16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tại sao tôi lại phải lau nhà cho anh hả?

- Còn hỏi! Vì hôm nay đến phiên tôi dọn nhà!

- Mà cái vết này là sao? Có phải do anh không? - Trên cổ tay Yega đã xuất hiện dòng chữ uốn éo thấy ghê. Hôm qua đi tắm mới để ý thấy.

- Thì đúng rồi. Chữ kí của tôi đó. Nó là minh chứng cho việc cô là người hầu của tôi, mỗi lần thấy cần là tôi sẽ gọi, cấm chỉ chống đối, nếu không cô sẽ bị dấu ấn hành hạ đến sống không bằng chết. Đừng có tán chuyện nữa, lau dọn cho sạch sẽ vào.

- Hừ. Cái ngữ anh mà trong hội học sinh thì đúng là cái hội đó cũng chẳng ra gì.

- Cô nói gì?

- Tôi nói anh chẳng ra gì!

- Không phải! Cô vừa mới nói hội học sinh làm sao?

- Hội học sinh cũng chẳng ra gì nốt! Có sao không!

- Cô có biết kể từ lúc cô nói ra mồm câu đó, toàn bộ hội học sinh đều đã biết không hả?

- Thì sao?

- Thì cô chết chắc rồi. Hôm nay tạm tha cô. Khi nào cần sẽ gọi. Nếu cô còn sống.

- Cái gì?

Nháy mắt con bé đã thấy mình ở trước cửa nhà tím, thế quái nào lại bị tống ra? Anh ta sao có vẻ gay gắt thế nhỉ. Nó lững thững trở lại nhà trắng. Kinh hoàng thấy toàn bộ khoảng trắng đã xuất hiện thêm hình đầu lâu đỏ chót từ bao giờ. Tất cả đều đã quây vào bàn tán, cái trường này rốt cuộc là bị vấn đề gì vậy? Khiến nó phát sợ. Dù sao cũng phải về báo cho mọi người biết. Tất cả đang tập trung tại phòng Humerus. Với thiết bị siêu nhỏ đặt trên bàn. Nếu không phải cậu ta hay cẩn thận kiểm tra phòng trước khi làm gì khác thì đã không phát hiện ra thiết bị này trong phòng tắm. Việc này là cực kì quan trọng, nên đã gọi cả nhóm đến họp. Hoá ra không chỉ mình phòng cậu ta mà tất cả các phòng khác đều có. Lại thêm vụ đầu lâu đỏ của Yega, chúng tự biết mình đang bị hội học sinh nhắm đến. Nhưng thế này liệu có quá đáng quá không?

- Tôi đã hỏi bố rồi, ông ấy nói sẽ không can thiệp, chúng ta sẽ phải tự giải quyết. Cách nhanh nhất là tìm ra hội học sinh và khiêu chiến trực tiếp buộc họ phải thôi trò này, mà tôi nghĩ là để lâu sẽ còn thêm nhiều trò khác.

- Tôi biết mà, chẳng thể trông mong gì vào hội học sinh. Giờ thì cả lũ bị trù dập, chẳng còn riêng gì ai nữa nhé!

Yega đang bắt đầu tự kỉ. Xét cho cùng cũng là tại nó tọc mạch. Giờ còn không dám vào phòng tắm sợ bị quay trộm nữa.

- Hai lăm người này chúng ta phải xử lí bằng hết, thì mới mong với đến hai lăm người cấp cao hơn. Sấp hồ sơ của cậu cũng không phải vô ích. Hãy tập trung vào người đầu tiên. Natasha Vongaz, chính là người sừng sộ với Merize lúc trước tại nhà ăn, để đối phó với sức nặng ngàn cân của cô ta trước hết phải di chuyển thật nhanh, cô ta sẽ không bắt kịp mà đặt sức nặng, nhưng cũng phải tính đến trường hợp chính cô ta cũng có tốc độ cực nhanh.

- Nếu xét đến tốc độ, thì giao cho Gadick vụ này đi.

- Ý tôi cũng là thế. Gadick, cậu thấy có ổn không?

- Chậc! Tôi không giỏi mấy vụ này lắm. Cũng không chắc có thể thắng.

- Yên tâm là có bọn tôi hỗ trợ bên ngoài. Họ là người của hội học sinh, chẳng có lí do gì mà đối diện trực tiếp hay một chọi một cả.

- Người thứ hai là Elsword Kowat. Thông tin năng lực thì không có. Nhưng có một điểm yếu chết người là sợ độ cao.

- Sao cậu dám chắc?

- Lúc năm tuổi trong một lần chơi đu quay ở công viên, cậu ta đã suýt rơi khỏi vòng quay, phải lơ lửng ở đó nửa phút mẹ cậu ta mới kéo lên được.

Tập hồ sơ đã được chia ra cho mỗi người một ít cùng ngâm cứu. Ahvra cũng vừa mở cửa bước vào tức tối quăng sách lên giường.

- Sao thế?

- Họ đóng đinh chọc ngược lên ghế của tao! Còn có cả chuột chết trong ngăn bàn với giòi bọ nhung nhúc. Cái câu lạc bộ chó má! Tao thề không bao giờ quay trở lại chỗ đó nữa. Mà sao tự nhiên họp khẩn vậy?

Humerus và nhóc James không ngừng vén rèm che phóng mắt đề phòng bên ngoài, đảm bảo cuộc họp không bị nghe lén. Bọn bên trong hì hục vạch kế hoạch tỉ mỉ đến từng chi tiết, bằng mọi giá phải chạm được đến cơ quan quyền lực của hội học sinh trước khi mọi việc đi quá đà.

"Chính là cô ta, Natasha. Hum!" Cả bọn bố trí người mai phục được che mắt bằng tất cả chỉ là sự tình cờ. Humerus phải đến nhà ăn và gặp Nania cùng Levada đang từ trong bước ra, kẹp Natasha kia vào giữa, trong khi cô ta đang cảm thấy khó chịu vì bị áp sát và chuẩn bị dùng năng lực thì ngay lập tức bị đè đầu cưỡi cổ và cả bọn đều biến mất một cách đáng ngờ mà không ai để ý. Gadick đã vác cô ta chạy trước về căn cứ tạm thời là một không gian trống nhỏ hình trụ dưới phòng Levada do Bruce cố gắng tạo ra từ cái hố sâu nhỏ tí ban đầu, luôn được giám sát 24/24, bắt đầu tiến hành điều tra ngay khi cô ta tỉnh lại .

Cách trói cô ta cũng rất đặc biệt, một thanh sắt bắc ngang miệng hố với một sợi dây buộc đá trên đầu, cùng đá được thả trên đùi được thả từ trên xuống, nếu cô ta dùng năng lực đá chắc chắn sẽ rơi xuống đầu cô ta, đá trên đùi cũng sẽ đè chặt đùi cô ta, và quan trọng là cô ta không thể nhìn thấy chúng ở bên trên.

Cuộc tra hỏi và đe doạ diễn ra hai tiếng đồng hồ và cô ta vẫn ngoan cố không khai bất cứ thứ gì. Nghe tiếng chúng bàn tán nhau bên trên không thể để cô ta chết ở đây được là biết chúng sẽ không dám làm gì khác. Ai mà ngờ lại có thêm giọng con gái lạnh lẽo:

- Giết luôn cô ta đi. Để cô ta báo cho hội học sinh thì phiền lắm.

- Cậu điên à! Nhỡ mà họ tra ra thì chúng ta chết chắc!

- Lo gì chứ. Chứng cớ không có, vả lại chúng ta còn có Jed, cậu ta có thể tạo bằng chứng giả.

- Cậu nói cũng đúng.

- Vậy quyết định đóng hố rồi để cô ta chết đói ở đó cũng được.

- Ừ! Lấp hố đi.

Cô gái bên dưới nghe mà cũng thấy hoang mang. Cho đến khi chúng mang đất vào lấp thật mới cuống quýt chịu khai. Chúng lấy hòm che miệng hố lại, để cô ta thoát thì chưa thể được.

- Vậy là đã biết thêm hai nhân vật nữa! Chúng lại ngồi thống nhất lại kế hoạch lần nữa. Vì đây mới chỉ là khởi đầu, hai mươi lăm người này phải đánh nhanh diệt gọn, yêu cầu họ phải rời khỏi hội học sinh. Hai lăm người tiếp theo mới là cái đích cần nhắm đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro