Hồi 3: Shidou Ryusei.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ hồi Isagi bị bỏ tính đến nay cũng đã 6 năm rồi, Isagi cũng chuyển từ săn thú nhỏ thành xanh quái thú, đăng ký vào hội bảo hiểm giả và cả hội thương nhân.

Đăng ký hội thương nhân thì hồi 12, còn đăng ký vào hộ bảo hiểm giả thì hồi 15, xong cũng tích góp được số tiền kha khá để biến bản thân trở thành kẻ không còn vô gia cư nữa.

Tên Shidou trông vậy nhưng được việc phết chứ đùa, lúc mà mới nhặt cha nội đó về Isagi đã cho hắn quyền ưu tiên ăn thử món mới do mình sáng tạo ra, ăn xong thằng chả bị ngộ độc mẹ đó luôn. Hình như Isagi lỡ xài hai nguyên liệu nào đó xung khắc thì phải. Cái rồi sau đó thì y như rằng mỗi lần có tên này ở nhà là sẽ dám bảng cấm Isagi vào bếp đá đít cậu ra khỏi căn bếp thân yêu.

Thật ra Isagi nấu cũng không dỡ, mỗi tội cậu toàn đâm đầu vào sáng tạo ra mấy thứ không biết là có tốt cho hệ tiêu hóa không. Cũng từ cái vụ nấu ăn rồi về sau Isagi cũng đâm ra lười biếng, cứ có cha Shidou ở nhà là cho hắn quản hết việc vệ sinh dọn dẹp nhà cửa luôn. Không có thì mình xài phép, lo gì, nói chung là lười rồi.

"Cũng biết tìm đường về à? Tưởng đi luôn không muốn về rồi?" Isagi không thèm nhìn mặt tên nào đó nữa mà phe phẩy chiếc quạt trên tay, ngắm nghiền hai mắt lại.

Lâu lâu tên Shidou này cũng sẽ đi đâu đó, thường thì hai đến ba ngày sẽ về nên Isagi cũng không nói gì, nhưng lần này thằng chả về là gần một tháng trời nhong nhong ngoài đường rồi chứ ít hỏi gì nữa?

Vẫn câu nói cũ không thích tôi thì nói con mẹ nó ra, chứ cứ lùi lủi đi như này thì biết đâu mà lần.

"Sao? Tao đi lâu quá nên mày nhớ à?" Thay vì trả lời thì Shidou lại quay ra ghẹo ngược lại Isagi.

"Tự cao quá con ơi, chừng nào con có tiền trên người thì ta đây sẽ nhớ nhó!"

Isagi nói cái này là thật lòng, bản thân lết xác nuôi lớn tên này mà hắn còn thó tiền của cậu thì cậu sẽ rất nhớ hắn đấy, nhớ đến mức lập cho hắn cái bàn thờ mà ngày ngày chơi bùa nguyền rủa hắn.

"Không nhớ thì thôi, căng như vậy làm gì?" Thấy Isagi không đáp thì Shidou cũng không tiếp tục làm phiền, treo chiếc áo ngoài lên kệ bước sâu vào trong là căn bếp nơi có hắn là không có Isagi, Shidou lật bảng cấm người mà ai cũng biết là người nào xong xuôi mới vào bếp. Shidou về cũng gần giờ trưa, mà Isagi đã quen thuộc khi có hắn ở nhà liền không muốn động tay chân, vậy nên mọi việc cũng trôi đi một cách rất tự nhiên.

"..."

"Ta nói trời nó nóng gì đâu.~"

Isagi đúng là nhặt được Shidou thật, so với Isagi xuyên vào nhân vật phản diện bị xua đuổi bởi gia đình, tên Shidou kia lại có cái kí ức tệ hơn, cha mẹ hắn là mạo hiểm giả cái lần mà Isagi tìm thấy hắn là lần hắn chạy trốn khỏi quái thú, còn cha mẹ hắn thì phải bảo vệ hắn mà trở thành thức ăn của quái thú.

Shidou lớn hơn Isagi 2 tuổi nhưng từ hồi lụm về Isagi cũng coi như một nưa là cha mẹ, vậy nên mới có cái kiểu Isagi xưng hô ta-con, còn Shidou lại xưng hô mày-tao, người ta lúc đó 18 tuổi lần thứ 10 rồi nhìn Shidou cho dù lớn hơn tuổi của nhân vật phản diện nguyên tác 2 tuổi thì cũng chỉ là con nít quỷ trong mắt "Isagi".

----------------

"Hôm nay bán thỏ sao bé Isagi?"

Một bóng dáng nhỏ nhắn đến mức không cao qua quầy đang đứng trước hàng bán thịt, dơ lên một bao vải. Chỏ cái đầu nhỏ lộ ra mái tóc đen hơi ánh xanh, mặc dù chú chủ sạp thịt không thấy được khuôn mặt non nớt của đứa trẻ nhưng chỉ nhiêu đó cũng đủ để chú biết được người đến là ai.

Isagi là cái tên rất quen thuộc với khu chợ bán thịt này, thậm chí ở vài gian hàng còn thấy được những bục gỗ hoặc gồ đất nhỏ nhô cao chỉ để cậu nhóc Isagi này đứng lên.

Bao vải được quăng lên quầy trước, không phải đặt lên quầy vì bé Isagi chưa cao đến thế, sau đó bóng dáng nhỏ nhắn mới đứng lên trên cục gỗ, chân nhún nhẹ.

"Hôm nay con bắt được ba con thỏ trắng nhỏ và một bé thỏ đen ạ!"

"Giỏi thế ta! Tiền công của con là 13 đồng đồng, 9 đồng đồng cho ba con thỏ trắng và 4 đồng đồng cho một con thỏ đen."

Thỏ trắng giá cả sẽ thấp hơn thỏ đen một chút vì thỏ trắng dễ bắt hơn và chỉ lấy được thịt, còn họ đen lại nhanh nhẹn hơn một chút cũng có phần ngon và dinh dưỡng nhỉnh hơn.

Đây là một cái giá hợp lý, thậm chí vì Isagi là người quen chú chủ sạp thịt trước lúc cậu chàng rời đi còn tặng cho bé con Isagi một vài xiên thịt đã nướng trước.

Chỉ là chú đâu có biết, tên nhóc trông như ngoan ngoãn của chú đâu có ý định chỉ cầm mấy xiên thịt như vậy rồi ngoan ngoãn ở yên một chỗ mà ăn.

Thiếu niên 18 tuổi lần thứ 10 dở chứng muốn cướp đứa con chưa nở khỏi trứng của "người ta" đem đi áp chảo rồi kìa.

ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro