Chập 4: Kế Hoạch Đào Tẩu 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

''Giờ chúng ta nên tập trung lại vào chuyện chính. Tôi đã có kế hoạch rồi, hai người nên nghe theo nếu không cả bọn không những gặp họa mà còn liên lụy tới những chuyện sau này!'' Harry đứng dậy mà nói nhỏ với họ, vì theo chính linh cảm của mình thì không chỉ có họ có hoạt động mà không bị trúng.

Sự im lặng hiện hữu rõ ràng trong không khí của căn phòng, gương mặt của ai cũng hiện lên sự căng thẳng. Dù thời gian đang bị dừng nhưng họ vẫn nghiêm túc bàn bạc.

''Đã hiểu hết chưa? Sau khi Violet cho thời gian trở lại như cũ thì chúng ta sẽ bắt đầu...''Harry giải thích tường tận các vận đề họ sẽ gặp trong khi thực hiện, cũng như trong đầu cậu đã có sẵn kế hoạch phụ.

''Được rồi....Tiến hành thôi!''

---------------------1 Tháng Sau---------------------

''Haizz...''Cậu thở dài, nhập nhèm mở đôi mắt xanh lục bảo của mình.

''Thí nghiệm 95...Bắt Đầu!'' Tiếng hệ thống quen thuộc lại cất lên.

Vẫn như thế! Chân, tay, cổ bị xích trên ghế nên cậu chỉ có thể nhìn ngó xung quanh mà chả thể đi. Bọn họ đem một chiếc lồng to vào, tấm màn bọc màu nâu trên chiếc lồng được mở ra. Bên trong lộ ra một con rắn lam, nếu đem nó và cái lồng ra so sánh thì cái lồng hơi chật so với thân hình dài của nó. Sau khi được mở lồng, nó trườn nhanh tới chỗ cậu.

*Có vẻ tên này nhìn được đây...Ta giao dòng máu cuối cùng của ta cho ngươi...* Con rắn lam quấn quanh, rồi cắn vào cổ bên phải của cậu mà truyền thứ gì đó mát lạnh vào trong. Nó cắn được một lúc thì nhả ra, ngay chỗ nó cắn còn đọng lại vài giọt màu xanh mát lạnh của bạc hà. Cảm giác không đau nhưng hơi ngứa. Bỗng cậu cảm giác hai bên túi áo sơ mi khá nặng.  Con rắn lam lại lạnh lùng bò đi không thèm nhìn cậu một cái. 

''Thí nghiệm 95...Thành Công!''

''Píp...píp...''Cánh cửa đối diện cậu mở ra, một đội ngũ bước vào. Toàn bộ đồ họ mặc là một màu thuần trắng. Họ nhanh chân bước tới chỗ cậu mà tháo xích, sau khi xong thì liền lôi Harry trở về phòng giam của mình. Thân thể cậu mỗi lần đều đau nhức vì cách đây vài tuần bọn họ hết dùng hình thức đánh đập, mà đổi lại hằng ngày đem tới cho cậu một khay thức ăn đơn giản kèm theo một viên thuốc màu trắng và bắt cậu uống nó. Cậu  vừa đi lại vừa suy nghĩ về thành phần của thuốc. Nó làm cho cơ thể cậu đau nhức cả lên, và nếu suy đoán của Harry là chính xác thì nhờ có nó mà bọn họ sẽ dễ điều khiển cậu. 

Vừa tới phòng, cậu liền nhìn thấy cái khay trên bàn mà nhíu một bên mày. Họ liền đẩy mạnh cậu vào vì nhìn thấy cậu cứ trầm lặng mà đứng im. Bị đẩy một cái bất ngờ, cậu loạng choạng bước đi suýt nữa là cậu phải ''hun'' mặt đất một cái thắm thiết

''Các người không hiểu phép lịch sự là gì à?!''Cậu quay người lườm chúng, bọn họ cũng cảm thấy toát mồ hôi lạnh khi nhận được cái lườm mắt sắc lạnh kia. Chúng nhanh tay bấm nút để cánh cửa đóng lại, chứ có ai dám nghĩ đến hậu quả khi bọn chúng còn đứng đó mà không chịu đi??

''Phù...''Harry thở hắt ra một cái, rồi cậu bước tới cái tủ nhỏ khuất trong phòng tắm. Cậu cúi thấp người xuống lục trong đó ra chiếc nhẫn màu xanh.( Au: Liên hệ chập 2,3 nha, Các bác!)

''Wen, Cho tôi hỏi? Cô đã biết thứ thuốc đó có thành phần gì chưa....''Giọng nói cậu vang vang trong căn phòng. 

''Thuốc này có  thành phần chủ yếu là Scopolamine hay còn gọi là Hơi thở của Quỷ hoặc Burundanga. Là một loại ma túy hay mê dược có tác dụng gây mê, đồng thời có khả năng làm mất đi thần trí của con người và đưa con người vào trạng thái thôi miên. Loại này được coi là loại thuốc đáng sợ nhất thế giới ngầm mà tội phạm thường dùng để xóa trí nhớ và làm mất ý thức tạm thời của nạn nhân. Trong thuốc này còn có những thành phần khác nhưng chúng đều là thảo dược, nó cũng có tác dụng phụ nữa. Vì chỉ mới sự dụng liều lượng nhỏ và cộng thêm thời gian ngắn, nên chúng chỉ khiến cơ thể cậu mệt mỏi và đau nhức.'' Đáp lại cậu là một giọng nói trong như nước.

''Không ngờ đấy! Nhưng đợi tôi làm cái này đã....''Harry bước ra ngoài nhìn thấy cái camera đang phát ra ánh sáng đỏ trong góc, cậu cầm viên thuốc lên rồi làm động tác giả. Viên thuốc được cậu bỏ vào túi sau khi đã đánh lừa được cái cammera.

''Xong rồi đấy! Ta tìm được thứ cậu cần rồi...Có thể hành động bất cứ lúc nào!'' Nery phẩy tay cho cái cammera quay chỗ khác. Anh bước tới đứng đối diện với Harry, thẩy một cái túi nhỏ cho cậu. 

''Cảm ơn, Anh Nery! Nhưng thứ này Anh lấy ở đâu ra hay vậy??'' Cậu mở cái túi ra coi thử. 

''Ta lấy thứ này ở phòng thí nghiệm đó...Công nhận hơi khó nhai, bọn chúng có lắp đá Pallasite. Nó khiến ta không vào trong được, ta phải nhờ đến Violet vì cô ấy là K.R ở đó. May là cô ấy chịu giúp! Không thì chắc tới già cũng chưa thể ra khỏi đây.'' Anh ta lười biếng tựa người vào tường, hai tay cắm vào túi quần.  

(Au: Hình nè!!)

''Chào Anh Nery!'' 

''Uh...Chào Em! Lâu quá không gặp nhau nhỉ?'' Anh ta đáp lại giọng nói một cách vui mừng.

''Hình như Em làm Hệ Thống của Harry cũng mới tuần vào mấy tuần trước phải không? Em qua làm Hệ Thống cho Anh luôn đi nha!'' Nery nói tiếp, thanh âm có chút ghen tỵ-ing với Cậu.

''Không được đâu...Wen là Hệ Thống của tôi! Chỉ có người giữ chiếc nhẫn mới có Hệ Thống cho riêng mình thôi, hay Ngài thử xin Au hoặc Violet đi...''Cậu xua tay không cho cái ý nghĩ ''xin đồ'' của Anh tiếp tục.

'' Nếu là Au thì ta đang suy nghĩ, còn Violet thì không được. Violet và ta vốn không ưa nhau, ta mà làm vậy thì còn đâu là Tử Thần quyền lực của Tử Giới. Đúng không?''

''Không đúng...Đâu ra cái lý thuyết nhảm đó vậy? Anh muốn Wen chứ gì! Đừng có mà nói xạo...''Harry thấy buồn cười khi nghe thấy cái lý thuyết nhảm shit kia. Ai đó bị nói trúng thì cũng ho liên hồi, không dứt.

(Au: Quay lại mấy tuần trước nào!!!!)

----------------------Tua Ngược Thời Gian Thôi------------------------

''Đẹp thiệt đó nga~~''Cậu nằm lăn lốc trên giường, dù đang nằm trong phòng giam nhưng cậu đã quen với việc ở đây. Đôi mắt đang săm soi chiếc nhẫn trên tay.

''Chào Cậu, Harry.Potter!'' Tiếng nói của Wen vang lên, từng chữ đều rõ ràng.'

''Cái gì?''Harry bất ngờ kêu lên.

''Tôi là Wen. Hệ Thống Au làm dành riêng cho Cậu. Tôi sẽ là người hộ trợ cho Cậu sau này!''Wen giải đáp thắc mắc cho câu hỏi trong đầu của Harry.

''Uh...Tôi hiểu rồi!''Cậu thở nói Uh, ờ cho qua chuyện.

----------------------------Kết Thúc Hồi Tưởng-----------------------

''Tối nay đúng 8h, gặp nhau tại đây! Còn về phần Violet, tôi đã kêu cô ấy chuẩn bị ở ngoài bến cảng rồi, khỏi lo....''Harry nói, gương mặt càng ngày nghiêm túc hơn.

''Được rồi, theo ý Cậu. Thời gian từ giờ đến lúc đó chỉ còn đúng 45 phút! Ta cũng nên quay về, để chuẩn bị.''Anh ta nói xong liền biến mất.

''Coi như bước đầu thành công! Giờ chỉ cần đợi tới lúc đó để hành động thôi...Sắp được gặp lại nhau rồi nhỉ?...''Harry thì thầm nói, thanh âm có chút hưng phấn khó giấu.

---------------------------------------------------------------------------

Hết mất òi~~

Các Cô mau commet đi nào! Au sẽ vẫn ra chuyện theo lịch cũ nha~~

Nhớ Follow luôn cho trọn bộ nà!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#allhar