Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Barou là một gã thú nhân thô lỗ, kiêu ngạo. Đó là suy nghĩ chung của những người đã tiếp xúc với hắn. Tính cách cộc cằn, khó gần, thậm chí có thể giơ nắm đấm lên nếu ngôn từ bất lực, ngoại hình không quá nổi bật nhưng bù lại được thân hình cao to, cơ bắp. Ấy thế mà cũng không thể vớt được chút hảo cảm nào từ đám giống cái trong bộ lạc.

Giống cái luôn thích một thú nhân luôn chiều chuộng, nâng niu họ thay vì một gã thú nhân cục súc, kiêu ngạo. Barou biết điều đó nhưng hắn không quan tâm, hắn muốn trở thành đệ nhất dũng sĩ của bộ lạc. Theo đuổi giống cái đối với hắn là việc phí thời gian, thay vào đó hắn sẽ rong ruổi qua những khu rừng xung quanh bộ lạc để săn thú và rèn luyện. Hắn sẽ cho đám thú nhân thấp kém thấy ai mới là người đứng đầu.

Barou muốn trở thành đệ nhất dũng sĩ và hắn vẫn tiếp tục luyện tập để đạt được điều đó. Hắn liên tục thể hiện tham vọng của mình thông qua những thắng lợi ở các cuộc đi săn hàng ngày, hàng tháng. Số lượng con mồi Barou mang về khá nhiều, chủ yếu là những loài vật dữ tợn rất khó để bắt. Do đó, hắn được coi là một trong những thú nhân mạnh nhất bộ lạc mặc dù chưa đến tuổi trưởng thành.

Không phải duy nhất mà chỉ là "một trong những", Barou điên tiết lên mỗi lần nghe đến điều đó. Quả nhiên, gã phải đánh bại rất nhiều đối thủ mới có thể trở thành đệ nhất.

Vào năm nay, lứa thú nhân đám Barou sẽ bước vào thời kỳ trưởng thành. Bộ lạc có quy định thú nhân qua 25 mùa trăng đều phải tự mình rời khỏi khu vực săn của bộ lạc trong 1 tuần để rèn luyện và mang về con mồi mạnh nhất của mình. Ai mang về loài dã thú mạnh nhất được vinh danh trong nhà tổ của bộ lạc và có quyền khiêu chiến với đệ nhất dũng sĩ hiện tại, nếu thắng thì sẽ thay thế vai trò của người đó. Barou đợi ngày này lâu lắm rồi, hắn sẽ chứng minh sức mạnh của mình cho đám thấp kém kia thấy.

Thú hình của Barou là một con sói đen với ánh lông đỏ ở mỗi chi và đuôi, nổi bật là đôi mắt màu máu sắc lẹm. Đôi mắt của kẻ săn mồi ấy có thể bắt được những chuyển động nhẹ nhất của con mồi, móng vuốt sắc nhọn xé toạc thân hình con mồi, hàm răng thì có thể nhẹ nhàng giật đứt cổ những con vật xấu số. Phong cách đi săn của Barou tàn bạo đến rợn người, dường như rất ít con vật có thể vùng vẫy thoát ra khỏi móng vuốt của hắn.

Đối với thực lực của hắn, việc đi săn dễ dàng như một cuộc dạo chơi. Nhưng hắn không hài lòng về điều đó, thứ hắn muốn phải là một thứ độc nhất vô nhị, một con dã thú phải mạnh mẽ hơn bất kỳ con dã thú nào mà đám thú nhân kia mang về. Còn vài ngày cho đến thời gian phải trở về, hắn cố gắng tìm kiếm, đi xa hơn nữa, cho đến một chỗ nọ.

Đôi tai thính giúp Barou xác định địa hình, hắn đã thấy từ xa một thác nước lớn chảy xuống một cái hồ rộng. Đã đi được 1 ngày rồi, có lẽ nên nghỉ chân để hồi sức. Barou vừa nghĩ vừa tiến đến gần thác nước. Hắn càng trở nên hưng phấn hơn khi ngửi thấy mùi của Mang Thú.

Mang Thú là một loài thuỷ quái mạnh mẽ và khó bắt, quanh thân bao phủ lớp vảy cứng, miệng có thể phun chất nhầy gây tê liệt. Tuy có độc nhưng xương và thịt của chúng rất tốt, có thể chế thuốc và ăn được vì vậy được các tư tế, giống cái ưa thích. Thú nhân đôi khi sẽ tìm kiếm loài thuỷ quái này để săn bắt nhằm tặng nó cho giống cái mà mình theo đuổi, thậm chí những giống cái nhận được có thể tự hào khoe khoang về sức mạnh thú nhân của mình.

Mang Thú mạnh nhưng khi gặp nguy hiểm sẽ trốn xuống nước. Lúc này chỉ có thú nhân biết bơi mới có thể chiến đấu được, vì thế đây được coi là loài thú hiếm, chỉ những dũng sĩ tài giỏi mới săn được. Barou càng mừng hơn khi nhận ra con quái này vừa lột xác - thời điểm nó suy yếu và dễ giết hơn.

"Chắc nó chỉ ở quanh đây thôi! Bên này!" Vừa xác định được hướng con quái vật thì cũng là lúc mặt Barou tái đi. Có mùi giống cái!!! Hắn sửng sốt lao nhanh về phía mùi hương phát ra. Mùi giống cái và mùi của con quái là cùng một phía.

Trước khi con Mang Thú định nuốt chửng giống cái, hắn nhanh chóng biến về thú hình rồi lao vào nó. Nếu trong tình huống bình thường hắn sẽ không dại dột mà chiến đấu với loài này, Barou tự cao nhưng cũng rất cẩn trọng. Do con Mang Thú này vừa trải qua thời kỳ lột xác nên còn yếu, hắn mới tự tin có thể giết được nó.

Quả nhiên những đòn quất đầy hiểm độc được con quái tung ra liên tiếp. Nó liên tục phun ra chất nhầy, thỉnh thoảng rú lên những tiếng phẫn nộ vì bị phá đám. Nó chờ đợi khoảng khắc xơi tái giống cái này đã lâu, giờ bị chen vào nên vô cùng căm thù tên thú nhân xấu xí kia. Với kinh nghiệm săn bắn của mình, Barou nhanh nhẹn né nọc độc, sử dụng móng vuốt đả thương Mang Thú, cẩn thận không để cuộc chiến lan đến chỗ giống cái bé nhỏ.

Chiến đấu với Mang Thú không phải điều dễ dàng, cơ thể hắn cũng dần bị thương, động tác cũng bị tê cứng nhiều. Nếu Barou bị thương thì tình trạng con quái phải nói là nửa chết nửa sống. Trước khi nó kịp chạy trốn về phía thác nước, hắn đã nhanh chóng cắn thật mạnh vào cổ nó - điểm yếu của loài này.

Con Mang Thú thét lên một tiếng không cam lòng rồi ngã mạnh xuống đất. Nó chỉ muốn ăn thịt một giống cái thôi, không ngờ lại bỏ mạng vì miếng ăn. Xung quanh trận chiến lấm lem những vệt máu của hai đối thủ, có lẽ vì áp bức từ phía con quái kia nên gần đây không có nhiều thú ăn thịt, tuy nhiên chỉ sợ khi uy áp mất đi, mùi máu sẽ thu hút dã thú đến.

Trước khi thu dọn xác Mang Thú, hắn chạy đến bên giống cái nọ để xem xét.

- Không phải là chết rồi chứ?

Nhanh chóng tìm một cái hang gần đó, hắn nhẹ nhàng bế giống cái lên, hành động dịu dàng nhưng đôi mắt lại thiếu kiên nhẫn. "Giống cái này... bẩn quá!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro