Chương 26: Trợ lý đặc biệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sự nghiệp của Mạc Tu Lăng càng ngày càng phát triển. Nguyên tắc kinh doanh của anh là một nghề cho chín còn hơn chín nghề, ôm đồm quá nhiều vừa tiêu hao sức lực lại không thể làm tốt tất cả. Bởi vậy, anh toàn tâm toàn ý tập trung vào kinh doanh khách sạn và đồ trang sức. Hơn nữa trong giới sớm đã có lời đồn đại "nam Cố bắc Mạc", nghĩa là phía nam có sản nghiệp nhà họ Cố, phía bắc là địa bàn nhà họ Mạc. Bọn họ hai phương hai bản doanh, không xâm phạm lẫn nhau.

Đương nhiên, nhà họ Cố ở miền nam là một gia tộc lớn, cháu trai trưởng nhà họ Cố là Cố Vân Tu điều hành tập đoàn Bắc Thâm, diễu võ dương oai lĩnh vực trang sức, còn em họ anh ta là Cố Diễn Trạch quản lý mảng kinh doanh khách sạn, hai huynh đệ hai bút cùng vẽ, uy danh của Cố gia càng ngày càng lớn mạnh.

Mạc Tu Lăng tất nhiên không thể tranh đoạt địa bàn với họ, như vậy chỉ có làm cả hai tổn thất, cho nên anh quyết định hợp tác với Bắc Thâm. Quan hệ giữa hai nhà Cố - Mạc mấy năm gần đây càng ngày càng khăng khít.

Mạc Tu Lăng công việc lu bù, khiến Chương Tâm Dật cũng phải tăng ca mấy ngày, toàn bộ công ty trên dưới đều bận rộn.

Chương Tâm Dật được ủy thác tìm cho Mạc Tu Lăng một trợ lý đặc biệt, yêu cầu không chỉ có năng lực mà còn cần kinh nghiệm thực tế, quan trọng hơn là phải nhanh chóng thích ứng với công việc. Chương Tâm Dật theo Mạc Tu Lăng hai năm, từ lúc anh bắt đầu tiếp quản công ty đến nay đã cùng anh trải qua bao nhiêu sóng gió, toàn tâm toàn ý dốc sức vì công ty. Hiện cô mang thai, cũng đã dự tính được ngày sinh nhưng vẫn muốn tiếp tục làm việc, chồng cô đã nhiều lần nhắc nhở.

Chương Tâm Dật đau đầu nhìn thông tin ứng cử viên trên màn hình máy tính. Những người này đều đã vượt qua vòng phỏng vấn của bộ phận nhân sự. Cô chăm chú đọc tư liệu, bọn họ người nào người ấy đều có bằng cấp rất nổi trội. Cuối cùng, ánh mắt Chương Tâm Dật dừng lại trên ảnh chụp của Diệp Tư Đình, một cô gái có mái tóc ngắn, vóc dáng hơi gầy, nhưng nhìn qua có vẻ khá già dặn. Trên lý lịch ghi rõ cô ta thông thạo năm ngoại ngữ, tốt nghiệp đại học danh tiếng của Canada, sau đó sống và làm việc ở nước ngoài, gần đây mới về nước.

Chương Tâm Dật rất hài lòng về Diệp Tư Đình nhưng vẫn muốn tự mình phỏng vấn. Cô bảo người của bộ phận nhân sự gọi điện hẹn Diệp Tư Đình đến phỏng vấn một lần nữa.

Diệp Tư Đình xuất hiện, ung dung nhưng vẫn rất lễ độ, không hề tỏ ra căng thẳng. Chương Tâm Dật ngay từ ánh mắt đầu tiên đã rất vừa ý với Diệp Tư Đình, cô ta không hề kiêu ngạo, rất biết trước biết sau.

Chương Tâm Dật vừa xem hồ sơ của Diệp Tư Đình vừa hỏi: "Cô Diệp, tôi muốn biết cô tại sao lại lựa chọn Bắc Lâm?"

Diệp Tư Đình vẫn luôn tươi cười: "Thật lòng mà nói, tất cả chỉ là ngẫu nhiên. Tôi vừa về nước liền bắt gặp thông tin tuyển dụng của quý công ty, cho nên gửi hồ sơ đến, không có nguyên nhân gì đặc biệt."

"Vậy cô Diệp vì sao lại quyết định về nước?"

"Đây là lý do cá nhân, tôi nghĩ chị Chương sẽ tôn trọng chuyện riêng tư của người khác."

...

Cuối cùng, Chương Tâm Dật quyết định nhận Diệp Tư Đình, bởi khi trả lời bất cứ điều gì cô ta cũng rất tự tin nhưng không hề tự cao. Thậm chí, khi bị Chương Tâm Dật quấn lấy hỏi vô số thứ thì cô ta cũng không tỏ ra mất kiên nhẫn, đây là điều vô cùng quan trọng đối với một trợ lý.

Chương Tâm Dật đưa Diệp Tư Đình lên tầng cao nhất gặp Mạc Tu Lăng. Lúc ở trong thang máy, bụng cô khẽ động, hẳn là cục cưng lại đạp cô, cô đưa tay ra đỡ thắt lưng. Diệp Tư Đình thấy vậy nhanh nhẹn đỡ cô, Chương Tâm Dật mỉm cười gật đầu nhìn Diệp Tư Đình.

Chương Tâm Dật tưởng tượng đến biểu hiện của Mạc Tu Lăng, cùng lắm là anh sẽ không nhận người này. Nhưng không ngờ, Mạc Tu Lăng chỉ nhìn chằm chằm Diệp Tư Đình, ánh mắt không có ngạc nhiên, chỉ đơn giản là nhìn chăm chú. Chương Tâm Dật chủ động giới thiệu với Mạc Tu Lăng.

Anh thu ánh mắt, cái bút trong tay đưa tròn một vòng.

Hành động này của anh khiến Chương Tâm Dật khó hiểu, hồi lâu, Mạc Tu Lăng rốt cuộc cũng lạnh lùng mở miệng: "Cô Diệp, cô nhìn rất giống một người."

Nếu như những lời này từ miệng một người khác nói ra, Chương Tâm Dật nhất định cho rằng anh ta kiếm cớ làm quen, hơn nữa còn là cách làm quen vô cùng cũ kỹ. Nhưng đây là Mạc Tu Lăng, cho nên giả thuyết này cô thẳng thừng bác bỏ.

"Vậy sao? Xin hỏi là giống ai?" Diệp Tư Đình tỏ ra hiếu kỳ. "Tôi thật sự muốn biết ai có tướng mạo giống mình."

Mạc Tu Lăng cúi đầu: "Em gái tôi", rồi ngẩng đầu nhìn thẳng Diệp Tư Đình, "Có điều, cô ấy đã qua đời."

Chương Tâm Dật và Diệp Tư Đình đều đưa mắt nhìn đối phương vẻ nghi hoặc.

Đúng lúc này, Mạc Tu Lăng đưa ra quyết định: "Thư kí Chương, cô đưa cô Diệp đi làm quen với công việc, tôi hy vọng hai ngày sau cô ấy có thể thành thạo."

Chương Tâm Dật gật đầu, sau đó đưa Diệp Tư Đình ra ngoài.

Hai người họ rời khỏi phòng, Tu Lăng tựa người vào ghế xoay. Lúc Diệp Tư Đình vừa bước vào, anh thật sự tưởng Nhân Đình trở về. Nhưng, không phải! Phong thái hai người khác xa nhau, Nhân Đình là một cô gái nhu nhược, ánh mắt luôn phảng phất một nỗi u buồn, ngay cả nụ cười của cô cũng yếu ớt. Còn cô gái Diệp Tư Đình này, mái tóc ngắn cá tính, sự tự tin hiện rõ trong đôi mắt, nhìn qua có thể nhận ra sự từng trải.

Thế giới này thực sự có hai người giống nhau như vậy ư?

Tu Lăng lắc đầu, bỗng nhớ tới những lời Nhân Đình đã nói trong bệnh viện. Vốn dĩ, sáng sớm hôm ấy cô đã quyết định nói lời từ biệt cuối cùng với anh...

Chương Tâm Dật vừa sắp xếp công việc ổn thỏa cho Diệp Tư Đình xong, Bạch Hiểu Hiểu liền kéo cô ra hỏi: "Đây là ai thế?"

"Trợ lý mới, sau này sẽ cùng tổng giám đốc tham gia các cuộc họp và một vài hoạt động."

"À! Quan hệ xã giao!" Bạch Hiểu Hiểu gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Chương Tâm Dật không muốn để ý nhiều tới Bạch Hiểu Hiểu, nhưng cô ta được sắp xếp tiếp nhận công việc sau khi cô nghỉ sinh, cho nên cô đành phải chịu đựng tính khí cô ta.

"Lúc làm việc thì đừng nên hóng hớt."

Bạch Hiểu Hiểu bĩu môi, không nói gì thêm. Chờ Chương Tâm Dật đi rồi, cô ta mới hừ lạnh: "Ra vẻ cái gì chứ."

Bạch Hiểu Hiểu là một cô gái xinh đẹp, trong công ty không biết có bao nhiêu người theo đuổi nhưng Bạch tiểu thư khá làm cao, nhìn ai cũng không vừa mắt. Chương Tâm Dật cũng hiểu tính tình của cô ta, không biết vì sao cô ta lại được chọn thay thế cô, trong lòng chỉ đành thầm mong hai tháng tới không xảy ra chuyện gì nghiêm trọng.

Diệp Tư Đình tiếp quản công việc rất nhanh, hơn nữa còn rất nỗ lực. Cô hay mang toàn bộ tài liệu về nhà nghiên cứu kĩ càng, ngày hôm sau sẽ lập tức giao nộp báo cáo đạt tiêu chuẩn. Chương Tâm Dật càng ngày càng vừa ý với Diệp Tư Đình.

Diệp Tư Đình tiến bộ rất nhanh, chí ít thì khả năng thích ứng của cô rất tốt, luôn hoàn thành công việc trong thời gian yêu cầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro