| nicky | em ơi em thật giống với người mà anh sẽ yêu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

trích + idea: 1-800-love - hieuthuhai, manbo, hurrykng.

của Maxwell_equations nè.

.

kim long sau một ngày đi dạy thêm đầy mệt mỏi tại trung tâm năng khiếu, liền lập tức chuyển tài khoản trên facebook nhanh gọn không một động tác thừa. từ long hoàng, tài khoản chính, anh đã chớp mắt nhảy sang lou hoàng, tài khoản roleplay của anh. tháng trước anh cũng có nghe đến, cũng tò mò tìm hiểu rồi, xong cũng tạo acc clone role thử, thế quái nào anh nghiện luôn.

dạo nay lou hoàng đang on role với một cậu bạn, có tài khoản tên là nicky hào, để avatar mặc suit nhưng chỉ chụp từ vai xuống. ồ, anh cũng ẩn mặt thế, nhưng outfit của anh lại là áo thun trắng cơ.

- lou tối an nhé, online rồi à?

nicky hào đã nhắn cho anh một tin như thế. quan tâm partner thế nhỉ?

- yah, lou mới đi làm về. người có vẻ quan tâm lou ha?

ekip chúng tôi nghe cách anh xưng hô trông có vẻ như... tổng tài và thư kí? nói đi, có phải plot của hai người đang role là như thế không hả?

- được rồi, lou nhớ ăn uống đầy đủ nhé. xong xuôi rồi lên với tôi sau cũng được.

đôi khi chỉ qua thế giới ảo thôi nhưng tự nhiên anh lại thấy ấm lòng. tại sao vậy nhỉ? đó giờ anh toàn quan tâm đến người khác nhưng đều không được đền đáp lại, nay có một người - dù mặt mũi cả hai cũng chẳng biết gì về nhau - quan tâm tỉ mỉ anh thế, cũng vui lắm chứ.

đến một lúc sau đó, long mới lên reply nicky hào.

- người tối an, lou lên với người nè.

thật nhanh sau đó, người ấy trả lời anh.

- lou ăn uống gì chưa đấy? dạo này trời trở lạnh, nhất là hà nội đấy.

- òa, lou cảm ơn người nhé, người cũng thế.

bên kia, trần phong hào - nicky hào - nở nụ cười hạnh phúc trong vô thức. nó cũng cảm thấy trong lòng có gì đó nở hoa, nó muốn gặp người ta lắm, nhưng luật của cả hai ngay từ đầu thống nhất với nhau, không show hay voice call gì hết. hôm trước nó có thử hỏi dò anh rằng anh sống ở đâu, thì anh trả lời rằng anh đang ở đất hà thành, và điều đó làm nó rất mừng, thậm chí thiếu điều nó còn chưa hỏi nhà anh ở đâu, ở thanh xuân hay cầu giấy, để có gì me thử bản mặt nhau xấu đẹp ra sao.

- lou này. - nó gõ lộc cộc trên bàn phím. - hôm nay lou muốn tán gẫu hay role?

- ừm... vạn sự tùy hỷ người, hihi.

anh vẫn như thế, vẫn tùy ý cho nó quyết định. sao anh dễ thương vậy nhỉ?

- vậy hôm nay chúng ta tâm sự nhé. lou hôm nay đi làm mệt chứ?

- rất mệt, người đi làm rồi cũng thế nhỉ?

- ừ, nhưng nhắn với lou tự dưng tôi thấy khỏe hẳn.

đấy là thật lòng hào nó, thật. đôi lần nó cũng tự test bản thân rằng có phải nó đã yêu lou hoàng dù chỉ qua kết nối không dây hay không, bằng cách offline liên tù tì cả tuần liền, cuối cùng mới ngày thứ ba nó đã ngứa ngáy hết cả hai bàn tay, đành phải chuyển tài khoản từ hào phong trần về lại nicky hào mà nhắn tin cho người ta chứ nhớ điên đi được.

trời ơi nó muỗn gặp người ta vãi đạn!

- người cứ đùa, chúng ta đã gặp nhau đâu?

- hmm, tôi cũng ở hà nội này.

- sao cơ ạ? - lou hoàng bên kia cũng khá bất ngờ.

- gặp nhau offline không?

trong một phút, tự nhiên nó thấy nó giống bị khùng ghê. nhưng tự nhiên nó thấy nó hết khùng rồi, vì nhìn anh reply kìa.

- vậy chúng ta deal một buổi hẹn nhé?

.

đúng là họ đã deal nhau một buổi hẹn thật. ban đầu kim long rất nghĩ ngợi, khi văn phong của nicky hào rất là mang vibe daddy, nhưng khi gặp mặt trực tiếp thì suy nghĩ của anh đã dẹp sang một bên rồi.

- ừm... chào người, nicky hào...?

- lou hoàng đúng không? wow, đẹp trai quá...!

trong đầu anh rồng vàng cũng chắc mẩm rồi, kèo này có ý định dụ con người ta thế này thế kia, sau đó là... đùng cái long đẹp trai có vợ cũng xinh trai nữa, thế là sếp thạch khỏi trêu, hí hí.

- chắc là lou lớn tuổi hơn tôi nhỉ? tôi 95, còn lou?

- òa, lou 94, lớn hơn người một tuổi rồi.

xưng hô như này cũng tình thú đi... trời ơi hoàng kim long đợi không được, mong chờ quá đi mất thôi!

- lou về nhà tôi nhé?

ơ lẹ vậy luôn đấy á? long không tin đâu, nhưng hí hí thích quá...

- được á?

chuyện đó là của nửa tiếng sau rồi. bây giờ cả hai đang ở bếp nhà phong hào, quây quần bên nhau, ừm, như hai vợ chồng, anh thấy thế.

- nicky...

- long gọi tôi là hào nhé?

- được a, người thích ăn gì, để long nấu nè?

anh thấy nó lầm lì tiến lại gần anh, sau đó áp anh xuống bàn bếp hôn ngấu nghiến. Xong việc, nó mới nắm lấy cổ áo anh, nhẹ nắm lấy cằm anh như cảnh cáo.

- long nên nhớ, onrole long nằm dưới tôi được, thì offrole rồi cũng không nằm trên tôi được đâu. còn nếu long muốn...

nó biết anh muốn vị trí nào rồi, chẳng qua anh muốn diễn một chút cho anh vui thôi. vừa nói, nó vừa lấy cây cán bột lướt từ cổ anh, xuống eo, rồi dừng lại chỗ khe suối kia mà cạ cạ qua lớp quần.

- long nhớ cái plot chúng ta chơi nhau ở bếp chứ? tôi có chơi long bằng cái này nữa đúng không? nếu sợ thì đừng để cái plot ấy trở thành hiện thực.

.

hê hê quất sương sương thôi :>...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro