#0.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap này hơn 10K chữ, mong mọi chuẩn bị trà bánh trước khi xem☕️🍪🎶✨

À mà tui mới thêm Minu dô dàn hậu cung á mọi người tại thấy ẻm cũng đáng iu, vs chỉnh sửa một số chi tiết nhỏ nữa á. Mọi người đọc lại chap #0.0 để rõ hơn nho🫰🏻✨

Lưu ý nhỏ : Thế giới ABO thật sự rất thoải mái trong truyện của tớ, nên mối quan hệ bao nhiêu người thật sự không quan trọng, chỉ cần các bên sòng phẳng, thật lòng với nhau. Cho dù thêm một người sau cùng, chỉ cần các bên thật lòng với nhau thì không phải là một vấn đề.

---

Trận đấu với Hummingbird đã qua đi, nhưng chẳng mấy ai có thể thư giãn. Đội của Wooin vừa được xác nhận sẽ phải đối đầu với một đối thủ đáng gờm: đội Monster. Đây là trận đấu giao hữu sau khi vượt qua vòng loại, nhưng không vì thế mà nó trở nên dễ dàng hơn.

Monster là một đội nổi tiếng với sự hung bạo và quyết liệt. Đặc biệt, ác chủ bài của họ - được gọi đơn giản là "Monster" - là một huyền thoại trong giới đua xe đạp. Thân hình to lớn và sức bền của Monster khiến anh ta như một bức tường thép sống động trên đường đua. Được biết, Monster trầm tính, ít nói, và gần như không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào. Người ta còn đồn rằng Monster coi chiếc xe đạp của mình như bạn gái, chăm sóc nó tỉ mỉ từng li từng tí.

Wooin biết rằng cuộc đấu này sẽ là một thử thách khắc nghiệt. Dù có lợi thế về độ linh hoạt và khả năng né tránh, nhưng sức bền của cô không thể so bì với Monster. Tình huống càng khó khăn khi Wooin nhận ra rằng sự linh hoạt của mình dù đã được nâng lên một tầm cao mới sau khi biến đổi, nhưng sức chịu đựng và sức bền của cơ thể này lại là điểm yếu dễ bị khai thác.

Khi đứng trước thử thách lớn này, Wooin tự nhủ rằng cô không thể để bản thân bị áp đảo bởi những gì đang chờ đợi. Dù đối thủ mạnh mẽ thế nào, Wooin biết rằng chỉ cần có chiến thuật đúng đắn và sự phối hợp nhuần nhuyễn với Joker và Hyuk, cô vẫn có thể tìm ra con đường đến chiến thắng.

Cuộc đối đầu giữa sự linh hoạt của cô và sức mạnh của Monster sẽ là một trận đấu không thể đoán trước, và toàn bộ cư dân mạng đang háo hức chờ đợi để chứng kiến cảnh tượng đó.

---

Wooin dù biết trận đấu với Monster đang cận kề, nhưng cô chẳng thể để tinh thần mình bị bó buộc mãi trong những lo lắng. Một tuần qua, cô đã để mất quá nhiều thời gian chỉ để suy sụp vì việc biến thành con gái mà chẳng biết bao giờ có thể trở lại thành con trai. "Sống là phải hưởng thụ," cô nghĩ, và hôm nay, cô quyết định đi xả stress, quẳng mọi lo lắng về trận đấu sang một bên. Và công viên nước là lựa chọn hoàn hảo để cô tận hưởng một ngày thoải mái, khoe trọn vẹn vẻ đẹp của cơ thể mới.

Sáng sớm, khi những tia nắng đầu tiên vừa ló dạng, Wooin đã bật dậy khỏi giường. Cô biết rằng đi sớm không chỉ tránh được cái nắng gắt mà còn ít người, tự do khoe dáng mà không bị ai dòm ngó quá nhiều. Sau khi vệ sinh cá nhân và chăm chút cho làn da trắng mịn mà cô vẫn chưa quen thuộc lắm, Wooin nhìn vào gương, mái tóc dài thướt tha phủ ngang lưng. Cô hơi bối rối, rồi chợt nghĩ:

"Thắt bím thì sao nhỉ? Vừa gọn gàng, vừa xinh đẹp."

Nói là làm, cô mở ngay YouTube, tìm mấy bài hướng dẫn thắt bím tóc. Nhưng khi thực hiện, Wooin mới nhận ra việc này không hề dễ dàng như tưởng tượng. Cô loay hoay với từng lọn tóc, tay trái kéo, tay phải giữ, mà tóc cứ rối tung lên. Mặt Wooin nhăn lại đầy tập trung, nhưng cũng không thể giấu được nụ cười nhí nhảnh khi nhìn thấy khuôn mặt đang khổ sở của mình phản chiếu trong gương.

"Ôi trời, sao mình vụng về thế này..."

Cuối cùng, sau một hồi vật lộn, Wooin cũng thắt xong bím tóc. Không đẹp lắm, nhưng nhờ khuôn mặt thanh tú mà mọi thứ vẫn ổn. Cô cười khổ, nhún vai một cái đầy vẻ bất lực:

"Ha... mình dở khoản này quá..."

Tiếp đến là chọn đồ bơi. Wooin lục tung tủ đồ, cuối cùng chọn được một bộ bikini hai mảnh màu đen. Phần trên là áo hai mảnh, ôm trọn lấy vòng ngực căng đầy, làm nổi bật làn da trắng mịn mà cô vẫn chưa quen thuộc lắm. Quần tam giác ôm sát hông, tôn lên vòng eo thon gọn và đôi chân dài miên man.

Cô xoay một vòng trước gương, đôi mắt lấp lánh sự hài lòng khi nhìn thấy ba vòng chuẩn hoa hậu hiện rõ dưới lớp vải mỏng manh. Wooin đặt tay lên hông, khẽ cười tinh nghịch:

"Đẹp quá... Nhưng mà... có hơi gợi cảm quá không nhỉ?"

Cảm giác tự hào và một chút ngượng ngùng xen lẫn trong lòng, nhưng Wooin quyết định hôm nay mình sẽ tự tin khoe ra vẻ đẹp này. Dù sao, đã là con gái thì phải biết tận hưởng những khoảnh khắc tỏa sáng, và hôm nay, cô sẽ không ngại ngần làm điều đó.

---

Wooin bước ra khỏi nhà với vẻ tự tin và thoải mái, khoác trên người một chiếc áo khoác lụa mỏng, nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể đầy gợi cảm của mình. Chiếc áo khoác dài đến đầu gối, ẩn hiện bộ bikini hai mảnh màu đen quyến rũ, nhưng vẫn để lộ ra đôi chân dài miên man và thân hình với những đường cong hoàn hảo. Cô quyết định thắt bím mái tóc dài để giữ vẻ gọn gàng, và đeo thêm chiếc kính râm sành điệu để tăng thêm phần bí ẩn, đồng thời bảo vệ đôi mắt khỏi ánh nắng sớm mai.

Cảm giác hồi hộp và phấn khích trào dâng khi cô bước lên xe hơi, một phần vì cuộc phiêu lưu tại công viên nước sắp tới, một phần vì ý nghĩ được khoe cơ thể tuyệt mỹ này trước mọi người. "Đây là cơ hội để mình tận hưởng và trải nghiệm hết mức có thể," cô nghĩ thầm, môi khẽ nhếch lên nụ cười tinh nghịch.

Trên đường đến công viên, Wooin chợt nhớ ra chưa ăn sáng và quyết định ghé qua trạm đồ ăn nhanh quen thuộc. Khi xe dừng lại trước cửa sổ phục vụ, cô kéo nhẹ kính râm xuống để đọc menu, đôi mắt long lanh, phản chiếu ánh nắng làm nó như có lửa cháy bên trong,

Chàng nhân viên trẻ ở quầy không ngẩng lên mà chỉ cắm cúi vào quyển ghi chép, giọng anh ta vang lên một cách máy móc:

"Kính chào quý khách, quý khách muốn gọi gì ạ?"

Wooin, với giọng nói ngọt ngào và tự tin, đáp lại:

"Cho tôi một phần hamburger, khoai tây chiên và coca nhé. Cảm ơn."

Chàng nhân viên ghi chép lại đơn hàng, sau đó xé một tờ phiếu và đưa lên mà không nhìn:

"Dạ vâng, phiếu số của quý khá-"

Nhưng ngay khi ánh mắt anh ta chạm vào Wooin, thời gian như ngừng trôi. Cô gái với vẻ đẹp siêu thực, làn da trắng mịn, đôi mắt hai mí to tròn đầy sức sống và cặp môi hồng căng mọng, đứng trước mặt anh như một hình ảnh từ giấc mơ. Sự hoàn mỹ của cô khiến anh ta lúng túng đến mức làm rơi tờ phiếu số xuống đất.

Wooin nhìn theo tờ phiếu rơi mà không thể nhịn được một nụ cười:

"Oh, anh ơi, lụm giúp tôi với. Anh đánh rơi mất phiếu số của tôi rồi."

Chàng nhân viên lúc này như bị đánh thức khỏi giấc mơ, vội vàng cúi xuống nhặt tờ phiếu với sự lúng túng không thể giấu nổi. Khi anh ta đưa lại tờ phiếu cho Wooin, ánh mắt vẫn không thể rời khỏi khuôn mặt cô, anh ta buột miệng:

"Xin hỏi... quý cô có phải người mẫu không ạ? Cô đẹp quá!"

Wooin, dù đã quá quen với những lời khen ngợi, vẫn không tránh khỏi cảm giác ngượng ngùng khi bị chú ý đến vậy. Cô cầm lấy tờ phiếu, nháy mắt tinh nghịch và đáp lại bằng một nụ cười bí ẩn:

"Xin lỗi. Tôi là tuyển thủ đua xe đạp."

Câu trả lời của cô như một cú sốc nhẹ đối với chàng nhân viên, khiến anh ta đứng ngơ ngác nhìn theo khi cô đeo lại kính râm và lái xe đi. Chiếc xe hơi bóng loáng lướt đi, để lại trong lòng chàng trai một sự kinh ngạc khó tả.

"Tuyển thủ... đua xe đạp?" Anh ta lẩm bẩm một cách không tin nổi, đầu vẫn còn vương vấn hình ảnh của người đẹp vừa rời đi. "Làm sao có thể...?"

---

Wooin vừa nhấm nháp miếng hamburger vừa nheo mắt nhìn quanh, tìm kiếm bảng chỉ dẫn. "Công viên nước... đâu rồi nhỉ?" Cô lẩm bẩm, nhíu mày khi ánh nắng ban mai lấp lánh trên kính chắn gió. Sau vài giây quét mắt, cô mỉm cười rạng rỡ khi nhìn thấy bảng hiệu lớn với dòng chữ nổi bật: "Lucky Lucky Water Park."

"À, đây rồi! Lucky Lucky!" Cô reo lên như trẻ con vừa tìm thấy kho báu.

Công viên nước Lucky Lucky không chỉ nổi tiếng ở Seoul mà còn được biết đến khắp Hàn Quốc nhờ sự hoành tráng và đẳng cấp. Từ cổng vào đã thấy sự choáng ngợp: những khu vực rộng rãi, thoáng mát với decor đầy màu sắc và ấn tượng. Các trò chơi không chỉ phong phú mà còn có ưu điểm lớn nhất là không phải xếp hàng đợi lâu. Mọi thứ được thiết kế để mang lại sự hài lòng tối đa cho khách hàng, dù giá vé cao ngất ngưởng. Nhưng Wooin chẳng mấy bận tâm, cô đã quyết tâm tận hưởng ngày hôm nay hết mình.

Sau khi đậu xe ở bãi đậu xe rộng thênh thang, Wooin bước ra khỏi xe, vươn vai một cách thoải mái. Bóng dáng mảnh mai của cô nổi bật dưới ánh nắng ban mai. Mái tóc dài được thắt bím gọn gàng, từng lọn tóc bóng mượt đung đưa nhẹ nhàng theo bước chân. Chiếc áo khoác lụa mỏng màu be dài đến đầu gối, không quá hở hang nhưng vẫn đủ để tôn lên ba đường cong hoàn hảo của cơ thể cô. Đôi mắt được che chắn bởi kính râm thời trang, nhưng ánh nhìn phía sau đó vẫn sắc bén và tươi tắn.

"Wow, công viên nước này thật khổng lồ. Cả bãi đậu xe cũng rộng mênh mông... Thật không hổ danh là nơi đắt đỏ nhất" cô thì thầm, khẽ nhếch môi đầy ấn tượng. Mỗi bước chân cô đều toát lên sự tự tin và thoải mái, như thể mọi ánh mắt xung quanh đều bị hút chặt vào cô, dù chỉ là một cử động nhỏ.

Cô bước đến quầy vé, nơi một nhân viên nữ trẻ tuổi đang đứng chờ sẵn. Nhân viên không khỏi tròn mắt khi nhìn thấy Wooin, nhưng ngay lập tức trở lại với tác phong chuyên nghiệp. Cô nhân viên mỉm cười nhẹ, giọng nói thân thiện nhưng vẫn giữ được sự kính trọng.

"Chào mừng quý cô! Xin phép tôi xác nhận lại thông tin: Cô tên Yoo Wooin, cao 1m63, và 27 tuổi, đúng không ạ?" Cô nhân viên vừa nói vừa lướt mắt nhìn từ đầu đến chân Wooin, không giấu được ánh nhìn ngưỡng mộ trước vẻ ngoài hoàn hảo của cô.

"Ừm," Wooin đáp lại một cách tự nhiên, mắt cô vẫn đang bận rộn ngắm nhìn khung cảnh xung quanh. Những hàng cây xanh rợp bóng, tiếng nước chảy róc rách từ đài phun nước gần đó, cùng với âm thanh của những trò chơi nước vang lên từ xa tạo nên một bức tranh sinh động và náo nhiệt. Cô cảm nhận từng luồng gió mát thổi qua, khẽ vuốt ve làn da trắng nõn của mình.

Wooin vừa nhận vé vừa nở nụ cười, lòng đầy phấn khích. Cô bước vào công viên nước với niềm hứng khởi tột đỉnh, sẵn sàng tận hưởng mọi ngóc ngách của nơi này. Hôm nay, cô không chỉ đến để giải trí, mà còn để trải nghiệm và chinh phục cơ thể mới theo cách của riêng mình.

---

Wooin quyết định trước khi tham gia các hoạt động dưới nước, cô sẽ ghé qua một cửa hàng nhỏ gần khu vực bán vé để mua vài vật dụng cá nhân cần thiết. Bước vào cửa hàng được trang trí theo phong cách mùa hè với tông màu vàng rực rỡ và xanh biển tươi mát, cô không khỏi ngạc nhiên khi thấy trong cửa hàng đã có vài khách hàng đang lựa chọn đồ dù giờ vẫn còn sớm. Đa số họ đều diện những bộ đồ bơi đầy màu sắc rực rỡ, họa tiết nổi bật, chỉ có một số ít mặc đồ đơn giản với tông trắng đen.  Dù vậy, giữa tất cả màu sắc ấy, sự hiện diện của Wooin trong bộ bikini đen đơn giản lại nổi bật không kém, như một bông hoa dại giữa rừng nhiệt đới đầy màu sắc.

Vừa nhìn thấy Wooin bước vào, một nhân viên nhanh chóng tiến lại gần với nụ cười rạng rỡ, giọng nói nhiệt tình và ngọt ngào:

"Xin chào quý cô, không biết cô đang tìm mặt hàng gì ạ? Tôi có thể giúp quý cô xinh đẹp đây không?"

Wooin thoáng chút lúng túng. Cô không ngờ lại có quá nhiều lựa chọn như vậy và cũng chẳng biết phải mua những gì cho phù hợp. Cô nhíu mày, ngượng ngùng đáp:

"À... tôi cũng lâu rồi không đi những nơi như thế này một mình. Thật ra tôi không biết mình nên mua gì nữa..." Trong lòng cô, có chút e dè vì đây là lần đầu tiên cô đi công viên nước trong cơ thể con gái, nhưng tất nhiên cô không thể thừa nhận điều đó.

Nữ nhân viên nghe vậy, ánh mắt bỗng sáng lên, như thể vừa gặp được thử thách mà mình thích thú. Cô ấy cúi nhẹ đầu, nói một cách đầy tự tin và chuyên nghiệp:

""À, tôi hiểu rồi ạ. Không sao đâu, quý cô có thể bắt đầu với chiếc mũ đen này với nơ trắng sẽ làm nổi bật mái tóc của cô, chắc chắn sẽ khiến cô thêm phần duyên dáng. Và dĩ nhiên, để bắt kịp mọi khoảnh khắc đáng nhớ, một chiếc dây đeo bao kính bảo vệ điện thoại là không thể thiếu. Kem chống nắng cũng rất quan trọng đấy ạ, để làn da quý cô không bị tổn hại bởi ánh nắng mạnh"

Wooin nghe nhân viên nói một cách chuyên nghiệp và tận tình, trong lòng không khỏi thầm cảm phục. "Wow, dẫn dắt khách hàng tốt quá..." cô nghĩ thầm, rồi không do dự nữa mà gật đầu đồng ý.

Sau khi mua sắm xong, Wooin bước ra khỏi cửa hàng với túi đồ trên tay, cảm giác như mình đã sẵn sàng để chinh phục ngày hè rực rỡ này. Cô đội chiếc mũ vành rộng lên, mái tóc đen được tết lỏng lẻo thả nhẹ trên vai, tạo nên sự tương phản hoàn hảo với làn da trắng mịn màng và bộ bikini đen thanh lịch.

---

Wooin vừa lướt điện thoại, vừa nhíu mày tìm kiếm một góc yên tĩnh trong công viên nước Lucky Lucky. Cô lẩm bẩm với chính mình, "Chỗ nào có thể ngồi bôi kem chống nắng nhỉ..." Khi vừa định bụng tìm một nơi ít người qua lại, một tiếng gọi rộn ràng và đầy hứng khởi vang lên từ phía sau khiến cô giật mình:

"Chị Wooin!"

Tim Wooin đập mạnh, cô xoay người lại trong sự ngạc nhiên không thể giấu. Trước mặt cô là Shelly, mái tóc dài được buộc cao lên gọn gàng, làn da sáng rực dưới ánh nắng và nụ cười tươi như hoa. Nhưng điều khiến cô hoảng loạn thực sự là nhóm người đứng sau Shelly – đội Light Cavalry.

"Chị cũng đến công viên nước à? Trùng hợp quá!" Shelly hớn hở, không chút do dự khoác lấy tay Wooin, như thể họ là đôi bạn thân từ thuở nào. Wooin ngay lập tức cảm nhận được ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía mình, đặc biệt là từ nhóm Light Cavalry.

"Trời má, sao lại gặp tụi này ở đây chứ..." Wooin cảm thấy có chút hoảng loạn, muốn tìm đường thoát nhưng không còn kịp nữa. "À... ừm... đúng rồi..." Cô lúng túng đáp lại Shelly, cảm nhận rõ ràng ánh mắt ngưỡng mộ xen lẫn tò mò từ những người xung quanh. Khuôn mặt cô nóng bừng, không biết vì ánh nắng hay vì tình huống bất ngờ này.

Đúng lúc đó, từ phía sau Shelly, một bóng người cao lớn bước tới, như muốn che hết cả ánh nắng. Owen – đội trưởng của Light Cavalry – tiến lại gần Wooin. Với chiều cao 1m90, anh ta giống như một toà tháp di động, tạo nên một sự chênh lệch chiều cao rõ rệt với Wooin. Owen có đôi mắt xanh sáng, gương mặt điển trai và một nụ cười thân thiện nhưng đầy uy lực.

"Wow, không ngờ lại gặp chị Wooin ở đây!" Owen mở lời, giọng nói trầm ấm và tự nhiên nhưng rõ ràng là ngạc nhiên. Anh ta đưa tay ra, đôi mắt lướt qua khuôn mặt và cơ thể của Wooin một cách đầy tò mò. "Tôi thường xem các buổi live của chị trước khi chị... thay đổi. Thật hân hạnh được gặp chị ngoài đời. Tôi rất mong được chị chỉ giáo thêm!" Owen nói bằng tiếng Anh, giọng điệu lịch sự và chân thành.

Wooin ngẩn người, không phải vì lời chào mà vì cô không hiểu một từ nào từ câu nói của Owen. "Cái gì cơ...?" Cô lúng túng ra hiệu cho Owen đợi một chút, nhanh chóng rút điện thoại ra, mở ứng dụng dịch ngôn ngữ. Cô phải giơ cao điện thoại, cố gắng thu tiếng từ Owen, nhưng với sự chênh lệch chiều cao quá lớn, Wooin trông như đang cố với tới một ngôi sao xa xôi.

Cảnh tượng này khiến Shelly bật cười thành tiếng, trong khi Owen và cả nhóm Light Cavalry nhìn Wooin với ánh mắt vừa thích thú vừa ngạc nhiên. Họ từng xem Wooin trong các trận đấu, từng thấy cô trong dáng vẻ mạnh mẽ, lạnh lùng của một tay đua cừ khôi. Nhưng giờ đây, trước mắt họ là một cô gái nhỏ nhắn, với gương mặt thanh tú, đôi mắt to tròn và làn da mịn màng. Dáng vẻ ngượng ngùng của cô khi sử dụng điện thoại để giao tiếp khiến họ cảm thấy như đang gặp một người hoàn toàn khác.

Noah, thành viên nữ duy nhất của Light Cavalry, bước tới, đôi mắt long lanh nhìn Wooin từ đầu đến chân. "Chị thật sự rất xinh đẹp..." Noah thì thầm với một nụ cười ngượng ngùng. Cô cúi đầu nhẹ và bắt tay với Wooin, dùng tiếng Anh một cách từ tốn. "Rất vui được gặp chị, em là Noah."

Wooin nhìn vào đôi mắt sáng ngời của Noah, cảm thấy có chút an ủi khi ít nhất câu nói này dễ hiểu hơn nhiều. Cô nhẹ nhàng bắt tay lại, mỉm cười dù vẫn còn chút lúng túng. "Ừm... chị cũng rất vui được gặp em..." Cô nói, lần này là bằng tiếng Hàn, mong rằng Noah sẽ hiểu được ý của mình.

Noah gật đầu, hiểu ý Wooin và nở một nụ cười tươi rói. Owen và những người khác trong đội cũng cúi đầu chào. Đối với họ, đây là lần đầu tiên nhìn thấy cô trong cơ thể mới, và không thể phủ nhận rằng cô gái này mang một vẻ đẹp cuốn hút kỳ lạ.

[Từ đoạn này về sau đã được hỗ trợ app dịch]

Chris bước lên phía trước, nổi bật với chiều cao đáng ngưỡng mộ. Anh ta còn cao hơn cả Owen, khiến Owen trông nhỏ bé hơn dù anh vốn đã là một gã khổng lồ. Với cơ bắp cuồn cuộn, vai rộng, và lồng ngực vạm vỡ, Chris trông như một bức tượng khổng lồ được điêu khắc từ đá, đứng sừng sững trước Wooin. Vẻ ngoài của anh ta như một bức tường thành vững chãi, khiến người khác dễ dàng bị áp đảo bởi kích thước và sự tự tin tỏa ra từ anh.

Wooin, với chiều cao khiêm tốn và dáng người thanh mảnh, cảm thấy như mình chỉ là một chú chim nhỏ bé đang đối diện với một con sư tử. Cô cảm nhận được sự ngượng ngùng và lúng túng dâng lên, nhất là khi ánh mắt Chris chiếu thẳng vào cô, sắc lạnh nhưng đầy tò mò.

Bất ngờ, Chris với tay nắm lấy cổ tay Wooin, kéo cô lại gần hơn. Cô giật mình, nhưng bàn tay to lớn của anh ta đã nhanh chóng bao trọn cổ tay nhỏ nhắn của cô. Những ngón tay dài và mạnh mẽ của anh ta cẩn thận sờ nắn, như thể đang kiểm tra một món đồ quý giá mà anh chưa từng thấy bao giờ. Wooin cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay Chris, nhưng đồng thời cũng là một áp lực khủng khiếp.

"Bất ngờ thật đấy" Chris lẩm bẩm, giọng nói trầm ấm của anh vang lên như tiếng sấm rền rĩ. Anh ta ngước mắt lên nhìn Wooin, đôi mắt xanh thẳm đầy sự tò mò và ngạc nhiên. Đôi mắt ấy như đang tìm kiếm câu trả lời từ cô, như thể cô là một câu đố mà anh không thể giải đáp.

"Sao tay cô lại nhỏ như vậy mà vẫn đủ chắc để thực hiện những cú đua uyển chuyển thế nhỉ?" Chris tiếp tục, sự thích thú hiện rõ trên gương mặt anh. Vẻ ngoài mạnh mẽ và rắn rỏi của anh làm nổi bật lên sự đối lập rõ ràng với Wooin, khiến cô không khỏi cảm thấy mình như một đứa trẻ đứng trước người lớn. "Người bình thường chắc đã trật khớp tay vì không đủ lực rồi. Làm thế nào mà cô làm được vậy? Kinh nghiệm à?"

Wooin mở miệng định trả lời, nhưng chưa kịp nói gì thì Chris đã đột ngột cúi xuống, đôi tay to lớn của anh nắm lấy chân của cô. Wooin giật mình, lùi lại theo phản xạ, nhưng bàn tay của Chris đã giữ chặt lấy cô. Cô cảm nhận được hơi ấm từ tay anh, nhưng đồng thời cũng là sự khó chịu khi bị sờ nắn quá mức.

Chris tiếp tục sờ nắn chân cô, đôi tay anh lần mò trên bắp chân mảnh mai của cô một cách kỹ lưỡng như thể anh đang kiểm tra độ bền của một chiếc xe đạp cao cấp. "Chân của cô cũng nhỏ nữa, chân như này mà có thể đạp xe sao?" Anh hỏi, giọng điệu đầy kinh ngạc pha lẫn thích thú.

Shelly nhìn Chris với sự hoảng loạn trên khuôn mặt, đôi mắt rộng mở đầy lo lắng. Cô vội vàng bước tới, đôi tay nhỏ nhắn của cô khẽ đặt lên vai Chris, kéo anh ta ra xa khỏi Wooin. "Anh à, anh làm gì vậy? Đừng làm chị ấy sợ. Owen, cậu nói gì với anh ấy đi—"

Nhưng trước khi cô có thể dứt lời, một tiếng động sắc nhọn vang lên. Wooin, mặt đỏ lên vì tức giận, đã vung nắm đấm về phía Chris với tốc độ đáng kinh ngạc. Đôi mắt cô sáng rực, thể hiện sự quyết tâm và bực bội. Mặc dù bị bất ngờ, Chris vẫn nhanh chóng phản ứng, giơ tay chắn lại. Cú đấm của Wooin dừng lại cách mặt Chris chỉ vài phân, để lại một cơn chấn động nhỏ trên cơ thể to lớn của anh ta. Chris, với thân hình vạm vỡ cao lớn, cảm nhận được sức mạnh trong cú đấm của Wooin, nhưng vẫn giữ được sự điềm tĩnh.

Chris không thể giấu được vẻ mặt ngạc nhiên và ngỡ ngàng. "H-hả...?" Anh ta lắp bắp, ánh mắt mở to, không hiểu nổi hành động của Wooin.

Wooin, đôi mắt lóe lên vẻ giận dữ, hít một hơi sâu để giữ bình tĩnh. Cô gằn giọng từng chữ, đầy kiên quyết, "Cậu nghĩ cậu đang đụng vào đâu đấy hả?" Lời nói của cô như một lời cảnh cáo, đầy sức nặng và sự nghiêm khắc. Tay cô còn hơi run, nhưng ánh mắt đầy quyết đoán và mạnh mẽ.

Chris nhìn xuống tay mình, rồi lại nhìn Wooin với vẻ mặt lúng túng. Sự chênh lệch giữa cơ thể to lớn của Chris và vóc dáng mảnh mai của Wooin tạo nên một sự tương phản rõ rệt. Chris như bị đè bẹp bởi sự quyết liệt của Wooin, và anh ta không khỏi cảm thấy sự khiếp sợ.

Shelly nhanh chóng lao vào giữa hai người, đôi tay nhỏ nhắn của cô ôm lấy Wooin để kéo cô ra xa. "X-xin lỗi chị, anh Chris tính tình hơi tùy tiện," Shelly nói, giọng cô run rẩy nhưng đầy chân thành. Cô quay lại nhìn Chris với ánh mắt nghiêm khắc, "Chris, anh mau xin lỗi đi!"

Chris, vẫn còn ngơ ngác và lúng túng, gãi đầu một cách khôi hài. "À à, xin lỗi..." Anh cúi đầu, ánh mắt vẫn còn chưa rõ ràng.

Những người còn lại đứng xung quanh, sự ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt họ. Owen, với đôi mắt xanh sáng và mái tóc vàng, nhìn Wooin với vẻ thán phục và hơi lo lắng. Noah, với vẻ mặt lúng túng và ngượng ngùng, mỉm cười để xoa dịu tình hình. Cả nhóm đều cảm thấy bất ngờ trước sự quyết đoán và sức mạnh của Wooin – một cô gái nhỏ nhắn nhưng mạnh mẽ.

Bầu không khí trở nên căng thẳng và đầy sự tôn trọng đối với Wooin, làm cho tất cả mọi người xung quanh không khỏi cảm thấy ấn tượng với sự mạnh mẽ và tự tin của cô.

Owen bước lên, ánh mắt xanh biếc của anh ta dịu dàng hơn bao giờ hết. Anh cười nhẹ, cố gắng làm dịu bầu không khí căng thẳng vừa rồi. "Chị Wooin, thật lòng xin lỗi vì hành động của Chris. Để chuộc lỗi, em muốn mời chị đi cùng bọn em trong hôm nay. Chị không cần phải lo gì cả, bọn em sẽ lo toàn bộ đồ ăn và nước uống cho chị. Xem như một lời xin lỗi chân thành từ cả nhóm, được không?"

Wooin ngước lên nhìn Owen, đôi mắt to tròn của cô lấp lánh một chút băn khoăn. Nhưng rồi cô thấy vẻ chân thành trong ánh mắt của Owen, khiến cô mềm lòng. Cô nhún vai nhẹ, cảm thấy đề nghị này cũng không tệ. "Nghe cũng được, tôi sẽ đồng ý" cô trả lời, môi nở một nụ cười, dù trong lòng vẫn còn một chút dè dặt.

Wooin đi cùng với Shelly và Owen, đôi mắt sắc sảo của cô không ngừng liếc về phía Chris. Mỗi lần anh ta chỉ cần tiến lại gần, cô lập tức lùi một bước, đôi chân dài nhỏ nhắn của cô nép sát vào Shelly như tìm kiếm sự che chở. Ánh nắng lấp lánh trên làn da trắng mịn của Wooin, nhưng nét mặt cô không còn rạng rỡ như ban đầu, thay vào đó là sự dè chừng, cẩn trọng. Chris, người khổng lồ với thân hình to lớn đến gấp bốn lần cô, cố gắng tỏ ra bình thường nhưng ánh mắt vẫn lén lút liếc về phía Wooin, vẻ ngơ ngác không hiểu tại sao cô lại giữ khoảng cách như vậy.

Ngay khi mọi người chuẩn bị tiếp tục cuộc hành trình trong công viên, một giọng nói vui vẻ vang lên từ phía sau. "Này, có ai đó vừa bỏ lỡ một món ngon không?"

Harry, người vừa quay lại sau khi đi mua kem cho cả nhóm, bước tới với bốn cây kem trong tay. Đôi mắt xanh biếc của anh lấp lánh như nắng sớm, mái tóc vàng như sóng biển rủ xuống trán, tạo nên một hình ảnh đầy sức sống. Anh đưa kem cho Noah và Owen, nhưng ngay lập tức ánh mắt anh bị cuốn hút bởi Wooin, người mà anh chưa gặp từ nãy đến giờ.

"Ơ, ai đây?" Harry ngạc nhiên hỏi, nhìn chăm chú vào Wooin với vẻ tò mò.

Noah cười khúc khích, nhận lấy cây kem từ tay Harry rồi giải thích"Đây là chị Wooin, bạn của Shelly. Hôm nay chị ấy sẽ đi cùng bọn mình."

Harry thoáng nhướn mày, hơi nghiêng đầu như để hiểu rõ hơn. "Chị Wooin hả? Bạn của Shelly?" Anh nhìn lại Wooin với ánh mắt tò mò xen lẫn sự ngạc nhiên, rồi cũng chào hỏi một cách lịch sự "Vậy hôm nay chúng ta có thêm một người đồng hành rồi. Rất vui được gặp chị, Wooin."

Wooin mỉm cười nhẹ, cố gắng giữ vẻ tự nhiên, nhưng vẫn không thể giấu nổi sự ngượng ngùng trước ánh mắt đầy thiện chí của Harry. Cô gật đầu đáp lại, đôi tay nhỏ nhắn đón lấy cây kem của Shelly từ Harry, nhưng vẫn giữ khoảng cách nhất định với Chris, người đang đứng không xa phía sau.

Ngay khi vừa đưa cây kem dâu cho Shelly, Wooin liền chú ý tới màu sắc tươi mát của nó. Cô quay sang Shelly, đôi mắt lóe lên một chút tò mò, và hỏi với giọng mong đợi "Shelly, chị có thể nếm thử một chút được không?"

Shelly mỉm cười, gật đầu đồng ý mà không chút do dự. Wooin vén nhẹ một bên tóc ra sau tai, để lộ gương mặt thanh tú với làn da trắng mịn màng, rồi cúi xuống gần Shelly để nếm thử cây kem. Khoảnh khắc đôi môi đỏ mọng của Wooin chạm vào lớp kem mát lạnh, Shelly bất giác cảm thấy tim mình lỡ nhịp. Dù chỉ là một hành động nhỏ, nhưng dáng vẻ tự nhiên và thanh tao của Wooin khiến Shelly vô thức đỏ mặt.

Wooin không nhận ra sự thay đổi này, cô chỉ mỉm cười sau khi nếm thử, rồi dùng đầu lưỡi liếm nhẹ một bên mép dính kem. "Ngon thật đấy," cô khen ngợi, mắt sáng rỡ. Vẻ tự nhiên và duyên dáng của Wooin càng khiến cho Shelly cảm thấy bối rối, và cô nhanh chóng quay mặt đi để giấu đi gò má đang ửng đỏ.

Noah, người đang đứng bên cạnh, quan sát toàn bộ sự việc và cảm thấy khá bất ngờ. Đây là lần đầu tiên cô thấy Shelly đỏ mặt với một cô gái khác ngoại trừ mình. Một ý nghĩ lướt qua tâm trí Noah, và cô không thể không tự hỏi liệu Shelly có đang phát triển cảm xúc với Wooin hay không. "Nếu vậy thì... chơi ba cũng ổn," Noah tự nhủ, đôi mắt nheo lại suy nghĩ. "Cô bé này cũng khá dễ thương mà."

Trong khi đó, Wooin vẫn đang thưởng thức hương vị dâu ngọt ngào, hoàn toàn không nhận ra sự thay đổi trong cảm xúc của Shelly. Cô tiếp tục bước đi cùng nhóm, vẫn giữ khoảng cách cẩn trọng với Chris. Mỗi khi Chris tiến gần, Wooin khẽ dịch sang một bên, hoặc nhẹ nhàng bước lên trước hoặc lùi ra sau, để đảm bảo khoảng cách an toàn. Sự lảng tránh của cô rất khéo léo, nhưng đủ rõ ràng để tất cả mọi người trong nhóm nhận thấy. Chris cố gắng giữ nụ cười trên môi, nhưng không thể giấu được vẻ bối rối trước thái độ của Wooin.

Harry, lúc này đã để ý đến không khí căng thẳng xung quanh, nhìn về phía Owen với ánh mắt băn khoăn. Owen chỉ nhún vai, ra hiệu rằng họ nên tiếp tục đi và để mọi chuyện tự nhiên diễn ra. Dù bầu không khí có chút lạ lùng, nhưng Owen vẫn quyết tâm biến buổi đi chơi thành một ngày vui vẻ cho tất cả mọi người.

Noah nhanh chóng nhận ra sự căng thẳng vẫn còn trong không khí, và quyết định rằng đã đến lúc phải thay đổi tình hình. Cô nhẹ nhàng bước tới bên cạnh Wooin, đôi mắt xanh dịu dàng nhìn cô gái nhỏ hơn. Một nụ cười tinh nghịch xuất hiện trên môi Noah khi cô đưa tay kéo nhẹ cánh tay của Wooin.

"Thôi nào, Wooin. Mặc kệ bọn con trai kia đi, chúng ta tự đi chơi với nhau vui hơn. Phải không bé cưng?" Noah nói, giọng điệu vui vẻ nhưng đầy quyết đoán. Cô không đợi câu trả lời từ Wooin mà đã kéo cô bước đi, Shelly cũng nhanh chóng bước theo, khoác tay Wooin từ bên kia.

"Đúng rồi, chị Wooin à, bọn mình tự đi chơi với nhau vui hơn mà," Shelly cười khúc khích, đôi má ửng hồng vẫn chưa hoàn toàn biến mất sau khoảnh khắc đỏ mặt trước đó.

Wooin bất ngờ trước sự thay đổi nhanh chóng của hai cô gái, nhưng cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi rời xa nhóm con trai, đặc biệt là Chris. "Ừm, đi thôi," Wooin nói, cố gắng nở nụ cười tự nhiên, dù trong lòng vẫn còn chút lúng túng.

Cả ba cô gái bước đi cùng nhau, bỏ lại phía sau những chàng trai vẫn đang đứng ngơ ngác nhìn theo. Noah và Shelly mỗi người khoác một bên tay của Wooin, tạo nên một khung cảnh vừa vui nhộn vừa thân thiết. Noah quay lại liếc nhìn nhóm con trai, rồi cười khẽ, đôi mắt sáng lấp lánh vẻ thích thú.

"Bọn mình sẽ có một ngày vui chơi thật tuyệt vời mà không cần phải lo lắng gì cả," Noah nói, như thể muốn trấn an Wooin, nhưng cũng là để khích lệ bản thân.

Shelly gật đầu đồng ý, "Chị đừng lo, bọn em sẽ bảo vệ chị khỏi mấy tên đáng sợ kia." Giọng Shelly pha chút đùa cợt, nhưng sự quan tâm thật lòng là điều không thể phủ nhận.

Wooin khẽ cười, cảm thấy dễ chịu hơn khi ở cạnh hai cô gái. "Ừm, cảm ơn..." cô nói, giọng mềm mại hơn hẳn, đôi mắt lấp lánh dưới ánh nắng.

Những tiếng cười vui vẻ của ba cô gái hòa lẫn với tiếng ồn ào của công viên nước, tạo nên một bầu không khí sôi động và đầy hứng khởi.

Những tiếng cười rộn rã vang lên khi cả ba cô gái bước vào khu vực trò chơi của công viên nước. Ánh nắng chiếu sáng rực rỡ trên mặt nước xanh trong, tạo nên những gợn sóng lấp lánh. Wooin, Noah, và Shelly cùng nhau tham gia vào từng trò chơi với sự hứng khởi không ngừng.

Đầu tiên, cả ba quyết định thử sức với máng trượt nước cao chót vót. Wooin hơi chần chừ, ánh mắt liếc nhìn lên đỉnh máng với chút lo lắng. Nhưng Noah và Shelly không để cô thoái lui, họ nắm tay nhau chạy lên đỉnh máng, tiếng cười khúc khích vang lên khi cả ba đứng trên cao nhìn xuống.

"Kéo hít vào, Wooin, chúng ta sẽ bay xuống như tên lửa!" Shelly hét lên, giọng đầy phấn khích.

Wooin cười rộ, sự lo lắng tan biến. Khi cả ba cô gái nằm lên máng trượt, tiếng hét vang dội khắp không gian. Nước bắn tung tóe xung quanh khi họ lao xuống với tốc độ chóng mặt, cảm giác sảng khoái khiến tim đập thình thịch. Cả ba cùng rơi xuống hồ nước mát lạnh, tiếng cười giòn tan không ngừng vang lên.

Sau đó, họ đến khu vực sóng nhân tạo, nơi những con sóng cuộn trào cứ như biển thật. Wooin ngồi trên phao, cố giữ thăng bằng khi sóng lớn ập tới. Noah thì ngồi ngay bên cạnh, đôi mắt xanh sáng rực lên khi cô cố gắng "cưỡi" từng con sóng một cách điệu nghệ. Shelly thì thả mình vào dòng nước, cười lớn khi bị sóng đẩy đi.

"Chị Wooin, nhìn em này!" Noah gọi lớn, rồi cố gắng đứng lên trên phao, nhưng kết cục là cô mất thăng bằng và ngã nhào xuống nước, tạo thành một trận cười sảng khoái từ cả ba cô gái.

Cả nhóm còn thử thách bản thân với dòng sông lười, nơi họ nằm dài trên phao, thả trôi theo dòng nước nhẹ nhàng. Wooin cảm thấy bình yên lạ thường khi lướt qua những tán cây xanh rì rào trong gió. Nhưng không lâu sau, Shelly và Noah lại bắt đầu chơi trò chọc ghẹo Wooin bằng cách té nước vào cô, khiến tiếng cười ngập tràn không gian.

Cuối cùng, họ quyết định kết thúc chuyến vui chơi bằng việc tham gia trò chơi đường hầm xoáy nước. Cả ba ngồi chung trên một chiếc phao lớn, lướt vào trong đường hầm tối đen. Cảm giác hồi hộp dâng lên khi chiếc phao xoáy tròn với tốc độ chóng mặt, nước bắn tung tóe xung quanh, và rồi họ bất ngờ bị ném ra ngoài, rơi vào một hồ nước lớn. Tiếng hét bất ngờ chuyển thành những tràng cười không dứt khi họ nổi lên mặt nước.

Cả ba cùng nhau ngồi nghỉ dưới bóng mát, thưởng thức những que kem mát lạnh sau khi đã tiêu hao hết năng lượng. Wooin cười sảng khoái, nhìn Noah và Shelly với ánh mắt đầy biết ơn. Cả ngày vui chơi đã xua tan hết những căng thẳng ban đầu, để lại trong lòng họ chỉ còn lại sự sảng khoái và niềm vui.

Khi cả ba đang đùa giỡn trong hồ nước, những trận té nước không ngừng vang lên khắp nơi. Wooin, Shelly và Noah không ngừng chọc ghẹo nhau, tiếng cười giòn tan xen lẫn những tiếng nước bắn tung tóe. Noah bỗng dưng quay ngoắt lại và hất nước vào Wooin một cách tinh nghịch.

Wooin giật mình, lùi lại một bước để tránh đợt nước bất ngờ, nhưng không ngờ cô lại vấp phải một cái phao lớn phía sau. Wooin loạng choạng và mất thăng bằng, cuối cùng ngã nhào ra phía sau. Cô cảm nhận được cơ thể mình đè lên một người nào đó, và cùng lúc đó, tiếng la nhỏ của Shelly và Noah vang lên.

Khi Wooin lờ mờ mở mắt, cảm giác choáng váng khiến cô mất vài giây để nhận ra mình đang ở đâu. Khi ánh nhìn rõ ràng hơn, cô chợt thấy một khuôn mặt quen thuộc ngay trước mặt mình – đó là Owen. Mắt anh mở to, và gương mặt lộ rõ sự ngạc nhiên pha lẫn chút bối rối.

Trước mắt Owen là Wooin, một cô gái xinh đẹp với làn da trắng nõn, mái tóc dài của cô ướt sũng, những giọt nước nhỏ xuống từ mái tóc lả lướt, đọng trên làn da mịn màng. Nhưng điều khiến anh thực sự đỏ mặt là vòng 1 đầy đặn của Wooin đang áp sát vào ngực anh, tạo nên một cảm giác ấm áp và lúng túng không nói nên lời.

Cả hai nhìn nhau trong vài giây ngượng ngùng, Wooin vẫn còn choáng váng vì cú ngã. Cô không nhận ra ngay vị trí của mình, nhưng Owen thì hoàn toàn nhận thức rõ ràng. Mặt anh đỏ bừng như muốn phát hỏa, ánh mắt dao động giữa sự bối rối và không biết phải làm gì.

"Ây, xin lỗi. Tôi không cố ý!" Wooin nhanh chóng định thần lại, mặt cô cũng đỏ lên khi nhận ra tình huống khó xử của mình. Cô vội vàng đẩy người lên để thoát khỏi Owen, nhưng hành động vội vã ấy lại càng làm tăng thêm sự va chạm không mong muốn giữa hai người.

Owen cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng sự gần gũi này thực sự làm anh bối rối. Trái tim đập thình thịch trong lồng ngực, không biết phải nói gì trong tình huống này.

"Không... không sao đâu, thật đấy," Owen lúng túng đáp, giọng anh có chút run rẩy. Tuy nói vậy nhưng ánh mắt anh vẫn không dám nhìn thẳng vào Wooin, ánh mắt của anh hướng lên trời để tránh phải đối diện với sự ngượng ngùng của cả hai.

Wooin cuối cùng cũng thoát khỏi tình huống khó xử, đứng dậy và lùi lại một bước, cố gắng lấy lại phong thái bình thường của mình, nhưng mặt vẫn còn hồng vì ngượng. Shelly và Noah đứng gần đó cũng không khỏi ngạc nhiên và có chút buồn cười trước cảnh tượng này, dù vẫn cố nhịn cười để giữ lịch sự cho tình hình.

Wooin đứng dậy, vẫn còn đỏ mặt và lúng túng. Cô hít một hơi sâu để lấy lại bình tĩnh, rồi nhanh chóng quay đi, né tránh ánh mắt của Owen.

"Xin lỗi thật đấy, tôi không cố ý..." Wooin lắp bắp, đôi mắt cô vẫn còn đang dao động, không dám nhìn thẳng vào Owen.

Shelly nhanh chóng bước tới, cười nhẹ nhàng để làm dịu không khí: "Không sao đâu, chỉ là một tai nạn nhỏ thôi mà!" Cô vừa nói vừa vỗ nhẹ vai Wooin để trấn an.

Noah đứng kế bên cũng cố gắng kiềm chế nụ cười trên môi, nhưng vẫn không thể giấu được sự thích thú khi nhìn thấy vẻ bối rối của Owen và Wooin. "Thật không ngờ chị lại hậu đậu như vậy đấy, chị Wooin!" Noah trêu đùa, nhưng trong giọng nói vẫn có sự ấm áp.

Owen vẫn chưa hoàn toàn lấy lại được sự điềm tĩnh, anh đứng dậy, lau nhẹ nước trên người và cố gắng giữ nụ cười: "Không, không sao đâu, tôi chỉ bất ngờ thôi."

Shelly nheo mắt nhìn Owen rồi nói với giọng đầy tinh quái: "Owen, mặt cậu đỏ lên rồi kìa!"

Owen giật mình, vội vàng chối: "Gì? Đâu có!" Nhưng sự thật thì mặt anh vẫn đang đỏ như gấc, làm tất cả mọi người xung quanh không thể không bật cười.

Owen vội vàng phủ nhận, nhưng mọi người không ai tin vào lời anh nói. Gương mặt đỏ bừng của anh đã nói lên tất cả. Shelly che miệng cười khúc khích, không quên trêu thêm: "Thật sao, Owen? Mặt cậu đỏ như quả cà chua kìa!"

Noah không bỏ lỡ cơ hội, cô vỗ vai Owen một cách hài hước: "Chắc do nắng gắt quá thôi nhỉ? Hay là... cậu đang bị choáng trước một điều gì đó?" Cô nháy mắt, gợi ý rõ ràng đến tình huống vừa rồi.

Chris và Harry từ phía xa cũng bước lại gần, khi nghe được câu chuyện. Chris, lúc này đã lấy lại được tinh thần sau cú đấm của Wooin, cười to: "Owen à, đây là lần đầu tiên tớ thấy cậu bối rối như vậy đấy! Lần sau nhớ cẩn thận hơn, đừng để một cô gái nhỏ làm cậu ngã ngửa lần nữa nhé!"

Harry nhếch nhẹ môi nhưng không giấu được sự thích thú: "Có vẻ như công viên nước không chỉ nóng vì thời tiết đâu, nhỉ, Owen?"

Wooin nhìn các chàng trai đang trêu đùa Owen mà cảm thấy hơi ngượng. Cô cúi đầu, cố gắng che giấu nụ cười đang nở trên môi mình. Nhưng trong lòng cô không thể không cảm thấy một chút ấm áp, vì sự quan tâm của nhóm bạn mới.

Owen, dù cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng trước những lời trêu ghẹo của bạn bè, cũng không thể ngăn mình cười đáp trả. "Các cậu thôi đi! Chẳng qua là tình cờ thôi, ai cũng có thể ngã như thế mà," anh nói, cố gắng thanh minh nhưng càng nói, mọi người càng trêu đùa hơn.

Noah cười tươi, vỗ tay: "Thôi nào, mấy anh đừng làm khó Owen nữa."

Shelly gật gù đồng ý: "Phải đấy, tụi mình nên để yên cho cậu ấy bình tĩnh lại chút đã."

Wooin, vẫn đang ngượng ngùng, cố gắng lảng tránh ánh mắt của mọi người, nhưng ánh mắt Owen và cô lại bất chợt gặp nhau. Cả hai lập tức quay đi.

Thật ra, khi thấy Owen và Wooin thân thiết như vậy cô, Shelly rất khó chịu. Một chút cảm xúc khó tả bắt đầu trỗi dậy trong lòng cô, cảm xúc ấy lạ lẫm và khác thường, khiến cô cảm thấy có chút rối bời.

Khi cô nhìn Owen và Wooin vô tình đè lên nhau, và ánh mắt vô tình dừng lại ở vòng 1 đầy đặn của Wooin đang ép sát vào Owen. Một cảm giác khó chịu không rõ ràng dâng lên trong lòng Shelly. Cô không thể hiểu tại sao mình lại cảm thấy như vậy—một cảm giác ghen tị nhẹ nhàng nhưng đủ để khiến cô không thể bỏ qua.

Càng nhìn, Shelly càng cảm thấy bứt rứt. Tâm trí cô bắt đầu mơ màng đến việc, nếu người mà Wooin đang thân thiết kia không phải là Owen mà là chính cô thì sẽ như thế nào? Cô tưởng tượng cảm giác khi Wooin ép sát vào mình, cơ thể mềm mại của Wooin chạm vào, hơi thở của cô ấy phả nhẹ vào cổ mình, khuôn mặt thanh tú kia dụi vào người cô, thoải mái mà dựa dẫm. Chỉ nghĩ đến thôi mà Shelly đã thấy mặt mình đỏ bừng, tim đập nhanh hơn hẳn.

Cô vội quay mặt đi, cố gắng xua tan những suy nghĩ không đúng mực đang dần hiện hữu. Nhưng cảm giác khó chịu vẫn bám riết lấy cô, như một cái gai trong tim không thể gỡ ra được. Shelly lén nhìn Wooin một lần nữa, và trong lòng không khỏi thầm nghĩ: liệu có phải mình đang cảm thấy... ghen?

Shelly không thể ngăn được hình ảnh Wooin gần gũi với cô, thân thiết và tự nhiên như lúc này. Hình ảnh ấy quá rõ ràng và chân thực khiến cô vô thức cắn môi. Tim cô đập nhanh hơn khi tưởng tượng cảnh Wooin ép sát vào mình, vòng tay ôm lấy cô một cách dịu dàng.

Cô cố gắng lấy lại bình tĩnh, nhưng cảm giác ấy vẫn còn đó, ám ảnh và khiến cô bối rối. Shelly biết mình không thể để cảm xúc này kiểm soát, nhưng nó vẫn ở đó, tạo ra một khát khao thầm kín mà chính cô cũng không thể hiểu rõ.

Noah nhận ra phản ứng của Shelly ngay lập tức. Cô liếc nhìn Shelly, rồi lại nhìn Wooin, đôi mắt sáng lên như vừa phát hiện ra điều gì đó thú vị. "Ô hô, Shelly, cậu đỏ mặt kìa. Cậu thích Wooin à?" Noah trêu chọc, nhưng trong giọng nói vẫn có chút tò mò và hứng thú.

Shelly, nhận ra mình bị bắt gặp, vội vàng xua tay: "Đâu có! Tớ chỉ... tớ chỉ thấy hơi nóng thôi!"

Noah cười khúc khích, nhưng cũng không nói thêm gì. Cô chỉ khẽ nghĩ trong đầu rằng, nếu thật sự Shelly thích Wooin, thì... cũng không tệ. Biết đâu một mối quan hệ ba người sẽ thú vị và đặc biệt hơn.

Noah lặng lẽ nhìn theo dáng vẻ ngượng ngùng của Wooin khi cô ấy cúi xuống nếm thử kem dâu từ tay Shelly. Cô không thể ngăn bản thân mình cảm thấy có chút tò mò và hứng thú khi nhận ra sự tương tác đặc biệt giữa Shelly và Wooin. Shelly không thường đỏ mặt, nhất là với một cô gái khác, nhưng lần này, khuôn mặt của cô ấy lại ửng hồng một cách rõ ràng.

Noah khẽ cắn môi, đầu óc bắt đầu thả trôi vào những suy nghĩ lạ lẫm nhưng không kém phần thú vị. Cô tự hỏi liệu có phải Shelly thực sự đang có cảm tình với Wooin không. Nếu đúng như vậy, thì... tình huống này có thể mở ra nhiều khả năng.

Cô tưởng tượng về một mối quan hệ tay ba, một thứ gì đó vừa phức tạp vừa thú vị. Noah mỉm cười khi nghĩ đến việc mình, Shelly, và Wooin sẽ cùng nhau trải qua những khoảnh khắc thân mật. Trong những viễn cảnh mà Noah vẽ ra, có lúc cô thấy mình và Shelly đều nhẹ nhàng chăm sóc Wooin, làm cô ấy cảm thấy an toàn và thoải mái. Wooin, với vẻ ngoài nữ tính và có chút dễ thương của mình, có thể sẽ là người nằm giữa, được yêu thương và bao bọc bởi cả hai người.

Noah cười thầm khi nghĩ về điều này. Shelly sẽ vẫn là người dẫn dắt trong mối quan hệ, người luôn chủ động và tự tin. Còn Wooin, với sự dịu dàng và chút bối rối tự nhiên, sẽ là người nhận được sự quan tâm từ cả cô và Shelly. Noah thích nghĩ rằng mình sẽ là người ở giữa, người duy trì sự cân bằng, đem lại cảm giác an toàn cho cả hai. Nhưng không thể phủ nhận rằng, nếu có một lần nào đó, Shelly và cô đổi vị trí, thì chắc hẳn Wooin sẽ hoảng hốt và bất ngờ lắm đây.

Noah khẽ lắc đầu, tự mình dừng lại những suy nghĩ táo bạo ấy. Cô biết rằng đây chỉ là những tưởng tượng trong đầu, nhưng dù sao đi nữa, việc có thể nghĩ đến một khả năng như vậy cũng làm cô cảm thấy hứng thú. Một phần vì Wooin quá dễ thương, phần khác là vì Noah cũng thấy được sự đặc biệt mà Shelly dành cho cô ấy.

"Có khi nào Shelly thích Wooin thật không?" Noah tự hỏi lần nữa, ánh mắt liếc nhìn Shelly và Wooin đang vui vẻ trò chuyện. Cô lại khẽ mỉm cười, trong đầu dấy lên ý nghĩ rằng, nếu mọi thứ thực sự tiến triển theo hướng đó, thì việc "chơi ba" có lẽ không phải là một điều gì quá tồi tệ. Đôi khi, những mối quan hệ phức tạp lại có thể đem đến niềm vui và sự gắn kết bất ngờ.

Trong suy nghĩ của Noah, cô và Shelly có thể sẽ cùng nhau chăm sóc Wooin, làm cô ấy cảm thấy thoải mái và hạnh phúc. Còn về ai sẽ là người "nằm dưới"? Noah khẽ cười khi nghĩ đến điều đó. Có lẽ, trong những khoảnh khắc thân mật nhất, cả ba sẽ có thể thay phiên nhau, tạo nên sự cân bằng hoàn hảo trong mối quan hệ này. Nhưng dù thế nào, Noah chắc chắn một điều: nếu mối quan hệ này thực sự tồn tại, nó sẽ đem lại rất nhiều điều thú vị và bất ngờ cho tất cả.

---

Khi ánh mặt trời bắt đầu hạ thấp, nhuộm vàng cả bầu trời, cả nhóm cũng đã đến lúc phải chia tay sau một ngày dài vui chơi thỏa thích. Cả công viên nước dần thưa người, không gian trở nên yên tĩnh hơn, chỉ còn tiếng nước chảy rì rào và những tiếng cười khúc khích vang lên từ xa.

Wooin bước chậm rãi theo nhóm, mái tóc dài của cô đã khô ráo hơn nhưng vẫn còn lấp lánh những giọt nước nhỏ xíu. Cô liếc nhìn xung quanh, cảm nhận sự yên bình sau một ngày đầy náo nhiệt. Dù có những lúc khó xử, nhưng hôm nay, cô thực sự đã có những phút giây vui vẻ.

"Chắc chị cũng mệt rồi nhỉ?" Shelly bước tới gần Wooin, nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô. "Cảm ơn chị vì đã đến hôm nay. Em rất vui khi có chị bên cạnh."

Wooin cười nhẹ, nhưng ánh mắt lại có chút gì đó bối rối khi nhớ lại những khoảnh khắc trước đó. "Ừ, chị cũng vui. Mấy trò hôm nay thật sự rất thú vị."

Noah, vẫn duyên dáng và nở nụ cười thân thiện, tiến lại gần. "Cả nhóm chúng ta đã có một ngày tuyệt vời. Wooin, em thực sự mong có cơ hội gặp lại chị trong những dịp tới."

Owen và Chris cũng tiến đến, dù không nói nhiều, nhưng ánh mắt của họ thể hiện rõ sự cảm kích và niềm vui sau một ngày đầy ắp kỷ niệm. Owen, dù vẫn có chút ngượng ngùng sau sự cố, nhưng cố gắng giữ vẻ tự nhiên. "Chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi, Wooin. Hy vọng lần sau chúng ta sẽ không chỉ gặp nhau ở công viên nước, mà còn trên đường đua."

Wooin gật đầu, nhưng vẫn tránh ánh nhìn của Chris. Cô không muốn nhắc lại những khoảnh khắc khó xử trước đó, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng, cả ngày hôm nay đã để lại trong cô một ấn tượng sâu sắc.

Khi cả nhóm bắt đầu chia tay, Harry, người đã im lặng suốt thời gian qua, bước lên phía trước. "Wooin, hôm nay thật sự rất tuyệt. Cảm ơn cô vì đã đến." Anh đưa tay ra, và lần này, Wooin đã chủ động bắt lấy, nở một nụ cười chân thành.

"Không có gì, rất vui khi được đi chơi với mọi người."

Shelly nắm tay Wooin, ánh mắt ánh lên sự ấm áp và thân thương. "Chị nhớ về nghỉ ngơi tốt nhé."

"Ừ, em cũng vậy. Chăm sóc bản thân nha." Wooin nói, cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng.

Cả nhóm tạm biệt nhau, mỗi người đều mang theo một nụ cười, một kỷ niệm đẹp trong tim. Wooin nhìn theo họ dần xa, cảm nhận được sự thay đổi nhỏ trong lòng mình. Dù gì đi nữa, đây cũng là một ngày tuyệt vời và cô chắc chắn sẽ không quên những trải nghiệm mà mình đã có.

Mẫu Truyện Phụ :

Sau khi về nhà, Wooin thả mình vào bồn tắm, nước ấm vây quanh cơ thể, giúp cô thư giãn sau một ngày dài. Ánh nến nhẹ nhàng tạo ra những gợn sóng ấm áp trên mặt nước, và hơi nước thoang thoảng mùi tinh dầu khiến cô dễ chịu hơn bao giờ hết. Cô nhắm mắt lại, tận hưởng sự yên tĩnh và không gian riêng tư của mình, để tạm quên đi những xáo trộn trong lòng sau cuộc gặp với Light Cavalry.

Một lát sau, Wooin đứng dậy, nước chảy thành dòng từ mái tóc dài của cô. Cô quấn khăn quanh người và lau khô tóc một cách nhẹ nhàng. Khi cảm thấy bụng bắt đầu cồn cào, cô bước ra ngoài để đặt đồ ăn nhanh cho bữa tối. Ngay khi vừa hoàn tất đơn hàng, điện thoại của cô rung lên báo có tin nhắn. Là Shelly.

Shelly: "Chị ơi, em có thể đăng ảnh tụi mình chụp chung lên Instagram được không?"

Wooin nhìn tin nhắn, mỉm cười. Cô cảm thấy rất thoải mái với Shelly, không có lý do gì để từ chối.

Wooin: "Ừ, em cứ tự nhiên"

Cô trả lời tin nhắn, sau đó đặt điện thoại xuống và quay lại công việc của mình. Nhưng chưa kịp làm gì thêm, điện thoại của cô bỗng reo liên tục, thông báo tin nhắn và lượt thích tăng nhanh chóng.

Curious, cô nhấc điện thoại lên và mở Instagram. Cái tên "Shelly" hiện lên cùng một bức ảnh nhóm đã khiến cả mạng xã hội dậy sóng. Trong ảnh, Shelly rạng rỡ với nụ cười tươi tắn, đôi mắt sáng ngời khiến bất cứ ai nhìn cũng phải cảm thấy ấm áp. Noah, với vẻ đẹp quyến rũ và sắc sảo, nhắm mắt mỉm cười nhẹ nhàng như đang gọi mời ánh nhìn của người khác. Còn Wooin, đứng cạnh họ, chỉ đơn giản nghiêng đầu một chút, đôi mắt lả lơi ướt át, môi khép hờ đầy quyến rũ, nhưng vẫn mang một chút hờ hững cuốn hút. Chính sự đối lập này đã tạo nên sức hút đặc biệt cho bức ảnh.

Chỉ sau vài phút, phần bình luận nổ tung với hàng trăm, rồi hàng ngàn lời khen ngợi. Những lời tán dương từ fan của cả ba, cùng với những bình luận từ những người quen biết tràn ngập dòng thời gian của cô.

"Shelly dễ thương quá!" 
"Noah đúng chuẩn người yêu trong mơ, đẹp mê hồn." 
"Wooin, chị thực sự là một biểu tượng sắc đẹp!" 
"Không thể tin nổi là cả ba người đẹp lại chung một khung hình. Thật là một phép màu!"

Wooin cười nhẹ khi đọc các bình luận. Cô cảm thấy thú vị trước sự chú ý mà bức ảnh này mang lại. Mọi người đua nhau chia sẻ bức ảnh, tạo ra một làn sóng lớn trên mạng xã hội, biến bức ảnh này thành hiện tượng chỉ trong chốc lát.

Wooin đặt điện thoại xuống, vẫn để nó tiếp tục rung lên với những thông báo mới. Cô cảm nhận sự hài lòng tràn ngập trong lòng mình, một cảm giác rằng, ít nhất trong khoảnh khắc này, cô và hai người bạn của mình đang làm chủ thế giới ảo, và khiến mọi người không thể ngừng bàn tán về họ.

Wooin đang lướt qua những bình luận đầy hào hứng từ người hâm mộ thì nhận được tin nhắn mới từ Shelly.

Shelly: "Chị ơi... Em không nghĩ bài đăng lại hot đến vậy..."

Wooin bật cười thoải mái khi đọc tin nhắn của Shelly, cô tưởng tượng được khuôn mặt ngượng ngùng của cô gái nhỏ khi nhìn thấy những phản hồi bùng nổ từ cộng đồng mạng.

Wooin: "Không sao đâu, chị thấy vui mà."

Khi đọc tin nhắn này, Shelly cũng bật cười, một nụ cười nhẹ nhõm và thoải mái hơn trước. Tuy nhiên, cô bất ngờ khi Wooin đột nhiên hỏi.

Wooin: "Em đã ăn gì chưa?"

Shelly nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại một lúc trước khi trả lời.

Shelly: "Hôm nay ba em không ở nhà, nên em cũng chưa tính ăn gì cả"

Wooin dừng lại suy nghĩ một chút, cô tựa vào ghế và nghĩ đến việc Shelly đang một mình ở nhà. Cô quyết định làm gì đó cho Shelly.

Wooin: "Vậy em có muốn qua nhà chị ăn pizza không? Chị vừa gọi xong."

Ở đầu dây bên kia, Shelly lập tức đỏ mặt, tim đập nhanh hơn một chút. Cô không ngờ Wooin lại mời mình qua nhà như vậy. Sau vài giây im lặng, cô mới rụt rè trả lời.

Shelly: "Được... được sao chị?"

Wooin: "Được mà, có gì đâu. Vậy nhé, em qua nhé."

Shelly: "Dạ..."

Shelly ngập ngừng một lúc rồi mới trả lời, giọng nói của cô dè dặt nhưng trong lòng lại cảm thấy một sự phấn khích khó tả.

Ngay sau đó, Wooin tiếp tục hỏi.

Wooin: "À, có nên mời Noah qua không?"

Shelly hơi ngạc nhiên trước câu hỏi bất ngờ này, cô đột nhiên cảm thấy có chút bối rối.

Shelly: "Chị nghĩ sao?"

Wooin: "Ừm, như vậy cũng tốt mà. Dù sao Noah cũng là người yêu của em mà."

Shelly nghe câu nói của Wooin, cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng. Cô biết Wooin thật lòng nghĩ đến cô và Noah, muốn cả ba có một khoảng thời gian vui vẻ bên nhau, đồng thời cũng không muốn cô bị hiểu nhầm. Sự quan tâm và thấu hiểu của Wooin khiến Shelly cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết.

Shelly: "Chị thật sự là... quá tốt với em rồi. Em sẽ nhắn cho Noah xem sao nhé."

Wooin mỉm cười khi đọc tin nhắn cuối cùng của Shelly. Cô cảm thấy hài lòng vì đã mang lại một chút niềm vui và sự ấm áp cho người bạn của mình trong buổi tối hôm nay.

---

Hi mọi người👋 Mới đó mà đã 3 chap rùi đó he. Tui sắp đi học rồi á, chắc sẽ bận lắm lắm luôn á🥹
Mà tui muốn xin chút cảm nghĩ nè. Mọi người nghĩ tui có nên phát triển cp Noah, Shelly x Wooin khum chứ càng viết càng thấy thú zị á😍✨

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro