chap 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi vội chạy đến xe của Nô-ê và điện thoại của tôi rung lên với một tin nhắn từ Liam.

" 2875 Đường Cornell." Đọc được tin nhắn. tôi gõ địa chỉ vào ứng dụng chỉ đường trong điện thoại của tôi và chạy ra khỏi bãi đậu xe. Nó nói tôi sẽ đến trong mười lăm phút nữa. Điều gì có thể xảy ra ở đó mà Liam có thể cần tôi đến đó. Harry và tôi thậm chí không nói về các điều khoản. Tôi hy vọng Harry ổn và không bị tổn thương. Tôi không thể nhận ra tiếng ồn đó là cái gì đổ vỡ , nghe có vẻ như có gì. Noah đã gọi hai lần nhưng tôi lờ đi, tôi cần điều hướng để ở trên màn hình và thành thật mà nói, vẻ bối rối trên khuôn mặt anh ấy khi tôi rời khỏi anh ấy đang ám ảnh tôi.

Những ngôi nhà trên phố đều rộng, trông giống như biệt thự. Ngôi nhà này đặc biệt lớn hơn nhà mẹ tôi ít nhất ba lần. Đó là một ngôi nhà gạch trông cổ kính, đối với tôi nó như một căn biệt thự, và sân rất dốc, khiến nó dường như đang ngồi trên một ngọn đồi. Ngay cả dưới ánh đèn đường, nó vẫn đẹp. Đó phải là nhà của cha Harry, đó là kết luận duy nhất tôi có thể đưa ra về lý do Liam cũng sẽ ở đó. Tôi hít một hơi thật sâu và bước lên những bậc thang trên vỉa hè. Khi tôi đến cửa, tôi gõ mạnh vào cánh cửa gỗ và nó mở ra trong vài giây.

"Tessa, cảm ơn cậu đã đến. Tôi biết cậu có việc bận. Có phải Noah đi với bạn không?" Liam hỏi và ra hiệu cho tôi vào trong.

"Không, anh ấy ở lại ký túc xá. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Harry đâu rồi?"

"Anh ấy ở sân sau. Anh ấy mất kiểm soát" anh thở dài.

"Và tôi phải đến đây?" Tôi hỏi độc đáo nhất có thể. Harry mất kiểm soát phải làm gì với tôi?

"Tôi không biết, tôi biết cậu ghét anh ta nhưng anh ta say rượu, hoàn toàn hiếu chiến. Anh ta xuất hiện ở đây và mở một chai rượu của cha anh ta. Anh ta đã uống hơn một nửa chai! Và sau đó anh ta bắt đầu phá vỡ mọi thứ, những thứ của mẹ tôi như bát đĩa, tủ kính, về cơ bản mọi thứ anh ta có thể chạm tay vào "

"Cái gì? Tại sao?" Harry nói với tôi rằng anh ấy không uống.

"Bố anh ấy chỉ nói với anh ấy rằng ông và mẹ tôi sắp cưới", anh ấy nói với tôi như thể điều đó giải thích.


"Được chứ? Vậy Harry không muốn họ kết hôn à?" Tôi vẫn còn bối rối. Liam dẫn tôi qua nhà bếp lớn và tôi thở hổn hển khi nhận lấy mớ hỗn độn to lớn mà Harry đã tạo ra. Có những chiếc đĩa vỡ nằm rải rác trên sàn và một chiếc tủ gỗ lớn đập vào mặt của nó với những tấm kính bị thiếu và vỡ.

"Không, đó là một câu chuyện dài. Ngay sau khi cha anh ấy nói với anh ấy rằng họ rời thị trấn vào cuối tuần. Cảm ơn chúa, họ không ở đây nhưng tôi nghĩ đó là lý do Harry đến đây, để đối đầu với cha mình. Anh ấy không bao giờ đến đây", anh giải thích và mở cửa sau. Tôi thấy một cái bóng ngồi ở một cái bàn nhỏ trên hiên nhà. Harry.

"Tôi không biết cậu nghĩ tôi có thể làm gì, nhưng tôi sẽ cố gắng" Tôi nói với Liam và anh ấy gật đầu.

Anh cúi xuống và đặt tay lên vai tôi. "Anh ấy đang gọi cậu" Anh lặng lẽ nói với tôi và trái tim tôi như ngừng đập. Tôi đi về phía Harry và anh ấy nhìn tôi. Mắt anh ta bắn máu và tóc anh ta được giấu dưới một chiếc mũ len màu xám. Mắt anh mở to rồi tối dần và tôi muốn lùi lại. Anh ta trông gần như đáng sợ dưới ánh đèn sân mờ.

"Em đến đây bằng cách nào?" Harry cất giọng và đứng dậy.

"Liam .. anh ấy" Tôi trả lời và ước tôi sẽ không nói với anh ấy.

"Cậu! chết tiệt! Cậu gọi cô ấy?" anh hét lên về phía Liam và Liam bước vào trong, mặc kệ Harry.

"Anh để cậu ấy yên đi Harry, cậu ấy lo lắng cho anh đấy" Tôi mắng anh ấy và anh ấy ngồi xuống, ra hiệu cho tôi ngồi xuống. Tôi ngồi đối diện anh ta và quan sát khi anh ta cầm chai rượu tối gần như trống rỗng và đặt nó lên miệng. Tôi nhìn thấy quả táo của adam trên cổ  của anh ấy di chuyển khi anh ấy nuốt nó xuống. Sau đó anh ta cầm cái chai đập xuống mặt bàn và nó làm tôi giật mình. Tôi chỉ vui mừng vì nó đã không phá vỡ.

"Tôi nghĩ bạn không uống?" Tôi hỏi anh ta và khoanh tay.

"Tôi không. Cho đến bây giờ tôi đoán. Đừng cố bảo trợ tôi, em không tốt hơn tôi", anh chộp lấy và lấy một chai khác. Tôi không thể phủ nhận rằng việc ở gần anh ấy, ngay cả trong trạng thái say xỉn, đã thổi hồn vào tôi. Tôi đã bỏ lỡ cảm giác Harry mang lại cho tôi.

"Tôi chưa bao giờ nói rằng tôi tốt hơn anh. Điều gì khiến anh uống lúc này?"

"Có chuyện gì với em vậy? Bạn trai của em đâu?" Đôi mắt anh rạo rực nhìn tôi và cảm xúc đằng sau chúng mạnh mẽ đến mức tôi buộc phải nhìn đi chỗ khác. Giá như tôi biết cảm xúc đó là gì.

"Anh ấy đã trở lại trong phòng của tôi. Tôi chỉ muốn giúp anh Harry" Tôi nghiêng người qua bàn để đưa tay ra nhưng Harry thu mình lại từ sự đụng chạm của tôi.

"Giúp tôi?" Anh ấy cười. Tôi muốn hỏi anh ta tại sao anh ta lại gọi tôi nếu anh ta tiếp tục trở nên đáng ghét "Nếu em muốn giúp tôi thì hãy rời đi"

"Tại sao anh không chỉ cho tôi biết những gì đã xảy ra để làm cho anh phá vỡ tất cả những thứ của họ?" Tôi nhìn xuống tay 

Anh thở dài và kéo chiếc mũ len của mình ra và luồn tay qua tóc trước khi kéo nó trở lại. "Cha tôi quyết định chỉ nói với tôi rằng ông sẽ cưới Karen và đám cưới diễn ra vào tháng tới. Ông ấy nên nói với tôi từ lâu. Tôi chắc chắn Liam hoàn hảo biết."

Oh. Tôi đã không thực sự mong đợi anh ấy nói với tôi vì vậy tôi không biết phải nói gì. "Tôi chắc chắn ông ấy có lý do chính đáng để không nói với anh"

"Em không biết ông ta đâu, mặc dù ông ta không nói xấu tôi. Em có biết tôi đã nói chuyện với ông ta bao nhiêu lần trong năm ngoái không? Có lẽ là mười! Tất cả những gì cậu Liam quan tâm là ngôi nhà lớn của ông ta, cậu ta nghĩ mẹ mình và cậu ta  sẽ sớm trở thành Vợ và đứa con trai hoàn hảo mới của ông già đó"Harry rên rỉ và uống thêm một ly nữa.

Tôi im lặng. "Em sẽ thấy bãi rác mà mẹ tôi sống ở Anh. Bà ấy nói rằng bà ấy thích ở đó nhưng tôi chắc chắn là không. Nó nhỏ hơn phòng ngủ của bố tôi ở đây! Mẹ tôi thực sự buộc tôi phải đến đây để học đại học gần ông già đấy hơn và điều đó diễn ra như thế nào chứ."anh ấy nói và tiếp tục uống.

Với một chút thông tin mà anh ấy đã cung cấp cho tôi, tôi cảm thấy mình có thể hiểu anh ấy hơn rất nhiều. Cha anh bỏ anh và mẹ anh ở Anh, đến đây vì một số lý do, và bây giờ anh đang kết hôn với một người phụ nữ khác. Harry phải bị tổn thương, đó là lý do tại sao anh ấy là như vậy.

"Anh bao nhiêu tuổi khi ông ấy rời đi?" Tôi hỏi anh ta và anh ta cảnh giác tôi nhưng trả lời.

"Mười. Nhưng ngay cả trước khi ông ta rời đi, ông ta không bao giờ ở bên cạnh chúng tôi. ông ta ở một quán bar khác nhau vào mỗi đêm. Bây giờ ông già đó trở thành Quý Ông hoàn hảo và ông ta có tất cả những thứ này" Harry nói và vẫy tay về phía ngôi nhà. Cha của Harry đã rời xa anh khi anh mười tuổi, giống như tôi. Và cả hai đều là những người say rượu, chúng tôi có nhiều điểm chung hơn tôi nghĩ. Harry bị thương và say rượu này dường như trẻ hơn rất nhiều, rất mong manh.

"Tôi xin lỗi vì ông ấy đã bỏ rơi các mẹ con anh nhưng ..".

"Không, tôi không cần sự thương hại của em." Anh ngắt lời.

"Tôi không thương hại anh, tôi chỉ đang cố gắng .."

"Đang cố gắng để làm gì?" Anh lại cắt tôi ra.

"Giúp anh. Tôi ở đây vì anh" Tôi nói với anh ấy và anh ấy mỉm cười. Đó là một nụ cười ám ảnh tuyệt đẹp và tôi biết điều gì sắp xảy ra.

"Em thật thảm hại. Em không thấy rằng tôi không muốn em ở đây sao? Tôi không muốn em ở đây vì tôi. Chỉ vì tôi làm phiền em không có nghĩa là tôi muốn làm gì với em. Tuy nhiên, ở đây em đang để bạn trai của mình, người thực sự có thể đứng bên cạnh em đã để em đến đây và cố gắng 'giúp đỡ' tôi. Điều đó, Theresa là định nghĩa của thảm hại "Anh nói bằng cách sử dụng trích dẫn không khí. Giọng anh đầy nọc độc, giống như tôi biết nó sẽ như vậy.

"Bạn không có nghĩa là..." Tôi bỏ qua nỗi đau trong ngực khi tôi nhìn anh ấy. Tôi nghĩ lại cách đây một tuần khi anh ấy cười và ném tôi xuống nước. Tôi không thể quyết định liệu anh ấy là một diễn viên tuyệt vời hay một kẻ nói dối tuyệt vời.

"Mặc dù vậy, về nhà đi", anh nói với tôi và nâng chai để uống một ly khác. Tôi với tay qua và chộp lấy nó từ anh ta và ném nó vào sân.

"Cái quái gì thế?" Anh hét lên nhưng tôi mặc kệ anh.

Tôi đi về phía cửa và anh bước tới trước mặt tôi.

"Em đi đâu?" Khuôn mặt của anh ấy cách tôi vài inch.

"Tôi sẽ giúp Liam dọn dẹp mớ hỗn độn mà anh đã tạo ra và sau đó tôi sẽ rời đi" Giọng tôi trở nên bình tĩnh hơn nhiều so với tôi cảm thấy.

"Tại sao em lại giúp anh ta?" Sự ghê tởm trong giọng nói của anh ta rõ ràng khi anh ta nói " anh ta"

"Bởi vì cậu ấy, không giống như anh, xứng đáng để ai đó giúp đỡ cậu ấy" Tôi nói và khuôn mặt anh ta rơi xuống. Tôi nên nói nhiều hơn với Harry, tôi nên hét vào mặt anh vì những điều tổn thương mà anh vừa nói với tôi, nhưng tôi biết đó là điều anh muốn. Đây là những gì anh ta làm, anh ta làm tổn thương mọi người gần anh ta và anh ta bị đá ra khỏi đó.

Anh bước ra khỏi hướng đi  của tôi và tôi đi vào trong.

"Cây chổi đâu?" Tôi hỏi và Liam ngước nhìn tôi với một nụ cười.

"Ngay đằng kia" anh ta chuyển động và tôi tìm thấy nó.

"Cảm ơn vì tất cả mọi thứ" anh nói và tôi mỉm cười. Tôi bắt đầu quét kính từ các món ăn bị đập vỡ. Có rất nhiều. Tôi cảm thấy khủng khiếp hoặc Karen khi cô ấy trở về nhà để tìm tất cả các món ăn của mình. Tôi hy vọng họ không có bất kỳ giá trị tình cảm nào với cô ấy.

"Ôi!" Tôi thở hổn hển khi một mảnh thủy tinh nhỏ đào vào ngón tay. Những giọt máu rơi xuống sàn gỗ và tôi nhảy lên để đến bồn rửa.

"Cậu có ổn không?" Liam hỏi và tôi gật đầu.

"Yea, nó chỉ là một mảnh nhỏ, tôi không biết tại sao nó lại chảy quá nhiều máu" Tôi nói với anh ta. Nó thực sự không làm tổn thương điều đó. Tôi nhắm mắt lại khi nước lạnh chảy qua ngón tay tôi và tôi nghe thấy tiếng cửa sau mở. Tôi mở to mắt và thấy Harry đang đứng ở ngưỡng cửa.

"Tessa, tôi có thể nói chuyện với em được không?" Anh hỏi. Tôi biết tôi nên nói không nhưng có gì đó về màu đỏ quanh mắt khiến tôi gật đầu. Mắt anh nhìn vào tay tôi rồi máu trên sàn.

"Em có ổn không? Chuyện gì đã xảy ra?" Anh nói và đi về phía tôi.

"Không có gì, chỉ là một mảnh ly nhỏ" Tôi nói với anh ta. Anh ta chỉ gọi tôi là thảm hại, bây giờ anh ta có quan tâm đến sức khỏe của tôi không? Anh ấy sẽ làm cho tôi điên, theo nghĩa đen là điên, như bị nhốt trong một căn phòng có đệm. Anh với lấy tay tôi và kéo nó ra khỏi nước. Ngay cả khi anh chạm vào cánh tay tôi, tôi vẫn cảm thấy điện. Anh cau mày và đi, đi đến tủ.


"băng cá nhân ở đâu?" anh hỏi Liam và Liam nói với anh rằng nó ở trong phòng tắm. Trong vòng một phút, Harry trở lại với một miếng bắng cá nhân và anh ta lại nắm lấy tay tôi. Anh nhẹ nhàng quấn nó quanh ngón tay tôi và tôi im lặng. Liam trông bối rối như tôi bởi hành động của Harry.


"Tôi có thể nói chuyện với em không?" Anh hỏi lại.

"Yeah tôi đoán được." Tôi trả lời. Tôi biết tôi không nên nhưng từ khi nào tôi đã bị Harry hút hồn? Anh vòng tay quanh cổ tay tôi và dẫn tôi ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#after