#4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn nhỏ Megumi rất iu động vật, chuyện này chắc hông xa lạ gì với cư dân mầm non ha? Không những iu động vật mà còn được động vật iu lại nữa cơ!

Chuyện là hôm đó, papa Toji có một buổi rảnh rang nên quyết định dắt bé con nhà mình đi chơi công viên. Ai mà ngờ nhóc con nhìn lúc nào cũng lầm lầm lì lì vậy mà ra sức chơi rất vui, còn tít mắt cười hí hí há há.

Mà không đúng...

Bé có chơi cầu tụt xích đu gì đâu.

Toji nhìn thấy con chó to hơn cả bé Gumi nhà mình sắp ngoạm đứt đầu bé, mà bạn nhỏ Megumi ngô nghê còn tít mắt cười với nó, liền dùng tốc độ nhanh như chớp kéo cổ áo Megumi ra sau lưng, bản năng làm cha trỗi dậy mãnh liệt cùng với con chó kia thi xem ai mở mắt lâu hơn.

1s,

2s,

3s,

...

10s

Nhìn gì lâu thấy ớn.

Con chó đáng thương cuối cùng chịu yếu thế, nó cụp tai xuống, hai mắt rưng rưng bày ra vẻ mặt vô tội. Chó ta rên ư ử rất muốn giải thích, có điều chả ai hiểu nó nói gì.

"Hử?" Toji cau mày hỏi lại.

"Ư ử..."

"Không được."

"Ử ử ư ử..."

Đứng trước sự dai dẳng này Toji mệt mỏi day day thái dương, nhìn con động vật đang vòi vĩnh điều gì mà chỉ có ông biết, lại nhìn cục trắng mềm tròn ủm sau lưng. Hừ!

Megumi...

Đến chó cũng mê nó.

Nhóc con Megumi hông hiểu gì được papa che chắn đứng ở phía sau, bàn tay nhỏ xíu của bé nắm lấy ống quần của papa mình, bất thình lình kéo nhẹ một cái, thành khẩn kêu: "Papa."

Kêu rất chắc chắn luôn.

"Không được. Nhà mình không có tiền cho nó ăn."

Toji từ chối cũng rất chắc chắn luôn.

Bé con không hổ là con trai papa Toji, đôi ngọc lục bảo kiên cường đến phát sáng, vô cùng uy tín: "Megumi đi làm kiếm tiền với papa."

Nhưng Toji là ai chứ? Ông nào có dễ bị lay động như vậy, làm cha đơn thân vốn không dễ dàng gì, lúc nào cũng phải tính đi tính lại đường sống cho mình và con trai đã khó, phải thêm một miệng ăn nữa vừa phải chịu ràng buộc quyến luyến tình cảm, có những chuyện không phải chỉ cần nài nỉ là ông sẽ mềm lòng.

Toji cương nghị, không an ủi, không hứa hẹn, thẳng thừng chặt đứt mọi ý nghĩ vòi vĩnh của bé con: "Megumi không được cứng đầu."

Nuôi một con vật, là phải đảm bảo chịu trách nhiệm với nó. Đảm bảo.

Ánh chiều tà rọi xuống dòng sông nhỏ, chú chó xộc xệch đáng thương chia tay người bạn nhỏ mới quen, quyến luyến không nỡ vẫy đuôi thay lời hẹn gặp lại.

Toji dẫn bé Megumi trở về.

Buổi đi chơi tưởng chừng rất vui vẻ nhưng lại kết thúc vô cùng luyến tiếc.

"Lần sau nghỉ phép ba sẽ dắt con đến thăm nó."

Dù sao con chó bự kia cũng được coi là người bạn duy nhất của bé con Megumi mà ông tin tưởng.

Tự nhiên nghĩ tới đám ranh mầm non mới nhú kia, hừ!

Đứa nào đứa nấy trong ánh mắt đều muốn đòi làm con rể ông. Không dễ đâu!

---


tui đang viết cái gì? khum biết nữa, viết vui đọc vui thui ┐⁠(⁠ ⁠˘⁠_⁠˘⁠)⁠┌

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro