Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“ đây là gì ? Thư à ? Từ liên hội bóng đá Nhật Bản  ? Tại sao lại gửi cho mình ? ”

Isagi khẽ nhíu mày . Em ngơ ngác nhìn vào bức phong thư trên tay . Một phong thư trắng ,mặt sau có một dòng chữ Isagi Yoichi được viết bằng mực đỏ rất đẹp . Còn nguyên tem thư .

Em khá khó hiểu . Rõ ràng em đã thua trong trận đấu đó rồi mà . Tại sao lại có thể nhận được thư từ Liên Hội Bóng Đá Nhật Bản  ,đúng là chuyện đùa . Nhưng em không nghĩ là vậy . Có thể họ đã nhìn trúng em thì sao ? Vậy cũng tốt mà . Em thích đá bóng lắm .

Isagi khá háo hức ,em cầm bức thư vào trong mà . Vô cùng vui vẻ mà khoe nó với cha mẹ mình . Bà Iyo và ông Issei cũng mừng lắm . Họ mỉm cười ,chúc mừng em . Cuối cùng sau những ngày nhìn đứa con trai bé bỏng của mình buồn bã thì bây giờ đã có thể nở nụ cười .

Trước khi đi lên đường . Bà Iyo khẽ níu tay em lại . Bà mỉm cười nhẹ nhàng rồi lấy trong túi ra một sợi dây chuyền .

“ bé Yoi à . Đây là kỉ vật của mẹ . Mẹ đã được bà ngoại trao cho khi mẹ lấy bố con . Bây giờ mẹ trao lại cho con .”

“ nó sẽ bảo vệ và đem lại may mắn cho con . Và mẹ yêu con nhiều lắm .”

Bà Iyo hôn nhẹ lên chóp mũi em . Đôi tay nhỏ lại thoăn thoắt đeo sợi dây chuyền lên cho em . Sợi dây chuyền màu đen ,có một viên ngọc màu xanh dương . Viên ngọc màu xanh dương đó lại có phần rất giống với màu mắt của em . Rất đẹp .

“ mẹ chờ ngày con thành công . Con trai của mẹ .”

“ Dạ vâng...thưa mẹ . ”

.

.

.

Bước vào một căn phòng chặt ấp người . Isagi khẽ nhíu mày . Hơi lạnh phả vào mặt khiến em có chút thoải mái.  Trong căn phòng này rất nhiều người . Họ đều là các cầu thủ ở trên khắp đất nước quy tụ vào đây .

Ánh mặt em ấy vậy mà va phải một nơi . Ở gần chính giữ là một nhóm người đang bu kín lại . Có lẽ đang vây quanh một người . Isagi lấy làm khó hiểu . Em đang loay hoay không biết nên làm gì . Lại ngơ ngác nhìn xung quanh .

“ Chú ý lại nào... Những viên ngọc thô...”


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro