Chap 1:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Chi ngồi phịch xuống trước mặt tôi, mặt dài như ái bơm. Tôi chìa cái dĩa và đẩy đĩa bánh ngọt sát gần nó hơn.

- Mặt mày tròn trông xinh hơn đấy.

- Sao số tao đen thế không biết. Rõ ràng là tao có ý tốt mà.

- Lại cái vụ với "chàng mặt lạnh" à?

- Thì đấy, hôm qua là sinh nhật cậu ấy. Tao huých vào làm cậu ấy mất đà ngã dúi vào cái bánh ga tô. Đúng lúc cậu ấy đang chuẩn bị thổi nến mới chết chứ. Tại lúc đó tao mới phát hiện ra cái thiệp bị rơi xuống đáy túi hơi quăn mép nên muốn lấy ra sửa lại. Ai dè...

     Tôi không nói gì, xắn một miếng bánh cho vào miệng. Căng tin trường thứ gì cũng chán, trừ món bánh ngọt thom mềm lạ thường. Chi nhìn tôi thống thiết:

- Mày ơi, có phải tao là đứa không ra gì không?

- Không, mày dễ thương mà - tôi khẳng định chắc nịch.

- Đấy là chỉ có mày thấy thế thôi. Mà mày lại không phải... người ta.

     Buông một câu không thể thê lương hơn xong, Chi cắm cúi ngồi ăn bánh. Nó ăn chăm chú và cần mẫn cứ như đang thực hiện một công đoạn nhịp nhàng trong một dây chuyền sản xuất nào đó.

     Thực ra không phải tôi muốn an ủi Chi mà nói thế. Tôi thấy nó thực sự dễ thương. Khuôn mặt không nổi trội nhưng hài hòa, lúm đồng... xu thỉnh thoảng lấp ló cũng hay hay. Tính Chi bộc tuệch, nghĩ gì nói nấy, thích giúp đỡ mọi người, phải cái hơi hậu đậu một tẹo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro