Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người bên cạnh liên tiếp rời đi, bọn hắn rời khỏi nàng, giống như lúc trước bọn hắn rời đi Sawada Tsunayoshi, ngắn ngủi hai năm, nàng giống như  đi qua con đường Sawada Tsunayoshi đã từng đi.


Từ có được hết thảy, đến chẳng còn gì trong tay.


Không! Nàng thậm chí còn thảm hại hơn Sawada Tsunayoshi. Ít nhất Sawada Tsunayoshi thật sự nắm giữ quyền lực của Godfather, cứ việc nàng không muốn thừa nhận nhưng lúc Sawada Tsunayoshi cầm quyền cũng là lúc Vongola đầy vinh quanh, huy hoàng. Hắn mang đến thế giới này hòa bình trật tự ngắn ngủi, cho dù là kẻ thù của hắn, cũng chấp nhận tôn kính hắn.


Fujita Shiori nhớ tới trước trước ngày đó đó không lâu, bên trong hậu hoa viên của lâu đài Vongola, trưởng lão Sabatino từng đánh giá Sawada Tsunayoshi. Nàng nguyên tưởng rằng, lão hồ ly từng cùng Sawada Tsunayoshi vật lộn chiến đấu cuối cùng bị đánh bại, không thể không rời đi trung tâm quyền lực, sẽ rất vui lòng nhận lấy cành oliu nàng đưa ra. 


Nàng cũng là phí hết một phen công phu mới chọn trúng vị trưởng lão này. Nàng không thể không thừa nhận, uy danh của Sawada Tsunayoshi tại Vongola thực sự quá cao, vì vậy nàng rất cần một nhân vật lợi hại không hợp Sawada Tsunayoshi vì nàng ổn định cục diện, dù là nàng nguyện ý làm bù nhìn.

Thế nhưng là, vị trưởng lão này hoàn toàn không lưu tình mà cự tuyệt nàng.


"Đúng là ta không thích thằng nhóc Decimo, thân là thủ lĩnh Mafia lại cả ngày suy nghĩ cái gì mà hòa bình, nhân từ, quá buồn cười. Chúng ta là Mafia, không phải là cảnh sát càng không phải là tổ chức từ thiện" Ông lão tuy đã tám mươi tuổi nhưng tinh thần vẫn mười phần phấn chấn, bật cười nói.


"Nhưng thằng nhóc này, dựa vào chính sức mạnh của hắn, thực hiện cái ý nghĩ ngây thơ buồn cười đó."


"Cô gái này, cô nghĩ không sai, quả thực Decimo rất gai mắt ta, có cơ hội ta sẽ không ngại ra tay giết hắn."


"Có điều, ta tán thành năng lực làm thủ lĩnh của hắn."


"Về phần cô nha. . ." Ánh mắt ông lão tuy đã trải qua thời gian, trở nên đục ngầu nhưng như cũ sắc bén lướt qua thiếu nữ đang bứt rứt bất an không thôi, "Mặc dù nói như vậy có chút thất lễ, nhưng so với trở thành thủ lĩnh, vẫn là ngoan ngoãn học một ít cách làm sủng vật nghe lời ở trên giường mới thích hợp với cô, cô gái nhỏ nông cạn tham hư vinh à."


Ông lão chống gậy đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống, phảng phất như xem một con giun con dế.


"Vongola không cần một thủ lĩnh cả ngày làm điệu làm bộ với đàn ông, gặp chuyện thì chỉ biết tay chân mềm nhũn trốn ở sau lưng thuộc hạ khóc sướt mướt."


Fujita Shiori tức giận đến mức gương mặt đỏ bừng, bờ môi run rẩy hao hết sức lực mới khiến cho bản thân không bị nhục nhã đả kích mà bật khóc ngay tại chỗ.


Sawada Tsunayoshi!


Vì cái gì, vì cái gì nàng mãi không thể thoát khỏi cái bóng của Sawada Tsunayoshi?


Rõ ràng nàng mới là người chiến thắng!


"Thế nhưng là ta đánh bại Sawada Tsunayoshi. Là ta!" Không có cách nào kìm nén oán hận, nàng ngóc đầu lên hướng về phía trưởng lão Sabatino lớn tiếng nói.


Ông lão vốn định rời đi dừng bước, quay đầu nhìn chằm chằm nàng trong chốc lát, lập tức bật cười ha hả.


"Như vậy đi, tiểu thư đệ thập nhẩt, Vongola ở trong tay cô sẽ biến thành cái dạng gì, ta rửa mắt trông chờ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#all27#khr