Chương 10: Lồn nhỏ mất khống chế, khuếch trương lỗ tiểu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thứ sáu sau khi tan học, Mặc Sĩ Chính dẫn Diệp Húc Du đi ăn tối xong thì liền đưa cậu đến chung cư mà hắn đã chuẩn bị ba tháng.

"Mặc Sĩ Chính, anh mua cái phòng lớn như vậy làm gì?"

"Làm em nha..." Mặc Sĩ Chính nói xong còn nhéo lồn nhỏ của Diệp Húc Du một cái.

"Ưm... anh thật đáng ghét!" Diệp Húc Du kẹp chặt lỗ nhỏ, muốn hút đống nước dâm mà Mặc Sĩ Chính câu ra ngược trở lại.

"Anh nói cứ như ở ký túc xá thì anh không đụ em ấy."

"Đĩ dâm, buổi tối em phát nứng kêu dâm, ngay cả người cách vách cũng nghe thấy được, mỗi ngày anh ta đều hỏi anh bạn gái của anh đâu, kêu dâm như vậy."

"Còn không phải là tại anh sao!"

"Đúng đúng đúng, đều là do anh. Ngày mai sau khi chúng ta dọn lại đây, em có kêu dâm lớn cỡ nào cũng không sợ..."

Mặc Sĩ Chính cười lớn ôm Diệp Húc Du ngồi trên ghế.

"Bé dâm, hôm nay chúng ta chơi kích thích một chút đi."

Diệp Húc Du nghe giọng nói khàn khàn của Mặc Sĩ Chính, trong lòng vừa chờ mong vừa khẩn trương, quần lót đã bị đống nước lồn làm ướt.

Từ lần trước, sau khi lỗ đít và thịt ruột bị chơi đùa, Diệp Húc Du đã sớm nghiện cảm giác này, Mặc Sĩ Chính luôn có thể làm cho cậu đột phá giới hạn, đạt được sự giải phóng.

Thành thạo lột sạch Diệp Húc Du, da thịt trắng nõn bại lộ dưới ánh đèn ấm áp, phiếm một tầng ánh sáng, ghế dựa màu đỏ càng làm cho cảnh tượng thêm phần dâm đãng.

Mặc Sĩ Chính lại lấy ra dây trói đã chuẩn bị sẵn, tách cặp đùi và đôi tay Diệp Húc Du ra, buộc chặt cố định trên ghế, lồn non và lỗ đít sớm đã ướt nhẹp lập tức lộ ra.

"Đĩ nứng!"

Mặc Sĩ Chính hung ác xoa nắn lỗ lồn ẩm ướt, ngón tay vừa vuốt ve tới của lồn đã bị hút vào một đốt, Mặc Sĩ Chính liền thuận theo mà thọc vào rút ra trong lỗ nhỏ, nhưng lại không tiến vào.

Chờ chơi cái lồn đủ rồi, Mặc Sĩ Chính không lưu tình rút tay ra, hôm nay chuyện chính không phải là chuyện này.

Thế là hắn xoay người đi vào phòng ngủ, lúc đi ra trong tay đã cầm một đống thứ, thậm chí có một thứ còn giống như chiếc đũa.

"Mặc Sĩ Chính, anh lấy đũa làm gì vậy nha?"

Mặc Sĩ Chính nghe được giọng nói Diệp Húc Du thay đổi, có chút buồn cười.

"Đây không phải là chiếc đũa, mà là thứ để làm cho em sướng."

Diệp Húc Du đỏ mặt không nói, cho rằng Mặc Sĩ Chính đang nói giỡn, chỉ ngoan ngoãn bị trói trên ghế, hai chân mở rộng chờ đợi bị Mặc Sĩ Chính đụ lồn, đụ lỗ đít.

Lúc này Diệp Húc Du sao có thể nghĩ đến, đụ cậu không phải là Mặc Sĩ Chính mà lại là 'chiếc đũa' kia chứ, hơn nữa chỗ bị đụ cũng không phải là lồn non và lỗ đít.

Mặc Sĩ Chính ngồi xổm trước mặt Diệp Húc Du, duỗi tay sờ vào lỗ tiểu dưới hột le của Diệp Húc Du, nó còn nhỏ hơn so với của đàn bà, không nhìn kĩ sợ là tìm không thấy.

Mặc Sĩ Chính nhẹ nhàng xoa bóp lỗ tiểu non mịn, thỉnh thoảng dùng móng tay moi đùa véo ấn, mang đến một chút đau đớn kích thích Diệp Húc Du.

Rõ ràng còn chưa bị chơi, nhưng lỗ lồn Diệp Húc Du đã chảy ra rất nhiều nước dâm dính nhớp, cái hột le lớn như quả nho cũng hưng phấn đến mức muốn phá cửa chui ra.

Lỗ tiểu đã mở ra một chút, Mặc Sĩ Chính cầm lấy một cây côn sắt như que tăm, cắm mũi côn vào trong lỗ tiểu.

Cuối cùng Diệp Húc Du cũng hiểu được Mặc Sĩ Chính muốn làm gì, bị dọa đến đôi mắt mở to, kêu lớn giãy giụa, đáng tiếc đùi và cánh tay đã bị cột chặt, chỉ có thể vô dụng đong đưa cẳng chân đang bị treo lên.

Mặc Sĩ Chính tát một cái lên thịt vú của Diệp Húc Du, cặp vú trắng nõn lập tức hiện lên một vệt đỏ: "Đồ đê tiện! Lộn xộn cái gì! Không cần cái lỗ này nữa đúng không? Còn lộn xộn sẽ đánh nát cái vú của em!"

Diệp Húc Du không dám giãy giụa nữa, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ sợ hãi, cơ thể run rẩy.

Mặc Sĩ Chính tiếp tục xoay tròn gậy sắt cắm vào tiến vào lỗ tiểu nhỏ hẹp, lỗ nhỏ vốn bí ẩn cũng bị gậy sắt xâm chiếm mà hiện ra, lỗ tiểu hồng nhạt ngậm chặt cây gậy.

Dưới sự thao túng của Mặc Sĩ Chính, gậy sắt uyển chuyển thọc vào rút ra trong lỗ tiểu, Diệp Húc Du bị căng đến đau đớn, nhưng dưới sự thọc cắm như vậy lại dần dần tìm được khoái cảm, không nhịn được kêu dâm.

"Ưm... a a a... Đừng đau quá..."

Mặc Sĩ Chính nghe lời dừng lại động tác trên tay, rút gậy sắt ra, lỗ tiểu đã không khép được, mở ra một cái lỗ tròn tròn.

Diệp Húc Du lại bất mãn: "Ưm... em muốn..."

"Đừng nóng vội, đĩ nứng lồn."

Mặc Sĩ Chính liên tục thay đổi mấy cây gậy sắt cắm vào lỗ tiểu, gậy sắt càng ngày càng to, lỗ tiểu của Diệp Húc Du cũng bị chơi càng ngày càng lớn.

'Chiếc đũa' kia cuối cùng cũng có tác dụng, bị Mặc Sĩ Chính không tốn chút sức đã cắm vào, căn gậy sắt này là hình trụ, không giống như mấy loại vừa rồi.

Vật thể cứng rắn hình trụ cọ xát vào lỗ tiểu Diệp Húc Du, mang đến đau đớn nhè nhẹ.

Mặc Sĩ Chính một ngụm ngậm lấy con cặc dù đứng thẳng nhưng vẫn nhỏ nhỏ của cậu, bắt đầu liếm láp, thậm chí còn mút luôn hai hòn trứng dái vào, đầu lưỡi đâm thọc trên đầu cặc.

"Ưm... Mặc Sĩ Chính..." Diệp Húc Du sướng không chịu nổi, cảm giác chính mình lập tức muốn bắn rồi.

Nhưng Mặc Sĩ Chính lại không cho cậu cơ hội này, đầu cặc bị hắn gắt gao đè lại, lấy cây gậy sắt bé như que tăm lúc đầu qua, thong thả lại kiên định cắm vào trong lỗ cặc Diệp Húc Du. Diệp Húc Du đau đến mặt mày trắng bệch.

Mặc Sĩ Chính lại rút gậy sắt trong lỗ tiểu ra, thay bằng một ống dẫn trong suốt, một đầu ống dẫn bị nhét vào lỗ tiểu, một đầu khác là một thứ giống như cái phễu.

Lúc Diệp Húc Du còn chưa hiểu rõ ý đồ của Mặc Sĩ Chính, hắn đã đi vào phòng bếp cầm một ly nước nóng ra tới, cầm lấy ống dẫn trút hết nước nóng vào cái phễu, dòng nước theo ống dẫn tiến vào lỗ tiểu, lại đi vào bàng quang.

"A! Nóng quá, muốn nóng hư luôn rồi..." Thịt non trong lỗ tiểu và bàng quang của Diệp Húc Du bị nóng đến đau nhức, phát ra kêu rên.

Cẳng chân không ngừng lay động muốn thoát khỏi sự đau đớn này.

Khóe miệng Mặc Sĩ Chính mang theo ý cười nhìn Diệp Húc Du vô lực giãy giụa, động tác đổ nước trên tay không ngừng, dục vọng bạo ngược trong lòng càng thêm tràn đầy.

"Đĩ dâm, có nóng hay không, có muốn mát mẻ một chút không hử?"

"Muốn... ưm... đau quá... muốn mát mẻ..."

Mặc Sĩ Chính thả ly nước nóng xuống, lấy một lọ nước đá từ trong tủ lạnh ra, vặn cái nắp đổ vào trong phễu.

"A!"

Lỗ tiểu và bàng quang vốn bị chưng nóng lại bị nước đá xâm chiếm, cả người rét run, Diệp Húc Du bị cảm giác nóng lạnh liên tục trong lỗ tiểu tra tấn muốn phát điên, làn da cũng nổi da gà.

"Sướng hay không hả đĩ nứng?" Mặc Sĩ Chính ác ý dò hỏi Diệp Húc Du đã bị tra tấn muốn chết đi sống lại.

Hai mắt Diệp Húc Du trắng dã, không nói nên lời.

Chờ khi Diệp Húc Du đã thích ứng với loại kích thích này, bụng nhỏ của cậu đã phồng lên giống như mang thai, hơi hơi run rẩy, giống như chỉ cần chọc một cái sẽ nứt ra.

Diệp Húc Du vô cùng muốn đái ra, nhưng đầu cặc lại không được giải phóng, trong miệng không nhịn được xin tha.

"Mặc Sĩ Chính... em muốn đái... cầu xin anh..."

Mặc Sĩ Chính rút ống dẫn ra nói: "Đái từ chỗ này."

Trước giờ Diệp Húc Du vẫn luôn dùng bộ phận nam tính để bài tiết, chưa từng dùng đến lỗ tiểu của đàn bà, căn bản không đái ra được, trong lòng tràn ngập xấu hổ.

"Không đái được... không được... Mặc Sĩ Chính..."

"Vậy thì không cần đái nữa, nhìn anh đi đái vậy."

Nói xong, Mặc Sĩ Chính kéo khóa quần mình ra thả ra cự thú đã sớm đứng thẳng, đầu cặc chống trước lỗ tiểu của Mặc Húc Du bắt đầu đi đái.

Nước đái tanh tưởi nóng rực bắn vào lỗ tiểu của Diệp Húc Du, lỗ nhỏ vốn bị nước đá đông lạnh đột nhiên tiếp nhận nước đái nóng ẩm, bắt đầu gấp không chờ nổi hấp thu ấm áp, nước đái bị hút đến bàng quang, bụng nhỏ của Diệp Húc Du càng phồng lên.

Mặc Sĩ Chính còn đè chặt cái bụng cậu.

"Ưm a a..."

Diệp Húc Du bị đè bụng nhỏ trướng đau, muốn đái lại không đái được, lỗ tiểu lại bị bắn nước đái sướng đến không chịu nổi, Diệp Húc Du bị chơi sắp hỏng mất, nước mắt chảy đầy mặt, không biết là đau hay là sướng.

Mặc Sĩ Chính đái xong lập tức thọc cặc vào trong lồn dâm chảy nước, hung ác địt vào rút ra, đụ vào tử cung, tử cung bị đâm đến cực hạn, đè ép bàng quang, trên tay càng thêm dùng sức mà ấn, thậm chí hắn còn dùng nắm tay đấm lên cái bụng nhỏ Diệp Húc Du, trong mắt để lộ một tia tàn nhẫn.

Diệp Húc Du vừa đau vừa sướng, ngón chân gắt gao cuộn tròn, không ngừng khóc kêu.

"A a a!! Không cần! Không được!" Diệp Húc Du bị chơi sắp hỏng mất, cùng với tử cung triều xuy, lỗ tiểu trong lồn đã không chịu khống chế phun ra một lượng lớn nước đái, từ chỗ kết hợp của hai người chảy tới trên ghế, rồi lại chảy xuống sàn nhà, tích đầy đất.

Diệp Húc Du bất lực chảy nước mắt, cảm nhận được lỗ lồn mất khống chế, dùng lồn non bài tiết, tôn nghiêm nam tính tựa hồ cũng rơi xuống trên mặt đất, tùy ý để Mặc Sĩ Chính giẫm đạp.

Mặc Sĩ Chính rút cặc ra, lau sạch nước tiểu trên đùi Diệp Húc Du.

"Bảo bối, em làm rất tuyệt." Hắn lại an ủi mà lau nước mắt cho cậu, cởi dây trói ra.

Diệp Húc Du lập tức nhào vào trong lòng ngực Mặc Sĩ Chính, giống như động vật nhỏ tìm kiếm che chở và an ủi từ hắn. Mặc Sĩ Chính cũng ôm chặt cậu, hưởng thụ cậu ỷ lại.

Sau ngày đó, Mặc Sĩ Chính luôn thích xem Diệp Húc Du đi WC, sau đó ôm cậu giống như đang xi tiểu cho trẻ con, để cậu làm trò trước mặt mình mà dùng lồn đi đái.

Mới đầu Diệp Húc Du thẹn thùng không đái được, Mặc Sĩ Chính liền thả cậu xuống dựa vào mình, sau đó từ phía sau cậu vươn một bàn tay lấp kín đầu cặc của cậu, một tay ấn đập bàng quang Diệp Húc Du, cho đến khi Diệp Húc Du đỏ mắt dùng lồn nhỏ đái ra quần mới thôi, nước đái theo đùi uốn lượn chảy xuống trên mặt đất.

Hiện tại, Diệp Húc Du đã có thể ở dưới cái nhìn chăm chú của Mặc Sĩ Chính, bị hắn ôm dùng lỗ lồn đái ra quần, cảm giác xấu hổ và tôn nghiêm nam tính hoàn toàn bị vứt bỏ trước mặt Mặc Sĩ Chính.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro