chap 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nước mắt tôi đã khô và tôi liền tắm có vẻ đã ổn về mặt tinh thần khi Steph trở về sau khi đi coi fim

"Vậy, làm thế nào .. Cậu lại đi chơi với Harry?" Cô hỏi và lấy đồ ngủ ra khỏi tủ.

"Không còng cả, anh ấy là người bình thường ." Tôi nói với cô ấy và cười. Tôi muốn nói với cô ấy về những gì chúng tôi đã làm nhưng tôi quá xấu hổ. Tôi biết cô ấy sẽ không phán xét tôi nhưng tôi không muốn ai biết, tôi chỉ hy vọng Harry không nói cho ai biết, mặc dù tôi sẽ không nói điều đó với anh ấy. Steph nhìn tôi với sự quan tâm rõ ràng trong mắt cô ấy và tôi phải nhìn đi chỗ khác.

"Cẩn thận nhé, cậu đã đối sử quá tốt với một người như Harry", cô nói và tôi muốn ôm cô và tôi đã tựa lên vai cô ấy khóc nức nở. Cô ấy hiểu Harry hơn hầu hết mọi người và cô ấy thậm chí còn nghĩ tôi nên tránh xa.

"Bộ phim thế nào?" Tôi đổi chủ đề. Cô ấy nói với tôi làm thế nào Tristan tiếp tục ăn vụng bỏng ngô của cô trong rạp và cô ấy thực sự bắt đầu thích anh ấy. Tôi muốn bịt miệng nhưng tôi biết tôi chỉ ghen tị vì Tristan thực sự thích cô ấy, theo cách Harry không thích tôi. Nhưng tôi có một người yêu tôi và tôi cần bắt đầu đối xử với anh ấy tốt hơn và tránh xa Harry, lần này là thật.

Cuối cùng Steph ngủ thiếp đi và tôi cũng làm như vậy ngay sau đó.

Sáng hôm sau, tôi buộc mình ra khỏi giường và mặc quần áo. Tôi cảm thấy kiệt sức, tôi không còn năng lượng và tôi cảm thấy mình có thể khóc bất cứ lúc nào. Mắt tôi đỏ hoe vì khóc đêm qua nên tôi bước tới tủ quần áo của Steph và lấy túi trang điểm của cô ấy. Tôi rút chì kẻ mắt màu nâu ra và vẽ một đường mỏng dưới mắt và trên mí mắt. Nó làm cho đôi mắt của tôi trông tốt hơn nhiều. Tôi cho một ít bột chỉ để che dưới mắt và cho làn da của tôi một chút màu. Một vài lần chuốt mascara và tôi trông như một người mới. Tôi hài lòng với cách tôi nhìn và tôi mặc quần jean bó sát và áo tank top. Tôi cảm thấy trần truồng nên tôi lấy một chiếc áo len trắng ra khỏi tủ và đặt nó lên. Đây là nỗ lực nhất mà tôi đã đạt được trong lần xuất hiện của mình cho một ngày học bình thường kể từ ngày hình ảnh vào năm cuối trung học.

Tôi ghé qua quán cà phê và cũng lấy cho Liam một ly. Tôi vẫn còn khá sớm đến lớp nên tôi đi chậm hơn bình thường.

"Này, Tessa phải không?" Tôi nghe giọng nói của một chàng trai. Tôi nhìn qua và thấy anh chàng preppy, Louis tôi nghĩ là tên của cậu ấy.

"Phải, Louis phải không? ' Tôi hỏi anh và anh gật đầu

"Cậu sẽ đến một lần nữa vào cuối tuần này chứ?" Anh hỏi. Anh ta phải là một phần của frat. Tất nhiên là anh ấy, anh ấy là preppy và tuyệt đẹp.

"Ồ không, không phải cuối tuần này" Tôi cười

"Bummer, cậu sẽ rất vui. Chà, nếu cậu đổi ý cậu sẽ biết nó ở đâu", anh cười. "Cậu phải đi nếu không tôi sẽ trễ, gặp lại cậu sau" anh trao cho tôi một nụ cười khác và bước đi

Liam đã ngồi và cảm ơn tôi nhiều lần vì đã mang cà phê cho anh ấy.

"Hôm nay trông cậu thật khác" anh nói khi tôi ngồi xuống.

"Tôi trang điểm" Tôi cười và anh ấy cười. Anh ấy không hỏi về đêm của tôi với Harry và tôi rất biết ơn. Tôi chưa sẵn sàng để nói về nó. Ngay khi tôi bắt đầu ngừng nghĩ về Harry, đó là thời gian dành cho Văn học

Harry đang ngồi ở ghế bình thường ở phía trước. Tôi muốn nhờ Liam đổi chỗ với tôi nhưng tôi không muốn phải giải thích tại sao. Đây là lần đầu tiên tôi thấy Harry mặc áo phông trắng và hình xăm của anh ta có thể nhìn thấy bên dưới nó. Điều đó làm tôi ngạc nhiên khi tôi thấy hình xăm và khuyên của anh ấy hấp dẫn như thế nào, tôi chưa bao giờ quan tâm đến điều đó trước đây. Tôi nhìn đi chỗ khác một cách nhanh chóng và rút ra những ghi chú của mình. Tôi hy vọng Liam đến sớm vì vậy tôi sẽ không cảm thấy cô đơn với Harry.

"Tess?" Harry thì thầm khi lớp học bắt đầu đầy đủ. Không, đừng trả lời anh ta. Mặc kệ anh. Tôi nhắc lại với chính mình.

"Tess?" Anh lại nói, lần này to hơn.

"Đừng nói chuyện với tôi Harry." Tôi nói qua kẽ răng và vẫn tránh nhìn anh. Tôi sẽ không rơi vào bẫy của anh ấy.

"Thôi nào" anh nói và tôi có thể nói anh đang cười tôi.

"Ý tôi là Harry, hãy để tôi yên" Giọng tôi rất gay gắt nhưng tôi không quan tâm.

"Tốt thôi, làm theo cách của em", anh nói không kém phần gay gắt và tôi thở dài. Liam bước vào và tôi rất biết ơn.

"Cậu không sao chứ?" Liam ân cần hỏi.

"Vâng, tôi ổn." Tôi nói dối và lớp học bắt đầu.

Sau giờ học, Harry bước ra trước tôi và không cố nói chuyện với tôi nữa. Chúng tôi tiếp tục bỏ qua nhau cả tuần và tôi bắt đầu quên đi lỗi lầm của mình. Mỗi ngày trôi qua mà không nói chuyện với anh ấy khiến tôi không nghĩ về anh ấy dễ dàng hơn khi tôi trở về phòng. Steph và Tristan đã đi chơi cả tuần vì vậy tôi đã có phòng chủ yếu cho bản thân mình cả tuần vừa tốt vừa xấu. Tốt vì tôi học được rất nhiều nhưng tệ vì tôi bị bỏ lại một mình với những suy nghĩ của tôi về Harry. Cả tuần tôi đã trang điểm một chút nhưng mặc quần áo rộng thùng thình và bảo thủ. Đến thứ sáu, tôi cảm thấy như mình thực sự vượt qua toàn bộ mớ hỗn độn này với Harry, đó là cho đến khi mọi người tiếp tục nói về bữa tiệc.

Sau khi được ít nhất mười người hỏi tôi có tham gia bữa tiệc không, tôi quyết định làm điều duy nhất mà tôi biết sẽ khiến tôi không đi. Tôi gọi Noah

"Này Tessa!" Anh ríu rít vào điện thoại. Đã vài ngày kể từ khi chúng tôi thực sự nói chuyện điện thoại và tôi đã bỏ quên giọng nói của anh ấy.

"Này, anh có nghĩ rằng anh có thể đến thăm em không?" Tôi hỏi.

"Chắc chắn, chúng ta sẽ lên kế hoạch và có lẽ anh có thể đến vào cuối tuần tới", anh nói và tôi rên rỉ.

"Không, ý em là như hôm nay. Giống như bây giờ, anh có thể rời đi ngay bây giờ không?" Tôi biết anh ấy thích lập kế hoạch mọi thứ giống như tôi nhưng tôi cần anh ấy đến ngay bây giờ.

"Anh đã luyện tập sau giờ học. Bây giờ anh vẫn còn ở trường. Anh chỉ đang ăn trưa"

"Làm ơn đi, em thực sự nhớ anh. Anh có thể rời khỏi đấy và đến đây vào cuối tuần không? Làm ơn" Tôi biết rằng tôi đang cầu xin anh ấy nhưng tôi không quan tâm

"Uhm .. yea chắc chắn Tessa. Anh sẽ đến ngay bây giờ. Mọi thứ ổn chứ?" Tôi thực sự ngạc nhiên khi thấy nó thật suôn sẻ, Noah đồng ý với điều này nhưng tôi rất vui vì anh ấy đến đây đuợc.

"Yea, em thực sự nhớ anh. Em đã không gặp anh trong gần hai tuần" Tôi nhắc nhở anh ấy và anh ấy cười.

"Anh cũng nhớ em. Anh sẽ nhận được một phiếu và rời đi trong vài phút để anh có thể sẽ gặp em sau khoảng ba giờ nữa. Anh yêu em Tessa"

"Em cũng yêu anh" Tôi nói và cúp máy. Chà điều đó giải quyết rằng, bất kỳ cơ hội nào mà tôi có thể kết thúc tại bữa tiệc đó đã biến mất. Tôi có một cảm giác nhẹ nhõm mới khi tôi đi bộ đến phòng Văn học, cho đến khi tôi nhìn vào hàng ghế đầu và thấy Harry ngồi trên bàn của Liam. Cái quái gì thế?

Tôi vội chạy đến và Harry đập tay lên bàn. "Đừng bao giờ nói vài câu như thế một lần nữa, cậu như đang châm chọc tôi" Harry nói và Liam di chuyển để đứng dậy. Liam phải điên loạn để cố gắng chống lại Harry. Liam là người cơ bắp nhưng anh ấy rất tốt bụng, tôi không thể tưởng tượng anh ấy đánh bất cứ ai.

Tôi nắm lấy cánh tay Harry và kéo anh ta ra khỏi Liam. Tay anh ta giơ lên ​​không trung và tôi nao núng, một khi anh ta nhận ra đó là tôi, anh ta buông tay và nguyền rủa trong hơi thở. 

"Để anh ấy yên! Harry!" Tôi hét lên và quay sang Liam. Anh ta trông cũng điên như Harry nhưng anh ta ngồi xuống.

"Em cần phải quan tâm đến việc kinh doanh của riêng mình Theresa" Harry nhổ nước bọt và di chuyển đến chỗ ngồi của mình. Anh ấy thực sự nên ngồi ở phía sau một nơi nào đó.

Tôi cúi xuống và thì thầm với Liam, "bạn ổn chứ? Chuyện đó là sao?"

Anh nhìn về phía Harry và thở dài. "Anh ta chỉ là một tên khốn, gần như đã  gôm hết sự khốn nạn lên nguời", anh nói và mỉm cười. Tôi cười khúc khích một chút và ngả người ra sau. Tôi có thể nghe thấy tiếng thở gấp gáp của Harry bên cạnh tôi và tôi có một ý tưởng. Một ý tưởng trẻ con nhưng dù sao tôi cũng làm.

"Tôi có tin tốt lành đây!' Tôi nói với Liam bằng giọng vui vẻ nhạo báng tốt nhất của tôi.

"Thật sao? Cái gì vậy?"

"Noah sẽ đến thăm hôm nay và anh ấy sẽ ở đây vào tất cả các ngày cuối tuần!" Tôi nói và mỉm cười trong khi vỗ tay vào nhau. Tôi biết tôi đang làm quá sức nhưng tôi cảm thấy Harry đang nhìn tôi và tôi biết anh ấy đã nghe thấy tôi.

"Thật sao? Đó là một tin tuyệt vời!" Liam cười. Lớp học bắt đầu và kết thúc mà Harry không nói với tôi một lời. Đây là cách nó sẽ xảy ra kể từ bây giờ và nó ổn với tôi.Tôi chúc Liam một ngày cuối tuần vui vẻ và trở về phòng để trang điểm và lấy thứ gì đó để ăn trước khi Noah đến đây. Tôi cười một mình khi trang điểm, từ khi nào tôi là kiểu con gái phải "chạm vào lớp trang điểm" trước khi bạn trai đến. Tôi biết rằng kể từ ngày đó ở suối cùng Harry, trải nghiệm đó đã thay đổi tôi và cách anh ấy làm tổn thương tôi sau khi thay đổi tôi nhiều hơn. Nó chỉ là một thay đổi nhỏ nhưng tôi biết nó ở đó.

Tôi ăn và dọn thẳng phòng lên một chút, bên tôi đã sạch sẽ nên tôi gấp quần áo của Steph và cất chúng đi, tôi hy vọng cô ấy sẽ không phiền. Điện thoại của tôi cuối cùng cũng kêu lên với văn bản của Nô-ê nói rằng anh ta ở đây. Tôi nhảy khỏi giường và lao ra ngoài chào anh. Anh ấy trông đẹp hơn bao giờ hết trong chiếc quần màu xanh hải quân, áo nịt màu kem và áo sơ mi trắng bên dưới. Anh ấy thực sự mặc rất nhiều cardigans nhưng tôi yêu chúng. Nụ cười chào đón của anh ấy sưởi ấm trái tim tôi và anh ấy vòng tay ôm lấy tôi và nói với tôi rằng thật tuyệt khi gặp tôi.

"Em đã trang điểm?" Anh hỏi khi chúng tôi trở về phòng.

"Yea, một chút. Đó chỉ là thứ em đang thử nghiệm" Tôi giải thích và anh ấy mỉm cười.

"Trông thật tuyệt" anh khen tôi và hôn lên trán tôi.

"Cảm ơn anh. Vậy anh muốn làm gì vào cuối tuần này khi anh ở đây?" Tôi hỏi anh. Anh ấy nói anh ấy có thể chọn để cuối cùng chúng tôi duyệt qua Netflix để chọn một bộ phim để xem. Steph nhắn tin cho tôi và nói rằng cô ấy ở cùng với Tristan và cô ấy sẽ không trở lại vào tối nay vì vậy tôi tắt đèn và chúng tôi ngồi dựa vào đầu giường với cánh tay của Noah quanh vai tôi và đầu tôi trên ngực anh ấy. Đây là tôi, không phải một cô gái hoang dã bơi trong áo phông của một chàng trai punk. Cánh cửa mở ra và tôi mong đợi được gặp Steph, nhưng tất nhiên đó là Harry.

Mắt anh nhìn thẳng vào tôi và Noah và tôi đỏ bừng. Anh ấy đến đây để nói với Noah? , tôi biết anh ấy đã làm. Sự hoảng loạn chiếm lấy cơ thể của tôi và tôi rời khỏi Noah.

"Cậu đang làm gì ở đây?" Tôi khó chịu và Harry mỉm cười.

"Tôi đang gặp Steph" anh trả lời và ngồi xuống. "Này Noah, rất vui được gặp lại anh" anh nhếch mép và Noah có vẻ không thoải mái. Anh ta có lẽ đang tự hỏi tại sao Harry có chìa khóa trong phòng và không thèm gõ cửa.

"Cô ấy đang ở cùng Tristan, có lẽ đã ở nhà anh" Tôi chậm rãi nói với anh, lặng lẽ cầu xin anh rời đi. Nếu anh ấy nói với Noah bây giờ tôi không biết làm thế nào tôi có thể phục hồi.

"Ồ, thật sao?" anh hỏi. Tôi có thể nói bằng cái nhếch mép của anh ta rằng anh ta đến đây chỉ để hành hạ tôi. Anh ấy có lẽ sẽ ở lại cho đến khi tôi đến với Noah. "Hai người có đến dự tiệc không?"

"Không .. chúng tôi không. Chúng tôi đang cố gắng xem một bộ phim" Tôi nói với anh ấy và Noah vươn tay và nắm lấy tay tôi. Ngay cả trong bóng tối, tôi có thể thấy mắt của Harry tập trung vào bàn tay của Noah trên tay tôi.

"Điều đó thật tệ. Tôi tốt hơn nên đi .. Oh và Noah" Harry nói và trái tim tôi rơi xuống. "À cái áo lên cậu đang mặc khá đẹp đấy" Cảm ơn chúa.

"Cảm ơn nó là từ Gap" Noah nói. Anh ta không biết gì và không biết rằng Harry đang làm anh ta vui.

"Tất nhiên rồi. Hai người vui vẻ nhé" Harry chế giễu và rời khỏi phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#after