Chương 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Dataho

Sau khi kết thúc tình sự, Tống Tâm Tễ cuộn tròn trên giường khách sạn, miệng nhỏ thở dốc.

Đôi tay cậu ôm bụng, đầy mặt ửng hồng, dường như vừa rồi thật sự bị Lương Tấn Vũ chịch hỏng.

Lương Tấn Vũ nhặt di động từ dưới đất lên.

Di động đã bị ném bể, màn hình tối om.

Lương Tấn Vũ để di động bị hỏng sang một bên, duỗi tay định bế Tống Tâm Tễ đang nằm trên giường, đi phòng tắm rửa sạch.

Sau đó hắn liền bị ăn một tát vào mặt.

Không nặng không nhẹ, chẳng dùng bao nhiêu khí lực, Tống Tâm Tễ không tình nguyện để hắn chạm vào, cũng không cho hắn ôm đi.

Cậu ôm chặt chăn: "Tôi không cần anh giúp."

Nói xong, hốc mắt đều đỏ, cứ như cậu thật sự rất để ý đến thái độ đối xử với cậu thế nào của Lương Tấn Vũ, cùng lời nói khi nãy của hắn giống nhau.

Xuống giường, Lương Tấn Vũ không ác liệt như vậy, tựa như khoác lên người lớp da chính nhân quân tử.

Lương Tấn Vũ có lệ qua loa ứng tiếng, nói: "Đến đây rửa một chút, không lấy ra ngày mai sẽ sinh bệnh đấy."

Tống Tâm Tễ mở bừng mắt, như trong dự liệu của Lương Tấn Vũ, bên trong chẳng có ướt át hay lệ ý.

Cái điệu bộ uất ức này chỉ là bày ra cho hắn xem, bởi vì Lương Tấn Vũ không tim không phổi đáp lại, mà thu trở về.

Lương Tấn Vũ biết Tống Tâm Tễ là người như thế nào, từ lúc bắt đầu đã biết.

Tống Tâm Tễ ở trước mặt dạng người nào, sẽ bày ra bộ dạng đó.

Phảng phất trời sinh cậu đã có bản lĩnh đùa bỡn trái tim người khác, hiểu rõ rõ ràng ràng trong tâm người khác đang muốn cái gì.

Sau đó cậu liền bày ra dáng vẻ đối phương yêu thích, cũng thành công khiến đối phương mê cậu như điếu đổ.

Trương Niệm là thế...

Trương Niệm chính là ở trước mặt Lương Tấn Vũ, từng bước, từng bước sa lầy trong hố sâu mang tên Tống Tâm Tễ.

Trong phòng tắm, độ ấm thích hợp, Lương Tấn Vũ ôm Tống Tâm Tễ, rửa sạch giúp cậu.

Cách tắm rửa cũng ôn nhu, khi lấy thứ đó từ bên trong ra nhẹ nhàng, biết đúng mực, vừa phải.

Nhẹ nhàng đến độ Tống Tâm Tễ mơ màng sắp ngủ.

Đầu tóc ướt nước của cậu dựa vào vai Lương Tấn Vũ, lông mi dính bọt nước nhẹ nhàng lay động: "Anh chán ghét tôi."

Cậu nói bằng giọng điệu chắc chắn, nói ra một chuyện hiển nhiên mà trong lòng hai người hiểu rõ.

Lương Tấn Vũ không nói chuyện, hắn chỉ chuyên chú vớt Tống Tâm Tễ từ trong bồn tắm ra, lại lấy khăn lông lớn trùm cậu lại.

Tống Tâm Tễ nhìn Lương Tấn Vũ hơi khom lưng, lau khô những giọt nước ướt át trên đùi cho cậu, bỗng nhiên ý thức được một chuyện rất trọng yếu.

Cậu đã thành công bắt giữ được một thứ gì đó, thứ cảm xúc không tên cậu đã từng thấy được từ trên rất nhiều người.

Không có bất luận kẻ nào, có thể khó công lược như Lương Tấn Vũ.

Từ mùi thuốc lá nồng nặc trên tay tối nay.

Tư thế khiêng cậu ra khỏi quán bar.

Rồi lại đến sự kịch liệt trên giường, cùng với sự ôn nhu ở hiện tại.

Tay cậu đè lại bả vai Lương Tấn Vũ, một tư thế chống đỡ, lại như là ái muội chiếm lữu.

Tống Tâm Tễ khàn giọng nói: "Anh thích tôi."

Động tác trong tay Lương Tấn Vũ hơi dừng một chút.

Tống Tâm Tễ duỗi tay chạm vào mặt Lương Tấn Vũ, mặt mày cậu giãn ra thả lỏng, trong mắt là sự cao hứng thật sự.

Cậu lặp lại nói: "Anh thích tôi."

Lời này không giống như tình cảm chân thành cuối cùng cũng được hồi đáp, mà càng giống như phá được trò chơi nan giải, phấn khích khi giành được vòng nguyệt quế.

Tóng Tâm Tễ cúi người, từ trên cao nhìn xuống, tính khen thưởng Lương Tấn Vũ bằng một cái hôn.

Thành công khiến cho Lương Tấn Vũ vốn đang kinh ngạc sắc mặt hoàn toàn tối sầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bl#dammy