Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bọn hắn đều ý thức được điểm này.

Bọn hắn và người bọn hắn yêu nhất, trân quý nhất, không trở về được nữa rồi.

Cho dù thống khổ, cho dù mỗi giây mỗi phút không ngừng bị lòng tràn đầy áy náy lăng trì, dù cho khả năng người kia mãi mãi cũng sẽ không tha thứ bọn hắn, bọn hắn vẫn không cam nguyện buông ta.

" Đây là chuyện giữa bọn ta và Tsuna ngốc." Reborn đưa tay sờ soạng thái dương, ánh mắt hoàn toàn biến mất trong bóng tối của vành nón, chỉ lộ ra nụ cười lạnh, ""Mà Byakuran, ngươi lấy tư cách gì ở chỗ này thay học trò ngu xuẩn của ta lên tiếng?"

"Theo ý của ngươi lúc nãy, có vẻ như từ đầu đến cuối đều không bị ả đàn bà này ảnh hưởng?"

"Vậy ngươi đã làm cái gì?"

"Lúc trước những kẻ từng đứng chỗ này ép buộc Sawada Tsunayoshi rời đi, cũng có ngươi đúng chứ?"Reborn ngẩng đầu, lộ ra hai con ngươi đen nhánh tràn ngập sát khí.

"Đáng hận! Byakuran cái tên khốn kiếp này! Ngươi biết rất rõ ràng con đàn bà này có vấn đề, vì cái gì không ngăn cản ả ta, ngăn cản ta. . . Chúng ta tổn thương Đệ Thập!" Gokudera Hayato như con thú lâm vào bước đường cùng phẫn nộ gào thét, nâng lên cổ tay phải, ngọn lửa màu đỏ phẫn nộ tựa hồ một giây sau sẽ dâng lên từ đầu lâu.

Phản ứng của Hibari Kyoya càng trực tiếp, tính tình hai năm này càng tồi tệ, hỉ nộ không lường, nhặt lên tonfa đánh tới.

Byakuran sau lưng mọc ra đôi cánh trắng muốt, chỉ dùng một ngón tay thoải mái đỡ được cú đánh của Hibari.

Hắn lơ lửng giữa không trung, từ trên cao nhìn xuống đám hung thú vì mất đi chủ nhân mà khắp mình thương tích, máu chảy đầm đìa, nụ cười trên môi càng ác liệt khiêu khích.

Thanh niên tuấn mỹ cất tiếng cười to.

"Tại sao ta lại muốn ngăn cản?" Hắn nghiêng đầu một chút, vẻ mặt nghi hoặc.

" Tsunayoshi quá xem trọng các ngươi, ta ghét hắn nhất là điểm này nha~"

"Vì thế ta càng tò mò, Tsunayoshi bị các ngươi đuổi đi, bị bạn bè thân nhất, gia sư từ bỏ sẽ biến thành dáng vẻ gì đây?"

Byakuran lộ ra một biểu cảm si mê, tác thưởng.

"Tsunayoshi thực sự không bao giờ làm ta thất vọng, một thân một mình hành tẩu trong thế giới hắc ám, bị đau khổ tuyệt vọng tạc nên một Tsunayoshi hoàn mỹ cường đại, thật....quá tuyệt vời!"

"Cái gì ràng buộc, gia tộc, Tsunayoshi căn bản không cần loại đồ vật này nha."

"Hắn chỉ cần nhìn ta là đủ rồi."Đôi mắt tím tràn ngập sự cố chấp điên cuồng, hình xăm vương miện ngược dưới mắt ở trong bóng tối như rỉ ra bùn đen từ địa ngục.

" Cần hay không không phải nên do Tsuna tự mình lựa chọn sao?" Thanh niên tóc đen nhếch môi, Shigure trong tay càng lúc lạnh lẽo sắc bén 

"Coi như Tsuna mãi mãi cũng sẽ không tha thứ chúng ta, chúng ta cũng sẽ đi tìm hắn."

"Tìm hắn, sau đó làm bạn với hắn."

"Tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không lại để cho bất kỳ kẻ nào tổn thương Tsuna."

"Nhất là ngươi, Byakuran."

Đây là ràng buộc duy nhất giữa bọn hắn.

Nhất định.

Nhất định phải tìm trở về.

Nhất định, có thể tìm trở về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#all27#khr