Chap 72

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Qua một đêm cuối cùng Henry đã tỉnh,thấy Iruma tựa hẳn vào ngực mình còn ngủ thì liền kinh hãi.Đã thế cả hai còn không mặc áo,không lẽ trong lúc bất tỉnh ông đã làm trò đồi bại với cậu bé này sao?Ôi noooooo....nếu vậy sao còn mặt mũi gặp Amelie chứ???

"Tỉnh rồi à?May quá,nhiệt độ về bình thường rồi nè"

Iruma dụi mắt rồi sờ loạn cơ thể của ông thấy đã ấm lên hẳn cũng yên tâm

"Cậu Iruma.....rốt cuộc hôm qua tôi đã làm điều tồi tệ gì vậy?"

Henry lập tức cách Iruma một khoảng rồi luống cuống hỏi về chuyện hôm qua

"Hả?Không như ngài nghĩ đây hôm qua tôi cởi áo cả hai là vì muốn cứu sống ngài đấy.Tôi nghĩ cách tốt nhất là nên sưởi ấm thân nhiệt cho nhau cho nên mới quyết định làm vậy"

Iruma nói rồi mặc lại áo của mình vào sau đó đưa lại y phục cho Henry,cả hai thay đồ xong thì ngồi xuống ăn tạm cái gì đó

Trong túi của Iruma ngoài những vật dụng ra thì còn lại là thức ăn như bánh quy,lương khô,đồ hộp và nước tuy nhiên nước đã bị đông lại rồi chỉ còn cách dùng lửa để rã đông nó vậy

"Hoạt động một chút tăng tốc độ lưu thông máu từ đó sinh ra nhiệt lượng"

Iruma nói rồi đứng dậy làm các động tác khởi động của bài thể dục,Henry cũng bắt chước làm theo

"Sao ngài lại tới đây vậy?"

"Tôi đến tìm thứ được gọi là 'băng vĩnh cữu"',mà nghe nói rằng chỉ có ở đây mới xuất hiện loại băng đó"

"Nó có tác dụng gì lớn lắm sao khiến ngài phải không màng nguy hiểm mà tìm đến đây?"

"Chẳng qua là sắp đến sinh nhật của Amelie rồi cho nên ta muốn tặng cho con bé một món quà đặc biệt,nhưng không nghĩ vào đây thì gặp biết bao nhiêu là chuyện"

Iruma cạn lời rồi,lí do thật là chủ chuối mà.Băng vĩnh cữu không phải chỉ là truyền thuyết thôi à?

Nhưng truyền thuyết này lại gắn liền với gia tộc Lilith,vì gia huy của Lilith làm từ băng vĩnh cữu mà.

"Còn cậu thì sao?"

"Tôi cũng đi tìm nó,nhằm làm quà tặng cho ông tôi"

Iruma cũng lấy đại lí do nào đó để qua mặt ông ta

...

Sau đó bọn họ thu xếp rồi đi tiếp,Henry đã đề nghị sẽ giúp Iruma đeo chiếc balo đó nhưng bị em từ chối.Lát sau mới thấy sức Iruma khủng thật sự,không hề cau mày luôn cứ thế mà vác nó đi

"Tôi có cảm giác như mình đang đứng yên một chỗ vậy!"

Henry kéo chiếc mũ lông cừu xuống nhìn quanh

"Vì vùng tuyết trắng này không có bất kỳ chỉ đường nào,vì thế khiến ta sinh ra ảo giác,rất nhiều người vì tình huống như vậy mà từ bỏ dẫn đến mất mạng nhưng chúng ta phải đi tiếp"

Iruma trả lời rồi bước đi tiếp

"A...."

Henry đột nhiên rên lên một tiếng thống khổ Iruma liền dừng lại nhìn thì thấy ông đang dùng tay che mắt của mình lại

"Này,ngài ổn chứ?Ngài thấy khó chịu sao?Nói cho tôi biết đi nhanh lên!"

Iruma liền lay lay người của ông

"Mắt của tôi không nhìn thấy gì cả?"

Henry dụi mắt giọng đau đớn nói

"Nhắm mắt lại,tuyệt đối đừng mở mắt ra,ngồi yên đó cho tôi"

Iruma nói rồi cúi thấp người xuống sau đó massage các huyệt để làm giảm triệu chứng này

"Cậu đang làm gì vậy?"

"Tôi đang massage các huyệt từ bạch,hợp cốc,nội quan để giảm thiểu triệu chứng này,cứ ngồi yên đi"

"Tôi bị gì vậy?"

"Đây được gọi là mù tuyết.Một bệnh viên do tia tử ngoại gây tổn thương đến giác mạc và biểu mô kết mạc của mắt gây ra,triệu chứng là sợ ánh sáng chảy nước mắt và không mở nổi mắt,trong thời gian phát bệnh sẽ có tình trạng nhìn mọi thứ mờ ảo.Nói tóm lại thì nó sẽ khiến ta mù tạm thời,trong thời gian đó có thể tới nơi tối hoặc dùng che mắt để che hai mắt là dùng khăn lạnh chườm đá.Phải hạn chế dùng mắt,cứ như vậy nghỉ ngơi vài ngày là khôi phục thị lực"

Iruma vừa giải thích vừa massage bấm huyệt,sau đó liền xé một mảnh vải trên áo mình bịt mắt lại.Vì vải này làm từ bông cho nên lỗ nó khá lớn có thể nhìn xuyên qua được,đây là cách tối ưu nhất để bảo vệ mắt khỏi tia cực tím

Iruma đặt tay Henry lên vai mình

"Đi theo tôi,nhớ đừng buông tay ra kẻo lạc đó"

"Hiểu rồi"

Sau đó họ tiếp tục đi về phía trước,gió càng lúc càng mạnh may mà giữ ấm tốt nên cả hai cũng không cảm thấy quá khó khăn ngoại trừ tuyết rất dày gây cản trở cho việc di chuyển

Bầu trời cũng dần tối sầm lại bọn họ tiếp tục đào hố rồi sưởi ấm thân nhiệt cho nhau,khỏi nói Henry xấu hổ cực nhưng đành chịu thôi vì ở đây không thể sử dụng được ma thuật và ma cụ nên việc tạo lửa rất khó khăn

Cứ thế vài ngày như vậy họ tiếp tục đồng hành cùng nhau và chia sẻ cho nhau rất nhiều chuyện,Henry thế là từ từ nảy sinh tình cảm với đứa bé này

"Ngài không sao chứ?Còn trụ được không?"

Iruma dùng khăn tay lau máu mũi cho Henry,không chỉ có mũi mà tai cũng bị loét đóng váy rồi đen lại

"Không sao,ta còn chịu được"

Henry cũng không từ chối để Iruma lau máu cho mình

"Đây cũng là hiện tượng bình thường mà thôi,may mà ở đây không có vi khuẩn không thôi tai của ngài có khi bị thối rữa rồi"

"Cậu khỏe thật đó,vậy mà chưa bị gì cả"

Henry khẽ cười tán thưởng

"Quen rồi thì thấy bình thường thôi.Nhưng mà vấn đề này phiền rồi đây,đấy mới chỉ là biểu hiện bên ngoài,khi nhiệt độ thấp như vậy đã làm rối loạn các chức năng sinh lý bình thường,cứ tiếp tục như vậy thì cơ thể sẽ ngày càng suy yếu"

Henry im lặng không nói gì,dựa vào tường để nghỉ ngơi.Đột nhiên họ nghe tiếng gì đó gầm gừ,cả hai lập tức nâng cao cảnh giác

'Cáo hay sói đây?Âm thanh này không ngừng di chuyển,với lại tiếng bước chân cũng khá lớn'

Ầm..Một bàn tay to bự màu trắng phá nát cửa hang,Iruma liền xác định đó là bàn tay gấu

Nó cũng đã chui vào hang rồi,em ngạc nhiên khi thấy hình dạng của nó.Không khác gì con gấu bắc cực ở nhân giới,thật kì lạ vì nó giống hệt 100% trong khi bình thường ma thú ở ma giới sẽ có những đặc điểm khác

"Nó là con gì vậy?Tôi chưa thấy bao giờ?"

Henry cẩn trọng nhìn con gấu đó

"Gọi là gấu bắc cực,nó là loài động vật có vú sống trên cạn to nhất,cơ thể to khỏe khi đứng thẳng có thể lên tới 2,5m đầu nhỏ hơn các loài gấu khác,tai tròn và nhỏ,phần cổ mảnh khảnh.Da đen nhưng do lông trong suốt nên nhìn giống màu trắng,thể trạng cao to hung dữ,mỗi chi có 5 ngón,chân trước to bành như mái chèo,vừa hợp đi trên băng và lặn biển.Sống tại nơi nước đóng băng như bắc cực,có lúc phải đợi hàng tháng đẻ băng tan mới có thể xuống biển"

Iruma như một cuốn sách giáo khoa di động đưa ra khái niệm cực kì chi tiết và xác thực

Con gấu gào lên mở rộng cái mồm có hàm răng sắt nhọn,Henry sử dụng thanh gươm ngắn giấu sẵn trong áo đâm trực diện vào con gấu

Còn Iruma thì vòng qua sau đó nhảy lên rồi dùng dao trực tiếp đâm trên đỉnh đầu nó,với các nhát chí mạng đó nó liền gục xuống rồi chết

"Có đồ ăn rồi này,vậy là cuối cùng cũng được ăn thịt"

Henry sờ sờ con gấu,lông nó công nhận ấm thật.Iruma liền dùng tay không kéo nó về trong hang sau đó dùng dao lột da nó để riêng,còn lại là thái thịt

Không hề có một động tác thừa nào,từng đường dao hạ xuống đều dứt khoát,nhẹ nhàng và nhanh chóng.Sau đó em lấy trong balo một xấp giấy rồi đốt lửa lên rồi nướng thịt,vì giấy mang không nhiều nên buộc phải tiết kiệm lại

Còn lông của con gấu thì em cắt ra làm thành một chiếc áo choàng đơn giản đưa cho ông rồi còn làm tất,làm mũ...v.v....

"Há miệng ra"

Iruma vừa nói xong thì Henry cũng ngoan ngoãn mở miệng ra,em liền bỏ thứ gì đó vào trong 

"Đây là gì vậy...ừm...hơi béo nhưng ngon"

Henry nhai rồi đưa ra nhận xét

"Tròng mắt của gấu bắc cực đó,bên trong chứa axit béo nhiều vitamin,được cấu thành từ những vật chất đa nguyên tố có tính dàn hồi như collagen,lipopolysaccharide...."

"Dừng lại đi,tôi chả hiểu gì cả"

Henry xoa xoa trán chóng mặt,không hổ là thủ khoa năm nhất kiến thức thật phong phú

"Nói tóm lại nó có tác dụng cực kỳ tốt cho cơ thể"

Iruma bỏ vào miệng rồi nhai sau đó nuốt xuống.Sau khi ăn uống no nê thì Iruma vác balo,còn Henry phụ trách vác con gấu đi.

'Kỳ lạ,tại sao gấu bắc cực của nhân giới lại ở đây chứ?'

Iruma nghi hoặc nhìn con gấu suy ngẫm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro