Chap 27: Viếng thăm 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Đây...xem ra họ lại được nghe chuyện của vợ chồng mình rồi.

- Đến đó đi. Tôi muốn làm nhanh gọn còn về gặp ông ấy.

- Ừm, em biết rồi, vợ cứ ngủ chút đi.

Nich (viết tắt cho Nicholas) mỉm cười rồi bắt đầu phóng xe đi mất hút. Thiên Băng cũng chìm vào giấc ngủ tạm thời của mình. Cô đã thỏa thuận với Nich rằng sau vụ này sẽ tạm thời nghe lời cậu trở về bên nhà Flamel để sống.

- Đến rồi vợ ơi.

- Ừ.

Nói rồi Thiên Băng mở hộp cầm cả hai khẩu súng đi vào biệt thự đó. Cô tự mình phá hệ thống bảng điều khiển ở các cửa để vào. Nich ngồi đó từ từ cho xe chạy vào sau. Tại phòng khách, Thiên Băng chẳng thấy ma nào cả, nhà gì mà vắng tanh teo.

- Để xem nào.

Thiên Băng cầm đồng hồ của mình để xem xét tình hình hiện tại.

- Chà, cũng muộn gớm nhỉ? Đã 2h chiều rồi. Làm nhanh gọn nào....

Thiên Băng nói rồi cô đi tìm phòng ngủ của bà ta. Lúc này đứng trước cửa một căn phòng cô nghe thấy tiếng động lạ.

- Chậc, bữa còn khóc than con gái lắm mà giờ thì vui vẻ bên thằng nào đây? Đúng là đồng tiền làm mưa gió mọi thời đại thật.

Thiên Băng tặc lưỡi rồi đứng đó chờ cho họ vui vẻ chán chê đi rồi cô mới xử lí. Dù sao người ta cũng sắp chết để thỏa mãn nốt cuối đời đã. Ngồi xuống ngay sát tường Thiên Băng xem xét hai khẩu súng của mình.

- Hãy yên nghỉ...

Thiên Băng lẩm bẩm, cô đã cho họ 30 phút rồi, mặc kệ họ thỏa mãn hay chưa cô vẫn sẽ xông vào phòng. Cánh cửa bật mở ra hai con người trần truồng đang quấn lấy nhau trên chiếc giường êm ái kia ngạc nhiên quay ra nhìn cô.

- Cô là ai?

- Xem ra bà thỏa mãn rồi nhỉ? Bữa nọ tôi thấy bà con khóc than cho đứa con gái quá trời mà. A....

Thiên Băng bỗng dưng hét lên làm hai người kia giật mình, họ lấy chăn quấn tạm vào người. Thiên Băng bỗng nhoẻn miệng cười thích thú.

- Thì ra bà là loại người vậy à? Chơi với cả bạn trai của con gái mình sao? Chậc chậc, thế nên nhìn mặt tên này quen quá, ai dè là bạn trai nhỏ đó. Đúng là hết thuốc chữa. Chắc mấy lần cậu ta đến chơi là bà với cậu ta phải qua lại tí nhỉ?

Thiên Băng đưa tay lên cằm suy nghĩ rồi cô lại nhìn bà ta, ánh mắt sắc lạnh, nụ cười mỉm đầy ma mị.

- Vậy nên con gái bà chết rồi thì bà càng vui vẻ với cậu ta mà chẳng ai hay đúng không nào? Có giết hai người cũng đáng mà....

Thiên Băng cầm Kx4 lên và nhằm thẳng hai con người này mà bắn. Dù cho hai viên đạn ghim vào ngực trái của họ nhưng họ chẳng làm sao cả.

- Yên tâm đi đó là đạn dung dịch đó. Nó khi chạm vào người là tan ngay và làm cho người đó tê liệt toàn thân. Giờ thì chúng ta chơi gì nào? Dù sao thì tôi vẫn muốn gửi bức ảnh hai người quấn lấy nhau cho ông ta biết.

Thiên Băng nói là làm, cô chụp ảnh hai người này gửi cho lão già kia. Vừa lúc đó Nich đi lên trên phòng, nhìn họ rồi nhìn Thiên Băng.

- Ồ, xem vợ có đồ chơi hay chưa kìa.

- Cậu thích chơi chứ?

- Ừm, vậy thì cứ cho họ một nhát đi vợ, em thấy không nhất thiết phải chơi với họ đâu. Cũng 3h kém rồi, hai đứa mình còn phải đi có chút việc mà.

- Ừ, cũng phải, xem ra hôm nay số bà hên nhé.

Thiên Băng dơ K500 lên, cô bắn một phát thì vụ nổ xảy ra khiến bà ta và tên nhân tình kia chết ngay lập tức.

- Vợ em đúng là hay nha.

- Đi ăn thôi, từ sáng giờ chưa có gì vào bụng đói lắm.

Thiên Băng xoa bụng, nét mặt hơi nhăn nhó làm cho Nich mỉm cười véo mũi cô rồi khoác vai cô cùng nhau rời khỏi đây và đi ăn gì đó. Khi họ vừa rời khỏi biệt thự thì bỗng nó phát nổ. Trước đó thì Nich đã gắn toàn bộ C4 xung quanh biệt thự này để chờ Thiên Băng xong việc là thủ tiêu ngay. Vợ chồng nhà này đúng là ăn ý quá mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro