C 15 : Giăng lưới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


_ Baby , cậu đã bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn còn thanh thuần như vậy, bảo sao ông nội cậu không yên tâm mà gã cậu cho ông anh nuôi .

Trong quán bar, Jeremy , bạn thân du học Mỹ về thăm cô,  đã bắt đầu say, bởi vậy lời nói ra cũng không hề suy nghĩ.

_ Đừng nói nữa , tớ đang đau đầu, bảo cậu đi chơi chứ không phải nghe cậu cằn nhằn.

Do cũng bắt đầu ngấm men say nên sắc mặt Hoắc Thu Ngân ửng đỏ rồi lại tái xanh, cô nhíu mắt lại, nghẹn ngào:

_ Tớ chưa kịp nhận lời Nhiếp Thiên  Vũ thì ông nội bắt cưới ông  anh nuôi  rồi. Anh ấy lại lớn hơn tớ mười tuổi, cách nhau cả thế hệ, làm sao có thể yêu , chưa kể anh ấy bắt nạt tớ từ nhỏ. Tớ hận còn không kịp. Có điều, cậu đã ly hôn rồi, nên so với tớ có khi còn thảm hơn, phải không??

_ Bỏ qua chuyện tớ đi. Tớ nghĩ cậu tìm Nhiếp Thiên Vũ lên giường, hoặc chí ít cho đến khi có bầu, cậu thú nhận với ông nội. Ông ấy thương cậu thế ,lại có cháu ẵm bồng , cuối cùng cũng chấp nhận . Đằng nào cậu và Nhiếp Thiên Vũ cũng cưới được  nhau. Thế là thoát khỏi lão anh trai nuôi kia.

Đáng chết! Sao cô lại để mình lâm vào tình huống này chứ?

Nhưng ý kiến không tồi, thời kỳ phản nghịch cô đã đến.

Ông nội khỏe mạnh còn đi đu lịch nữa , cô cũng an tâm . Việc còn lại là thoát khỏi anh trai ác ma thôi.

Nghĩ là làm

Cô lấy điện thoại ra  gọi cho Nhiếp Thiên Vũ ...

Máy bận...

Tuột cảm xúc...

____________________

Một tuần, hai tuần cũng trôi qua nhưng Hoắc Thu Ngân và Nhiếp Thiên Vũ mặc dù  hợp tác dự án  cũng chỉ gặp nhau vài lần, bởi hắn cứ đi hết thành phố này đến thành phố  khác, hết nước này đến nước khác ,  để bàn bạc chuyện hợp đồng của Nhiếp thị khiến cô không có cơ hội tiếp cận.

Nhưng Hoắc Thu Ngân không nãn lòng, thêm một tuần trôi qua cô cũng có cơ hội, hiện tại Nhiếp Thiên Vũ  đang ở Hải  Thành  mà nó lại gần thành phố Cảnh Thành  nên cô chỉ có thể chọn đúng thời điểm mà ra tay với hắn thôi.

_________________

Quán Bar  XO

Nghe tên thôi cũng biết là nơi rất phóng khoáng, hiện đại nhưng ngược  với bên ngoài xa xỉ , bên trong là đại sảnh lớn khung cảnh ảo mộng hoàn toàn sôi động.

Nơi đây được bày trí xa hoa, có ba tầng, mỗi tầng mang một phong cách khác nhau và địa vị cũng khác xa.Trong quầy Bar, Hoắc Thu Ngân  đang ngồi ngất ngư, cả người cô hơi nhũn ra do chất cồn, trên tay đang cầm một ly rượu tương đối mạnh.

Hôm nay cô mặc một chiếc váy ngắn   màu đen nửa vai trần , phần phía trên váy áo phồng lên ôm lấy bả vai và  khuôn ngực trắng trẻo nửa kín nửa hở khiến đàn ông mơ màng, tất lưới đen, giày cao gót màu đen ,, để lộ làn da trắng mịn cùng cặp đùi suông dài mà no tròn như bọc một lớp dầu bóng   quyến rũ. Việc cô đến quán Bar uống rượu là nằm trong kế hoạch giăng bẫy Nhiếp Thiên Vũ .

Cô biết gần đây Nhiếp Thiên Vũ rất bận nên việc muốn xảy ra quan hệ với hắn vô cùng khó, cô không phải không biết mình  vô liêm sỉ, bởi cô phải ngủ với người  đàn ông nào đó  thì mới mong thoát khỏi anh trai cô , Nhiếp Thiên Vũ là đối tượng ưu tiên,  sau này họ có kết hôn hay không thì chưa biết , nhưng cô không còn trong trắng nữa thì đám cưới giữa cô và Hoắc Tâm nhất định sẽ bị bãi bõ.

Khi biết Nhiếp Thiên Vũ đang ở thành phố lân cận, cô chỉ cần làm theo kế hoạch, chọn quán Bar phức tạp này, cùng với trang phục quyến rũ trên người và sau đó …Đành cưỡng bức đời trai của hắn vậy, nếu hắn nằm vạ thì cô sẽ chịu trách nhiệm với hắn.

Vậy đi...

Hoắc Thu Ngân  lấy điện thoại ra, gọi cho Nhiếp Thiên Vũ, như bên kia có thần giao cách cảm, chỉ một tiếng tút đã nghe bên kia bắt máy , nhưng không lên tiếng, cô bắt đầu thả mồi nhử:

_ Nhớ em  sao ? Mấy tuần  không gặp có nhớ người ta không ?

Giọng cô nghe có chút nũng nịu thấy rõ.

_ Thiên Vũ  em phải làm sao bây giờ ? Em rất buồn ...

.....

Cô tỏ vẻ nức nở nói.

_ Em đang ở quán bar XO , em say lắm rồi ,  chờ anh đến,  đêm nay người ta muốn  ...

....

Một tầng hơi lạnh tỏa ra khắp phòng . Ai đó dằn mạnh điện thoại xuống. Lấy áo khoát rời đi .

Không cho bên kia nói gì  Hoắc Thu Ngân trực tiếp ngắt máy, cúp nguồn điện thoại.

Bên ngoài bầu trời đang cuồn cuộn mây đen .

Hoắc Thu Ngân  biết khi Nhiếp Thiên Vũ nghe thế chắc chắn sẽ bỏ hết mọi việc mà chạy đến chỗ cô, cô chỉ cần thời gian chờ đợi mà thôi . Cô không cho mình bị hoảng sợ, cô bắt đầu uống chút rượu , dùng chất cồn tăng thêm chút kích thích và kềm hãm lại tâm trạng đang  bồn chồn , thật ra từ lúc bước vào Hoắc Thu Ngân  đã uống một  hai  bia, một ly  rượu vang nhưng vẫn cảm thấy sợ hãi vì thế quyết định chọn thêm một ly  rượu loại  nặng đô nhưng cũng uống ít để không xỉn nằm bất tĩnh, lúc đó coi như mọi nổ lực trở thành công dã tràng. Giữa lúc cô đang suy nghĩ giả vờ say hay say thật sự, thì một giọng đểu đểu vang lên:

_ Người đẹp, sao ngồi một mình uống rượu buồn vậy ?

Một tên tóc vàng mắt xanh ,  vẻ tuấn tú,  đứng trước mặt cô nở nụ cười như bắt được con mồi  , Hoắc Thu Ngân  chán ghét xoay người tiếp tục đung đưa ly rượu.Tên tóc vàng  thấy cô không đếm xỉa đến hắn, hắn giựt lấy ly rượu cô cười khà khà.

_ Uống một mình không vui đâu, không bằng anh cùng em uống ?”

_ Không rảnh.

Hoắc Thu Ngân  trợn mắt phun hai chữ vào mặt hắn, cuộc đời cô ghét nhất mấy tên nam nhân chọc gái , nhìn là muốn ói rồi.

_ Người đẹp, bọn này thấy em ngồi một mình uống rượu, bọn anh uống cùng nhé.

Tên to con , tóc đen  đi cùng lại giựt ly rượu trên tay tên tóc dài, thừa lúc cô không để ý, bỏ chút gì đó vào rượu của Hoắc Thu Ngân  rồi đi đến chỗ Hoắc Thu Ngân

 _ Tôi có hẹn với người yêu rồi , anh ấy  sắp tới , mời các anh đi cho.

_ kha kha.

Tên to con cười cười.

_  Người đẹp , bọn anh đã để ý em từ nãy giờ, có anh người yêu  nào hơn một tiếng đồng hồ mà còn chưa tới ? em đừng gạt bọn anh nữa. Chúng ta ngồi cùng nhé. Uống một mình dễ say lắm.

Tên tóc đen , to con  con nheo mắt với tên tóc vàng , tóc vàng  hiểu ý cầm ly rượu đưa cho  Hoắc Thu Ngân.

_ Các anh thấy em gái đây xinh đẹp, có nhã hứng muốn mời em gái một ly, uống xong các anh rời đi.

Hoắc Thu Ngân cũng không muốn dây dưa nên lấy ly uống một nữa, cô cũng không có điên  mà uống cạn ly với người lạ, chỉ muốn nhanh chóng đuổi đống phiền toái đi.

Lần đầu tiên cô đến vũ trường, cũng không nghĩ rằng nơi này  rình rập đầy  cạm bẫy .

_ Các người đi được rồi.

Hoắc Thu Ngân  lại quay vào bàn, lại rót đầy ly rượu đã uống phân nữa . Mấy tên  sở khanh nháy mắt với nhau, bây giờ họ chỉ chờ đợi cho thuốc có tác dụng, đến lúc đó tha hồ thay nhau hưởng trọn con mồi béo bở này . Vừa xinh đẹp, thân hình lại nóng bỏng , vòng nào ra vòng nấy ,  quan trọng là nước da trắng mịn như sữa tươi lại hấp dẫn đàn ông như vậy .

Một lúc sau, Hoắc Thu Ngân  cảm thấy hơi nóng lại thấy đầu váng vất , có lẽ do rượu mạnh, cô lảo đảo đứng dậy muốn đi rửa mặt cho tỉnh , nhưng bị bọn người sở khanh  chặn đường.

_ Tránh ra.

Hoắc Thu Ngân  tức giận thét lớn.

Tay cảm giác bị một lực kéo rất mạnh, Hoắc Thu Ngân  ngã nhào vào lòng tên to con ,tóc đen , nghe được nước hoa nồng đậm  trên người hắn cô lặp tức muốn nôn mửa .

_ Chu choa , chưa gì người đẹp  muốn anh rồi sao ? Em yên tâm, đêm nay bọn anh sẽ cho em một đêm đầy sung sướng , hà hà

Hoắc Thu Ngân  hiểu được ý đồ của bọn họ, cô muốn giãy ra nhưng vô dụng thân thể bọn họ mạnh quá , mắt nhìn xung quanh cầu cứu nhưng cô đang đứng nơi khó nhìn thấy,  mọi người chỉ chú ý cuộc vui của mình ,  xem như bọn họ vô hình, chỉ tiếp tục nhảy múa trong điên cuồng.

Xong rồi, giăng bẫy người ta không thành giờ mình lại mắc bẫy  …

_ Nhiếp Thiên Vũ , rốt cuộc khi nào anh mới lếch  đến đây hả ?

_ Buông ra.

Giọng nói lạnh băng vang lên với khí thế bức người đối diện,  đám sở khanh  quay lại nhìn thì sửng sốt.

Hoắc Thu Ngân mắt   mơ màng ngước nhìn, thấy dáng người không rõ ràng nhưng đôi môi màu đỏ  mỏng  ấy, dáng người mặc áo sơ mi lụa mỏng  tay dài, quần tây  đen  phẳng phiu là Nhiếp Thiên Vũ nhỉ ?  bởi vì cô mới điện thoại hắn báo địa điểm nơi này mà,  chắc do vội chạy về kiếm cô đây.

Hoắc Thu Ngân  thấy Nhiếp Thiên Vũ  đang tiến về phía cô, tên to con thì lại đứng bất động, cô dùng mọi sức lực cuối cùng đẩy mạnh hắn ra sau đó chạy tới chỗ Nhiếp Thiên Vũ  ôm chằm lấy hắn.

_ Vũ  …

_ Mày là Ai ?

Tên to con mới thốt ra ba  chữ đã bị một tốp người lôi đi cùng mấy tên còn lại ra khỏi quán Bar, dĩ nhiên bởn khanh kia  không gãy cái  chân thì cũng băng bột cái   tay.

Hoắc Thu Ngân mỉm cười  vẫn ôm hắn không buông, giọng cô có chút nức nỡ, pha lẫn một chút làm  nũng.

_ Thiên... Vũ... Sao bây giờ anh mới đến ?

Cảm thấy người hắn cứng đờ nhưng ngay sau đó cánh tay bị hắn kéo đi, cô không muốn nên giãy ra, loạng choạng  đi đến quầy Bar cầm ly rượu khi nãy đưa lên muốn uống thì bị hắn giựt lấy.

Đôi mắt mơ màng nhìn hắn.

_ Nếu anh muốn em về thì hãy uống hết ly rượu đó đi.

Tuy cô say , nhưng thần trí vẫn có xác định được mục đích . Cô không ngu ngốc, hiện tại hắn tỉnh cô say, mần ăn gì được.

Thấy hắn nốc một hơi cạn ly rượu,  Hoắc Thu Ngân muốn lấy chai rót thêm nhưng đã bị cánh tay rắn chắc hung hăng kéo đi, sau đó bị nhét vào xe một cách thô bạo, sương sống muốn gãy ra làm đôi. Hắn trở nên thô bạo từ lúc nào ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sắc