1. Thì ra đây mới là sự thật...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Um... Eita..."

Tiếng thở dốc có phần nặng nề vang lên trộn lẫn với âm thanh môi lưỡi giao triền day dưa không ngớt.

Những thanh âm ám muội khiến cho bầu không khí vốn đã mờ ám dần nóng lên.

"Yo-...Yoichi..." Âm giọng khàn đặc nhuốm đậm sự ham muốn, đôi mắt màu lục diệp tươi mới trở nên mờ đục bởi tầng sương mờ của cơn hứng tình.

"Ei-... Eita... không được... sẽ có người thấy mất..." Em nhỏ run rẩy trong vòng tay người tình khẽ rên rỉ.

Tuy ở đây camera không thể ghi hình tới nhưng nếu có vô tình đi qua vẫn sẽ phát hiện ra cả hai.

Ôm lấy thân hình đã sắp nhũn ra của người trong lòng, Otoya càng nhìn em yếu ớt run rẩy vừa cầu xin dưới thân mình càng hài lòng và hứng hơn.

"Yoichi... bé đĩ của anh..."

...

Đây không phải là lần đầu của Isagi và Otoya.

Hai người đã hẹn hò với nhau trong thầm lặng được một khoảng thời gian. Ngày mà cả hai chính thức bên nhau là sau khi giai đoạn hai của Blue Lock khởi động không lâu.

Và dường như chỉ có một mình Isagi vẫn nghĩ rằng chuyện tình cảm của em cùng anh người yêu là giấu kỹ lắm và chỉ mỗi hai người biết.

Có lẽ em đâu nào biết được, cái chuyện giữa em và anh người yêu Otoya Eita đều đã lan đi khắp ngỏ ngách của cái Blue Lock rồi.

Ai mà chả biết được cái mối quan hệ giữa em và hắn, khi mà mỗi lần chạm mắt nhau thì ánh mắt cả hai đều như phát ra lửa tình cháy bỏng, nóng bỏng vô cùng.

Chuyện tình giữa cả hai là bắt đầu từ sự theo đuổi của tên ninja Otoya Eita, hắn đã phải theo đuổi Isagi phải mất kha khá thời gian và công sức thì em mới đổ.

Sau khi hai người bên nhau, cả hai đều thống nhất với nhau sẽ không công khai cho đến khi Blue Lock kết thúc, hoặc trừ khi có tình huống đặc biệt buộc phải công khai.

Tính từ lúc bắt đầu hẹn hò đến hiện tại, Isagi và Otoya đã yêu được hai tháng. Nhưng có vẻ như trong cuộc tình này chỉ có mỗi Isagi Yoichi em đây là ngây thơ, ngây ngô và trao hết tình yêu, trao hết con tim cho Otoya Eita.

Dạo gần đây, em mơ hồ nhận thấy những ánh mắt của mọi người xung quanh đang dần càng trở nên kì quái. Nó lộ liễu đến mức, một người ít khi chú ý đến thái độ người khác như Isagi cũng thấy có gì đó không đúng.

Vốn không phải là một người quá nhạy cảm và hay suy nghĩ linh tinh, Isagi đã rất nhiều lần bỏ qua và làm lơ mọi ánh mắt kì lạ của mọi người, lẫn cái thái độ cứ kì kì quái quái của họ.

Cho đến một hôm, Isagi dường như đã bóc mở được tầng tầng lớp lớp những câu chuyện mà chính em chưa từng biết đến.

...

Hôm nay Isagi cảm thấy không khỏe nên từ chối lời rủ rê cùng đến nhà ăn chung của bọn Yukimiya, Kurona với Hiori mà chỉ muốn ở lại phòng để nằm nghỉ.

Nhưng đến khi mọi người đi hết, một thân một mình trong căn phòng vắng yên tĩnh cơn mỏi mệt chỉ vơi đi một ít, còn cơn đói lại trỗi dậy và cái bụng rỗng bắt đầu kêu réo biểu tình inh ỏi.

Dù không muốn nhưng Isagi đành lê thân đi về hướng nhà ăn, có vẻ như tất cả mọi người đều đã tập trung hết ở đấy rồi.

Vừa đi đến gần cửa nhà ăn, sự ồn ào của mấy tên thiếu niên trai tráng từ bên trong truyền tới. Và những thứ mới nghe được cũng đã thành công khiến Isagi khựng lại dừng bước chứ không tiến thêm, đi vào trong.

Âm giọng đặc trưng của anh người yêu vang lên lanh lảnh, hòa vào đó còn là tiếng cười đùa, cười cợt của những thanh âm quá mức quen thuộc với Isagi.

"Otoya, mày vẫn còn đang quen Isagi à?" Karasu cùng tiếng cười khẽ không rõ ý tứ hỏi.

"Ừ! Làm sao?" Là Otoya đang nói.

"Còn làm sao nữa, không ngờ một thằng trước giờ chỉ hứng thú với mấy em gái như mày lại chịu theo đuổi rồi quen thằng Isagi đấy!" Lần này chính là tên Aiku.

"Thì đó! Tao còn không ngờ tới!" Còn đây là giọng của Sendou.

"Má! Mà tao tức! Tao quen biết với Isagi trước, nhưng không ngờ cậu ta lại đi yêu mày đó Otoya!" Chủ nhân của giọng nói lần này triệt để khiến Isagi lặng người, là giọng nói của Bachira, cũng chính là tên bạn thân của em.

"Bất ngờ không? Cay không?" Otoya cười lên một tiếng rõ tự mãn.

"Cay cái mẹ gì! Tao còn tưởng Isagi cậu ta thẳng nên mới để mày có cơ hội. Nếu biết cậu ta dễ dãi như vậy thì không tới lượt mày húp rồi." Không ngờ Chigiri cũng tham gia vào cuộc đối thoại này.

"Mà nhắc mới nhớ, sao hôm nay Isagi không đến vậy? Bình thường không phải nó đều tranh thủ vào giờ này để liếc mắt đưa tình với mày à ninja?" Barou khinh khỉnh lên tiếng thắc mắc.

"Không biết, tự dưng nay bảo là mệt nên không muốn xuống." Hiori cất giọng giải đáp.

"Ồ... Mệt à? Thằng Otoya này, đừng có dày vò 'bé yêu' của mày quá chứ, người ta mệt kìa!" Lại là Karasu với giọng điệu đầy bỡn cợt.

"Ê, đừng có gieo tiếng ác cho tao! Mấy hôm nay tao với Isagi đều bận tập nên có gặp nhau đâu."

Tiếp theo một giọng nói mà Isagi hoàn toàn không ngờ được vang lên, tham gia cùng bọn họ.

"Thật không hiểu nổi! Gu của bọn người Nhật chúng mày lạ thật đó!" Là Michael Kaiser.

"Kaiser nói đúng rồi đó! Gu của tụi mày lạ quá, không biết tên hề Yoichi đó có gì mà sao tụi mày nhắc nó mãi vậy?" Đã có Kaiser làm sao thiếu được tay sai Alexis Ness.

"Tụi mày đến sau nên không hiểu đâu..." Là chất giọng của thiếu gia Mikage Reo đây mà.

Với câu nói đầy ý vị thâm sâu mà chỉ bọn họ có thể hiểu, dường như đã bắt được ý tứ ẩn chứa trong câu nói đó của Reo bỗng cả nhà ăn cười ầm lên.

Chờ đến khi tiếng cười dần tan đi, thanh âm của Karasu lại vang lên: "Thế Otoya, mày định khi nào chia tay với Isagi?"

"Hả? Tại sao tao phải chia tay?"

"Gì vậy ba?! Đừng nói là mày yêu nó thật rồi nha..." Âm giọng vang dội của Raichi lớn đến mức ở bên ngoài Isagi nghe rõ mồn một, như thể đang đứng sát bên bọn họ để nghe vậy.

"Không! Tụi mày nghĩ cái đéo gì vậy? Làm sao mà tao yêu một thằng đực rựa được. Chẳng qua chưa chia tay là vì tao thấy day dưa với nó cũng vui. Có người giúp mày giải tỏa vào mấy lúc có nhu cầu thì mày có ngu mà bỏ không? Trong khi mày bị kẹt ở nơi không thể tìm ai khác."

Nói đến đó, Otoya lại tiếp tục: "Với lại, cái chuyện tao theo đuổi Isagi, do một phần ban đầu bọn Bachira, Nagi, Rin, Chigiri cứ chạy theo rồi đu dính lấy nó nên tao nổi máu hơn thua với tụi nó thôi. Và cuối cùng kết quả đã có, tao là người thắng!"

Tiếng cười đểu cáng của Otoya lọt vào tai Isagi như cọc nhọn đâm xuyên qua trái tim ngoan cường vẫn luôn cố chống đỡ từ đầu đến tận giờ và giết chết nó hoàn toàn.

Từng giọt nước mắt lớn như hạt châu lợp đợp rớt xuống, trượt dài trên gò má của em.

Thanh âm thân thuộc của những người bạn, những người đồng đội, đối thủ và cả người yêu em cứ vang vảng không ngớt.

"Mày nói kẹt ở đây không kiếm được ai khác nên mới chọn thằng Isagi, vậy còn thằng Chigiri với Hiori. Không phải hai thằng đó còn đẹp với nhìn giống nữ hơn cái thằng Isagi à?" Một chất giọng hơi xa lạ nhưng em thừa biết người đó là Lorenzo ở đội Ý cùng với Barou và Aiku.

"Nói vậy mà nghe được! Mày mù hay sao không thấy hai thằng đó ngoài cái mặt giống gái ra thì có điểm nào giống nằm dưới không, thằng răng vàng? Sao mày ngu vậy?" Kaiser lớn tiếng giễu cợt.

"Còn mày thì thông minh lắm thằng vua ảo tưởng!"

Mặc kệ tiếng cãi nhau ồn ào giữa hai tên nước ngoài, Karasu bỗng chêm vào một câu khiễn cả gian phòng đột nhiên trở nên tĩnh lặng.

"Ê Otoya, hôm nào mày cho tao thử Isagi phát!"

"..." Otoya nghe thằng bạn đột nhiên có chủ ý ngu không thể tưởng nhưng chả hiểu mạch não của hắn hoạt động kiểu gì mà cũng đồng ý.

"Ờ, được thôi... nếu Isagi đồng ý."

"Ê, ê, nếu vậy thì tao cũng muốn thử đâm Isagi một lần!" Bachira nhảy bổ vào cuộc trò chuyện hai tên ninja và quạ đen.

Và sau khi Bachira lên tiếng bỗng cả đám đều tỏ ý muốn thử qua mùi vị của Isagi.

"Mẹ chúng mày! Sao bọn mày khôn thế!? Tao nói rồi, nếu nó đồng ý cho tụi mày chơi thì tao không có ý kiến. Dù sao xong Blue Lock thì tao cũng không định tiếp tục day dưa với nó. Yêu mấy em gái mềm mềm vẫn thơm ngon với sướng hơn."

Không thể tiếp tục nghe nổi cuộc tán gẫu khốn nạn của bọn hắn thêm được nữa, Isagi mặt đầy nước mắt quay người chạy vọt ngược trở về phòng.

Thì ra có những thứ chính tai nghe thấy sẽ đau đớn đến vậy...

Thì ra trong mắt những người mà em luôn xem là tri kỷ, là người yêu, là bạn bè quan trọng thì trong mắt họ em chả khác gì một nơi để trút xả dục vọng.

Đau đớn, thất vọng, tuyệt vọng, lẽ ra em không nên đặt quá nhiều tình cảm vào bọn họ mới phải...

Có lẽ ngay từ đầu người sai đã là Isagi Yoichi em...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro