14. Taegi_ in Paris (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong tập này sẽ có H nhé.

Không quá mặn cũng không quá nhạt, vừa đủ gia vị ^^

Nếm thử nhé <3 <3 <3. Nếu ok có lẽ Au sẽ chuyển sang viết H dài dài *cười*

.................

Hôm nay, cả nhóm có một chuyến lưu diễn tại Pháp và bây giờ ai cũng đang yên vị trên máy bay, điều tiếp theo là chờ đợi cho tới khi máy bay hạ cánh. Yoongi thì vẫn như cũ, yên vị được trên chỗ ngồi là ngay lập tức nhắm mắt vào và ngủ, nhưng có vẻ điều đó đang là bất khả thi khi những cậu nhóc của nhóm không ngừng luyến thoắng cái miệng.

Taehyung và JungKook ngồi chung với nhau ở ghế đằng sau anh, đang bàn luận rôm rả về một bộ phim hay video game gì đó, Jimin ngồi ghế kế bên anh thì chồm lên tám chuyện cùng với Hoseok và anh cả Jin, lâu lâu nghía qua gọi NamJoon đang ngồi cùng quản lí.

Sau khi nói đã xong, Jimin lại ngồi xuống và dựa vào người anh, nó lấy điện thoại ra, nhấn nhấn gì đó và khi phát hiện ra anh vẫn còn đang thức thì lậy tức nói anh cười lên để cùng chụp hình với mình.

- Nhìn này, trông anh Yoongi đáng yêu quá! - Jimin nói, giơ điện thoại ra cho anh nhìn.

- Anh luôn thế mà.

- Nhìn cái má tròn tròn của anh nè. - Nó cười, lấy tay chọc chọc vào má anh. -Giống con nít quá, hôn cái nè!

Cái mỏ đầy đặn của Jimin khẽ chu ra và tiến về phía anh, Yoongi nhìn chằm chằm vào nó, và trước khi nó chạm vào má anh thì anh giơ tay lên và kẹp cái mỏ chu ấy giữ hai ngón tay và nhéo. Jimin la ý ới trong cuốn họng.

- Dám thả dê anh ngay nơi công cộng à, mày gan lắm nhóc! - Anh nhẹ nhàng lên tiếng, tay vẫn giữ mỏ của Jimin.

- Em in ỗi à, a o em!

Yoongi nhấn ngón tay và buôn tha cho cái mỏ đang chu ra của Jimin, nó hậm hực lấy tay xoa xoa mỏ, nhìn giống một con sóc đang vệ sinh khuôn mặt của mình, anh chống đầu lên bán tay và nhìn bâng quơ xung quanh.

- Anh Yoongi khó quá, hôn một cái cũng không cho. - Jimin buộc tội.

- Ừ ừ, sao cũng được. - Yoongi nói, rồi cười. - Nghĩ anh mày là ai hả? Với lại giỡn không vui tí nào, bình thường em đâu có thế đâu nhóc.

- Ui, bị lộ rồi. - Jimin cười nhăn nhở. - Quả là không gì qua mắt được anh.

Anh đảo mắt, ngồi dựa lưng vào ghế, hít một hơi thật sâu rồi thở dài, ngón tay nhịp nhịp trên tay vịn, anh với lấy chai nước suối để uống, khi vừa uống xong thì Jimin lại lên tiếng.

- Nếu không cho hôn thì ôm được không anh?

- Hả?

- Ôm cái nè! - Không báo trước, Jimin mở rộng vòng tay để ôm lấy anh, nhưng trước khi nó kịp thực sự ôm lấy Yoongi thì có cái gì đó bay từ phía sau lên và rớt phịch một cái vào đầu Jimin, làm Jimin đứng khựng lại và vội lấy tay ôm đầu trong tiếng kêu the thé.

Jimin lừ mắt về hàng ghế đằng sau.

- Là thằng nào?

- Xin lỗi nhé, mình trượt tay.

Taehyung lên tiếng và nhổm đầu dậy, cậu dựa lên ghế của Yoongi và nhìn Jimin, đôi mắt thể hiện sự hối lỗi đầy... giả tạo.

- Đau quá! Muốn lủng cả đầu người ta rồi nè.

- Xin lỗi mà, không hiểu sao tay chân mình dạo này vụng về quá.

Đằng sau anh có thể nghe được tiếng cười thích thú của JungKook. Hừm, rõ ràng là có mùi mờ ám ở đây, chứ không có vụ tay chân vụng về đến nổi ném cả một chai nước vào đầu người khác như thế. Jimin cuối xuống nhặt chai nước rồi đánh vào người Taehyung, cậu vừa cười vừa né những cái choảng liên hồi từ Jimin.

- Chai nước cũng khôn thiệt, biết nhằm người mà rơi trúng nhỉ. - Yoongi bình luận, mắt liết nhìn Taehyung, cậu cười cười trong miệng.

- A, anh Yoongi ơi, tụi nó ăn hiếp em. - Jimin vờ phụng phịu, chỉ tay lên đầu mình rồi dụi vào anh nhỏng nhẻo. - Đau quá em nghĩ nó sưng lên rồi.

- Anh xem nào. - Nói rồi anh xoa tay lên chỗ đau trên đỉnh đầu của Jimin. - Có lẽ sẽ sưng đấy nhưng không đến nỗi nào đâu.

Đúng rồi, vì đầu Jimin không phải thứ duy nhất bị sưng ở đây. Cứ trông cái mặt tối lại của Taehyung thì biết, nó cũng đang sưng lên khi trông thấy cảnh tượng này mà.

.

.

.

Sau một chuyến đi dài, cuối cùng họ cũng đặt chân lên đất Pháp, không khí ở đây còn lạnh hơn khi ở Hàn Quốc nữa, cả đoàn nhanh chóng lên xe trong sự chào đón nhiệt tình của fan hâm mộ. Xe đưa cả nhóm đến khách sạn nửa tiếng sau đó, các thành viên bắt đầu chọn phòng cho mình, mới đầu Yoongi được sắp xếp ở chung phòng với anh cả Jin, nhưng sau đó lại loạn xì ngầu cả lên và cuối cùng anh lại ở chung phòng với Taehyung.

Yoongi hài hước nghĩ như thế cũng tốt, đỡ phải mắt công nửa đêm nửa hôm cậu lén lút qua phòng anh. Anh quăng vali lên giường của mình và ngã phịch xuống. Cảm thấy tuyệt vời hơn bao giờ hết khi cuối cùng cũng được nằm trên một cái giường thật sự. Sau cả một chuyến đi dài, lưng anh đang cứng ngắt vì mỏi.

Anh dụi mặt mình vào gối như một con mèo thỏa mản, đang tận hưởng thì anh bị kéo ngồi dậy, người làm việc đó không ái khác ngoài Taehyung rồi.

- Gì nữa đây? - Anh hỏi khi bị kéo ngồi dậy.

- Anh chán em rồi phải không?

- Hả?

Taehyung cau mày. - Em hỏi anh chán em rồi phải không?

- Lại nói năng lung tung gì vậy? - Yoongi nói, gạt tay của Taehyung ra để nằm xuống, nhưng khi anh kịp ngã người ra sau thì cậu một lần nữa lại dựng anh dậy. - Gì nữa đây? Anh mày đang mệt nè, cho anh nghỉ chút đi.

- Nói chuyện xong đã, sao anh lại làm thế?

- Làm gì? - Bực quá, anh đang mất hết kiên nhẫn với thằng nhóc này.

- Để cho Jimin ôm ấp, hên là nó không hôn anh đấy, nếu không em không biết mình sẽ làm gì đâu. - Cậu nói toẹt ra.

Thì ra là vậy, lại là câu chuyện xưa như trái đất. Taehyung nhà ta đang ghen, thế đấy.

- Hôn!? - Yoongi nói như thể không tin, anh cau mày nhìn cậu. - Nghĩ anh là ai hả, là người tự tiện để cho người khác thích làm gì thì làm à?

Anh nói thế đấy, ừ thì trừ cậu ra, nhưng cũng không hẳn, anh và cậu cũng có một số luận ngầm dành cho nhau.

Taehyung lắc đầu, cậu định mở miệng nói thì đã bị anh ngăn lại.

- Nếu em có thời gian để bắt bẻ anh thì hãy làm cái gì có ít đi và tránh ra một bên, anh mệt rồi! - Nói rồi anh hất tay cậu ra khỏi mình và nằm vật xuống giường, kéo tắm chăn trắng tinh qua đầu.

Anh dấu mình sâu trong chăn và cảm nhận được tiếng chuyển động của giường, có lẽ cậu đã đi ra ngoài, anh cảm thấy có lỗi đôi chút, nhưng kệ, anh mệt và không có thời gian để năn nỉ cậu, với lại nó cũng chẳng thích hợp với anh tí nào, anh không phải dạng hay năn nỉ ỉ ôi người khác, với Taehyung thì càng không.

Nằm đó suy nghĩ vẫn vơ rồi ngủ lúc nào không hay, giấc ngủ tới mau rồi cũng đi mau, Yoongi hấp háy mắt để nhìn, từ nãy đến giờ anh chưa chui đầu ra khỏi chăn, ánh đèn vàng bên ngoài phòng khách sạn đang hắt sáng vào mắt anh, anh cựa quậy người, rồi cầm mép chăn vén qua một bên, nhưng trước khi anh kịp làm vậy thì tấm chăn đã được mở ra. Yoongi nheo mắt vì ánh sáng rọi vào mặt rồi cũng nhanh chóng mất đi khi tấm chăn được phủ trở lại đầu anh.

Nhưng bây giờ anh không phải là người duy nhất ở trong chăn, còn có cả Taehyung nữa, cậu chỉ chui mỗi đầu vào và nhìn anh.

- Chào buổi tối, vẫn còn giận em à? - Cậu nói, kê sát mặt vào anh, chóp mũi chạm nhẹ vào mũi anh.

- Không có. - Anh uể oải nói, khẽ ngáp. - Mấy giờ rồi?

- Gần 7 giờ tối rồi, anh muốn ăn gì không? Mọi người đã xuống sảnh dùng bữa rồi, họ kêu em lên đây gọi anh.

Anh đã ngủ lâu vậy sao, lấy tay dụi mắt, mũi anh cọ vào cậu khi anh làm vậy, Taehyung vẫn giữ nguyên tư thế chui đầu vào chăn, cậu ngồi xổm dưới đất, âu yếm nhìn bé mèo lười của mình co người trong cái chăn. Cậu lấy tay và di lên những đường nét thân quen trên gương mặt anh, từ sóng mũi đến cái miệng nhỏ. Thấy vui vì mình được phép làm như thế.

Cậu đói quá, tất nhiên không phải là cơn đói xuất phát từ bao tử rồi.

Yoongi gần như đọc được điều cậu muốn trong mắt Taehyung, anh không nói gì, chỉ nhẹ nhàng tiến lại gần, tay anh chạm lên mặt cậu rồi đưa đầu tới, chạm môi vào môi cậu. Taehyung nhắm mắt để cho anh nuông chìu mình, để anh làm những gì anh muốn. Anh khẽ nghiên đầu ra, tách môi họ ra bằng khoản cách của một hơi thở mỏng, anh thì thầm.

- Hé miệng ra nào.

Cậu làm theo và anh cũng hé miệng, rụt rè đưa lưỡi của mình vào khoan miệng nóng hổi của cậu, gặp lưỡi cậu và bắt đầu một điệu vũ cổ xưa. Nhiệt độ cơ thể cậu tăng nhanh, đôi tay cậu ngứa ngáy muốn chạm vào anh, nhưng cậu cũng muốn để anh làm những gì mình muốn.

Yoongi nằm sát gần vào cậu, để áp nụ hôn sâu hơn, tay anh vòng hết qua cổ cậu, cậu gần như nhấp nhổm trên đôi chân vì cậu vẫn còn ngồi xổm dưới đất, tay anh lùa vào tóc cậu, vò nó trong sự thích thú. Sâu trong cuốn họng anh phát ra một tiếng rên nhỏ làm cậu càng không thể kiềm chế được.

- Yoongi...

- Suỵt!- Anh trách nhẹ, cạ đôi môi quanh mắt cậu, hàm răng nhỏ cắn cắn gò má của cậu.

Ôi Chúa ơi! Cậu chết mất.

Đôi tay của anh lướt nhẹ từ mái đầu, qua khuôn mặt của Taehyung, lướt nó xuống cổ, ngực, qua những múi cơ săn chắc trên bụng cậu, rồi xuống nữa. Cậu gần như rên lớn và nhảy ra khỏi chỗ của mình khi bàn tay hư hỏng có chủ đích của anh chạm vào mặt trước quần của cậu, nơi cái vật nóng bừng kia đang thức tỉnh, những ngón tay ấy lả lướt nơi đó rồi khẽ nắn nhẹ.

- M...Mèo con.... - Cậu rên rỉ, cọ đầu vào môi anh. Mồ hôi đổ ra làm bóng nhẩy gương mặt cậu. - .... anh đang...g...giết em....

- Không đâu, em chưa chết được đâu.

Anh nói, bỏ tay ra khỏi mặt trước quần của cậu, Taehyung định lên tiếng phản đối vì sự trống trải này thì anh lại làm cậu cắn răng vào nhau để nén một tiếng rên khác khi anh cho tay mình vào thẳng trong quần của cậu, nắm lấy nơi đó một cách chắc chắn và đầy chiếm hữu.

Đây là sự yêu chìu anh dành cho cậu, cậu có cảm giác như vừa được lên thẳng 9 tầng mây, tay cậu vô thức nắm chặc tấm khăn trải giường, gần như vò nát nó trong tay cậu khi cậu để cho anh dày vò mình, Taehyung quay sang và hôn ngấu nghiến đôi môi anh, đưa lưỡi vào sâu bên trong miệng anh, cắn nhẹ vào môi anh, rồi di chuyển xuống rúc mặt vào cổ anh mà hít đầy phổi mình mùi hương ở đó.

Những cái nắn của anh đang giết chết cậu, kéo cậu lên cao, rồi hạ cậu xuống. Mèo con hư hỏng, anh dám đùa nghịch cậu, nhưng chính cậu mới là người đang cổ vũ cho anh làm điều đó, vậy có buồn không chứ.

Taehyung gầm gừ trong miệng, sâu trong cuốn họng, những tiếng kêu bật ra như loài dã thú đói mồi. Yoongi biết chính xác cậu cần gì, anh yêu chìu làm cậu thỏa mản, tay anh nắm lấy cậu khẽ di chuyển, nó nóng bừng và ngày càng phô trương hơn, anh cũng không nén được một tiếng rên bật ra khỏi môi mình.

Khi Taehyung gần như bị đẩy ra khỏi biên giới, ngay khi chân cậu chạm đến mép vực thì cậu ngay lập tức chụp lấy tay anh, ngăn những hành động âu yếm của anh lại.

- Sao thế? - Anh hỏi, giọng có chút lo lắng trong khi đôi mắt anh gần như phủ một màng sương dục vọng. - Anh làm gì sai à?

Taehyung lắc đầu nở một nụ cười cực khổ khi nhìn anh. - Không, bé cưng à, anh làm đúng lắm, chỉ là em không muốn kết thúc trong tay của anh. - Nói rồi cậu chồm lên giường ngồi lên người anh. - Chưa phải lúc này.

Cậu kết thúc câu nói, và với ý chí tỉnh táo ít ỏi còn hoạt động trong não, cậu nhanh chóng cởi bỏ rào cản trên người họ, cậu khỏa thân trong tíc tắc, hất tung mọi thứ trên giường xuống dưới đất, . Cậu chạm tay vào áo sơ mi ca rô của anh, và trước khi anh định giúp cậu cởi nó ra thì cậu đã kéo mạnh hai tà áo, làm nó rách toạt và những chiếc cúc văng ra lung tung trên sàn phòng.

Rồi chiếc áo bị quăng đi và quần của anh là thứ tiếp theo. Cậu nhìn anh, gần như mê đi, cuối xuống và lại ngấu nghiến môi anh, thấy thỏa mản khi anh rên rỉ bên dưới cậu, cậu mút mát làn da trắng ngần trên đường môi cậu đi. Taehyung ngẩng mặt lên nhìn anh, cậu đưa tay mình lên và ngậm lý nó, khi môi cậu hé ra, với những ngón tay thấm ướt, cậu vòng tay xuống và chạm vào nơi tối mật của anh, giúp anh chuẩn bị cho cậu.

Anh khẽ thở hắt ra, khi cậu cho một ngón tay vào thăm dò. Anh và cậu đã từng có những cuộc mây mưa trước đây, nhưng mỗi lần lại là một khám phá đầy mới mẻ, và anh lúc nào cũng như một món quà mới tinh và cần thời gian để cậu mở hộp quà để khám phá thứ tuyệt vời bên trong.

Yoongi vô thức bám lên bàn tay của cậu, khuôn mặt anh đỏ bừng, anh kéo đầu cậu xuống và cuốn lấy môi cậu, hôn như thể đó là lần cuối. Taehyung chạm vào anh, rồi đưa tay ra khỏi anh, cậu quỳ trên hai chân, ngả người một chút về phía trước, đưa tay cầm lấy nơi đang căng cứng của mình vào anh, rồi nhấn mạnh hông, do đã được chuẩn bị nên chỉ cần một lần, cậu vào trong anh gần như trọn vẹn.

Một tiếng hét được nén lại bật ra khỏi môi anh, và cậu nhanh chóng bắt lấy nó bằng miệng mình và di chuyển thân dưới, đôi tay cậu lướt trên đùi anh, ép nó quanh hông cậu khi cậu chuyển động.

- Giữ lấy em đi, giữ chặc vào, và em sẽ là của anh. - Cậu nói thế và anh làm theo, giữ chặc đôi chân mình quanh hông cậu. Một lần nữa cậu lao vào anh, gần như đẩy anh đến mép giường.

Chăn nệm xoắn lại dưới thân thể trần tục của họ, mồ hôi ước đẩm cả người mặc dù máy lạnh trong phòng đã được bật lên mức cao. Trong căn phòng kín, chỉ có ánh đèn vàng mờ ảo và hai con người đang chìm đắm trong dục vọng, quấn lấy nhau như một cá thể không thể tách rời.

- Chúa ơi! Anh chặc quá... A... - Taehyung khó khăn lên tiếng. Quả thật anh là vậy, chỉ cần nắn hông nhẹ thôi cũng đủ giết cậu rồi.

Cậu đang chạy cùng anh tới thiên đường, ngay khi cậu biết mình chỉ còn cách đích đến một chút nữa thôi, Taehyung hôn anh, ép sâu nụ hôn đến nổi làm cả hai gần như nghẹt thở, cậu nâng anh lên, làm hông anh gần như nhất lên khỏi nệm và lao vào anh trong cú chạy nước rút cuối cùng. Cậu đẩy anh tới đích trước và theo sau anh ngay sau đó.

Yoongi gần như lả đi, cả Taehyung cũng vậy cậu ngã đè lên người anh, vùi mặc vào cổ anh mà thở, anh vòng tay ôm lấy cậu, những ngón tay xoa xoa lưng cậu, mái tóc bết lại vì mồ hôi của anh ôm sát vầng trán, anh cũng đang cố gắng điều hòa lại nhịp thở, phía bên dưới cậu vẫn chưa ra khỏi anh, vẫn ở đó trong chiếc tổ ấm áp đó mà lười biếng hưởng thụ.

Một phút từ từ trôi qua, cậu từ từ ngẩng mặt lên và nhìn anh, đôi mắt nâu đó thật ấm áp khi cậu nở một nụ cười hiền.

- Em có làm anh đau không?

- Không nhiều. - Anh đáp, vén những lọn tóc ướt ra khỏi trán cậu. - Anh đang quen với việc đó.

Cậu quay sang và hôn vào lòng bàn tay anh, rồi nhẹ nhất người lên, đôi mắt anh hấp háy nhìn thấy những điểm trắng lờ mờ nằm trên bụng mình, những ngón tay anh khẽ chạm vào đó, nó dinh dính giữa những đầu ngón tay anh và anh biết nó là gì, bất giác anh đỏ mặt mà không hiểu vì sao. Thấy được sự ngượng ngùng hiện lên trên gương mặt người mình yêu, Taehyung bật cười, giọng cười trầm trầm ấm áp, cậu cầm tay anh, đưa những ngón tay ấy vào miệng mà nếm.

- Anh có vị thật tuyệt. - Cậu nói với sự chân thật làm anh gần như quên đi mình đang xấu hổ đến như thế nào.

Vẫn còn nguyên trong anh và bắt đầu trở lại tình trạng nóng bừng, cậu nhẹ nhàng di chuyển hông, làm anh gần như rít lên vì khoái cảm.

- Mèo con, anh biết gì không? -Cậu thì thầm đầy ám muội, đôi môi vờn quanh vành tai anh và cắn nhẹ. - Em lại đói nữa rồi.

Và một lần nữa đó không phải cơn đói xuất phát từ bao tử. Ừ, anh biết điều đó.

.

.

.

Yoongi gối đầu trên tay của cậu, mắt hường về phía góc phòng, nhìn đống quần áo của họ rải rác tứ tung, thậm chí gối trên giường cũng bị ném đi và một bên khăn trải giường đã bung ra khỏi tấm nệm, vẽ lên một cảnh tượng đầy gợi tình và hư hỏng.

Cậu nằm phía sau anh, những ngón tay lướt trên lưng anh, khuôn mặt vùi vào gáy anh, khẽ rải những nụ hôn nhỏ ở đó. Có lẽ bây giờ đã là quá trể để xuống sảnh ăn tối rồi.

Họ đã làm tình vài lần gì đó, anh thậm chí còn không nhớ nổi số lần cậu vào trong anh, mà anh cũng không muốn nhớ hay đếm nữa, anh chỉ muốn đơn giản là hưởng thụ nó.

- Yoongi à, anh đang nghĩ gì vậy? - Taehyung lên tiếng, hôn lên má anh khi cậu nhổm người lên nhìn xuống anh.

Anh di di ngón tay trên bắp tay cậu, mắt vẫn không rời khỏi đống quần áo.

- Tiếc quá. - Cuối cùng anh nói.

- Chuyện gì?

- Cái áo đó. - Yoongi chỉ vào chiếc áo sơ mi với họa tiết caro của mình. - Là hàng hiệu đấy, anh đã tốn một khoản kha khá cho nó, bây giờ có lẽ không mặc được nữa rồi.

Taehyung nhìn theo và phá lên cười, nhớ lại là cậu đã không hề nhẹ tay khi cởi nó ra cho anh.

- Thì ra lúc đó anh đưa tay lên từ tốn cởi nút là vậy à? Ay, vậy mà em cứ tưởng anh muốn khiêu khích em nên kéo dài thời gian.

Anh cũng cười, nhớ ra đây không phải là cái áo đầu tiên bị Taehyung ngược đãi như vậy, nếu anh và cậu còn có những trận mây mưa về sau, anh sẽ cân nhắc việc mặc những chiếc áo thường và tránh những cái áo đắt đỏ ra, tránh thiệt hại về vật chất càng nhiều càng tốt.

- Anh không bắt em đền phải không? - Cậu hỏi, có vẻ hơi lo lắng.

- Em có muốn không?

Cậu nhún vai khi anh xoay người lại, nằm đối mặt với cậu, thấy Taehyung trong thật điển trai một cách đầy hư hỏng sau nhưng lần làm tình, với mái tóc được vuốt ngược ra sau, đôi môi hơi sưng và khỏa thân 100% không hề che chắn, mà cậu cũng chẳng ngại phô ra thân thể trước anh, giống như nó là một lẻ hiển nhiên vậy.

- Em có thể mua cho anh những cái áo như thế, nhưng em thích khi anh không mặc gì hơn.

- Khôn quá nhỉ, như vậy chỉ có em được hời trong vụ này thôi.

Cậu cười cười, kéo anh lại gần và ôm lấy anh, cậu dần trở lại là một con cún nhỏ nhỏng nhẻo chứ không phải con sói gian manh nữa, dụi dụi đầu vào anh và bắt đầu thủ thỉ mè nheo các kiểu, làm anh yêu lại càng thêm yêu cậu hơn nữa.

Họ cứ ôm lấy nhau và thiếp ngủ đi. Rồi lại giậc mình vào nửa đêm, Yoongi kiểm tra đồng hồ trên điện thoại, đúng 12h đêm, đèn trong phòng họ vẫn còn bậc. Taehyung nằm kế bên anh cũng mở mắt ra, cậu đưa lưỡi ra liếm đôi môi khô khốc, lấy tay gãi gãi đầu.

- Em đói quá, em chưa ăn gì kể từ sáng nay rồi. - Cậu nói và nhìn anh.

Anh cũng thấy đói, bụng anh đang đánh trống ầm cả lên, anh vuốt mặt để thoát khỏi cơn buồn ngủ.

- Anh cũng vậy.

- Hay mình gọi đồ ăn đi, không biết tối rồi họ còn phục vụ không nhỉ?

- Không biết nữa. - Anh nói rồi bước xuống giường, chẳng quan tâm gì trước tình trạng khỏa thân của mình, anh bước ra chỗ tủ lạnh được đặt trong mỗi phòng khách sạn, mở ra và tìm kiếm cái gì đó có thể ăn được. Có một ít trái cây, nước lọc, bia, nước ngọt và kẹo chocolate.

Anh quăng cho cậu một trái táo, anh cũng lấy cho mình một ít nước và kẹo. Taehyung đang tấn công trái táo với tốc độ chóng mặt, chứng tỏ cậu chàng đã đói lắm rồi, cậu nhìn anh và đưa cho anh quả táo đang cắn dở, anh cũng cắn lấy một miếng, vị chua và ngọt thanh thanh nhanh chóng lan tỏa và làm nhẹ đi cái bao tử của anh.

Anh và cậu nhanh chóng chén sạch đống thức ăn ít ỏi, và khi họ ăn xong, Taehyung lại nhìn anh với vẻ mặt của một con sói, năng lượng đã được nạp trở lại, phần còn lại là nhanh chóng dùng hết số năng lượng dư thừa này.

.

.

.

- Này! Làm gì mà sung quá vậy, đi chậm lại coi Tae Tae! - Jimin nói khi Taehyung gần như bỏ lại nó ở phía sau, nói chính xác hơn là cả cậu và Yoongi đều đã cách nhóm của mình một khoản xa.

- Hai đứa hôm nay dư năng lượng à? Chúng ta đang quay hình mà. - Anh cả Jin nói, thở phù khi cuối cùng cũng bắt kịp hai người.

Taehyung vừa cười vừa dang tay ra. - Sao chứ, nơi đây cảnh đẹp quá mà, không ngắm thì uổng lắm, với lại chúng ta chỉ có ngày hôm nay là được đi quay ngoại cảnh thôi, ngày mai phải tập cho show diễn mới rồi, sẽ không có thời gian để ngắm cảnh nữa đâu.

- Biết là vậy, nhưng cũng từ từ thôi chứ! - Jimin cằn nhằn.

- Nhanh đi, em muốn coi Khải Hoàng Môn, cả tháp Paris nữa.

- Trời ạ! Yoongi, em nói gì thằng bé đi chứ? - Anh Jin nói.

Yoongi hôm nay cũng có vẻ vui hơn thấy rõ, hầu như ít khi thấy khuôn mặt uể oải như thường ngày nơi anh trong buổi sáng hôm nay.

- Taehyung nói đúng đó, có dịp đi lưu diễn xa, cả nhóm chúng ta phải đi cho đã chứ.

Nói rồi anh bước đi, không ngừng đưa ống kính lên và chụp những cảnh đẹp ở Pháp, Taehyung cũng lon ton chạy theo anh, cười nói liên tục, sự hiếu động tăng lên gấp bội mà cả nhóm cũng không biết tại sao.

Họ chỉ đứng nhìn rồi lừ đừ theo sau đuôi hai thành viên đang có dư năng lượng kia, tự hỏi Yoongi và Taehyung đã ăn nhầm cái gì mà lại hớn hở hơn thường ngày thế kia.

Nhưng ai mà đoán ra được nhỉ. Đó là một bí mật nho nhỏ giữa Yoongi và Taehyung, các thành viên trong nhóm phải tự tìm và khám phá thôi.

.��R��?�� 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro