Chương 2 : Khiêu chiến.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thầy Lý nhanh chóng rời đi, chỉ để lại đám học trò quấy phá chuẩn bị tiếp chiêu chào đón bạn học mới là Dĩ An Thư. Có lẽ thầy ấy đã quên căn dặn cô rằng đám học trò này thực sự là lũ quái gỡ như thế nào.

Từ lâu người ta truyền miệng rằng, ở lớp 3 của trường liên cấp thôn Phù Hoa nổi tiếng bạo lực học đường, đám học sinh luôn bắt nạt một học sinh mới và lấy lí do là "lễ chào đón". Vẫn may ở nơi này cô vẫn có cô bạn thân học ở lớp 8 trường Phù Hoa thời gian dài.

"LỄ CHÀO ĐÓN?" - Dĩ An Thư hốt hoảng một thoáng, không hề nghĩ rằng một ngôi trường chuyên như vậy lại có tình trạng này.

"Cậu phải thật khẩn trọng đấy, ở đây có một tên quái vật, vô cùng đáng sợ, nếu cậu dám đắc tội với hắn ta thì chỉ có mà lãng phí hết đời cấp ba."
Cô nghe thấy người bạn thân Thiết Vi kể về những chuyện xảy ra ở trường mà vẫn coi như chẳng có gì. Vốn Dĩ An Thư chính là một cô bé chẳng sợ trời đất.

"Hứa Hi Long, cùng với hai người bạn của cậu ta đấy!"

Nói đến đây An Thư chỉ biết im lặng, ngạc nhiên vì sự trùng hợp lạ kì.
"C-cái cái gì?! Chết tiệt ấy vậy mà là bạn cùng bàn."

Thiết Vy cũng xanh hết mặt mày, bấy giờ chỉ còn sự lo lắng cho cô bạn thân của mình, tay cầm đôi đũa vẫn còn nằm ngay trong miệng mà không ngừng run lên bần bật.
"Cậu đừng có mà làm gì dại dột nhé An An. Tính tình cậu làm tớ cũng không ngớt lo lắng."

Dĩ An Thư chỉ một mạch đưa trọn miếng thịt chiên xù vào trong khoang miệng ngấu nghiến. Với đôi mắt đăm đăm suy nghĩ tại sao phải sợ? Rõ ràng cô là người không dễ chịu khuất phục.

"Vấn đề là lát cậu sẽ ngồi ở đâu, cậu đã tìm được chỗ mới chưa Tiểu An?"

"Tại sao? Tại sao phải tìm chỗ mới, tớ ngồi ở đấy thì có vấn đề gì?"

"Cậu vẫn là cứng đầu số một. Được rồi, nhưng tớ khuyên cậu đừng nên đắc tội với cậu ta, không thì..."

Trở về lớp học để lấy đồng phục thể dục, Dĩ An Thư không nguôi cái suy nghĩ về đám bạn học quái gỡ ấy. Vừa mở cửa ra, từ đâu một cậu bạn rất đẹp trai, mắt thụy phụng, lông mày rất mảnh độ cong vừa phải, sống mũi gồ nhẹ tạo đường nét hài hoà, đôi môi đỏ hồng hào tự nhiên. Nhưng thế nào mà mặt cậu ta đầy vết thương, môi, mũi, thái dương đều có một cái băng cá nhân. Ngồi ngay chỗ Dĩ An Thư, hai chân chéo nhau gác lên bàn cô.

Lại một tên điên nào nữa đây? An Thư mặt hầm hầm đi đến vớ lấy quyển tập tiếng Anh bem vào đầu cậu ta một cái rõ đau. " Cậu là ai, bị thần kinh à mà còn gác chân lên bàn người khác? "

"Lâm Trác? Lớp 2? Cậu bị mù à, đây là lớp 3, chỗ của tôi!" - Cô vừa nói vừa chỉ tay vào bảng ở cửa lớp.

"Gì đây, nhỏ điên này là sao hả A Long? Cậu có bạn cùng bạn à? Lần đầu tiên có đứa dám mắng tôi thế này đấy." - Lâm Trác nghi ngờ hỏi Hứa Hi Long đang ngồi trên bàn giáo viên nghịch quả bóng rổ.

"Tôi bảo cậu hết tiết tự học thì cút, lỗ tai có vấn đề à?" - Hứa Hi Long tay nhồi quả bóng rổ, mắt trừng một ánh.

"Thầy bảo tôi ngồi đâu, tôi ngồi đấy, tại sao phải nghe theo cậu, đúng là điên."

Lâm Trác cười khẩy một cái rồi bỏ đi lên bục trả lại chỗ ngồi cho Dĩ An Thư. Hứa Hi Long tay vừa nhồi bóng vừa tiến lại gần cô.

"Có lẽ là phải tổ chức một lễ chào đón cho cô nương rồi đây. Chắc sẽ vui lắm, nha đầu dám làm phách."

"Vậy sao? Tôi cũng định dẹp hết mấy trò dơ bẩn của bọn cậu đây, cứ đến hết đi."

Thật uổng công Thiết Vi dặn dò cả buổi trưa, thật sự là đã đắc tội với Đám này rồi, liệu An Thư sẽ ra sao đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro