87

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời điểm Lisa đến nhà Nita, đã là nửa giờ sau.

Ấn chuông cửa, không có người trả lời. Cô nhăn mày, không phải nói là ở nhà sao?

Lại ấn vài lần, như trước không có phản ứng.

Lisa thấy không thích hợp, cúi đầu nhìn khóa mật mã. Ma xui quỷ khiến, ngón tay ấn lên.

Một tiếng "Lạch cạch" —— cửa mở.

Mật mã là ngày sinh nhật của Chaeyoung.

Lisa áp chế sự kinh ngạc trong lòng, bất tri bất giác, sau lưng cô đã đổ mồ hôi, ướt một mảnh.

Cô không biết người em họ này?

Đáp án từ chối cho ý kiến.

Cứ việc biết không ai ở bên trong, bước chân của Lisa đều phóng nhẹ. Cô đã tới nơi này, mà có dự cảm rất mãnh liệt lôi kéo cô, cô đứng trước cửa một căn phòng.

Xoay khóa cửa, quả nhiên, đã bị khóa.

Lisa nhăn mày, cô đi đến cửa phòng ngủ của Nita, cửa phòng khép hờ .

Tình huống này làm cô mi phong khơi mào, phòng ngủ không khóa, gian phòng đó lại khóa?

Vì sao?

Nơi đó có bí mật gì?

Cô quay đầu nhìn vào cửa phòng đang khóa, rốt cuộc vẫn phải đi vào phòng ngủ của Nita trước.

Phòng ngủ vừa nhìn thấy thì không có gì khác biệt, quét một vòng, Lisa vốn không dự tính lục lọi, khi cô muốn đi ra ngoài lại phát hiện ——Tủ ở đầu giường có một cái khung ảnh bị úp xuống.

Chaeyoung vì không cho Min phát hiện mình lén đi ra ngoài, nàng đi từ phòng trà xuống tầng 24, đi thang máy tới bãi đỗ xe.

Lúc này là thời gian đi làm, bãi đỗ xe không có ai, Chaeyoung không biết Nita ở đâu, lấy di động đang muốn hỏi cô, di động lại vang lên.

Là Jisoo.

"Dấm chua!" Chaeyoung trên mặt tràn đầy vui vẻ.

"Không phải buổi chiều mới về sao? Sao hiện tại lại gọi điện thoại cho em?"

Đầu bên kia, Jisoo nghe được nàng gọi cái xưng hô này, có chút bất an dần khôi phục bình tĩnh.

"Nhớ em, em đang đi làm sao? Không có gây phiền phức cho em đi."

Chaeyoung khống chế không được giương khóe miệng.

"Em ở bãi đỗ xe, giúp bằng hữu lấy tài liệu."

"Bằng hữu? Đồng sự trong công ty sao?"

"Đúng vậy, nhưng em không biết cô ta ở đâu, đang muốn gọi điện thoại cho cô ta, chị liền gọi."

"Em không phải nói trong công ty không quen ai sao?"

"Ách..." Chaeyoung còn suy tư muốn nói cho Jisoo là Nita, bởi vì cô hay sản xuất dấm chua.

"Em đừng ở bãi đỗ xe, đi lên đi."

"A nhưng là..."

"Nghe lời " Jisoo đánh gãy nàng, khẩu khí trở nên nghiêm túc không được xía vào.

"Đừng cúp điện thoại."

"Chị sao vậy?" Chaeyoung than thở , nhưng nghe lời không cúp điện thoại, một lần nữa trở về thang máy.

"Sao chị lại nói lời dọa người như thế."

Thang máy tín hiệu không tốt, đến tầng 24, ra khỏi thang máy nàng mới nói.

"Em đến rồi."

Jisoo nhẹ nhàng thở ra.

"Ở yên trong công ty, chỗ nào cũng không được đi, chờ buổi chiều chị đón em."

"Được."

Cúp điện thoại, Chaeyoung mới phát hiện Nita ncô tin cho nàng.

"Không cần xuống dưới, tôi gặp được đồng sự cùng ngành, đã nhờ cô lấy rồi."

Vừa vặn. Chaeyoung nghĩ.

Lúc này thang bộ đột nhiên tối đen, nàng dùng sức giẫm, làm đèn trên thang bộ sáng lên, nàng đang muốn đi lên, lại nghe thấy phía sau có động tĩnh.

Nàng quay đầu, sau gáy đột nhiên đau xót!

Khi mắt sắp nhắm, nàng thấy một khuôn mặt quen thuộc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro