(ABO) Thức dậy thấy mình bị đánh dấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tác giả: 乔木
Link:  https://aurora-qiaomu.lofter.com/post/4b755956_2b7314dae

*Tiếp tục tung tin đồn về Xingzhongxingxing và cậu bé mất trí nhớ

* ABO, AxO, bunt ít rõ ràng hơn , mốc thời gian được thiết lập sau tập 9 , rất thú vị , lời khuyên thân mật là tốt hơn nên thận trọng

Trên, chấp nhận được  

ĐI ↓

00.

Bản thân đã bị đánh dấu. Michinaga vừa ngủ dậy, đang định đánh răng thì tình cờ phát hiện ra điều này, sắc mặt cậu âm u bất định, cậu lặng lẽ soi mình trong gương, mùi thuốc lá làm cậu choáng váng.

Cậu không thể nhớ bất cứ ai có thể đánh dấu mình, hoặc mình đã ở cùng ai.

Trong nháy mắt lo lắng tràn ngập lồng ngực, cậu nhíu chặt mày, dùng ngón tay sờ sờ cái hạch sau gáy, vẻ mặt như muốn đào trực tiếp cái hạch này ra — cậu không quá chán ghét thân phận Omega của mình, cậu chỉ ghê tởm bởi tên khốn vô danh đã đánh dấu cậu.

Azuma Michinaga là một Omega. Kể từ khi phân hóa, cậu chưa bao giờ che giấu thân phận của mình, cậu cũng không cảm thấy mình là Omega cần người khác che chở, bản thân có đủ thực lực để tự bảo vệ mình. Mùi pheromone của Michinaga giống Alpha, lúc đầu cậu sẽ giải thích khi người khác hiểu lầm về giới tính thứ hai của mình, sau đó cậu thực sự không buồn quan tâm đến những thứ này nữa.

Cậu đã không bận tâm đến vấn đề của giới tính thứ hai trong hơn hai mươi năm, và bây giờ vấn đề của giới tính thứ hai đang quấn lấy cậu - cậu phải tìm ra Alpha đã đánh dấu mình, và ghim Alpha đó vào tường .

01.

Azuma Michinaga cũng không rõ thái độ của cậu  đối với Ukiyo Ace là gì, sau khi suy nghĩ kỹ thì có lẽ cậu thích hắn, suy cho cùng thì ai lại không thích Stars of the stars of the stars? Nhưng cậu cũng thấy lạ, sự yêu thích đơn giản ấy lại xen lẫn những cảm xúc khó hiểu, mỗi lần nhìn thấy bức ảnh của Ukiyo Ace, Azuma Michinaga cảm xúc đầu tiên là... thù hận không nguôi? Nhưng cậu không thể hiểu tại sao cậu muốn ghét anh, vì vậy cậu đã cho rằng mình chỉ có hảo cảm thôi.

  ——Có thể nói cậu là một nửa fan của Ukiyo Ace.

Lần đầu tiên cậu nhìn thấy Ukiyo Ace ngoài đời thật là vào lúc này, khi cậu theo nhà thầu đến một biệt thự để sửa sang.

Cậu cảm thấy loại chuyện này tựa hồ đã xảy ra rất nhiều lần, nhưng trong trí nhớ không có một cái có liên quan. Azuma Michinaga ngày càng nghĩ rằng trí nhớ của mình có thể có vấn đề.

Vừa xuống xe, cậu vẫn cúi đầu ngồi ở ghế sau, nhìn thấy một bóng người đứng ở cửa biệt thự, ngôi sao nổi tiếng nhất toàn quốc đang đứng trước biệt thự, nghịch điện thoại, khi nhìn thấy người mình đang đợi, anh cất điện thoại đi, quay mặt về phía họ, hay đúng hơn là mỉm cười với họ.

Nhà thầu mỉm cười và đi thảo luận về các biện pháp phòng ngừa trong trang trí với Ukiyo Ace. Những cuộc thảo luận ríu rít của các công nhân chỉ khiến Azuma Michinaga vốn đã cáu kỉnh càng thêm khó chịu. Đánh giá môi trường xung quanh, vị trí của biệt thự tương đối hẻo lánh và không có cửa hàng tiện lợi.

Một ánh mắt mơ hồ liên tục rơi vào trên người cậu, Azuma Michinaga thị giác nhạy bén rất nhanh bắt được nguồn gốc của ánh mắt đó, hắn bắt gặp ánh mắt của đối phương, đối phương chớp mắt vô tội.

Ukiyo Ace đang làm gì?

Azuma Michinaga, cau mày bối rối, và đó là cách cậu phớt lờ đi hơi nóng từ tuyến mồ hôi sau gáy.

02.

Tất cả điều này đều được giải đáp khi họ ở riêng với nhau. Căn phòng mà Azuma Michinaga phụ trách trang trí là phòng ngủ chính, và Ukiyo Ace cũng theo chân cậu vào phòng.

"Cậu nghĩ sao về màu đỏ?" Ukiyo Ace đột nhiên hỏi cậu, Michinaga vốn tưởng rằng anh ta chỉ ở đây để giám sát công việc, sửng sốt một chút, căn phòng màu đỏ tươi sắp được sửa sang lại nhanh chóng xuất hiện trong đầu. Khóe miệng cậu khẽ giật một cái, làm sao có thể ngờ tới Ukiyo Ace muốn trang trí toàn bộ căn phòng đều là màu đỏ, cũng may Ukiyo Ace rất nhanh liền bỏ qua ý nghĩ này, "Quên đi."

Cậu còn chưa kịp cảm thấy may mắn vì không phải nhìn thấy những căn phòng kì quặc, thì lại nghe thấy Ukiyo Ace nói: "Muốn làm gì thì làm."

  "...?" Đây là nhà của ai?

Azuma Michinaga nghiêng đầu nhìn Ukiyo Ace đang đứng bên cạnh, có lẽ là do quá ngạc nhiên nên pheromone có chút bị lộ ra ngoài, cậu nhanh chóng phản ứng lại và cất pheromone đi, cậu không biết rõ chi tiết về anh, nhưng cậu biết Ukiyo Ace -  là một Alpha thực sự và chưa có đối tác.

Omega và Alpha độc thân chung sống hòa bình trong cùng một căn phòng, sẽ ít người tin vào điều đó.

Quả nhiên, Ukiyo Ace, người vẫn còn ngửi thấy mùi pheromone, hơi đến gần Azuma Michinaga nhưng vẫn giữ khoảng cách nhất định giữa họ, Ukiyo Ace nhìn cậu với thái độ ân cần, cuối cùng nở một nụ cười như cáo già và hỏi một cách ẩn ý: "Thật sự đáng tiếc, hóa ra Michinaga đã bị Alpha đánh dấu-Alpha của cậu là người như thế nào?"

Bị đánh dấu bởi Alpha, Alpha của cậu.

Những lời này lặp đi lặp lại trong đầu Michinaga, mặt cậu gần như tối sầm ngay lập tức, cậu không biết làm thế nào mà Ukiyo Ace lại giẫm lên quả bom một cách chính xác như vậy.

Azuma Michinaga không nói nên lời, nắm đấm nắm chặt rồi buông lỏng, nhưng về vấn đề mà Ukiyo Ace hỏi, cuối cùng cậu vẫn là không nhịn được, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta hy vọng vĩnh viễn sẽ không gặp lại hắn —— ta cần phải làm việc , làm ơn tránh xa tôi ra."

  "Hả?" Ukiyo Ace cụp mắt nhìn Michinaga, nhưng cậu không nhìn anh. Michinaga thích mặc quần áo rộng rãi. Từ góc nhìn của anh, anh có thể thấy miếng dán hạn chế sau gáy cậu, còn chóp mũi anh vẫn ngửi thấy mùi rượu tequila và thuốc lá quyện vào nhau.

 Trong tâm trạng vui vẻ, anh đưa đầu lưỡi liếm môi dưới khi cậu không chú ý.

 "Nếu Michinaga cần, tôi có thể giúp cậu sao?" Khi Michinaga  nhìn anh, anh lại trở lại nụ cười ban đầu.

  "Giúp?"- Cậu nhướng mày bối rối.

  Ukiyo Ace mỉm cười mà không nói lời nào.

03.

Gần cuối quá trình thi công, Azuma Michinaga bắt đầu bị mất một số thứ... Vài ngày trước, cậu đã bị mất vài sợi dây buộc tóc, và bây giờ đây là sợi dây buộc tóc hình cáo mà Ukiyo Ace đã buộc vào cổ tay của mình. Cậu cảm thấy rằng con cáo là một sinh vật thực sự phù hợp giống với Ukiyo Ace, hôm nay, đó là hai chiếc áo khoác ngoài mà cậu sẽ treo trên mắc áo bên ngoài trước khi bước vào phòng ngủ.

Lúc này, Ukiyo Ace sẽ hào phóng khoác áo khoác lên người Azuma Michinaga, cậu có thể ngửi thấy mùi thuốc lá nhàn nhạt bao quanh áo khoác của anh.

Ngôi sao lớn cũng hút thuốc? Azuma Michinaga cũng không nghĩ nhiều, dù sao bản thân đôi khi cũng sẽ hút thuốc lá, nhưng chỉ là rất ít, sau vài lần, cậu thậm chí không thích mùi thuốc lá cho lắm, nhưng cũng phải nói là thuốc lá thực sự làm giảm căng thẳng.

Vào ban đêm, cả Ukiyo Ace và đội trang trí của cậu đều không khóa biệt thự, mất một số thứ là điều dễ hiểu, nhưng cậu chỉ không hiểu tại sao tất cả những thứ bị mất đều là của mình.

Ukiyo Ace cả ngày hôm nay không thấy mặt, cuối ngày là chị gái của anh- Tsumuri-một Beta thay thế anh làm giám sát công trình. Điểm chung lớn nhất giữa Ace và Tsumuri là nụ cười của họ, thậm chí mặc dù nụ cười của Tsumuri có chút cứng nhắc hơn của Ace.

  "Michinaga-san đang thực sự làm việc chăm chỉ," cô nói.

Không biết tại sao, thời tiết dần dần trở lạnh, Azuma Michinaga đang chuẩn bị chui vào áo khoác của Ukiyo Ace rời đi, luôn cảm thấy câu nói này có chút kỳ quái.

04.

Không lâu sau, Ukiyo Ace lại xuất hiện trước mặt Azuma Michinaga cùng với Tsumuri, khi việc trang trí đã hoàn thành vào ngày hôm sau, Tsumuri còn cầm một chiếc hộp trên tay để đưa cho cậu.

Người duy nhất tiếp xúc với Ukiyo Ace nhiều nhất là Azuma Michinaga, và những người công nhân hầu như không nhìn thấy Ukiyo Ace, vì vậy những lời cầu xin chữ ký của ngôi sao lớn của những người công nhân vẫn văng vẳng bên tai cậu, mặc dù cậu cũng có chút không muốn - sự ích kỷ của một người hâm mộ nửa vời.

"Ký tên? Tôi có thể đồng ý với yêu cầu của Michinaga." Ukiyo Ace nhanh chóng đồng ý sau khi nghe yêu cầu của cậu, và anh  đáp lại với một nụ cười mà Azuma Michinaga không thể hiểu được.

  Vì vậy, đây là vấn đề - không có giấy, chỉ có bút.

  "Hừm... Tôi có thể ký tên lên quần áo của cậu không?" Ukiyo Ace chỉ chiếc áo phông trắng trên người Michinaga, nghĩ rằng ở nhà có mấy bộ áo phông giống nhau, cậu cuối cùng gật đầu.

  Nó chỉ là một phút không kiên định.

 Ukiyo Ace, người đã nhận được sự cho phép, ngồi xổm xuống trước mặt cậu, lấy ra một cây bút ký tên và viết tên của mình lên áo phông trắng của Michinaga từng nét một.

"Xin chúc mừng, bạn đã trở thành Kamen Rider kể từ hôm nay." Tsumuri, người đã im lặng nãy giờ, đột nhiên nói, cô mỉm cười và đưa chiếc hộp trên tay ra, sau đó Michinaga  mới nhìn thấy những gì trong hộp, đó là Buffa ID cốt lõi của cậu, cảm thấy quen thuộc,  cậu vô tình đưa tay ra chạm vào.

Đột nhiên, Azuma Michinaga lại ngửi thấy mùi thuốc lá, mùi này còn nồng và nồng hơn mùi thuốc lá nhàn nhạt trên áo khoác của Ace ngày hôm qua, và nó giống hệt như pheromone của Alpha đã đánh dấu cậu, và ngọn nguồn là người ngồi xổm phía bên dưới Ukiyo Ace...

Rõ ràng, mùi thuốc lá là pheromone của Hidetoshi Ukiyo, Alpha.

Tay cậu đã vô tình chạm vào ID lõi của Buffa, và tất cả những ký ức trong vài tuần qua đột nhiên hiện lên trong đầu cậu, bao gồm cả tên khốn Alpha đã đánh dấu cậu.

  "Đã lâu không gặp, Buffa."

Cảm giác không thoải mái đến từ đâu? Azuma Michinaga nhanh chóng tìm ra nó từ trí nhớ. Cậu nhìn Ukiyo Ace đang toát ra pheromone khắp người, và đưa tay ra để chộp lấy anh từ dưới đất. Trước khi anh có thời gian để hoàn thành chữ ký, cây bút theo quán tính vẽ một đường ngang dài trên chiếc áo phông trắng, Ukiyo Ace ôm eo cậu, lắng nghe người trước mặt chất vấn: "Chơi tôi vui không? Thằng khốn đã vào giai đoạn mẫn cảm!"

Là một Omega, Azuma Michinaga rất đặc biệt ở đây, cậu miễn nhiễm với bất kỳ pheromone Alpha nào, vì vậy giờ đây cậu có thể dũng cảm đứng trước Alpha đánh dấu mình như vậy.

Ukiyo Ace đang trong tư thế ôm eo, xé miếng dán hạn chế, kề sát mũi vào tuyến của cậu và hít mùi pheromone của Azuma Michinaga.

  "Đừng tức giận như vậy, Buffa." Anh hài lòng cười đáp: "Trở về hẵng nói, anh đi cùng em."

  Còn việc tìm lại sợi dây chun của chiếc áo khoác bị mất ở nhà Ace thì lại là chuyện khác, bởi vì cậu không còn đủ sức để đánh bại Ace, người vẫn đang trong thời kỳ nhạy cảm.

Cảm ơn bạn đã đọc nó ♥️.

Vẫn là hình ảnh mà tôi vô cùng yêu thích ♥️.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro