Phần 28. Gió biển có năng lượng gì sao ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 28 ngày 03.01.2019  Reup 04.6.2019

-------------------------

Mỗi khi ôm Pete trong tay thế này, trái tim tôi bình yên lắm, em ấy là niềm an ủi lớn lao nhất đời tôi, tôi chẳng bao giờ thấy mệt mỏi khi yêu em ấy. Chưa từng thấy mệt mỏi.

" vợ này, có khi nào, em là cục pin biến hình không nhỉ ? anh ôm em vào lòng là không bao giờ thấy mệt nữa..." tôi vùi mặt vào cổ Pete, làm em ấy cười khanh khách.

"em đang muốn hỏi Ae có phải là yêu quái biến hình không, sao cứ làm mãi làm mãi mà không mệt vậy chứ, nào có phải thời thanh xuân trẻ trung gì đâu Ae.." Pete nghiêm giọng nói nhưng ánh mắt lại cưng chiều nhìn tôi. " chồng nên tiết chế lại đi..nếu..nếu chiều vợ quen với tần suất như vậy, đến sau này khi đòi mà chồng làm không nổi thì người khổ là vợ nè" 

Pete của tôi cứ luôn không nhận thức được em ấy làm tôi khó cầm lòng đến mức nào. 

"chồng đã là tiết chế rồi đó chứ ! " Tôi thành thật nói. 

Pete nhướng mắt nhìn tôi rồi lắc lắc đầu " ôi...tiết rồi mà còn vậy thì nếu không tiết sẽ là mấy lần một ngày đây. Ae ! anh như vậy là không được, cơ thể có giới hạn mà, em hay Pete kia dẫu có muốn đến thế nào thì anh cũng chỉ chiều một lần một ngày thôi nhé, Ae đừng chiều hư tụi em như vậy, phải nghĩ đến chuyện sau này nữa chứ " Pete nghịch ngón tay lên ngực tôi. Cứ kiểu quyến rũ này mà bảo tôi kềm chế một ngày chỉ cho ăn một lần thì có phải muốn giết tôi không.

" vợ xem vợ cứ mê hoặc anh thế này thì bảo anh làm sao mà nhịn được ? " tôi bắt đầu muốn lên rồi, gặm gặm ngón tay Pete trêu chọc.

" Ae!!! không được làm ở đây ! chúng ta về thôi !" Pete ôm cổ tôi, ủa sao có thể có người vợ đáng yêu thế này cơ chứ, mười giây trước còn bảo tôi tiết chế đi, tôi chỉ mút chút xíu thôi thì lập tức quên sạch chữ tiết chế viết như thế nào rồi.

Tôi hôn em ấy thêm một lát rồi đứng dậy, bế Pete đi chầm chậm khỏi căn chòi. Pete đòi đặt em ấy xuống để tự đi, tôi dĩ nhiên không chịu, nói gió biển mạnh lắm, nếu cõng thì lưng em ấy sẽ bị lạnh, nên cứ để tôi bế thế này.

Vừa vuốt ve hai chân trắng nõn rồi xoa nắn bờ mông mềm mại, vừa mút chầm chậm cổ họng đang phát ra âm thanh rên rỉ kia, tôi bắt đầu thấy khó khăn rồi,sợ là không kịp về đến phòng mất. Pete với tôi quả nhiên là tâm linh tương thông, em ấy đột nhiên giãy giụa một hai đòi tôi đặt xuống, chân vừa chạm cát, em ấy đã kéo áo tôi lên rồi mút liếm điên cuồng lên ngực tôi.

 " Ae..em không nhịn được...mau làm luôn ở đây đi...Ae...mau mau yêu em đi..." Dứt lời, yêu tinh này đã cởi áo của tôi ra xong rồi, còn cắn yêu vào vai tôi nữa.

Tôi lập tức bế em ấy đi ngược lại căn chòi, cầm lấy áo của tôi trải trên sàn rồi đặt Pete xuống. Tôi đứng dậy bước lại chỗ công tắc, nhấn tắt hết đèn đi , chỉ còn một đốm sáng đỏ của máy đuổi muỗi thôi.

Quay lại chỗ Pete, vừa cúi người cởi cúc áo em ấy, đã nghe em ấy hờn dỗi " tối đen thế này, không thấy được Ae...em không chịu đâu..không muốn Ae làm mà không nhìn thấy em..không chịu..không chịu đâu..." Rất thích mấy lúc nhõng nhẽo của Pete, đáng yêu lắm luôn. 

Tôi gấp gáp tháo khóa quần em ấy, vừa luồn tay vào chăm sóc tiểu yêu tinh bên dưới, vừa thì thầm vào tai " vợ ngoan nào... đừng quấy nữa, trái tim của anh lúc nào mà không nhìn thấy em " rồi bắt đầu hôn lấp bờ môi phản đối kia...

Tôi không muốn cởi hết đồ của Pete ngoài này , gió biển lạnh, có khi lại muỗi cắn nữa thì sao, nên chỉ cởi chỗ cần thiết thôi. Tay chà xát khắp người em ấy qua lần vải, làm mặt trời bé bỏng nóng rực này uốn éo khổ sở trong lòng tôi, môi em ấy cứ hôn tôi mãi không dứt, bàn tay ham muốn cứ kiếm tìm cự vật của tôi, nắm vuốt liên hồi. 

"Ae..nhanh nhanh một chút...em muốn..." Pete có vẻ rất nôn nóng, cũng lạ,chúng tôi vừa làm hồi chiều thôi mà, làm lâu đến độ hai chân không đứng nổi. Sao bây giờ lại ham muốn thế kia ?

Tôi vừa thoa gel mở rộng cho em ấy, vừa dùng miệng xé áo mưa tròng vào, không nhịn được vẫn lên tiếng đùa " mặt trời của anh sao lại nóng đến thế này, bảo anh ăn ngay không khéo bị phỏng mất " 

Pete rướn người lên cho tay tôi thuận tiện hơn, em thổi vào tai tôi " lâu lắm..mới ra ngoài với Ae...em hứng quá..." Tôi như bị chích điện vào trong tim vậy, lập tức rút ba ngón tay ra, kéo Pete xích sát đến rồi một phát đâm sâu vào trong em ấy, cả hai chúng tôi đồng thanh rên lên một tiếng lớn, đến mức chắc cái chòi cũng phải xấu hổ.

Trong bóng tối thế này, cứ như bị bịt mắt, chúng tôi hoàn toàn dùng tay sờ nhau, cảm nhận sự nồng cháy , Pete ngọt như mật vậy, làm tôi muốn nuốt trọn lấy em ấy vào bụng mình, cứ muốn làm mãi không thôi.

 Ép tôi chật cứng rồi cứ siết lấy tôi không nghỉ, tôi ra nhanh hơn bình thường một chút, vì Pete chắc chắn ê ẩm lưng rồi, sàn chòi làm sao mà êm như trên giường được.  Lần đầu tiên Pete chưa ra mà tôi đã xong, đưa tay tháo bao ra, tôi nhấc mông Pete tính mút cho em ấy lên đỉnh thì không ngờ Pete giằng ra khỏi tay tôi, bờ môi mọng nước ngậm lấy của tôi, chuyện gì thế này , lẽ nào gió biển có chứa năng lượng sao , Pete của tôi làm sao vậy nhỉ.

Tôi vuốt tóc của Pete, thưởng thức vòm miệng ướt át đó không ngừng ngậm nhả, lại xoa nắn nhẹ nhàng hai hạt đậu của em ấy , rên giọng " Pete..từ từ thôi, chồng vừa ra đấy, làm nữa sẽ rất là lâu..." Pete trèo lên người tôi, tay nghịch ngợm ma sát hai đầu súng đã ướt nhẹp với nhau, mút lên cổ tôi đầy đam mê mà không nói câu gì.

Tôi thiệt tình không hiểu mình làm cách gì mà nhịn nổi nếu chỉ được một ngày ăn có một lần.

Tôi đang tính xé một cái bao khác, thì Pete lại gỡ nó ra khỏi tay tôi, nhỏ giọng nói bên tai một câu còn mang tính sát thương gấp hai lần khi nãy " không, Ae..ướt đủ rồi...chơi trần cơ"

Tôi đoán cái chòi này chắc là nơi chứng kiến khoảnh khắc cuối đời của tôi quá. Pete giết tôi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro