chap 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi chúng tôi đến bàn Harry buông cổ tay tôi ra và kéo ghế ra cho tôi ngồi xuống. Tôi có cảm giác như cổ tay mình đang bị đốt cháy theo nghĩa đen , tôi chà ngón tay lên nó và anh ấy túm lấy cái ghế bên cạnh tôi và bắn nó qua bê tông để ngồi ngay trước mặt tôi. Ghế của anh ấy rất gần đến nỗi đầu gối của anh ấy gần như chạm vào tôi.

"Anh muốn nói cái già hả Harry?" Tôi hỏi anh ta bằng giọng điệu gay gắt nhất mà tôi có thể tập hợp được.

Anh hít một hơi thật sâu và kéo chiếc mũ len của mình ra một lần nữa và đặt nó lên bàn. Tôi quan sát khi những ngón tay dài của anh ấy lướt qua tóc anh ấy và anh ấy nhìn vào mắt tôi.

"Tôi xin lỗi" anh nói và tôi nhìn đi chỗ khác và tập trung vào cái cây lớn ở sân sau. "Emcó nghe tôi nói không?" Anh hỏi và dựa vào.

"Yea tôi nghe thấy anh" Tôi cáu kỉnh. Anh ta điên hơn tôi nghĩ nếu anh ta nghĩ rằng anh ta chỉ có thể nói xin lỗi và tôi sẽ quên những điều khủng khiếp mà anh ta tiếp tục làm với tôi hàng ngày.

"Em thật khó đối phó", anh nói và ngồi xuống ghế. Cái chai tôi ném vào sân nằm trong tay anh ta và anh ta uống thêm một ly nữa. Làm thế nào mà anh ta không ngất đi vì uống nhiều như vậy?

"Tôi khó đối phó à? Anh đang đùa tôi đấy à! anh mong tôi làm gì Harry? anh thật tàn nhẫn với tôi, thật tàn nhẫn." Tôi nói và kéo môi dưới giữa hai hàm răng. tôi sẽ không khóc trước mặt anh. Noah chưa bao giờ làm tôi khóc, chúng tôi đã chiến đấu trong vài năm qua nhưng tôi chưa bao giờ buồn đến mức phải khóc.

"Tôi không có ý là" giọng anh trầm lặng.

"Có anh làm và anh biết điều đó. anh làm điều đó một cách có chủ đích. Tôi chưa bao giờ bị đối xử tệ bạc bởi bất cứ ai trong suốt cuộc đời của tôi" Tôi cắn môi mạnh hơn. Tôi có thể cảm thấy nút thắt trong cổ họng của tôi. Nếu tôi khóc anh ấy thắng. Đó là những gì anh ấy muốn.

"Vậy tại sao bạn tiếp tục đến đến gần tôi? Tại sao không bỏ cuộc?"

"Nếu tôi .. tôi không biết nhưng tôi có thể đảm bảo với anh sau đêm nay tôi sẽ không đến. Tôi sẽ bỏ văn học và sẽ học nó vào học kỳ tới" Tôi nói, tôi đã không dự định làm điều đó cho đến bây giờ nhưng nó là chính xác những gì tôi nên làm.

"Đừng, xin đừng làm vậy"

"Tại sao anh lại quan tâm? anh sẽ không muốn bị buộc phải ở cạnh một người thảm hại như tôi phải không?" Máu tôi sôi sục. Nếu tôi biết phải nói gì để làm tổn thương anh ấy thì anh ấy luôn làm tổn thương tôi.

"Tôi không có ý đó. Tôi là người thảm hại" Tôi nhả môi ra khỏi răng và miệng tôi há ra.

"Chà, tôi sẽ không tranh cãi với điều đó" Tôi nói và anh ta uống thêm một ly nữa. Tôi với lấy cái chai và anh ta kéo nó đi. "Vì vậy, anh là người duy nhất có thể say rượu?" Tôi hỏi và một nụ cười nhỏ xuất hiện trên khuôn mặt anh. Ánh đèn hiên tỏa ra từ vòng lông mày của anh ấy khi anh ấy đưa cho tôi cái chai.


"Tôi nghĩ rằng em sẽ ném nó một lần nữa" anh nói và tôi đặt chai lên môi. Rượu ấm và có vị như cam thảo bị cháy nhúng vào cồn xát. Tôi bịt miệng và Harry cười khúc khích.

"anh đã bỏ uống rươu từ lúc nào?" Em hỏi anh. Tôi cần phải trở lại để tức giận với anh ta sau khi anh ta trả lời.

"Trước đêm nay đã khoảng sáu tháng", đôi mắt anh ta rơi xuống sàn như thể anh ta xấu hổ.

"Chà, anh không nên uống nữa. Nó khiến anh trở thành một người thậm chí còn tệ hơn bình thường"

"em nghĩ tôi là một người xấu?" Giọng anh nghiêm túc. Có phải anh ta say đến mức anh ta sẽ coi mình là một người tốt?

"đúng" tôi thở.

"Tôi không phải. Có lẽ tôi là vậy. Tôi muốn em.." anh dừng lại.

"anh muốn tôi làm gì?" Tôi phải biết những gì anh ấy sẽ nói. Tôi đưa lại cho anh ta cái chai và anh ta đặt nó lên bàn. Tôi không muốn uống, rằng một ly đã đủ tệ và tôi đã có sự phán xét khủng khiếp xung quanh Harry.

"Không có gì." Anh ấy nói với tôi và tôi biết anh ấy đang nói dối.

Tại sao tôi còn ở đây? Noah trở lại trong phòng chờ tôi và ở đây tôi đang lãng phí nhiều thời gian hơn cho Harry.

"Tôi nên đi" Tôi nói và đứng dậy.

"Đừng đi" Đôi chân tôi dừng lại trong dấu vết của họ với giọng nài nỉ trong giọng nói. Tôi quay lại và anh ta cách tôi chưa đầy một bước chân

"Tại sao không? anh cònnhiều lời lăng mạ để ném vào mặt tôi không?" Tôi hét lên và quay lưng lại với anh. Tôi cảm thấy bàn tay anh ấy vòng tay tôi và anh ấy giật tôi lại.

"Đừng quay lưng lại với tôi!" Anh ta còn hét to hơn tôi.

"Lẽ ra tôi nên quay lưng lại với anh từ lâu rồi!" Tôi hét lên và áp vào ngực anh. "Tôi không biết tại sao tôi thậm chí còn ở đây! Tôi đã đến đây. Tôi đã bỏ bạn trai của mình, người mà anh nói là người duy nhất có thể đứng cạnh tôi, mà tôi lại đến đây vì anh! anh biết gì không? anh nói đúng Harry, tôi thật thảm hại. Tôi thật thảm hại khi đến đây, tôi thật thảm hại vì đã cố gắng .. "Tôi bị đôi môi của anh chạm vào môi mình.

Tôi đẩy vào ngực anh ta để ngăn anh ta lại nhưng anh ta không nhúc nhích. Mọi thứ trong tôi đều muốn hôn lại anh nhưng tôi tự ngăn mình lại.Tôi cảm thấy lưỡi anh ta cố gắng chọc vào giữa môi tôi và anh ta vòng tay ôm tôi kéo tôi lại gần anh ta mặc dù tôi vẫn tiếp tục chống lại anh ta. Không có ích gì, anh mạnh hơn tôi.

"Kiss me Tessa" Anh nói với môi tôi.

Tôi lắc đầu và anh càu nhàu trong thất vọng.

"làm ơn, chỉ cần hôn tôi. Tôi cần em" lời nói của anh làm sáng tỏ tôi. Người đàn ông không đứng đắn, say xỉn, khủng khiếp này chỉ nói rằng anh ta cần tôi và bằng cách nào đó nó nghe như thơ đến tai tôi. Harry giống như một loại thuốc đối với tôi, ngay cả khi tôi lấy một chút nhỏ nhất của anh ta, tôi càng khao khát nhiều hơn. Anh ta tiêu thụ suy nghĩ của tôi và xâm chiếm giấc mơ của tôi.


Lần thứ hai môi tôi lại mấp máy miệng, lần này tôi không chống cự. Tôi không thể. Tôi biết đây không phải là câu trả lời cho vấn đề của mình và tôi chỉ đang đào sâu hơn nhưng điều đó không quan trọng ngay bây giờ. Tất cả vấn đề là câu nói của anh " Tôi cần em" Harry có thể cần tôi theo cách tôi rất cần anh không? Tôi nghi ngờ điều đó nhưng ngay bây giờ tôi giả vờ rằng anh ấy làm. Anh ta đưa một tay lên ôm lấy má tôi và anh ta đưa lưỡi dọc theo môi dưới của tôi. Tôi rùng mình và anh mỉm cười, vòng môi nhếch lên khóe miệng tôi. Tôi nghe thấy một tiếng xào xạc và kéo đi. Anh để tôi dừng nụ hôn nhưng anh giữ hai cánh tay ôm chặt lấy tôi, cơ thể anh áp sát vào tôi. Tôi nhìn về phía cửa sau và cầu nguyện rằng Liam sẽ không chứng kiến ​​sự phán xét tồi tệ của tôi. Tôi không thấy anh ta, cảm ơn chúa.


"Harry, tôi thực sự phải đi. Chúng ta không thể tiếp tục làm điều này, nó không tốt cho một trong hai chúng ta" Tôi nói với anh ấy và nhìn xuống.

"chúng ta có thể" anh nói và nâng cằm tôi lên, buộc tôi phải nhìn vào đôi mắt màu xanh lá cây của anh.

"Không, chúng ta không thể. anh ghét tôi và tôi không muốn trở thành bao cát  của anh nữa. anh làm tôi bối rối. Một phút sau anh nói với tôi rằng anh không thể chịu đựng tôi hay anh đang làm tôi bẽ mặt trải nghiệm thân mật nhất của tôi "anh ấy mở miệng ra để ngắt lời tôi và tôi đặt ngón tay lên đôi môi hồng của anh ấy và tiếp tục," rồi phút sau anh đang hôn tôi và nói với tôi rằng anh cần tôi. Tôi không thích tôi biến thành người khác khi tôi ở bên anh và tôi ghét cách tôi cảm nhận sau khi anh nói những điều khủng khiếp với tôi "

"em là ai khi ở bên tôi?" Anh hỏi.

"Một người mà tôi không muốn trở thành, một người lừa dối bạn trai và khóc liên tục" Tôi giải thích.

"em có biết tôi nghĩ em là ai khi ở bên tôi không?" Anh ấy chạy ngón tay cái dọc theo xương hàm của tôi và tôi cố gắng tập trung.

"ai?"

"Chính bạn. Tôi nghĩ đây là chính em, em quá bận rộn để quan tâm đến những gì người khác nghĩ về em để nhận ra điều đó" "Và tôi biết những gì tôi đã làm với bạn ." anh ta nhận thấy sự cau có của tôi và tiếp tục, "xin lỗi .. sau khi trải nghiệm của chúng ta là sai. Tôi cảm thấy khủng khiếp sau khi em ra khỏi xe của tôi"

"Tôi nghi ngờ điều đó" Tôi đáp, nhớ lại mình đã khóc bao nhiêu đêm hôm đó.

"Đó là sự thật, tôi thề. Tôi biết em nghĩ tôi là người xấu .. nhưng em làm cho tôi .." Tại sao anh ta luôn dừng lại?

"Kết thúc câu nói đó hoặc tôi sẽ rời đi" Tôi nói với anh ta và có nghĩa là nó.

"em .. em làm cho tôi muốn trở nên tốt hơn, vì em  ... Tôi muốn trở nên tốt hơn vì em, Tess"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#after