Phần 30A. " em nhớ anh quá"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi mặt trăng của tôi lên đỉnh cũng là lúc nắng chiếu khắp hành lang rồi. Tôi sớm đã bế người yêu bé bỏng dâm đãng đó vào phòng tắm nhanh chóng lau rửa cho em ấy rồi đặt em ấy lên giường. Mặt trời của tôi vẫn chưa ngủ dậy, tôi đã làm em ấy suốt gần năm tiếng và mặt trăng của tôi chỉ có khoảng một tiếng rưỡi thôi thì phải, nhưng hai em ấy hình như mỏi mệt như nhau, tôi cũng sắp buồn ngủ chết rồi đây, lạ thật, vô cùng vô cùng buồn ngủ.

Tôi vẫn bước lại chuẩn bị sandwich để trên bàn ăn cho hai em ấy, vì có thể bây giờ tôi ngủ sẽ không dậy nổi trước mười hai trưa, sợ hai em ấy ngủ dậy trước sẽ đói bụng mất. Tôi vẫn không hiểu hai em ấy nổi giận cái gì mấy miếng bánh kẹp trứng chiên ngọt của tôi bữa trước, nên kì này tôi làm trứng chiên mặn như bình thường. Chuẩn bị xong đâu đấy, tôi ăn một miếng bánh, uống một cốc nước to và bước tới giường, nằm giữa hai Pete và nhắm mắt lại. 

Khi mở mắt ra thì tôi không thấy hai em ấy đâu cả.

Nhìn đồng hồ, mới có mười một giờ. không lẽ tôi chỉ ngủ có bốn tiếng thôi sao.  Pete đâu rồi ? Mặt trăng đâu rồi ? 

Có gì đó không ổn, tôi nhìn mọi thứ chung quanh. 

Ngồi phắt dậy, tôi định lao ra cửa. Nhưng vừa đặt chân xuống giường, lảo đảo chóng mặt. Cảm giác xây xẩm mặt mày này là sao đây ?

Đói !!!!

Bụng tôi kêu ầm ĩ. 

Và lúc đó tôi thở phào khi thấy mặt trời mặt trăng của tôi mở cửa bước vào. Hai em ấy nhướng mày nhìn tôi rồi có lẽ là hai em ấy cũng thở phào nhẹ nhõm.

" anh dậy rồi, để em gọi cơm nhé, tụi em vừa ăn bên ngoài rồi" Pete rút điện thoại ra, nghiêng đầu nhìn tôi cười một cái rồi bấm gọi.

"Ae..mau rửa mặt rồi ra ăn cơm nhé. Hay là anh đi tắm luôn đi, em để đồ sẵn trong đấy rồi." Mặt trăng của tôi cũng mỉm cười dịu dàng với tôi. Có điều gì đó là lạ.

Khi tôi tắm xong bước ra ngoài, đồ ăn đã mang đến, hai người vợ xinh đẹp của tôi đều ngồi trên bàn, tay cầm cốc trà, nhìn tôi chăm chú. Tôi dù rất đói, nhưng cũng ăn qua loa không biết mùi vị gì, muốn hỏi chuyện nhưng cả hai đều bảo tôi cứ ăn cho xong bữa đi đã.

Tới khi dọn dẹp xong xuôi, tôi tính hỏi rốt cuộc có chuyện gì, thì hai em ấy hỏi tôi có muốn ngủ nữa không, nếu không thì hai em ấy muốn ra ngoài chơi. Sao có cảm giác thế giới quay chậm đi hai nhịp vậy ? Tôi không nhịn nữa, nắm cổ tay cả hai em ấy, kéo vào lòng " hai em mau nói, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, sao lại lạnh nhạt với anh thế hả"

Hai em ấy đồng loạt hôn vào cổ tôi, nói cùng một lúc " em nhớ anh quá "

Hả ???

Buông người tôi ra, cả hai bước tới tủ áo, lấy cái máy ảnh to đùng ra , rồi lấy áo khoác,kính mát,thay cả giày nữa. " em muốn ra ngoài chụp ảnh, Ae, máy này thú vị lắm, lúc về, chúng ta sắm một cái đi, sắm cái xịn y như cái này luôn nhé, em thích hiệu này luôn này " Pete nói với tôi.

"em vẫn thích chụp điện thoại cơ,Ae, điện thoại chụp cũng đẹp rồi,không cần canh nét phiền phức.." mặt trăng tươi cười với tôi.

Trưa thế này mà muốn đi đâu, tôi hơi khó hiểu, sao hai em ấy lại có hứng thú chụp ảnh ? Pete của tôi biết chụp cái máy cơ đó từ khi nào mà bảo thích lắm ??? 

"anh ngủ bao lâu rồi vậy , Pete ? " tới nước này, tôi không thể không ngờ rằng mình đã ngủ lâu hơn bốn tiếng.

"à, hôm nay là thứ sáu rồi đó Ae, anh chỉ ngủ có ba-ngày thôi à, tụi em đã gọi bác sĩ đến , ông ấy cam đoan anh chỉ là đang ngủ, không phải hôn mê, nên tụi em cũng yên tâm "

CÁI GÌ ???? TÔI NGỦ SUỐT BA NGÀY BA ĐÊM ???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro