Chương 6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đi được một hồi lâu thấy vẫn chưa đến chỗ cần đến hắn liền quay qua nhìn Y hỏi - "Này, ngươi có biết đường thật không vậy?"

"Ngươi hỏi ngộ? Đương nhiên là không biết đường rồi, ta mới ở có một ngày thì làm gì mà biết đường tới chỗ đấy" - Giang Trừng bình thản trả lời

"Mẹ nó ngươi là đang giỡn mặt với lão tử à? Khi nãy ngươi bảo ngươi biết mà, giờ lại bảo không, rồi làm sao mà ta biết đường tới đó chứ. Mẫu thân đại nhân sẽ phanh thây ta ra khi biết ta trốn phạt cho mà coi, huhu" - Lúc đầu thì hùng hồn mà chửi Y, lúc sau thì liền tỏ ra ủy khuất mà nói

"Nè nè đừng có khóc chứ, ta đâu có cố ý đâu" chỉ là ta muốn được ở canh ngươi thôi - Đương nhiên những lời cuối cùng thì Giang sư muội chỉ có thể giữ trong lòng mà thôi, bắt hắn nói ra á? Mơ đi

"Giờ làm sao, ngươi không biết đường, ta càng không biết thì làm sao mà đi đây?" - Hắn nhìn xung quanh mà nói

Ngụy Vô Tiện hắn nói cũng rất phải nha~ Giang Trừng thì chỉ mới ở đây có một ngày nên chưa biết hết đường đi ở đây thì làm sai mà dẫn hắn về? Còn về phần hắn thì mắc chứng mù đường từ nhỏ, đi 10 lần thì lạc hết 10 lần nên chỉ có thể dựa dẫm vào người khác mà biết đường đến chỗ mình muốn thôi

Câu "muốn đi cũng chả được mà muốn về cũng chẳng xong" hiện rất hợp với hai người bọn họ bây giờ nga~

Đang nghĩ cách làm sao để trở về thì bỗng có một giọng nói không quá trầm cũng không quá trong vang lên - "Ngụy công tử, Giang công tử hai người loay hoay gì ở đây vậy?"

"A Ôn công tử, bọn ta là đang nghĩ cách làm sao để trở về a~" - Ngụy Vô Tiện nhanh chóng lên tiếng vì người trước mặt hiện như ánh sáng mà soi rọi cuộc đời mù đường của hắn

"Hai người bị lạc sao?" - Ôn Ninh tiến lại gần chỗ của họ, vừa đi vừa hỏi

"Đúng vậy, cũng tại cái tên chết bầm này này. Không biết đường cũng bày đặt, giờ thì hay rồi" - Hắn giở cái giọng "chanh chua" của mình lên mà nói, không quên liếc Y một cái

"Rồi rồi ta sai rồi, đừng nhìn ta bằng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống ta như thế" - Giang Trừng vươn tay ra nhẹ vuốt lên xuống tấm lưng gầy của hắn. *Chắc các ngươi đang tự hỏi là sao ta có thể tự nhiên mà hành động một cách thân mật kia nhỉ? Vì đơn giản là Giang Trừng ta thích nên ta làm thôi, cấm ý kiến* - đôi lời Giang sư muội gửi đến mấy đứa hiện đang sốc các thứ

"Hừ" - Hắn liền quay mặt đi hướng khác tỏ vẻ giận dỗi

"Ta có thể đưa các huynh về, dù sao ta cũng quen đường đi ở đây" - Ôn Ninh cười cười nói

Giọng hắn hình như trầm hơn khi nãy thì phải - Hắn nói thầm

"Thế thì ta xin đa tạ trước, mà phiền ngươi có thể dẫn ta đến Tàng Thư Các trước không? Vì ta cần phải chép phạt a~" - Ngụy Vô Tiện gãi gãi đầu nói

"Đương nhiên là được, giờ chúng ta đi thôi" - Dứt câu liền quay chân đi trước dân đường

Giang Trừng trừ lúc nãy nói vài câu xin lỗi với hắn ra thì nãy giờ luôn giữ vững sự im lặng, Y đang...quan sát.

Hình như lại có kẻ muốn cướp vợ nuôi từ bé của Y nữa thì phải? Không được đâu nha, hắn chỉ có thể là của Y, của duy nhất một mình Y, các người muốn cướp? Hừ, ra chuồng gà mà cướp gà ấy

..........

Đi một lúc thì cuối cùng cũng đã đặt chân được đến Tàng Thư Các, hắn liền "vui mừng" mà tiến vào bên trong. Trước khi vào vẫn không quên quay đầu lại nói "cảm ơn" với Ôn Ninh xong quay sang tặng cho Giang Trừng một ánh mắt "yêu thương" rồi bước hẳn vào bên trong để chịu hình phạt của mình

Hai người bên phía ngoài vẫn duy trì sự im lặng, không ai nói với ai lời nào cứ thế mà đi về gian phòng dành cho những người đến dự thính

Đến nơi Y chỉ quăng hai chữ "Cảm ơn" vào mặt người kia thôi, sau đó liền tiến vào phòng của mình mà ngủ. Ôn Ninh cũng đi về phòng của mình mà an giấc

Tức quá thì làm gì bây giờ chứ? Đương nhiên là ngủ, trước khi ngủ Y còn nói thầm với lòng Ngươi tốt nhất đừng có mà xuất hiện trong mộng của ta, nếu xuất hiện ta liền đánh chết ngươi. Dám có ý định cướp nương tử ta nuôi từ bé à? Ngươi chính là đang chọn cái chết, hừ - Sau đó cứ từ từ mà tiến vào giấc ngủ, không biết Y có thật sự mơ thấy Ôn Ninh hay không mà chỉ biết là chăn, gối trên giường đều bị đạp hết xuống đất. Lúc hắn trở về nhìn thấy cảnh này còn tự hỏi - Hắn từ khi nào mà ngủ xấu hơn cả ta vậy?

Lúc Ngụy Vô Tiện trở về thì cũng là canh Dậu rồi, bụng đã kêu âm ỉ

Nhẹ nhàng tiến tỡi chỗ giường lộn xộn kia giở giọng hốt hoảng, thanh âm cũng tăng lên đôi phần - "Giang công tử, Giang công tử. Ngụy công tử bị đám người họ Lam,Kim,Nhiếp,Ôn bắt đi rồi kìa"

Đúng như hắn nghĩ, câu nói vừa dứt ngươi kia liền bật dậy ngay lập tức

"Cái gì chứ? Bọn họ dám" bắt người của ta à - Câu nói chưa dứt thì đã nghe thấy tiếng cười "ha hả" thân quen khiến mặt Y đen lại

"Haha Giang Trừng ngươi thật dễ lừa đó hahaha, cười chết lão tử rồi" - Ngụy Vô Tiện ôm bụng cười như được mùa

Nghe hắn nói thế mặt Y đã đen nay càng đen thêm, xung quanh cũng xuất hiện hàn khí ngày một nhiều

Đang cười bỗng dưng thấy ớn ớn, hắn liền ngước mặt lên thấy người kia mặt đen như đít nồi, đã vậy xung quanh cũng có lớp hàn khí dày đặc. Biết là Y tức giận rồi liền vắt chân lên cổ mà chạy

"NGỤY....VÔ....TIỆNNNN" - Y gần như là gầm lên tên của hắn, sau đó cũng nhanh chóng mà dí theo

Một người chạy, một người rượt làm cả cái Vân Thâm vốn im lặng liền trở nên ồn ào náo nhiệt. Các đồ đệ Lam gia nay như được thõa mãn niềm "đam mê" nhiều chuyện của mình mà kéo nhau đến xem hai người bọn họ rượt nhau :)

May cho hai người bọn họ là Lam tiên sinh đã bị Ôn tông chủ mang đi hồi canh Thân rồi. Nếu mà để Lão thấy được cảnh này chắc hộc máu vì tức quá

"Ngươi còn không mau đứng lại cho ta" - Giang Trừng phía sau nói lớn

"Còn lâu, plè" - Hắn không những không biết tội mà còn lè lưỡi ra chọc quê Y nữa :))

"Ngươi chết chắc rồi" - Mặt hắn lại đem thêm đối chút

"Trạch Vu Quân, Hàm Quang Quân cứu taaaa" - Đang chạy thì thấy hai thân bạch y đang đi thì liền hét lớn lên cầu cứu

Hai người vừa được gọi thì cũng quay lại nhìn, biết người vừa gọi mình là tâm can bảo bối của họ thì liền tiến tới mà kéo hắn ra sau lưng mình mà bảo vệ

"Giang công tử có gì bình tĩnh từ từ nói" - Lam Hi Thần nở nụ cười ôn nhu như mọi khi nói nhưng thật tâm trong lòng rất tức. Hắn là gì mà dám bắt nạt tâm can bảo bối của Y chứ?

_______________

Hết Chương 6.

Mình lo mấy cậu sẽ đợi lâu nên không liền tranh thủ lúc rảnh mà ra chương mới nè :3

"2-3 chương đâu rồi nhỉ?" chắc mấy cậu đang thắc mắc lắm đúng không? Thật sự là ta lười quá, nhưng không có nghĩa là 2-3 chương/lần đăng sẽ không có. Để xem khi nào rảnh rỗi hơn thì sẽ đăng như thế

Chương này chắc cũng nhạt lắm a~~ mình phải làm gì để cho nó mặn hơn đâyyy

Mà mình đang tự hỏi là có nên tiết lộ fb của mình cho mấy cậu biết không, để ai mà có muốn nói chuyện nhiều hơn với mình hoặc muốn tầm xàm ba láp gì đó thì add 🤣

Nếu đọc mà thấy mình có sai chính tả chỗ nào thì cmt chỗ đó cho mình biết để mình sửa nha 😽

Gần 11h tối rồi đó, mau đi ngủ điiii. Thức khuya nhiều không tốt đâu đó nha 🙆

Iu các cậu, ngủ ngon ❤

Hun cái ngủ ngon nè, moah moah 😘

Há há tự nhiên thấy mình khùng vailon olala

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#alltiện