chap25. Chụp hình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Mạn Mạn Thiên Vân.
_____________________________
_____________

Như lời thám tử Narita trình báo, kỳ bốn họ quay ở một bãi biển rất nổi tiếng. Giữa tháng sáu thời tiết nóng bức được đi quay ở biển nữa đúng là không có gì tuyệt hơn.

Lần này cả khách mời và các thành viên đều chơi thống khoái Khi kết thúc quay hình mọi người cùng nhau đi ăn chỗ mà Narita nói trong nhóm chat.

Ăn no uống say về ngủ một giấc, sáng hôm sau Sakura lên máy bay quay về thành phố A.

Cái việc quay hình này trước lạ sau quen, giờ cậu xem việc này như dịp đi chơi luôn.

Quay lại cuộc sống học tập được vài ngày thì cuối cùng bước đầu tiên trong sự nghiệp của Sakura cũng đến, hôm nay cậu sẽ đi chụp quảng cáo!

Lần này Kotoha cũng đi theo.

Trong xe, cô quay qua trấn an người bên cạnh. "Em đừng căng thẳng quá, đến lúc đó sẽ có người hướng dẫn cho em."

"Ừm...".

Thấy cậu không có biểu hiện lo lắng căng thẳng gì Kotoha thở phào một hơi, cô quay lại tiếp tục xem tài liệu.

Kotoha không chỉ chọn cho Sakura một đại ngôn, thật ra có quá nhiều người liên hệ nhưng toàn thuộc những thương hiệu tạp nham, cô đương nhiên sẽ không để Sakura làm đại diện cho họ rồi.

Trong số đó có một Brand khá nổi gần đây, quần áo của họ đa số hướng đến giới trẻ. Kotoha không nghĩ ngợi liền nhận lời.

Còn đại ngôn còn lại là do cô vận dụng quan hệ tìm cho Sakura, là của một thương hiệu trang sức lâu đời. Một thương hiệu lớn như vậy nếu muốn một người mới làm đại diện thì không có khả năng, nhưng sản phẩm lần này của họ khác với những sản phẩm cũ. Hướng đến đại chúng nhiều hơn nên bên kia mới đồng ý cho Sakura đại ngôn này.

Có thể nói đây là miếng bánh từ trên trời rơi xuống.

Chạy được một lúc thì chiếc xe cũng đến nơi, studio chụp hình lần này.

"Là Kotoha-san phải không? Mời đi theo tôi." Người tiếp đón họ nhanh chóng dẫn người vào trong.

Bên trong studio công việc phân công đâu vào đấy, bối cảnh cũng đã sẵn sàng chỉ chờ người mẫu.

Các nhân viên thấy người lạ đi vào không khỏi nhìn nhiều, lướt qua nữ nhân đầy khí chất đang nói chuyện với quản lý ánh mắt họ rơi vào thiếu niên phía sau.

Người này là ai!?

Họ bị kinh diễm bởi vẻ đẹp của cậu nhưng có vắt hết óc cũng không nhớ ra được đây là ai.

Ở trong góc một staff phấn khích nắm chặt điện thoại, cô nhìn người xa dần, đến khi thiếu niên khuất bóng mới hồi phục tinh thần.

Cô nhanh như chớp vào hội nhóm fan Sakura, đăng một tin bày tỏ sự kích động của bản thân.

-Tui gặp Sakura rùi chị em ơi!!

[Chìn chá (⁠☉⁠。⁠☉⁠)⁠!]

[Seo seo, có phải ngoài đời ẻm đẹp hơn không?]

[Tui cũng muốn gặp bé đào (⁠ ⁠⚈̥̥̥̥̥́⁠⌢⁠⚈̥̥̥̥̥̀⁠) ]

[Khi nào bé đóng phim z, tui muốn đi thăm ban!!!]

[Same, tui cũng muốn]

[Tôi nhớ không nhầm thì chủ tus làm trong studio x mà nhể ?]

[Mấy cô có nghĩ giống tui không??!! *kích động]

[Cuối cùng cũng được tiêu tiền rùi!!]

[Muahahaha...!!!]

Bên này các <Husband> đầu đầy chủ ý, khí thế hừng hực. Bên đây, Sakura cũng bắt đầu quay chụp.

Cậu có chút khó chịu vì lớp phấn trên mặt, nhiều lần muốn đi rửa sạch nó nhưng vẫn phải kiềm lại.

Kotoha thấy cậu khó chịu vậy, khuyên nhủ. "Em ráng lần này đi, lần sau chị sẽ kêu họ lưu ý."

"Có bị dị ứng không vậy?." Nirei lo lắng hỏi.

"Không có." Sakura lắc đầu, giọng buồn phiền. "Tại không quen thôi."

Kotoha thở dài, cũng không thể làm gì được, thầm nghĩ phải tìm cho bé đào một chuyên viên trang điểm thôi.

"Sakura-chan, chuẩn bị xong rồi! Chụp thôi nào!!"

"Vâng."

Cởi áo khoác để Nirei cầm, Sakura bước qua chỗ thợ chụp ảnh.

"Được rồi Sakura-chan, cậu ngồi xuống ghế đi." Thợ chụp thấy người qua liền chỉ đạo.

Thiếu niên ngồi trên ghế tùy ý gác cầm lên tay, trên người là bộ quần áo thời thượng. Đồng tử hai màu nhìn thẳng vào máy ảnh, cái nhìn đủ hớp hồn tất cả những ai ở đây.

"Tốt lắm! Sakura-chan nhìn qua đây nào!!."

Tiếng tách tách liên tục vang lên,

Chụp được trên dưới chục ảnh anh nhiếp ảnh mới thoả mãn thả cậu đi thay bộ mới.

Bộ thứ hai là một bộ thể thao, nhiếp ảnh suy nghĩ chút rồi nói. "Sakura-chan, cậu có làm chút tư thế vận động không? Ừm, có thể nhảy lên không?".

Sakura câu được câu không gật đầu, hỏi. "Chỉ cần nhảy lên?."

"Đúng vậy."

"Để tôi thử xem..." Sakura thử tưởng tượng trong đầu, đơn giản chỉ là nhảy.

Trong tiếng hô của thợ chụp thiếu niên đột nhiên bật nhảy lên, đôi mắt vàng kim được ánh đèn phủ kín làm cậu càng toả sáng. Đôi mắt thường ngày luôn thờ ơ giờ đẹp đẽ khuôn cùng.

"Good! Nice Sakura-chan!!." Nhiếp ảnh hô lớn, tay nhấn nút chụp liên tục.

Kotoha thấy mọi chuyện đang diễn ra tốt đẹp cô liền yên tâm, gọi Nirei, đưa thẻ ngân hàng qua. "Em đi hỏi số lượng nhân viên ở đây rồi đi đặt đồ uống đi."

Nghành này nói nhỏ không nhỏ nói lớn không lớn, ai biết sau này có hợp tác nữa không, kéo chút thiện cảm cũng không thiệt.

"Em biết rồi." Nirei hành động rất nhanh, hắn hỏi nhân số rồi liên hệ với quán trà sữa gần đó.

Mười phút sau nước cũng đến, Nirei gọi mọi người đến lấy phần mình. Ai cũng vui vẻ nhận, đồ free ai mà chẳng ham, quan trọng đồ này còn chất lượng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro