" Ám Vân đem cảm nhận của mình trực tiếp nói cho y nghe.

"Mau một chút... a... Vân nhi a..."

"Chúng ta cùng nhau!" Cậu gầm nhẹ, đem toàn bộ chất lỏng chôn sâu vào bên trong y.

Đại thúc cũng cùng lúc phóng thích, đem tinh dịch mình bắn đầy lên bụng...

Chương 46: Vũ nhi.

Đại thúc cũng cùng lúc phóng thích, đem tinh dịch mình bắn đầy lên bụng...

Ám Vân lưu luyến rút vật của mình ra khỏi nơi mê người kia. Căn bản là cậu nhận ra đôi mắt đỏ ngầu của caca khi chứng kiến bộ dạng cầu tình mê người của baba nên đành phải đứng lên sau khi làm xong một lần.

Vẫn duy trì y nguyên tư thế, hai chân y mở rộng, giữa đùi trong chảy ra dịch trắng của Ám Vân không khỏi làm người nhìn đổ máu.

Cậu vỗ nhẹ hai má y, thăm dò xem y có ngủ mất hay không?

"Ân... sao thế?" Triều cường qua đi, đại thúc mệt đến nỗi chẳng buồn động, hai mí mắt như muốn sụp xuống, ánh mắt mơ hồ nhìn cậu.

"Nếu baba mệt, thì để Vũ nhi phục vụ người!" Ám Vũ đè lên người y, nhấc y ngồi dựa vào ngực mình, hai tay bắt lấy đôi chân của y nâng lên...

"Lại phải làm nữa?" Y xụi lơ trong lòng hắn, nghi hoặc phải lặp lại một lần nữa sao...

Ám Vân khẽ nhấc thân thể y lên, thấy huyệt khẩu rỉ ra chất lỏng màu trắng, chảy cả xuống dục vọng của hắn. Hình ảnh này thật sự quá dâm mị rồi!

Ám Vân vừa mới đặt y ở phía dưới, giờ đổi sang đối diện với y, thích thú nhìn tính khí bởi vì bị mình đùa bỡn mà lại ngẩng đầu lên lần nữa. Phía dưới không ngừng nhỏ ra tinh hoa của cậu, mà y lại ngốc ngốc không hề biết rằng cúc hoa của mình sẽ giúp cho Ám Vân vượt bể khổ...

Ám Vũ nhắm chuẩn xác rồi chậm rãi ấn y xuống. Ở tư thế này không chỉ dễ dàng đi vào, mà còn dùng trọng lực để đâm toàn bộ vào sâu bên trong.

"A! Sâu quá... tư thế này... quá sâu rồi..." Tiêu Tử Nhưng sợ hãi kêu lên, thế nà so với ban nãy với Vân nhi còn muốn lấy mạng y hơn! Đỉnh cái ấy của Vũ nhi như muốn chạm tới tiền liệt rồi!

"Rồi ba sẽ thấy thích mau thôi!" Ám Vũ thấp giọng ghé bên tai y nói. Bởi vì đã được đi vào một lần cho nên bây giờ hắn rất thuận lợi hoạt động. Ấy thế mà bên trong vẫn phi thường chặt, nội bích y nguyên nóng ẩm không hề đổi.

Ám Vũ vì quá ham muốn, mà cũng do baba đã thích nghi rồi nên không ngại ngần bỏ qua nhẹ nhàng mà cấp tốc trừu sáp. Mỗi lần đều rất có lực, mang toàn bộ chiều dài chạm được đến nơi sâu nhất, cũng không hề quên đánh thẳng vào điểm G.

"A... quá nhanh... quá sâu... chỗ kia... không cần... sẽ không được..." Y không thể ngờ được Ám Vân cùng Ám Vũ đều hướng vào nơi mẫn cảm đó, mà cứ mỗi lần như thế, y sẽ lại nhịn không được mà...

"Ba... Ba có thích tư thế này không? Rất thoải mái?" Ám Vân có ý nói lời khiến y thẹn thùng.

"Thích... thật thoải mái... Vũ... ân..." Y cũng rất thành thật khai ra cảm giác của bản thân.

"Lần sau chúng ta làm các tư thế khác được không?" Ám vũ bắt đầu dụ dỗ y để sau này cho anh em hắn nhiều tính phú hơn nữa.

"Được... Vũ... ân... con muốn gì... cũng được... ngô!" Tiêu Tử Nhưng nào còn biết mình đang nói gì, chỉ biết rằng mọi thứ Vũ nhi đang làm đều khiến y thoải mái muốn chết.

"Nếu baba đã nghe lời như vậy, thì sẽ có thưởng!" Ám Vũ buông eo y ra, dể y nằm úp sấp lên giường, mông vểnh cao, dùng tốc độ cao tiếp tục không ngừng nghỉ...

"Ân... không được... quá nhanh... A!!" Ngay khi đại thúc bắn ra, thì Ám Vũ cũng phát tiết tưới đầy bạch dịch vào trong y. Thời điểm hắn rút tính khí của mình ra, dòng dịch trắng bắn lên, một đường chảy xuống từ cái mông vểnh của y, theo bắp đùi chảy xuống như một con suối nhỏ.

Cảnh tượng này lại khiến Ám Vũ rục rịch đứng lên lần thứ hai. Nhưng nhìn bộ dạng mệt mỏi của baba, hắn liếc qua Vân, vẫn là quyết định sẽ dội nước lạnh.

Luyến tiếc ôm lấy baba dính đầy chất nhờn ở nửa dưới đưa đến phòng tắm. Trước tiên đem toàn bộ dịch trong cơ thể đẩy ra hết, rồi dùng sữa tắm rửa cho y thật sạch sẽ, trong lúc đó cũng ăn không ít đậu hủ đâu ha!

Tắm xong, nhìn cái giường ga gối lộn xộn, vài nơi còn dính thứ gì đó xấu hổ. Hắn quyết đoán ôm baba về phòng mình, đặt y lên giường rồi đắp kín chăn. Cuối cùng hai anh em mới rời đi làm sạch thân thể...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro