iii; the boy is mine

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

i can't wait to try him, let's get intertwined

˚₊‧꒰ა ♡ ໒꒱ ‧₊˚

𓍯𓂃 LCK Confession

#cfs1001 han wangho lớp b ơi anh đẹp điên ấy?? em ô môi thấy còn mê 😍

#cfs1002 cho mình xin infor bạn nam áo xám đội tai thỏ ở gian hàng số 3 hôm nọ. b xinh trai lắm í

#cfs1003 anh wangho lớp b có ngiu chưa ạ 👉👈 from em gái khối dưới

#cfs1004 mọi người ơi cứu em với😭 hôm hội trại em có để quên cái ap3 vỏ hồng trên ghế đá gần sân bro ạ. mong mọi người ai tìm được ib em ạ sdt 0948xxxxxx. xin cảm ơn và có hậu tạ ạ!!

#cfs1005 hỏi tht bạn học han ăn gì mà bảnh v. mình con trai còn mê

#cfs1006 mình xin lỗi vì đã chụp lén cậu ạ, hôm nọ hội trại mình tia dc b này đáng yêu ghê. cậu đẹp trai còn nói chuyện dễ thương nữa tr ui >< mình xin in4 làm quen với ạ. from hsinh trường khác

261 lượt thích
53 bình luận

gomiyusi : vụ này gần nhà tôi

chiyu101 : ké #06 ạ. trái tim thiếu nữ của tui lỡ một nhịp khi thấy bạn í cười

sos_siwoo : @queen_ho ái dà b tôi hót

⤷  jaeh.park : hót cứt

⤷  queen_ho : 2 ccho md

stargirl111 : @queen_ho trông cũng netflix

jessssi : #03 @queen_ho internét quá anh

concavangmauxanhlacay : #04 check ib mình nhée

camxamita : ủa vl mng không biết wangho có người yêu là học trưởng thật à..

soihoanghuhong : 05 bri ơi tôi cũng v

               hrrylu99 : 🏳️‍🌈❓

selena777 : không ấy học trưởng cho em mượn ny 1 ngày đi, hứa sẽ xài hao

yeongsoo28 : #06 em này nhìn cứ tội tội thế nào ấy, tội của vơ

  queen_ho : chồng à ~

↻  tải thêm bình luận


₊ ⊹𓂃₊ ⊹.


"Anh giận em đấy à?"

Giờ giải lao họ vẫn đi cùng nhau, tay hắn vẫn đặt trên eo em, nhưng họ chẳng nói với nhau tiếng nào. Bầu không khí kỳ quái khiến Wangho bứt rứt không thôi, cuối cùng không nhịn được mà hỏi, nhưng chỉ nhận lại câu trả lời chẳng ngọt chẳng nhạt từ người bên cạnh.

"Không, giận gì đâu."

Wangho thở dài, vậy là giận em rồi. Chỉ tội em chưa kịp hỏi thêm thì chuông đã reo báo hiệu sắp vào tiết, em và hắn đành thất thểu hai ngả đi về.

Thế nhưng Sanghyeok đang rất là giận em đấy.

Cả ngày hôm nay hắn không tập trung tí nào được vào tiết học, cứ nghĩ mãi về bình luận dưới bài đăng hôm nọ. Sanghyeok lơ đãng phóng tầm mắt ra ngoài cửa, tựa như chỉ cần nhìn thêm một giây nữa là có thể thấy được mái đầu nhỏ ngó nghiêng đợi hắn cùng đi học về.

Khỉ thật, rõ ràng đã hẹn hò gần nửa năm, cũng đã công khai nắm tay ôm hôn vô số lần, vậy mà em của hắn vẫn bị hàng tá kẻ nhăm nhe dòm ngó. Em đẹp, em thông minh, em có nhiều vệ tinh xung quanh thì thôi cũng không nói làm gì. Nhưng hôm qua, ngay trên confession trường, em không biết điểm dừng mà xưng vợ gọi chồng ngọt sớt với đứa lạ huơ nào đó trên mạng thì quả thật là không thể chấp nhận được.

Rất không ngoan, phải phạt.

Hôm sau, thay vì đợi em xuống lớp mình để cùng về (lớp hắn tầng một còn em tầng ba lận), thì ngay khi chuông tan, Sanghyeok đã ba chân bốn cẳng chạy như bay đến phòng học của em, nắm tay kéo em đi trước sự ngỡ ngàng của đám bạn. Sanghyeok dắt em đến nhà vệ sinh cuối dãy, vào đại một phòng rồi chốt cửa, chuỗi hành động khó hiểu làm Wangho không khỏi tò mò.

"C-có chuyện gì vậy ạ..."

"Em có gì muốn giải thích không?"

Trước câu hỏi không đầu không đuôi của Sanghyeok, Wangho ngơ ngác hồi lâu. Em thì có gì để giải thích nhỉ? Hay chẳng lẽ, là cái bình luận hôm nọ, có lẽ nó làm anh ấy không thoải mái - Wangho lờ mờ phán đoán.

Ra là vì chuyện này.

"Thì, bạn bè thôi mà, có sao đâu."

Sanghyeok ở phía đối diện đứng khoanh tay, nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng. Hắn dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn em chằm chằm đến độ làm em thấy hơi khó thở. Wangho chợt nhận ra lời nói vừa rồi của mình có chút không phải, bèn tiến đến níu níu ống tay áo hắn, môi hơi bĩu ra nhưng nhất thời không biết nói gì.

Đột nhiên Lee Sanghyeok cất tiếng, phá tan bầu không khí im lặng:

"Wangho, mình làm đi."

"Ở-ở đây luôn á?"

"Ừm, em sợ?"

Wangho mím môi, đảo mắt ngó nghiêng xung quanh. Tầm này học sinh đã đi về gần hết, tầng ba thoạt nhìn khá vắng vẻ, đèn ở các dãy nhà cũng tắt đa số. Nhưng dù sao thì chuyện này vẫn hoang đường quá đỗi, nếu như bị phát hiện thì cả hai sẽ xong đời mất. Nghĩ vậy, em ngước cặp mắt long lanh nhìn hắn, kéo kéo tay áo mong hắn đổi ý định.

"Không nhưng mà... Hay mình cứ về nhà đã."

"Xin lỗi Wangho, anh không nhịn được."


₊ ⊹𓂃₊ ⊹.


Con thỏ giỡn trăng là con thỏ dại.

Bả vai Wangho bị Sanghyeok ghì mạnh xuống tường gạch, xúc cảm lạnh lẽo đột ngột truyền đến da thịt khiến em khẽ rùng mình. Lần này Lee Sanghyeok ghen thật, hắn hôn môi em rất mạnh bạo, đầu lưỡi thô bạo càn quét khoang miệng nóng ẩm, dịch vị có chút không nuốt được hết tràn ra hai bên mép, nhỏ xuống cằm.

Wangho bắt đầu cảm thấy choáng váng, nhịp độ gấp gáp khiến em thấy như bị rút cạn hết oxy trong buồng phổi. Em giơ tay khẽ đẩy người hắn ra nhưng không ăn thua, ngược lại còn khiến hắn nhầm tưởng em đang né tránh động chạm từ mình.

"Em tránh anh?"

Sanghyeok cuối cùng cũng chịu buông tha cho đôi môi bị ngấu nghiến đến sưng tấy. Khi hắn rời đi, em vội vàng ôm ngực thở dốc, tầm mắt mờ nhoè, cổ áo xộc xệch, lưng hơi trượt xuống tường gạch mát lạnh. Cổ họng Han Wangho khô khốc, em muốn trả lời hắn nhưng vẫn chưa lấy lại được nhịp thở, chỉ đành lắc đầu nguầy nguậy.

Sanghyeok cũng không hỏi thêm, hắn mạnh tay lột áo em xuống, động tác dứt khoát làm hàng cúc sơ mi của em gần như bung sạch. Wangho hơi hoảng, hai đầu ngực tiếp xúc với khí lạnh rụt rè se lại, phập phồng theo nhịp thở run rẩy. Em vô thức đặt tay che ngực, hồi hộp không biết hắn sẽ làm gì tiếp.

Sanghyeok không nói không rằng ôm chầm lấy em, hai tay gân guốc ghim chặt vòng eo nõn nà. Hắn gục đầu vào hõm vai em, điên cuồng gặm cắn xương quai xanh tinh xảo đến khi nơi đó hiện rõ những dấu hôn tím đậm mới hài lòng.

Hoặc là chưa.

Học trưởng đưa lưỡi liếm láp khắp cần cổ trắng ngần rồi di chuyển đến dái tai đỏ ửng. Hắn ngồi xổm, lột cả quần đồng phục lẫn quần lót của em một đường đến tận mắt cá. Dưới đồ lót trắng, dương vật Wangho đã ngượng ngùng cứng một nửa. Hạ thân nhóc này đúng là được chăm sóc rất cẩn thận, chỗ nào cũng trắng trẻo đáng yêu, khí tức xinh xắn còn ướm thêm một tầng hồng nhạt, được khoang miệng hắn ôm trọn. Đôi chân Wangho run lên bần bật, kích thích từ môi lưỡi khiến da đầu em tê dại.

Bỗng, Sanghyeok lấy từ túi quần ra một quả trứng rung, thuận tay đút trọn vào lỗ hậu em.

"Ư... hức ...đau, đau em... ưm!"

Lee Sanghyeok trực tiếp vứt mấy tiếng thút thít của em ra sau đầu, chuyên tâm phục vụ vật nhỏ trong miệng. Tay còn lại hắn tách cánh mông em ra, đẩy đồ chơi kích tình vẫn đang không ngừng rung bần bật vào tận sâu bên trong. Vách tường mềm mại ôm khít lấy trứng rung lẫn hai ngón tay dài của Sanghyeok. Dâm thuỷ trong cái động tiêu hồn trào ra như mật quả, dính dấp chảy đầy tay hắn, tí tách nhỏ xuống sàn. Han Wangho làm sao chịu được kích thích dữ dội như thế, em vật vã khóc rên, eo hông co giật, tay siết chặt lấy phần tóc trước trán Sanghyeok, không rõ là muốn đẩy hắn ra hay kéo hắn vào thưởng thức trọn nơi tư mật.

"E-em....ư...."

Lee Sanghyeok nhìn là biết em muốn ra, miệng lưỡi linh hoạt liền đẩy nhanh động tác, bàn tay thô ráp điên cuồng đào bới nhục huyệt nhỏ bé, trứng rung bên trong cũng không ngừng càn quấy cho cái động của em tuôn nước ròng ròng.

Giây phút dị vật chạm đến tuyến tiền liệt, cả người Wangho giật bắn lên như phải bỏng, dương vật trong tay hắn nhả tinh xối xả, chảy dọc xuống bắp đùi run rẩy. Em ngửa cổ, tầm mắt dại đi, hai bàn tay đè chặt môi kìm lại tiếng nức nở vì lo sợ cảnh tuyên dâm bị phát hiện.

Ước chừng vài phút sau khi tình triều qua đi, Wangho mới định thần lại được. Lúc này, Sanghyeok đã xoay người em lại thành tư thế tiến vào từ phía sau. Hắn không báo trước mà đỉnh lút cán cự vật vào nơi sâu nhất trong dâm huyệt. Tuy bên dưới đã được quét qua một tầng nước nhưng sự xâm nhập đột ngột vẫn khiến em rùng mình vì đau.

Sanghyeok bị em kẹp chặt như vậy cũng không thoải mái gì, hắn đưa tay mơn trớn đầu ngực đỏ tấy giúp em tìm lại khoái cảm. Đến khi cảm nhận cơ vòng bên dưới đã dần thả lỏng, dương vật bắt đầu mạnh mẽ chinh phạt nơi cấm địa. Han Wangho khổ sở rơi nước mắt, em vừa phải xoay sở với khoái cảm nơi hạ thân, vừa phải thấp thỏm đè nén tiếng rên dâm. Nếu bị phát hiện cùng học trưởng giao hợp như thú vật ngay trong WC nam của trường thì em thà cắn lưỡi đi đời còn hơn.

Nhưng Lee Sanghyeok nào có để em toại nguyện, dương vật trướng căng tìm thấy điểm nhạy cảm liền liên tục đỉnh cho cục thịt dâm đến mềm nhũn, một chút cũng không cho Wangho lấy hơi. Em như con cá nhỏ sa lưới giữa biển tình, tuyệt vọng vẫy vùng xin được tha mạng. Trứng rung bên trong chèn ép tao điểm, quấy cho huyệt động của em ngập ụ nước nhầy. Han Wangho oằn mình đón nhận khoái cảm, cổ họng không kìm được buột ra tiếng nấc nghẹn. Sanghyeok nghe vậy liền bẻ cằm em về phía sau, nuốt lấy những tiếng nức nở của người dưới thân vào một nụ hôn sâu.

Suốt cả buổi, động tác của hắn không nặng không nhẹ, chỉ có điều vẫn duy trì im lặng. Thái độ lạnh lùng của Sanghyeok làm em không khỏi cảm thấy bất an. Em cố đưa tay về sau hy vọng hắn nắm lấy bàn tay mình. Sanghyeok cũng tóm lấy cánh tay đang quờ quạng của Wangho, và cả bàn tay kia đang chống trên tường gạch, nhưng là để ghì chặt lại. Cả người Han Wangho chới với theo từng nhịp nắc của hắn. Làn da em nổi lên một tầng đỏ ửng, mồ hôi túa đầy trán, làm bết dính mái tóc đen mềm. Nước mắt chảy đầy gương mặt nhỏ gầy, phía dưới hậu huyệt, vách tràng tủi hờn siết chặt.

Một điều Sanghyeok có lẽ không biết, trong tất cả những tư thế họ từng làm với nhau, em ghét tư thế này nhất. Em bất an tột độ với việc không thể nhìn thấy hắn khi lên đỉnh. Dường như chỉ khi cảm nhận được ái tình trong đôi mắt Lee Sanghyeok, em mới có thể giải phóng được dục vọng của bản thân. Trong mối quan hệ này em luôn nắm quyền chủ động, nhưng khi họ yêu nhau, em chỉ biết bấu víu lấy sự tồn tại của hắn, như kẻ lữ hành đang chới với giữa bờ ranh sống chết bấu víu lấy suối nguồn tươi mát giữa sa mạc khô cằn.

Nhưng Lee Sanghyeok nào có để ý. Giờ phút này, tâm trí lẫn xác phàm của hắn đều đang bị lửa giận cầm cương. Hàng nước sóng sánh trong đôi mắt em cũng chỉ như liều thuốc kích dục thôi thúc hắn phải giã cơ thể người này đến nát bấy. Sanghyeok giam hai cổ tay nhỏ gầy trên hõm hông, cất tiếng lạnh lùng:

"Em ghét tư thế này sao? Mỗi lần anh vào từ phía sau, em khóc nhiều lắm."

Wangho nghe vậy càng khóc dữ dội. Anh ấy biết rõ mình ghét nhưng vẫn ngang ngược làm tới, lòng đột nhiên dâng lên cảm giác tủi thân. Từ trước đến nay, làm tình với Lee Sanghyeok chưa bao giờ khiến em chật vật đến thế. Đau đớn xen lẫn sung sướng, khoái lạc đê mê pha trộn với khổ sở bất lực, từng cảm giác mâu thuẫn cứ chồng chéo đan nhau làm tâm trí Han Wangho rối loạn.

Đột nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân cùng âm thành cười nói rôm rả. Đã muộn đến vậy nhưng bên ngoài vẫn còn một tốp học sinh học ca muộn, họ đang tiến gần về phía này. Wangho hoảng loạn đến mức người cứng đờ, em sợ hãi quay đầu lại nhìn hắn nhưng không ngăn được những cú thúc trời giáng ngày một tàn bạo trút xuống hạ thể. Hết cách, Wangho đành bụm miệng cố ghim chặt những tiếng nấc nhưng điều này chỉ càng làm Sanghyeok nóng máu. Hắn giật tay em ra, thô bạo nắc điên cuồng vào hậu huyệt đã đỏ như muốn nhỏ máu.

"Không!... H-họ sẽ, sẽ thấy mất... ư! A, a, anh đừng..." Han Wangho khóc nấc lên, thổn thức van nài Sanghyeok đừng động thêm nữa.

Nhưng Sanghyeok chỉ hưng phấn đáp trong cơn cuồng lạc, thân dưới vẫn không ngừng lộng hành trong hang động chật chội. "Cho họ thấy đi."

"Cho họ thấy em đang được ai chơi sướng, thấy máu nóng, nước mắt trong em đang chảy vì ai đi. Rên lớn lên, để cho họ biết, thân thể này thuộc về một mình anh."

Giây phút tinh dịch nóng rẫy phun trào trong địa phương nhạy cảm, Wangho thấy trước mắt mình một khoảng trắng lóa, tâm trí em phiêu bồng không biết đang trôi dạt về phương nào. Vách trong mềm mại thoi thóp ôm lấy dục vọng to lớn của hắn lấy lòng. Xuất tinh xong xuôi, Sanghyeok vẫn chôn chặt cự vật trong lỗ huyệt, chợt, hắn thấy thân thể mềm oặt trong tay khẽ run. Wangho kiệt sức không rên nổi tiếng nào, vật nhỏ giữa hai chân im ắng nhỏ nước. Đến khi cảm nhận được dòng nước nóng hổi chảy xuống hai bên mé đùi, hắn mới giật mình nhận ra người dưới thân đang xụi lơ bắn nước tiểu.

Wangho bị hắn chịch đến bắn ra nước tiểu.

Khoái cảm tâm lý đến từ việc nhận thức được mình vừa chơi người yêu sướng đến bài tiết mất kiểm soát khiến dương vật phía dưới vừa mới mềm xuống đã bắt đầu nổi lên phản ứng trở lại. Sanghyeok nhếch khóe miệng, mắt cháy rực nhìn chằm chằm vào tính khí vẫn đang không ngừng rỉ thứ chất lỏng màu vàng, vẻ mặt không giấu nổi phấn khích.

Ngược lại, Wangho đã khóc đến không kịp thở, gương mặt đỏ bừng giấu sau hai cánh tay, đầu gối tê dại không còn đủ sức lực chống đỡ thân thể, phải dựa vào cái ôm của Sanghyeok mới có thể đứng vững. Lúc này em thật sự chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống cho xong. Em hận cơn ghen tuông dữ dội của Sanghyeok, càng hận bản thân nói năng dại dột làm hắn phiền lòng, hận cả cốc trà đào bigsize cố uống lấy uống để trong giờ để rồi bây giờ nhục nhã tiểu tiện trước mặt Lee Sanghyeok.

Sanghyeok toan dựng em dậy, bắt em tiếp tục cuộc chơi với mình nhưng nhìn người nhỏ hơn có vẻ không ổn. Mặt mày em đỏ gay, nước mắt không ngừng chảy dọc xuống hai bên má, cả người lộ ra vẻ quá sức chịu đựng.

Sanghyeok lúc này mới coi như là tỉnh táo được đôi chút, hắn bối rối đặt em ngồi lên bồn cầu, mình thì chống gối nhìn người yêu nhỏ đang không ngừng sụt sịt trước mặt.

"Anh làm đau em rồi?"

Wangho khóc nấc gật đầu, rồi lại lắc, nghĩ ngợi vài giây xong lại gật gật, mắt mũi đỏ ửng ướt mem trông như con thỏ.

"Thế làm sao? Nói anh nghe."

"A, anh không... hức... không nói chuyện với em..."

"..."

"Anh còn... cố tình... làm, làm em sợ..."

"Anh hết yêu em rồi... huhu"

Thương lắm, cố tình làm hắn giận xong dùng nước mắt mỹ nhân lấy lòng như thế này đấy.

Nhưng dù sao thì với em Sanghyeok cũng đâu thể cứng lòng. Lệ châu trong veo như vụn thuỷ tinh cào vào tim hắn ngứa rát.

"Thôi được rồi lại đây anh thương."

Lee Sanghyeok thở dài đầy chiều chuộng, đứng dậy ôm Wangho vào lòng như trẻ con, dịu dàng trao em hôn môi, tay xoa xoa mái tóc rối, so với gã ác quỷ dâm điên vừa bắn sưng bụng em khi nãy quả là khác một trời một vực.

"Anh nói rồi mà Wangho, đừng chọc anh giận."

"Em đẹp như hoa, tối ngày được cả nam lẫn nữ để ý thì cũng không nói đi. Nhưng hôm nọ, chẳng những em không cho họ biết mình đã có người yêu, lại còn gọi người ta là chồng không chút ngượng miệng. Sao vậy em? Vui có chừng mực thôi chứ, chồng em cũng biết buồn mà."

"Em xin lỗi..."

"Nhưng em yêu anh mà..."

"Anh biết, anh cũng yêu em."

Nghe được câu trả lời, Wangho đưa tay ôm lấy mặt khóc nức nở. Cổ họng buông lơi để những tiếng nấc tha hồ bật thoát, tựa như bao nhiêu nỗ lực đè nén của em khi nãy đều đã bay hơi sạch. Giờ phút này, em chẳng còn quan tâm có ai nhìn thấy học trưởng và hotboy trường kéo nhau vào nhà vệ sinh giở trò đồi bại hay không nữa, hoặc có chăng thì em cũng lấy làm vui thích. "Để cho họ biết, thân thể này thuộc về một mình anh."

Sanghyeok không cõng Wangho về nhà em - đương nhiên rồi, cha mẹ nào có thể nhìn được con cái trong bộ dạng mới chơi nhau hai hiệp như vậy. Thay vào đó, hắn đưa em về nhà mình. Trên đường đi, quý giá của hắn nằm tựa lên tấm lưng vững chãi ngủ rất ngoan. Bóng chiều đã ngả, từng hạt nắng còn sót lại vương vãi theo bước chân họ về nhà.


₊ ⊹𓂃₊ ⊹.


shyeok.lee đã thêm một hoạt động mới vào nhật kí

20 giờ

@queen_ho và 333 người khác đã thích

mine.






___

bạn up pốt pr nhạc cho con huỷ sô

ai thích boi da trưởng ghen lòi kèn dơ tayy 🙌

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro