LÂM MẶC KHÔNG THÍCH SAY GOODBYE

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LÂM MẶC KHÔNG THÍCH SAY GOODBYE
Tên fic gốc: 《林墨不爱Say goodbye 》
Tác giả: 造谣每一天
---------------------------------------------------------

Lâm Mặc không thích nói lời tạm biệt.

Cũng không biết tại sao, khi nhìn thấy Lâm Mặc đang ở trên giường nắm tay áo mình không nói lời nào, Lưu Chương liền nghĩ đến câu này.

A, nếu không trở về 405, bạn cùng phòng sẽ lo lắng, có thể người quản ký túc xá sẽ hỏi, lại gây thêm rắc rối.

"Thế anh đi nha"

Lâm Mặc buông lỏng tay dụi dụi mắt, bọc mình vào chăn bông. Lưu Chương nhìn cục bông màu trắng kỳ quái kia, và đột nhiên cảm thấy rất giống như một viên kẹo dẻo bị gió thổi đến nhăn nhúm.

Anh vò đầu bứt tai.

Hmm ... Gần đây luyện tập bận như vậy, ngủ bên ngoài là chuyện bình thường, nói không chừng bạn cùng phòng của mình cũng nằm ngủ trong phòng tập luôn. Hơn nữa, hôm nay nhóc này còn xem động tác với mình lâu như vậy...

"Chỉ lần này thôi, không có lần sau."

“Ừm, good night ~” Giọng nói mơ hồ của Lâm Mặc phát ra dưới lớp chăn bông.

Lưu Chương bước lên bậc thang để lên giường tầng trên.

"Ei gei, anh giẫm lên cái giường làm nó lắc lư, làm sao em ngủ được!"

"Ò vậy anh sẽ đi ngủ giường bên cạnh"

"Giường bên cạnh lộn xộn, anh đang chuẩn bị vô thùng rác ngủ hả!"

Lưu Chương đang muốn hét lên em nói chuyện có lý chút được không, sững người một lúc, nhịn không được liền che mặt cười.

Lâm Mặc hồi lâu không nghe thấy động tĩnh gì, tức giận đến mức không nhịn được vén chăn bông lên.

"Eigei, con vịt ngốc nghếch này! Tức chết..."

Nửa câu sau đã bị ai đó mạnh mẽ nuốt vào trong miệng.

"Không ngoan nha ~ bạn Lâm Mặc"

"Không, không phục! thì tiếp tục !"

“Anh không muốn, ngủ ngon Mặc Mặc"

Những ngôi sao đang tỏa sáng và làn gió đêm nhẹ nhàng ấm áp

Tối nay không thích hợp để tạm biệt

Em trong vòng tay của anh

Em có nghe thấy tiếng sóng không

———————————————————

Câu chuyện bên lề:
(Hai mươi phút sau)

"Eigei, đi tắt đèn đi"

"Không muốn, anh buồn ngủ quá, em bên ngoài thì em đi tắt đi"

"Thế ván cờ sau ai thắng thì người đó đi tắt đèn!"

"...Em thật sự là thiên tài đó thầy Lâm Mặc"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro