[Lians] Ba lần anh ấy gọi tên tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba lần anh ấy gọi tên tôi. Giữa miên man vô vọng lạc lối.

Ba lần anh ấy gọi tên tôi. Giữa bao la hân hoan đắng cay.

Ba lần anh ấy gọi tên tôi.

"Julián Álvarez."

"Álvarez."

"Julián."

—o0o—

Lần đầu tiên anh ấy gọi tên tôi.

Là khi anh ấy thua, khi chiếc cúp tưởng chừng như ngay trước mắt lại tuột khỏi tay.

Là khi tôi nâng cao cúp nặng tắm mình trong hào quang chiến thắng.

Là khi đôi mắt lấp lánh như dải ngân hà trống rỗng vô định.

Là khi anh ngồi trên hàng ghế lạnh, rúc đầu trong áo, giọt lệ tràn khóe mi.

"Julián Álvarez."

Anh thì thầm, bằng chất giọng khàn đặc run rẩy từng thanh âm.

Chẳng vì gì cả.

Anh gọi tên cả đội tôi. Còn tôi là một trong số đó.

Chẳng vì gì cả.

Chỉ đơn thuần là những lời thốt ra lúc thẫn thờ.

Chẳng vì gì cả.

Chỉ đơn thuần là chút giao lưu giữa kẻ thắng người thua.

"Mbappé! Mbappé! Mbappé!"

Trong tiếng hò hét của cổ động viên Pháp như lời tiếc thương cho màn trình diễn xuất sắc của gã cầu thủ số 10, anh nói.

"Julián Álvarez."

Từng âm tiết bật ra nơi cánh môi mỏng, tan nát và hằn học.

Giống như một con thú hoang gầm gừ tỏ ra hung hăng che giấu vết thương hở miệng.

Giống như con sư tử hung dữ thầm ghi hận những kẻ cướp chiếc cúp danh giá khỏi tay nó.

Họ nhắc tới anh, Kylian Mbappé, sẽ nhắc tới vô vàn những người khác. Trong đó không có tôi.

Họ nhắc tới tôi, Julián Álvarez, sẽ nhắc tới vô vàn người khác. Trong đó không có anh.

"Julián Álvarez"

Tại Lusail hôm đó, tên tôi được xướng ra cùng tên anh.

Tại Lusail hôm đó, chúng tôi bước song hành.

—o0o—

Lần thứ hai anh ấy gọi tên tôi.

Trong tiếng nức nở vỡ vụn vì khoái lạc.

"Álvarez."

Anh run lên dưới cái ẩm ướt, nóng hổi nhiễm màu sắc dục phảng phất trong không khí. Môi anh mím chặt, tay cố gắng bấu vào tấm ga trải mỏng manh, dùng tất cả mọi cách để những âm thanh hư hỏng không phát ra khỏi miệng mình.

Tay tôi vuốt ve đùi anh, bóp nhẹ chúng trong khi đôi môi lướt trên da thịt mềm mại, không ngừng để lại những dấu ấn thuộc về mình.

Cắn. Rồi liếm nhẹ lên vết răng hằn in khắp cùng cơ thể anh, đầu lưỡi như rắn rết trườn bò trên từng điểm nhạy cảm nhất. 

Những tiếng rên rỉ bị đè nén nức nối đuôi nhau thoát ra khỏi cổ họng anh. Gã cầu thủ mang áo số 10 tuyển Pháp không ngừng nỉ non.

"Álvarez."

"Álvarez."

"Álvarez."

Không ai biết vì sao chuyện này xảy ra. Cả tôi và anh đều không biết.

Trong một quán bar sang trọng nào đó ở Qatar xa hoa, anh lặng lẽ nuốt từng hớp rượu cay.

Adrenalin sôi sục trong huyết thanh, men say cuộn trào che mờ lý trí và rồi amh cất tiếng.

"Álvarez."

Vẫn chất giọng đó chẳng gì thay đổi, khàn đặc, vỡ vụn từng thay âm.

Tôi siết chặt vòng tay, ôm lấy cơ thể đang run lên vì khoái lạc.

"Gọi tên tôi."

Tôi thì thầm từng tiếng rồi hôn anh thật lâu. Từ đỉnh đầu, vành tai, khóe mi, nét lông mày, gò má đến cần cổ màu mật.

Những nụ hôn cứ thế rong ruổi khắp nơi trên cơ thể anh. Tôi như một người nghệ sĩ tài ba, còn cơ thể anh chính là báu vật từ trời cao ban xuống khiến một nghệ sĩ anh tài không ngừng nâng niu trân trọng.

"Gọi tên tôi."

Tôi nỉ non từng từ rồi nhẹ nhàng cắn xuống. Từ cổ đến ngực, từ ngực lướt xuống vùng tam giác kín, đậu lại giữa đùi non rồi chạy về tận bắp chân, đâu đâu cũng là những dấu hiệu của tôi, thậm chí những ngón tay thon dài của anh cũng chẳng thể thoát nạn.

"Gọi tên tôi."

Gel bôi trơn lạnh lẽo khiến anh run lên. Tôi từ từ di chuyển mà không ngừng quan sát sắc mặt anh, cẩn thận tìm kiếm sự khó chịu trên khuôn mặt anh.

Ra, vào rồi ấn mạnh vào tiền liệt tuyến, mọi thứ lặp đi lặp lại nhịp nhàng đều đặn, số ngón tay chơi đùa hành lang chật hẹp cứ thế tăng dần. Một lên hai rồi lại lên ba, tay còn lại thì lại không ngừng vuốt ve dương vật anh.

"Álvarez"

Bằng chất giọng dịu dàng, đầu lưỡi uốn cong theo từng âm tiết.

Anh gọi tên tôi, tựa như ngân nga một bản giao hưởng, viết bởi dục vọng, viết bởi men say.

"Álvarez."

Tựa như thế giới cô lại trong lời nói.

Chỉ còn mỗi tôi, anh. Và những lời ngân vang.

"Chúng ta là tòng phạm."

Trong một quán bar sang trọng nào đó ở Qatar xa hoa, tên chúng tôi dính chặt nhau.

Trong một quán bar sang trọng nào đó ở Qatar xa hoa, chúng tôi trói chặt nhau bởi thòng lọng tội lỗi.

—o0o—

Lần thứ ba anh ấy gọi tên tôi.

Trong một giấc mơ dài vào một đêm nọ.

"Julián."

Anh trong giấc mơ ấy gọi tên tôi. Ở sân vận động Etihad giữa vô vàn tiếng reo hò trong màu áo Real Madrid.

Chúng tôi ở hai phe đối địch, hướng mắt về nhau với sự quyết tâm và khát khao cháy bỏng.

"Julián."

Anh trong giấc mơ ấy gọi tên tôi. Gọi tên cả đội tôi, còn tôi là một trong số đó.

"Julián."

Anh trong giấc mơ ấy gọi tên tôi. Vài lời thốt ra lúc thẫn thờ.

"Julián."

Anh trong giấc mơ ấy gọi tên tôi. Chút giao lưu giữa hai phe đối địch.

Tại Etihad ầm ĩ, tên chúng tôi vang vọng.

Tại Etihad ầm ĩ, tên chúng tôi song hành.

Tại Etihad ầm ĩ, anh ấy gọi tên tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro