Chap Đặc Biệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ hai bàn tay trắng, người đàn ông ấy đã sáng lập lên tập đoàn nhỏ bé ở Việt Nam. Và ông có một gia đình rất hạnh phúc với hai vợ chồng. Vào ngày ấy, trời trở lạnh.

- Anh à....em được làm mẹ rồi.

- Sao?

Ngỡ ngàng, ông làm rơi tập hồ sơ xuống sàn nhà. Ông đứng dậy và chạy về phía vợ mình, ông ôm lấy người vợ ông yêu quý nhất trên đời.

- Vậy, anh được làm ba rồi sao?

- Ừm, anh sẽ được làm ba và em làm mẹ. Vui quá anh ơi.

Khoảnh khắc đó là lúc hạnh phúc nhất trong cuộc đời ông. Ông đã gác chuyện tập đoàn lại và chỉ tập trung vào việc chăm lo cho vợ và đứa con đang trong bụng kia. Ông vui mừng biết bao, ông hạnh phúc biết bao. Ông thầm cảm ơn cuộc đời này đã mang đến cho ông một người vợ sinh đẹp và một thiên thần sắp trào đời nữa.

.

.

.

Tuy nhiên...

.

.

.

...hạnh phúc không mãi mỉm cười với ông. Sát ngày vợ ông sinh thì một tai nạn giao thông đã diễn ra. Đứng ngồi không yên ông đi lại trước cửa phòng phẫu thuật. Đèn phòng tắt, vị bác sĩ già bước ra ngoài. Ông hoảng hốt hỏi ngay nhưng kết quả làm ông như chết lặng. Khoảnh khắc này trước mắt ông toàn một màu đen, không có đến một ánh sáng dù là đốm sáng nhỏ cũng không. Người vợ yêu quý cùng đứa con của ông đã ra đi. Tại sao ông trời nỡ bất công vậy chứ? Ông trời mang họ đến cho ông rồi lại cướp họ đi khỏi ông là sao?

.

.

.

Nhưng...

.

.

.

...hy vọng lại được nảy nở. Thiên thần của ông vẫn còn sống. Dường như đó là một kì tích. Đứa bé đã cố gắng tranh giành giữa sự sống và cái chết. Đứa bé không thể bỏ ba mình lại. Ông đã hạnh phúc, ông đã vui biết bao khi thiên thần không bỏ rơi ông. Nhưng sự thật là ông đã mất vợ, thiên thần của ông thì mất mẹ. Sẽ là cả một sự trống vắng và nỗi đau dành cho hai cha con. Cũng từ đó ông đã lao đầu vào công việc nhiều hơn nữa. Ông chỉ biết làm việc và làm việc cho đến khi ông trở thành một ÔNG HOÀNG DẦU KHÍ KQ mà không ai không biết đến. Tuy nhiên để bảo vệ thiên thần của mình ông đã không bao giờ nhắc đến chuyện gia đình cho bất kì ai. Ông âm thầm và lặng lẽ cùng thiên thần của mình quan sát thế giới này vận hành. Hai ba con đã cùng nhau gây dựng lên cả một thế lực hắc ám phía sau.

- Con không hối hận chứ thiên thần của ta?

- Không ạ. Con chưa hề hối hận ba à. Hãy cùng nhau ba con ta có thể vượt qua tất cả đúng không ba?

- Đúng vậy thiên thần của ta.

Ông ôm đứa con của mình vào lòng. Ông đã yêu thương và chăm lo cho thiên thần biết bao. Chỉ cần một cái nhíu mày nhẹ của thiên thần là ông sẵn sàng phá tan tát thứ khiến thiên thần của ông như vậy. Ông sẽ không tha thứ cho bất kì ai làm tổn thương thiên thần của ông.


- Cùng nhau trả thù cho mẹ thôi ba ơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro