Phần 44. [another Ae 17] tương lai 100 năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

lynx vừa đi tất niên công ty về, lynx chỉ uống khoảng 8 ly thôi các mẹ à, tại phải về trực đêm muh, cho nên, đây là chap viết trong lúc lâng lâng, Pete và Ae cũng thế nhé nhé...♥

lynx đang đọc lại chap 25 đã không thể rời xa, là chap đầu tiên Ae nhận ra Pete biến thành mặt trăng.

-------

Pete đang tựa người vào lan can, ngắm biển trời xanh ngắt. Đã bao lâu rồi trong lòng mới được thanh thản thế này..chuyện của một trăm năm trước, dường như nỗi đau nào cũng phải chịu thua thời gian, từ lúc Saen bỏ đi, Sha đuổi theo nó,Pete đã không còn gặp lại hai đứa nhỏ nữa. Luey thỉnh thoảng có ghé qua, nói rằng lũ trẻ  vẫn ổn. Nhưng chúng nó hiện vẫn chưa thể sẵn sàng đối mặt với hai người cha đã bị chúng làm tổn thương.

" vợ yêu đang nghĩ gì vậy" Ae bước đến ôm ghì lấy người quan trọng nhất trong lòng mình, tì cằm lên vai Pete, âu yếm hỏi.

"em nhớ hai con, Ae à, anh không thể nào nói Luey cho chúng ta gặp con sớm hơn sao ? "

" Saen chưa muốn gặp chúng ta, em yêu, cho chúng nó thêm thời gian đi...dù anh rất thương con, nhưng anh cũng giận nó lắm, vì nó đã yêu em, mà em là của anh, anh không thể không phát ghen được" Ae ngậm ngùi nhớ lại, có chút hối hận đã đánh con trai.

Pete thấy Ae buồn rầu, dĩ nhiên cũng buồn theo. Ngồi bệt xuống sàn, Pete tựa lưng vào lan can lộng gió, nói với Ae " chúng ta uống bia đi, Ae"

Ae chiều vợ đã quen, dĩ nhiên đồng ý.

Cả hai cùng nhau uống, Ae không cho Pete uống bia lạnh, lí do sẽ bị đau họng. Cả hai cầm lon bia, vòng tay qua nhau cùng uống. Họ đã bên nhau  trăm năm rồi, cơ thể cũng thay đổi nhiều, cảm giác chếch choáng khi uống say thì có, nhưng mất tỉnh táo thì không, tức là, có uống bao nhiêu cũng được.

" anh yêu em nhiều lắm , mặt trăng của anh..." Ae bắt đầu câu nói đầu tiên mỗi khi say. Tay vươn ra vuốt ve gương mặt của Pete.

Pete mỉm cười. Khúc sau như thế nào, Pete cũng thuộc lòng rồi.

" anh hận hắn ta, đã làm em tổn thương, nếu gặp hắn ta, anh sẽ giết chết hắn" Vì giành uống nhiều hơn nên Ae luôn say trước Pete , nhắm mắt dựa vào cổ Pete, bàn tay mân mê cổ tay của vợ, đưa lên môi cắn nhè nhẹ.

Đã biết bao lâu rồi, Ae của lúc đó vẫn là một tình yêu nhức nhối trong lòng Pete. Cái lần rời bỏ Ae bằng con dao xuyên tim, đến thế giới này và ở lại đây với Ae, cho đến nay, Ae đã phải chịu đựng nỗi khổ sở dày vò đến thế nào mà lần nào khi say, Ae cũng nhắc cả.

Pete đang nhớ lại ngày đầu tiên có kí ức về Ae, là trên biển, Ae lúc đó đã cõng Pete kia và nắm tay Pete ra biển chơi, đút kem cho cả hai , và đó là ngày Pete biết tình yêu của Ae dành cho mình đã thiết tha không kém gì Pete đang trên vai anh ấy. 

" muốn gặp cậu ta của lúc đó không , Pete ?"

Luey cứ hay thình lình hiện ra như vậy.  Pete biết, Luey yêu Ae. Tình yêu đó giống y hệt như kiểu mặt trời của Ae kia yêu anh ấy vậy, tình yêu chịu đựng.

" cậu biết tại sao cậu không thể gặp được Ae kia không ? là mặt trời đã ngăn cản đó ! tình yêu của ai lớn hơn người đó thắng, lúc đó khát khao gặp được cậu của Ae không to lớn bằng khát khao ngăn cản cậu gặp lại Ae của mặt trời !"

" tôi hiểu, đổi lại là tôi, tôi cũng cản cho bằng được ! nếu gặp lại phút chốc rồi đi, Ae sẽ càng nhớ tôi , càng đau thêm, tôi không trách mặt trời, vì chính tôi chọn cách rời đi mà" Pete cất giọng bình thản. Chuyện đã qua lâu như vậy, tình yêu hiện tại của Ae đủ làm tim Pete thấy an yên rồi.

Luey búng tay, Ae ngay lập tức tỉnh táo mở mắt nhìn Pete, ôm ngay vào lòng, Pete biết Ae hiểu tình cảm của Luey dành cho mình, nên trước mặt Luey , luôn đặc biệt tỏ ra ôm ấp Pete.

" hôm nay tâm trạng tôi có chút không vui, nên sẽ chơi một trò vui với cậu, Ae à"

" trò gì ?" giọng Ae đầy cảnh giác.

" ngược Ae " Luey mỉm cười. Tay mở ra một vòng sáng, lại là màn hình thời gian rồi. Tay Ae bất giác ôm Pete chặt hơn.

"Cả hai cứ ngồi ở đây xem nhé. Cậu hận Ae kia như vậy, tôi đi ngược cậu ta cho cậu !"

" này, anh tính làm gì " Ae hốt hoảng, vì cảm thấy Pete bé nhỏ trong vòng tay mình bất giác run lên bần bật.

" tôi đem cậu ta của tương lai một tháng sau đến chỗ cậu ta, để cậu ta xem, mặt trời của cậu ta có hai người chồng là thế nào" Luey biến mất trước khi có bất cứ hành động ngăn cản nào.

" em không muốn xem, Ae...em không muốn xem...." Pete bật khóc.

" mặt trăng của anh...bình tĩnh, sẽ không sao đâu..Luey chỉ đùa thôi...anh sẽ cố cản cậu ấy...đừng khóc...ngoan...đừng khóc..." Ae rối rít, lâu lắm rồi Pete không hề khóc.

-------

" Ae à " 

" cậu là ai ?" Ae đang ngồi trên bàn làm việc, trời đã khuya, Pete đã ngủ trước, khó khăn lắm mới dỗ cho chịu ngủ, lần nào làm việc muộn thế này, Pete cũng ráng thức với chồng mình.

Luey cười, không hổ là Ae, biến thành Pete như thế mà cũng không lừa được. Cảm giác của Ae về Pete quá mạnh.

Luey hiện cánh ra, nhưng là cánh đen, áo đen.

" tôi là thiên sứ địa ngục, đến bắt Pete đi" 

" KHÔNG!!!"  Ae ngay lập tức nhào tới giường, ôm ghì lấy vợ mình. 

Luey lại cười. " cậu chỉ là con người, tính làm gì tôi đây ?" 

" không được bắt em ấy đi, có đi, tôi cùng đi, chúng tôi tuyệt đối không rời xa nhau!"

" thế nhưng cậu rời xa mặt trăng của cậu được đấy thôi "

Ae chấn động. Đã sắp hai năm rồi, chuyện về mặt trăng. Cậu và Pete cố gắng làm việc,chuẩn bị đón hai đứa sinh đôi sắp chào đời, để có được chúng, cần một số tiền rất lớn.

" em ấy...đang ở đâu" Ae nghe tim mình run rẩy.

" ở một nơi rất đẹp, trong vòng tay một người rất yêu cậu ta, chỉ là, người đó không tha thứ cho cậu chuyện cậu làm tổn thương mặt trăng, cho nên, tôi tới đây để làm điều cậu sợ nhất" Luey lạnh lùng nói.

" yên tâm đi, mặt trời của cậu rất ổn, tôi rất thích cậu ta, cậu ta đủ tiêu chuẩn để làm thiên thần đấy, chỉ như một giấc mơ thôi Ae" Luey lại búng tay, cả hai biến mất, chỉ còn Pete ngủ say trên giường.

------









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro