Phần 44.[another Ae 17] tương lai 100 năm - p5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" nếu bây giờ hai Ae các cậu bước vào, cậu nghĩ vợ cậu phân biệt được ai với ai không ?" Luey hỏi. 

" sao lại không ? nghĩ tới thôi đã nổi nóng rồi, nhưng đằng nào thì cũng phải làm vậy thôi, tôi không đời nào để Pete của tôi gặp riêng hắn ta được !"

" vậy nếu bây giờ tôi đem cậu tới gặp mặt trời thì cậu nghĩ sao ?"

" đừng có đùa kiểu đó, đứng tim mà chết đấy nhé Luey ! mà tôi chắc chắn là Pete đó sẽ nhận ra tôi không phải là Ae của em ấy, nên chắc sẽ không lại gần tôi đâu."

" vậy cậu bảo tôi đưa Ae kia về và chỉ đem tới một Ae khác thôi sao ? thế thì mặt trời của cậu ta chỉ việc ôm khư khư cậu ta và không đếm xỉa chút gì tới Ae khác chẳng phải là xong rồi hay sao ?" Luey nhìn Ae với ánh mắt hơi ngao ngán.

" ờ há" 

" ..... "

----------------

Pete thức dậy, khẽ cựa mình trong lòng Ae.

" vợ yêu, em dậy rồi " Ae đó cúi xuống hôn lên vai Pete.

Cảm giác có gì đó không đúng. Pete ngồi thẳng dậy. Bàn tay vô thức vịn vào tim Ae,khẽ đẩy ra.

"Ae à..!" Pete ngập ngừng gọi.

" anh đây, vợ sao thế ?" Mắt Ae nhìn Pete đầy lo lắng. 

Cảm giác có hơi mơ hồ. Pete nhìn chung quanh. Bước xuống giường, Pete cẩn thận nhìn chung quanh.

Cửa phòng chợt mở, một Ae khác bước vào.

Phản xạ của Pete là lập tức lui lại. Và Ae kia lập tức bước tới chắn ngang trước mặt Pete.

" chuyện quái gì thế này, cậu là ai ?"

Ae kia dù lập tức biến sắc, nhưng vẫn bình tĩnh nhanh chóng vươn tay nắm lấy cánh tay của Pete, khẽ gọi " vợ , mau tới đây, là anh đây mà, chuyện gì xảy ra thế, anh vừa mới bước ra ngoài làm điểm tâm cho em, quay trở vào đã thấy cảnh này, Pete, mau lại đây nào" Ae nhìn Pete với đôi mắt thiết tha.

Pete ngay lúc này giằng tay khỏi hai người, hoảng sợ nói " cả hai đều không phải Ae của tôi ! các anh đi ra ngoài đi, mau ra ngoài đi" 

Pete gần như lui sát vào tường, càng lúc càng lớn tiếng " mau ra ngoài, mau ra ngoài hết đi, không ai là Ae của tôi cả, MAU RA NGOÀI !!!!"  Pete gần như hét lên, nước mắt bắt đầu rơi xuống.

Lập tức cả hai Ae đó thôi không sừng sộ nhìn nhau nữa, bị chính phản ứng của Pete dọa cho sợ rồi.

" Pete, anh là Ae thật mà, chết tiệt thật , là anh mà Pete!!!"

"Pete, anh đây, là anh đây !"

Pete cả người đã ngồi bệt xuống sàn, toàn thân co rúm lại, hét lên trong nước mắt " PHẢI , PHẢI , CẢ HAI ĐỀU LÀ AE, EM BIẾT, NHƯNG HAI ANH KHÔNG PHẢI AE CỦA EM...HAI ANH LÀ AE KHÁC...PETE CỦA HAI ANH ĐANG Ở CHỖ KHÁC...TIN EM ĐI...MAU RA KHỎI ĐÂY....ĐỂ EM YÊN...MAU RA KHỎI ĐÂY ĐI !!!!!" 

-------------------

Ae lúc này nhìn trên màn hình, thấy mặt trời bé nhỏ của mình chỉ có một giây sau khi ngủ dậy, đã  lập tức nhận ra ngay mình không có ở đó, trái tim đau đến mức không cách gì tả được, nỗi đau đó ghê gớm hơn cả khi chứng kiến mặt trăng chết ngay trước mắt.

Toàn thân Ae run rẩy, khi thấy Pete lui lại và gào khóc trên màn hình.

" LẬP TỨC ĐƯA TÔI VỀ, MAU ĐƯA TÔI TRỞ VỀ " Ae rống lên như một con thú bị thương. Luey đang bay trên cao, xa khỏi tầm với của Ae. Nếu đứng gần, có lẽ Ae đã tự giết mình bằng cách xé gãy cánh thiên thần.

Luey nhìn Ae chăm chăm.

Trong tíc tắc, Ae chạy ra khỏi phòng.

Ngôi nhà này, nhìn kiểu gì cũng là một ngôi nhà bình thường. Nhất định phải có.

Ae quả đúng khi thấy ngôi nhà này cũng có nhà bếp.

Và trước khi Luey kịp nhìn thấy ý định trong đầu Ae, tay đã cầm được con dao trong bếp rồi, không do dự, Ae cắt một nhát lên cánh tay mình.

Máu chảy ra ròng ròng,  Ae gào lên " MAU ĐƯA TÔI VỀ ĐÓ NGAY, CÒN KHÔNG, TÔI CHẾT ĐI LÀ ĐƯỢC, VỪA LÒNG ANH CHƯA THIÊN THẦN, TÔI SẼ ĐÂM NGAY VÀO TIM MÌNH, TÔI NỢ MẶT TRĂNG CHỨ GÌ, ĐƯỢC , TÔI TRẢ CHO EM ẤY, NHƯNG HÃY CHO TÔI GẶP MẶT TRỜI CỦA TÔI MỘT LẦN CUỐI, MAU ĐƯA TÔI VỀ !!!!! " 

Ae quỳ xuống trên sàn bếp, máu vẫn chảy. Ae cắt thêm một nhát lên tay, máu tiếp tục chảy đỏ thẫm sàn.

" Pete!!! Pete của anh!!! anh muốn gặp em...cho anh gặp em...cho anh gặp em"  Ae điên cuồng cắt nhiều nhát khắp hai tay mình, trong đầu chỉ có mỗi một hình ảnh Pete gào khóc trên màn hình khi nãy.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro