Phần 35.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phản ứng của tôi lúc này là kinh hoàng. 

Không lời nào diễn tả được nữa.

Cánh tay bé nhỏ đó, lưỡi dao bé tí teo đó, xuyên thẳng vào tim.

Máu đã bắt đầu loang ra trên áo trắng của anh ấy.

Ae gào lên " KHÔNG!!!!" rồi ôm chặt lấy cơ thể đang dần tái nhợt.

"đừng mà, mặt trăng...đừng mà, ở lại với anh.....đừng đi mà...Pete, gọi cấp cứu, em mau gọi cấp cứu, mau gọi..." Nước mắt của Ae đã ròng ròng rồi. Tôi bước tới giường, tìm điện thoại, điện thoại đâu rồi...bàn tay tôi run lẩy bẩy...nếu quá trễ, nếu thật sự quá trễ, Pete kia sẽ...

Tôi gọi cấp cứu, nhưng... tôi biết, vết thương đâm vào tim, chỉ còn vài phút nữa thôi anh ấy sẽ... Tôi không dám bước lại gần. Tôi chỉ biết đứng đó nhìn người mình yêu nhất đang khóc.

Ae ôm lấy người vừa tự sát ngay trước mắt mình, lớn tiếng "NẾU EM DÁM CHẾT, ANH HẬN EM CẢ ĐỜI!! CÓ NGHE RÕ KHÔNG..ANH HẬN EM..CẢ ĐỜI NÀY HẬN EM...LÀM ƠN Ở LẠI VỚI ANH ĐI...MẶT TRĂNG...EM LÀM ƠN ĐỪNG ĐI MÀ...ĐỪNG MÀ..XIN EM ĐỪNG ĐI MÀ!!!"

Pete đã tắt thở. 

Tôi không nghe thấy tiếng của Ae nữa. 

Không có một âm thanh nào cả.

Vết máu đã biến mất.

Pete đã biến mất.

Mọi thứ đều biến mất trước mắt tôi.







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro