Chương 10: Trở Về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2 - 4 - 2018. ANH QUỐC

Trong căn phòng chỉ với hai gam màu trắng - đen làm chủ đạo. Nơi bàn làm việc, một thân ảnh xinh đẹp, mảnh khảnh, đôi mắt lạnh lùng, khuôn mặt không chút cảm xúc nhìn ly rượu van đỏ trong tay mình. Ở ghế sofa cách bàn làm việc không xa là một nhóm người cả nam lẫn nữ. Ai cũng dồn ánh mắt lên cậu trai ngồi ở bàn làm việc. Không khí im lặng đến đáng sợ.

- Baekhyunie em thật sự muốn trở về Hàn Quốc sao? - Cô gái ngồi cùng nhóm người trên ghế sofa cất tiếng hỏi phá tan cái không khí quỷ dị này.

- Uk. - Cậu ngồi ở bàn làm việc khẽ gật đầu đáp lại.

- Tại sao chứ - Jisoo khó hiểu hỏi.

- Hợp đồng - Nhẹ nhàng trả lời, đôi mắt vẫn không rời ly rượu.

- Là cái hợp đồng em ký với SM, JYP và BIGHIT sao? - Seohyun như được thông não nói.

Khẽ gật đầu, đưa nhẹ ly lên môi, nhấp nhẹ một ngụm rượu. Cay và đắng là hai từ để hình dung những giọt rượu lúc cậu chưa biết gì về nó. NHƯNG ......bây giờ rượu nó sao lại ngọt và ngon như thế này? Có phải vì bản thân cậu đã CAY và ĐẮNG quá nhiều nên khi uống rượu cậu lại thấy nó ngon đến vậy. Có lẽ vậy ......rượu nó chỉ có CAY mà thôi. Nhưng con người lại gán ghép cho nó nhiều hương vị khác nhau để rồi đổ lỗi rằng rượu ĐẮNG, NGỌT HAY CHÁT.
" Mượn rượu giải sầu " câu nói mà bất kì người nào khi tìm đến rượu vì bất kì lí do gì đều thốt lên câu này. Nhưng ít ai biết được rằng câu nói trên còn lại một vế sau nữa kìa.
"Sầu càng sầu thêm" đây mới là sự thật của việc " Mượn rượu giải sầu ". Chưa một ai chứng minh được khi ta uống rượu thì sẽ quên mọi chuyện, sẽ bước qua khó khăn sau 1-2 đêm uống rượu. Khi uống lòng sẽ nghĩ về người đó hơn, bản thân sẽ không tự chủ mà nghĩ về người mình muốn quên. Quên lại Nhớ, Nhớ lại Quên ......vậy cuối cùng là Nhớ hay Quên? Đây là câu hỏi mà bản thân cần giải quyết. Nhưng đến cuối cùng chẳng một ai có một câu trả lời chính xác cả. Vì vậy cậu không tìm đến rượu để quên, cái cậu dùng để quên là thời gian. Thời gian trôi qua cái gì đến rồi sẽ đến, cái gì qua rồi sẽ không bao giờ quay trở lại được nữa. Nhưng có lẽ cậu đã sai......vì sao đã 3 năm trôi qua rồi mà hình bóng của họ trong tâm trí cậu lại chẳng phai nhạt đi chút nào? Chẳng lẽ cậu đã quá yêu họ đến mức họ làm như vậy với cậu mà cậu lại không quên họ được sao? Cái này là yêu mù quáng sao?
Dứt khỏi dòng suy nghĩ, đôi môi cậu khẽ nhếch lên một đường cong xinh đẹp, tà mị, huyền bí.

- Em định khi nào bay về Hàn - Han Na khẽ hỏi, đôi mắt chăm chú nhìn cử chỉ của cậu.

- Hai ngày nữa - Đặt ly rượu xuống bàn, cậu đứng dậy đi về phía họ.

- Cần tụi anh về cùng không? - Ha Neul lo lắng hỏi.

Cậu nhẹ nhàng ngồi xuống sofa đối diện họ. Dựa người ra sau ghế, hai mắt nhắm hờ lười biếng lên tiếng.

- Jisoo, Seohyun, Joo Hyuk, Han Na.

- Umk, để 4 người theo em về đó trước. Sau khi sắp xếp công việc bên này bọn anh sẽ lập tức bay về đó cùng em. - Jung Suk an bài mọi chuyện.

- Hyung về biệt thự của mình hay của em vậy - Jisoo mặt rõ ngây thơ hỏi.

- Chỗ ai nấy ở - Cậu nói.

Mọi người đơ người nhìn cậu lạnh lùng. Huhu đáng sợ quá đi.

_________________________________________
SM Hàn Quốc.

Văn phòng họp.

- Hôm nay có mặt đầy đủ chủ tịch của SM, JYP, BIGHIT, cùng các nhóm nhạc lớn của các công ty. - Giám Đốc Kim vui vẻ nói.

- Tôi xin tuyên bố họp đồng của chúng ta sẽ do công ty BH đầu tư. Sắp tới đây vào ngày 8 - 4 SM sẽ tổ chức một buổi party cho EXO và sẽ mời chủ tịch của BH đến tham dự - Giám Đốc Kim dõng dạc tuyên bố. Mọi người vui vẻ, hào hứng.

Sau khi cuộc họp kết thúc, 3 ông già đưa nhau đi uống trà. Còn lớp trẻ ở lại phòng họp với mục đích hết sức là vĩ đại .........đó là tám tám tám.

- Thiếu Baekhyun Hyung nghe buồn quá đi - V- Bảo Bối nhỏ của BTS nằm dài trên bàn.

- Taehyung em lại vậy nữa rồi - Suga nhìn bảo bối nhỏ.

- Ơ .........em xin lỗi - V cuối mặt, cậu lại hậu đậu nữa rồi.

- Không sao. V không cố ý mà. Mà các cậu cũng mạnh mẽ thật. Dám công khai chuyện này - Kai giọng nói đầy thán phục.

- Thôi nào, rồi có ngày hyung ấy trở về thôi mà - Bam Bam mỉm cười.

- Umk. Bọn này mong là vậy - Sehun cười gượng.

- Thôi nào, có duyên ắt sẽ gặp lại mà, còn bây giờ lo cho vụ này đi - Sunggyu - Leader của Infinite.

- Jin hyung em đói rồi - V ôm lấy cánh tay của Jin lắc lắc làm nũng.

- Được rồi đi ăn thôi. - Jung Kook xoa đầu V . Mọi người bật cười vì sự dễ thương của V.

Các anh khẽ cười. Các anh nhớ cậu, nhớ những hành động dễ thương của cậu. Nhớ hình ảnh một cậu nhóc sống chẳng đúng tuổi. Nhìn vào nhóm chả biết ai là Hyung, ai là maknae nữa.

" Baekhyun bọn anh nhớ em " EXO pov
.

.

.

.

.

.

Lúc có thì một mực rũ bỏ, không chút trân trọng thứ mình có, một mực muốn thứ mình đang có biến mất. Khi mất đi rồi lại nhớ nhung, một mực muốn có lại. Muốn thứ mất đi trở lại, muốn người ra đi trở lại. Con người là vậy đó, họ ích kỉ, họ tham lam. Họ sống cho hiện tại mà chẳng biết đến tương lai hay nhìn về quá khứ. Nếu đối với những quá khứ đau thương mất mát thì con người ta muốn quên lại chẳng được. Vậy tại sao những quá khứ đã gây ra bao lỗi lầm, tội lỗi lại có thể quên nhanh như chưa từng xảy ra. Con người đều có những ước mơ, ước muốn của riêng mình. Có người ước có nhà lầu, xe hơi, có nhiều tiền, giàu sang phú quý. Cũng có nhiều người ước muốn cuộc sống ấm no, hạnh phúc, một tình thương đúng nghĩa. Và giờ phút này EXO họ cũng có một ước mơ, một ước muốn, không cao sang, cũng không đơn giản, một ước muốn mà chẳng ai thực hiện được ......đó là cho thời gian trở lại. Trở lại khoảng thời gian họ phạm sai lầm.
Nếu lúc đó họ suy nghĩ thấu đáo hơn cậu đã không đau khổ.
Nếu lúc đó họ nhận ra họ yêu cậu thì có lẽ cậu đã không suy sụp.
Nếu lúc đó họ biết cậu bị oan thì cậu đã không bỏ họ đi.

Nếu lúc đó họ biết trân trọng, nắm giữ cậu lại ty thì họ đã hạnh phúc bên nhau.

Trong cuộc sống không bao giờ có chữ "Nếu" . Vì có nó chẳng phải cuộc sống con người quá hoàn hảo rồi phải không? Nhiều chữ "Nếu" như vậy thì người phạm sai lầm làm gì biết sửa đổi. Người tham lam biết gì là hối cải. Và trên thế giới này làm gì có cái gọi là CÔNG BẰNG.
_________________________________________

2 ngày sau -Sân bay quốc tế Incheon

Cậu, Jisoo, Joo Hyuk, Han Na và Seohyun từ cửa sân bay bước ra. Cậu lạnh lùng đi phía trước một sì - tai đen từ đầu đến chân làm ai cũng phải ngước nhìn. Riêng mái tóc màu đỏ máu phất phơ trước trán. Làn da trắng nổi bật giữa biển người. Joo Hyuk ôm eo Jisoo tình cảm đi theo. Còn Seohyun với Han Na thì nói chuyện không ngừng nghỉ. 4 người bước lên chiếc AUDI màu đen sang trọng thẳng tiến đến biệt thự Byun Gia.
Lần trở về này một phần vì giúp đỡ SM, trả thù họ, và cậu muốn thâu tóm thị trường Hàn Quốc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro