Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặt trời dần khuất sau những ngọn núi, đám dã thú kiếm ăn vào ban đêm đang rục rịch bắt đầu cuộc đi săn khát máu của chúng. Chỉ còn cách bộ lạc một khoảng, Barou tăng tốc hơn tiến về phía trước. Trong suốt quãng thời gian trở về, hắn luôn tránh đụng độ với các loài dã thú để bảo vệ giống cái. Thần thú dường như rủ lòng thương nên dọc đường đi khá an toàn.

Từ xa, hắn đã thấy được ánh lửa lập loè từ những ngọn đuốc ở cổng bộ lạc, đôi tai thính còn nghe được vài ba tiếng xì xào của người bên trong. Isagi cũng vậy. Đôi mắt của cậu không chỉ đẹp mà còn rất nhanh nhạy, có thể nhìn bao quát được một khoảng rộng. Cũng nhờ đôi mắt và bộ não thông minh mà Isagi mới có thể trở thành một tiền đạo có tiếng tăm vào thời cấp 2. Dù sao đó đã là chuyện cũ rồi, giờ đây cậu đang bắt đầu một cuộc sống mới. Hình ảnh cái cổng lập loè từng ngọn lửa đuốc lọt vào mắt cậu, dần thắp sáng hi vọng sống trong tim.

- Barou Barou ! Có người kìa !

Isagi vừa vỗ nhẹ lên đầu sói của Barou vừa liên tục phát ra những tiếng cười vui sướng. Tất cả là nhờ có Barou, hắn đã đưa cậu về nhà hắn. Isagi nhẹ nhàng nằm xuống, ụp má vào phần đỉnh đầu của Barou, đưa tay vuốt ve. Bộ lông có mùi thảo dược đan xen với chút mùi tanh của máu nhưng Isagi không hề ghét bỏ một chút nào. Cậu biết ơn Barou còn không hết, sao có thể ghét bỏ được.

Còn Barou, sau hành động của giống cái, hắn tưởng như đã quên mất cách hít thở, miệng suýt nhả ra dây leo đang ngậm. Hắn chưa từng nhận được hành động dịu dàng như vậy đến từ một giống cái khác ngoài mẹ. Lúc Barou còn nhỏ, mẹ hắn cũng thường vuốt ve thú hình của hắn trong lúc thủ thỉ lời yêu thương nhưng sau khi mẹ mất, đám giống cái xa lánh, hắn không trải qua lần nào nữa, còn cho rằng bị vuốt ve là một điều thật mất mặt.

Hắn hú lên một tiếng thật dài, vừa để giải toả sự kích động trong lòng, vừa báo tin cho mọi người trong bộ lạc biết "Barou này đã trở lại rồi đây !"

Quả nhiên, những đôi tai thính của đám thú nhân không thể nào bắt lệch được âm thanh của đồng bạn. Nhiều thú nhân và một số giống cái lớn tuổi chạy ra cổng để chào đón hắn.

- Là Barou ! Barou về rồi!

- Sao lại trở về muộn thế, Barou ?

- Nó mang cái gì về vậy ?

Liên tiếp những tiếng hỏi thăm, reo hò cất lên khi Barou vừa phi qua cổng bộ lạc. Hắn hú một tiếng, rồi từ từ hạ người, để cho người bên trên bước xuống.

- Barou, mày...Giống...giống cái ! Barou mang về một giống cái ! - Đó là tiếng của con khỉ đầu chó lắm mồm, Igaguri.

- Mày kiếm bạn đời về hả ? - Còn đây là tiếng ồm ồm của Gagamaru gấu xám.

Barou chỉ kịp biến trở lại thành hình người, lập tức bị bao phủ bởi mọi người. Isagi đứng cạnh hắn cũng bị làm cho hoảng sợ, nép sát vào người tên thú nhân. Hành động này càng làm cho đám người ở đây tin tưởng giống cái này là bạn đời Barou vừa tìm được.

- Xinh quá ! Mày may mắn thật đấy ! Nếu...

- Không, không phải. - Barou cắt ngang lời của tên thú nhân đang suýt soa khen.

Thực sự hắn không muốn phủ nhận việc Isagi sẽ thành bạn đời của mình. Hắn đã chở cậu trên lưng và ai cũng đều nhìn thấy. Theo quy định của thú nhân, chỉ có bạn đời mới được ngồi trên thú hình của thú nhân. Vì vậy mọi người mới hiểu lầm Isagi đã trở thành bạn đời của hắn.

Dù sao đi nữa, Barou đã quyết định kết đôi với giống cái này nhưng cậu thì khác, ngây thơ, không biết nói, bị bỏ rơi. Chắc chắn Isagi không biết nhiều về thú nhân, là một thú nhân đích thực, hắn từ chối việc lợi dụng điều đó để lừa giống cái. Hắn muốn Isagi yêu và tự nguyện kết đôi với mình.

Về phần Isagi, chân vừa chạm mặt đất, cậu đã thấy nhiều người lao đến vây xung quanh bản thân và Barou, liên tục nói thứ ngôn ngữ mà cậu không thể hiểu được. Từ duy nhất có thể hiểu được là "Barou". Lo lắng, Isagi nép vào người bên cạnh tìm kiếm sự an toàn.

Ngay lập tức, ánh mắt của mọi người thay đổi. Cậu thấy bọn họ càng kích động hơn, âm thanh giọng nói cũng phát ra nhiều hơn. "Người ở đây thật hiếu khách." Isagi lạc quan nghĩ. Mà để ý kỹ, cậu mới giật mình nhận ra người nơi này rất cao to. Phần lớn đều cao trên 2m, có những người thấp hơn thì cũng cao hơn cậu gần một cái đầu. Quả nhiên như dự đoán, Isagi đã bước vào thế giới của những người khổng lồ.

- Tôi đã mang về con mồi đây ! Tộc trưởng đâu rồi ? - Barou nói lớn về phía đám đông.

Ngay lập tức, một người đàn ông tóc cam, thể hình tương tự Barou trả lời :

- Tộc trưởng đang đến. Đợi một lát ! Còn nữa, mau giải thích về giống cái mà mày mang về đi !

- Cấm chúng mày đụng vào em ấy ! Giống cái này là của tao !

- Im đi Barou ! Tất cả đều biết giống cái có thể kết đôi với nhiều thú nhân. Mày không thể độc chiếm một mình được. - Đám thú nhân phẫn nộ kêu lên.

Đã lâu rồi, bọn họ mới gặp một giống cái xinh xắn như vậy. Cho dù trời đang sẩm tối nhưng những đường nét thanh tú trên khuôn mặt vẫn rất nổi bật, đặc biệt là hai con mắt màu xanh long lanh như biển hồ. Cơ mà, hình như hơi nhỏ, có vẻ chưa thành niên. Không sao, tụi này đợi được.

Isagi thấy đôi mắt sáng của đám thú nhân nhìn mình như sói đói, không khỏi ớn lạnh. Bỗng một âm thanh vọng lại :

- Tộc trưởng đến rồi ! Có đệ nhất dũng sĩ nữa!

Mọi người tránh sang hai bên nhường đường cho ba người. Người đi giữa có dáng người cao dong dỏng, mái tóc màu đen úp xuống. Người bên cạnh cũng cao nhưng cơ bắp hơn, hắn có làn da cùng mái tóc màu trắng. Cuối cùng là chàng trai trẻ thấp hơn, mái tóc ngả hồng dài ngang vai, được bện một nhánh ở hai bên rồi búi ra đằng sau.

Barou quay về phía ba người, gật đầu nhẹ:

- Tộc trưởng Ego ! Noa ! Anri ! Tôi đã về !

- Chào mừng trở lại ! - Đáp lại hắn chỉ có chàng trai tóc hồng vui vẻ cười nói. Hai người còn lại vẫn không nói gì.

Isagi núp sau Barou quan sát tất cả mọi việc. Cậu giật mình khi thấy hai người kia đưa mắt đến chỗ mình, ánh mắt như muốn xuyên thấu qua Barou để kiểm tra cậu.

- Mang Thú à ? Khá lắm ! - Gã tộc trưởng nói một câu duy nhất.

- Barou không định giới thiệu người đứng sau cậu ư ? - Lần này lại là chàng trai tóc hồng mỉm cười hỏi.

Hắn đáp hai chữ cộc lốc :

- Cứu được.

Im lặng một chút, hắn lại nói thêm :

- Không biết nói đâu, đừng hỏi, Anri.

Một câu như vậy đã ngăn ý định đến hỏi thăm giống cái của chàng trai Anri. Đôi mắt của anh hiện lên sự thương xót, tội nghiệp cho giống cái bé nhỏ. Isagi thấy Anri nhìn về phía hai người kia, như muốn dò hỏi chuyện gì đó.

- Muốn làm gì thì làm.

Nói xong, gã tộc trưởng quay đi. Người bên cạnh tên Noa (Isagi đoán vậy) đứng ở đó quan sát một lúc rồi cũng rời đi theo tên Ego. Từ đầu tới cuối hắn không nói gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro