Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vera mở to mắt.

Đây là lần đầu tiên Cayena thể hiện phản ứng thờ ơ như vậy với Raphael Kedrey.

Đó là một bí mật mở rằng mối quan hệ giữa hoàng đế và Công tước Kedrey rất tệ. Mặc dù tại sao mối quan hệ của họ lại trở nên tồi tệ như vậy vẫn chưa được biết, nhưng hoàng đế đã thất vọng trước sự mê hoặc của Cayena với Raphael.

"Nếu Lord Kedrey trở thành con rể của hoàng đế, có thể có vấn đề với cơ cấu quyền lực."

Đó là một tuyên bố khá đơn giản, nhưng đó là một vấn đề mà Cayena dường như chưa bao giờ xem xét trước đây.

Vera lặng lẽ rót đầy trà và liếc nhìn khuôn mặt thanh thản của Cayena.

Cayena giấu một nụ cười điềm tĩnh sau tách trà của mình. Chuyện này không chỉ đến tai Rezef. Nhận xét của cô ấy chắc chắn cũng sẽ được chuyển đến hoàng đế.

"Từ trước đến nay tôi cố chấp và đê tiện, không hiểu ý của hoàng thượng."

Mong muốn của Cayena dành cho Raphael tỷ lệ thuận với sự đau khổ mà cô ấy đã gây ra cho môi trường xung quanh. Cô đã ép mình vào nhà anh ta và triệu anh ta vào cung điện. Chà, thật ra thì, lần nào hoàng đế cũng triệu Raphael đến cung điện theo yêu cầu của Cayena.

Tất nhiên, điều này không nhất thiết phải dành cho Cayena, mà là để làm bẽ mặt gia đình Kedrey bằng cách phá vỡ tinh thần của lãnh chúa tiếp theo của họ.

"Anh ấy hẳn đã lắng nghe yêu cầu của bạn vì hành động của bạn là đủ phù hợp."

Cayena trong thâm tâm đồng ý với những lời của Vera, nhưng bề ngoài, cô cau mày.

"Thân là công chúa, sao có thể không biết hành vi của mình là không đúng? Bây giờ, ít nhất, tôi phải bù đắp cho những gì tôi đã làm."

"Bạn định làm gì?"

"Đầu tiên, tôi sẽ phải sửa lại chiếc váy cho lễ mừng tuổi của mình."

Vera nghiêng đầu khi tuyên bố dường như hoàn toàn không liên quan đến cuộc thảo luận của họ.

"Mở phòng thay đồ ra."

Chẳng bao lâu nữa, sẽ có một bữa tiệc mừng Cayena trưởng thành. Chiếc váy cô sẽ mặc đã được chuẩn bị từ lâu nhưng Cayena muốn chỉnh sửa lại concept để tận dụng sự cố.

"Bạn có thích thứ gì đó có phần lưng dốc để khoe bờ vai của mình không?" Vera hỏi.

Nhìn thấy chiếc váy, Cayena lắc đầu. "Không, thế thì lộ liễu quá."

Cô có một hình ảnh trong đầu.

'Một con rối nên trông giống một con rối hơn.'

Cayena muốn một chiếc váy có trang trí đăng ten lạ mắt, loại mà người ta sẽ mặc cho búp bê của họ. Cô ấy cần phải xuất hiện như thể cô ấy quá quan tâm đến cái đẹp.

Cayena kiểm tra hình ảnh phản chiếu của mình trong gương và gật đầu.

"Như mọi khi, sẽ không có ai đẹp hơn Hoàng tử trong bữa tiệc!"

Những người xung quanh Cayena đang bận xun xoe trước vẻ ngoài của cô. Nhưng Vera đã tự nghĩ khi giúp Cayena thay đổi, 'Mọi người đều vui mừng vì Công nương đã trở nên ngoan ngoãn, nhưng điều đó chưa bao giờ dễ dàng đến thế này.'

Hào quang và hình ảnh của Cayena đã hoàn toàn thay đổi. Gần đây Cayena cư xử rất mềm mỏng, giờ ai cũng muốn ở bên cạnh cô ấy.

Sự nhẹ nhàng và không hành động của cô ấy có vẻ như cô ấy đang nhường thế chủ động cho đối thủ của mình, nhưng nó thực sự giống như cho một đứa trẻ một bữa ăn nhẹ sẽ nhanh chóng biến mất.

'Sau khi cô ấy uống thuốc độc, thậm chí lời nói của cô ấy cũng trở nên tinh tế hơn.'

Vera dường như là người duy nhất nhận thấy sự thay đổi. Cô quan sát Cayena một cách lặng lẽ và không ngừng.

Cayena biết rõ rằng Vera đang bị kích động.

'Vera trung thành, nhưng đầy tham vọng.'

Không có cung nữ nào trong cung điện của cô ấy đáng sử dụng ngoài Vera. Cayena định xoa dịu cô ấy, vì vậy cô ấy cho phép Vera quan sát cô ấy như cô ấy muốn.

Cayena thử chiếc váy cuối cùng. Đó là chiếc váy mà Cayena đã chuẩn bị hết sức cẩn thận cho lễ mừng tuổi trưởng thành.

Cayena yêu hoa hồng nên cô thích mặc váy thêu hoa hồng. Điều này cũng đúng với chiếc váy này.

"Chúa ơi, trông em cứ như búp bê vậy!"

Những người hầu gái của cô ấy làm ầm ĩ lên, như họ vẫn thường làm. Đây là kiểu khen mà Cayena từng thích nhất.

Vera cắn vào trong miệng để ngăn tiếng cười của mình.

Bà chủ của họ không còn hài lòng với kiểu khen ngợi đó nữa.

Đúng như dự đoán, Cayena lặng lẽ mỉm cười, không có vẻ tự hào hay tự phụ.

'Cô ấy thực sự đã thay đổi.'

Vera tự hỏi sự thay đổi này có ý nghĩa gì. Cô ấy luôn muốn khám phá ý định thực sự của Cayena.

Cayena có thể là một bậc thầy tốt cho cô ấy?

Có nhiều trường hợp cả gia đình chết vì ủng hộ nhầm người trong hoàng thất. Vera phải thận trọng. Cô có thể nói rằng bất chấp những điều kiện chống lại anh ta, một ngày nào đó Rezef sẽ trở thành hoàng đế. Đó là một phán đoán rất chính xác.

Và bây giờ, cái nhìn sâu sắc tuyệt vời của Vera đã nhanh chóng đánh giá lại Cayena.

"Hình thêu hoa hồng không quá lố và đã được kết hợp rất tốt."

"Hãy giữ nguyên cái này."

"Tôi sẽ gửi phần còn lại cho thợ may, thưa Công chúa."

Cayena gật đầu. Sau đó, cô ấy nhìn vào gương và giơ tay lên. Như thể có những sợi dây buộc vào tay chân cô, thao túng cô.

Cái nhìn đó phù hợp với cô ấy.

'Cả cuộc đời tôi, tôi đã bị ai đó kiểm soát.'

Cô đã không nhận ra rằng mình là con rối của ai đó, bị treo trên dây rối. Cô không biết sức mạnh mà cô nắm trong tay là của ai.

'Tôi đã từng nghĩ rằng tôi đang di chuyển theo ý muốn của mình.'

Nhưng cô đã học được quá nhiều để tiếp tục sống trong ảo tưởng đó. Cayena không có ý định lặp lại sai lầm đó.

'Tôi sẽ sống là chính mình.'

Cô buông thõng cánh tay, như thể sợi dây bị cắt đứt.

"Tôi cần thay quần áo."

Cayena cởi váy và thay quần áo hàng ngày.

"Rezef đâu?" cô ấy hỏi.

"Anh ấy vẫn chưa ra ngoài, thưa Công chúa."

Rezef gần đây khá bận rộn khi đang trong cuộc tranh giành quyền lực với con trai của Archduke Heinrich cho vị trí thái tử.

'Rezef, bạn có nghĩ rằng việc nâng cao giá trị của tôi sẽ góp phần vào sức mạnh của chính bạn không?'

Mặc dù Rezef cuối cùng sẽ trở thành bạo chúa của một hoàng đế, nhưng lúc này anh ta vẫn chỉ mới 18 tuổi. Anh ấy là một đứa trẻ.

Mặt khác, Cayena chỉ mang làn da của một thiếu nữ; cô đã sống hai cuộc đời. Cayena đã trải qua những điều khủng khiếp trong cuộc đời của cô ấy, và đối với cô ấy, Rezef giống như một đứa trẻ.

'Anh ấy đã bỏ qua thực tế rằng có những người khác có thể cho tôi mượn sức mạnh của họ vào thời điểm này. Thật ngu ngốc.'

Cayena nói với Vera. "Ta phải đi gặp hoàng thượng."

***

Hoàng đế của Đế chế Eldaim, Esteban Hill, nằm trên giường và uống thuốc. Sau đó, ông nhìn con gái mình, Cayena, với ánh mắt vô hồn.

"Không ngờ rằng anh lại đến tìm tôi trước như thế này... Nó phải là một điều gì đó đặc biệt."

Nghe lời anh, Cayena nắm lấy gấu váy của cô. Cúi đầu, cô ấy nói, "Xin hãy tha thứ cho sự bất kính của tôi, thưa Bệ hạ."

"Đủ."

Hoàng đế không phải là người sẽ bị lay động bởi những lời như vậy. Giọng anh lạnh lùng, biết rằng giọng điệu của anh sẽ làm tổn thương lòng kiêu hãnh của Cayena.

Con gái ông là một đứa ngốc. Anh đang cân nhắc khi nào cô sẽ tỉnh lại khi cô lại lên tiếng.

"Mặc dù đã muộn nhưng xin hãy thương xót con gái của bạn, người hiện đang cố gắng hoàn thành nghĩa vụ của một đứa con ngoan ngoãn của bạn."

Lời nói của nàng ngọt như mật. Chúng không phải là những từ mà Cayena thường nói.

Hoàng đế nhướng mày kinh ngạc. Cayena xích lại gần anh hơn.

"Gần đây chắc tôi đã khiến anh lo lắng," cô nói.

Việc hoàng đế có quan tâm hay không thực sự không quan trọng. Điều quan trọng là Cayena đã cho thấy rằng cô ấy nghĩ đến anh ấy và sức khỏe của anh ấy.

"Tôi đến để chào đón bạn nên bạn không cần phải lo lắng. Tôi gần như đã hồi phục hoàn toàn."

Cayena lấy đĩa cùng với ấm trà và cốc mà một người hầu cận mang đến cho hoàng đế. Nàng dùng thìa bạc giúp hắn uống trà, động tác tự nhiên như nước chảy mây trôi.

'Những tin đồn có đúng không?'

Anh ta được báo cáo rằng thái độ của Cayena đã thay đổi đáng kể sau vụ đầu độc. Họ nói rằng bây giờ có lòng thương xót và độ lượng trong lời nói và hành động của cô ấy.

Ông không thể nhớ con gái mình tử tế từ khi nào, ngoại trừ khi cô còn rất nhỏ.

Tại một thời điểm nào đó, mối quan hệ giữa cha và con gái đã trở nên xa cách. Cayena cảm thấy không thoải mái khi ở gần hoàng đế, và hoàng đế bắt đầu cảm thấy khinh thường cô.

Nhưng bây giờ, Cayena trông không hề khó chịu chút nào khi cô ấy ngồi trên chiếc ghế bên cạnh và chăm sóc cho anh ấy.

"Đây là âm mưu của ai?"

Hoàng đế đã sống như một người cai trị cả đời. Loại sự cố này không bao giờ tự xảy ra.

Anh bắt đầu tự hỏi phải chăng quá trình tìm ra thủ phạm cũng như hậu quả của vụ việc đều là bịa đặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#novel