Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng hành động tiếp theo của hắn làm Tô Tân Hạo nhíu mày, ghét bỏ giựt tay ra

Chu Chí Hâm dễ dàng giữ lại tay cậu, đôi môi đặt trên mu bàn tay trắng nõn vẫn chưa chịu rời đi

Chấn song phía đối diện đột nhiên vang lên tiếng vang của thứ gì đó đập vào, Tô Tân Hạo cảnh giác quay lại, Chu Chí Hâm ngước mắt lên, dư quang liếc về phía bên kia

Thân thể cao lớn tiếng đến gần song sắt, Trương Cực cúi xuống nhặt lấy chiếc ly lăn lốc trên nền đất, hai mắt yêu tinh vẫn đăm đăm nhìn vào thân ảnh cách một lớp chấn song

Tên này lại lên cơn gì rồi

Tô Tân Hạo cũng chẳng quan tâm, từ nhỏ cậu đã quen với mấy trò hù dọa của y. Có những lúc đang chơi với nhau y bỗng đần mặt ra nhìn mình chằm chằm, ban đầu Tô Tân Hạo còn bị dọa khóc, nhưng lần thứ hai cậu đã chạy đi tìm cái khăn che mắt y lại, muốn nhìn đâu thì nhìn

"Nói bao nhiêu lần em mới tin nhỉ? Mọi âm mưu chiếm đoạt giới thiên thần đều do một tay cha và anh tôi nắm giữ, tôi không biết gì đâu, cũng chẳng màng động đến"

Tô Tân Hạo nhướng mày, giống như vừa nghe chuyện cười

"Mưu mô như anh, không màng đến vậy mà làm hại đến bao người của chúng tôi, anh làm vậy không lẽ không có mục đích sao? Xem tôi là một thằng ngốc?

"Không không" - Chu Chí Hâm lắc đầu, tóc mái lòa xòa trước mặt che đi đôi mắt của hắn: "Em luôn là một chỉ huy rất tài năng, tài lãnh đạo của em tuyệt đến nổi ngay cả tôi cũng muốn đứng trong hàng ngũ của em. Bất quá, ở một số phương diện lại thực sự là một đứa nhỏ ngốc nghếch"

"Ngốc nghếch thế nào, miễn tôi bảo vệ được hoàng tử và lãnh địa của chúng tôi là được"

Tô Tân Hạo lấy từ trong túi quần ra một chiếc vòng, cậu lẩm bẩm lời gì đó, chiếc vòng vốn dĩ chỉ nhơ bằng cổ tay em bé đột nhiên phóng to ra

Cậu ngước đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Chu Chí Hâm

"Lại đây, cúi đầu xuống"

Tô Tân Hạo vươn tay hướng về cổ người nọ, qua một hai thao tác, cậu đã đeo xong chiếc vòng ấy cho Chu Chí Hâm

"Vòng điện đấy, nếu anh dám phản kháng, nó sẽ giết chết anh"

"Ừm hửm, SM à, anh thích đấy" - Chu Chí Hâm sờ sờ lên chiếc vòng nhìn qua giống như vô hại, thật sự không muốn biết dòng điện mà nó chứa mạnh như thế nào

"SM?" - Tô Tân Hạo nhíu mày suy nghĩ trong lúc lấy chìa khóa mở chấn song

"Nhiệm vụ truy bắt anh của tôi xong rồi, bọn họ muốn tra khảo gì anh là việc của họ. Giờ đi theo tôi"

Chu Chí Hâm bước đi, lâu rồi không cử động khớp nên bây giờ đúng là có chút không thoải mái

Hắn nhìn bóng dáng đi ngay trước mắt mình, đầu tiên là đỉnh đầu tròn không vuốt lên như mọi ngày, vậy nên từ nãy đến giờ dù Tô Tân Hạo trừng mắt với hắn mấy lần mà hắn vẫn cảm thấy em ấy trông rất ngoan

Lại cả gan mặc đồ ngủ mềm mại đến đứng trước mặt hắn, đây là muốn khiêu khích sức chịu đựng của hắn sao?

"Em không cùng bọn họ tra khảo tôi à?"

"Không! Họ có cách thức riêng của họ, tôi có cách thức riêng của tôi"

Đi đến cửa lớn, Tô Tân Hạo quay đầu lại, đáy mắt ánh lên vẻ chán ghét

"Anh đó, chưa xong với tôi đâu"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro