0

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bạn đón bình minh bằng tiếng ồn, tiếng chạy huỳnh huỵch và tiếng nói chuyện rôm rả.

Bạn lê bước ra phòng khách, nơi ồn nhất. Đập vào mắt bạn là Jeongin đang để trần từ bụng đổ xuống, nói thẳng ra là trên người chỉ mặc mỗi cái áo sơ mi rộng màu xám, đang cọc cằn nói chuyện với Chan, người mà bạn biết rằng đã dậy sớm nhất.










































"Em mới mặc cái quần lót đó được có một lần, nhà mình có trộm hay gì thế"




Không để Chan trả lời, Seungmin chen vào nói thêm.








"Trong một tuần mà tao mất ba đôi tất với một cái áo lót, tin nổi không"













Rồi hai ba người khác đun thêm vào câu chuyện những món đồ bị mất ngẫu nhiên một cách kỳ lạ, bạn thấy ly kỳ quá.










"Anh đỡ hơn tụi bây, chỉ mất một cái khăn tắm thôi", Lee Know nói trong lúc đang nấu đồ ăn sáng.





"Hỏi Hyunjin thử xem", Chan nói tỉnh bơ.




















"Ủa? Sao lại hỏi Hyunjin?", bạn thầm nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro