Chương 8: Con mèo và Khoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi cướp được Châu ra khỏi tên "ác ma" Lai Bâng thì cả hai ngồi lại phòng của Lạc Lạc để nhìn Châu và Cúc đấu khẩu.

Lạc Lạc nhìn Cúc rồi nhìn Châu: Hai bọn bây là đồng loại mà sao quay ra ghét nhau vậy bây??

Lạc Lạc: Hay là Cúc đang đánh dấu lãnh thổ đấy?

Cá nhìn Cúc: Chắc là vậy rồi

Khoa: Nhưng cũng đâu ghê đến vậy đâu nhỉ?

Cá nhìn Khoa: Để hai đứa nó choảng nhau thì mới ghê hả Khoa?

Khoa: Chắc vậy á Cá :v

Lạc Lạc: Rồi sao hai bây qua đây?

Khoa, Cá: Qua đây để hai đứa nó "giao lưu" với nhau 'chỉ Châu và Cúc'

Lạc Lạc: Hai bây cũng rảnh thiệt á chớ

Khoa: Thì em rảnh mà, Cá cũng vậy thôi

Cá: Hai ông Rin với Zeref thì ra ngoài còn Bánh thì live, còn mỗi Lạc rảnh đó Lạc=))

Lạc Lạc: Ừm, mà mấy nay anh Titan chẳng thấy đâu hì?

Cá: Anh Titan đi du lịch với vợ rồi

Lạc Lạc: Hay tụi mình rủ anh Polo làm một chuyến đi du lịch đi hai bây=))

Khoa: Mọi người đi thì Khoa cũng đi:-)

Cá không chần chừ mà nhắn hỏi anh Polo luôn và ảnh đồng ý thiệt=)))

Cá: Anh cho mình đi du lịch thiệt=)) đi Nha Trang á

Khoa: Nắng cháy da

Lạc Lạc: Thì bôi kem chống nắng vào

Còn Quý thì đang ngồi một chỗ, phớt lờ sự hung dữ của con Cúc đang phi tới mà dỏng tai lên nghe 3 người kia nói chuyện

Ngọc Quý: Đi tắm biển đi tắm biển 'phấn khích'

Châu: Meo meo ( cho Quý đi vớiii)

Cá nhìn Quý: Bộ Châu cũng muốn đi hả Châu?

Châu gật đầu: Meoo meo

Khoa nhìn Châu: Vậy thì khi về lông Châu có chuyển sang đen không nhỉ?

Lạc Lạc: Lạy mày thiệt á Khoa, mà Châu này khôn đó 'bẹo má'

Châu khó chịu: Meo meo (bỏ tay ra bạn êy)

Lạc Lạc lại hiểu sai ý, còn bẹo thêm cái má bên kia: Mềm ghê á, mèo gì mà ốm nhôm mỗi cái má là mập

Cá: Còn kén ăn như Khoa nữa chớ=)))

Khoa nhéo eo Cá: Nói gì vậy Cá?

Lạc Lạc: Ừa, Châu với Khoa giống nhau về khoảng đó đó=)))

Khoa: Gì vậy Mulan?

Lạc Lạc: Tao nói sai hay gì?

Khoa cứng họng + băng sương:.......

----------- Tua đến mấy ngày sau, cả team đã có mặt ở Nha Trang. Vừa xếp đồ xong thì Cá đã ôm Châu chạy thẳng ra bờ biển. Bạn đang hỏi tại sao Châu lại có mặt ở đó ư? Không gì cả, khi Bâng chuẩn bị đồ xong, ôm theo nó xuống lầu bắt cái xe đi thẳng ra nơi chăm sóc thú cưng, định bụng để nó ở đây 4 ngày để cả team đi Nha Trang, ai dè con Châu này nó nhất quyết bu lên người Bâng không dứt.... Vậy là Bâng lại xách nó về và đi chung với cả team

Quý kiểu: Chuyện gì khó có meo nhân kế lo🤡

Đi máy bay từ thành phố Hồ Chí Minh ra Nha Trang, Ngọc Quý chỉ có ngủ và ngủ, cái năng lượng lười biếng này lây sang Khoa và Cá đang ngồi hai bên của Bâng. Vậy là bất đắc dĩ Bâng trở thành chỗ dựa cho hai con người kia và Ngọc Quý đang ngủ ở trong lòng😇. Xuống tới máy bay thì vai của người đội trưởng như muốn rớt luôn xuống đất. Cá và Khoa thấy tội (??) nên người kéo vali người bế mèo để anh Bâng khỏi động tay động chân gì nữa=)))

Polo: Sướng nhất Bâng

Yamate: Cả đám cứ chơi cho vui đi, xong về tập trung train để chuẩn bị cho trận kế tiếp hen?

Khoa: Bé Ma mấy nay chẳng thấy đâu á anh?

Yamate: Chắc là lại tung tăng đi đâu đó chơi rồi

Khoa cảm nhận con mèo trong tay đã dậy: Ơ, Châu dậy rồi này

Bâng: Mày ngủ gì mà dữ vậy Châu

Cá: Ngủ vậy thì Cá không có ý kiến nhưng mà....

Bâng nhéo má Châu: Ít ngủ lại đi

Ngọc Quý: "Ít ngủ cái gì? Không ngủ thì làm gì chứ"

Châu: Meooo~

Cứ thế cả team đi về căn khách sạn mới thuê, bắt đầu chia phòng

Bâng ngủ với Cá bonus thêm em đào Châu

Khoa với Red

Lạc Lạc ở với Zeref

Anh Polo ở với Yamate

Polo: Rồi rồi, về phòng sắp xếp đồ đi mấy đứa.

Nói xong thì hai anh lớn xách đồ về phòng, xong cả đám cũng tách ra để về phòng. Cả đám mệt mỏinsau chuyến du hành kia, chỉ có Cá và Châu là còn năng lượng tung tăng ra biển. Bâng mở cửa khi nghe tiếng Cá loáng thoáng ở ngoài cửa phòng, con Châu trong phòng cũng nhìn Bâng với ánh mắt dễ thương còn làm nũng cạ cạ đầu vào chân hắn, thôi hắn thua. Mở cửa ra để Cá bế Châu ra biển chơi, sau đó lại thấy Khoa lon ton chạy theo

----- Quay lại nè

Khoa khó khăn kéo Cá lại, mặc xong cái phao tự chế cho Châu xong mới thả Cá ra để con cá kia tự do chạy ào xuống biển

Khoa nói lớn: Coi chừng trôi Châu á nghen Cá

Cá nói vọng vào: Oke

Xong hai kẻ kia bắt đầu bơi lội, Cá thì bơi bơi chỗ vùng nước trung, sợ sóng cuốn luôn con mèo kia nên Cá đã lấy cọng dây cột vào cái phao thật chắc nối với cái quần của bản thân=)))

Ngọc Quý đang nằm chill chill: Mát mẻ ghê

Thoả mãn kêu một tiếng "Meow" êm tai, mắt của con mèo ham ngủ kia bắt đầu có dấu hiện nhắm lại, Cá thì bơi xong cũng hơi mỏi, thu dây lại đã thấy Châu ngủ ngất ngây, cái mũi cùng cái miệng hồng hồng chóc lên trời

Cá nghĩ trong lòng: Bộ con này không sợ đen hả ta?  'liên tưởng đến Châu từ lông trắng thành lông đen'

Cá rùng mình vội bế Châu đi về khách sạn, hình ảnh Châu lông đen hình như ám vào tâm trí Cá thì phải?

--------

Cá trao Châu cho Bâng, Bâng bất lực ẳm con mèo kia vào phòng, kiếm cái khăn vừa vừa lau người cho Châu. Con mèo này ham ngủ quá đi thôi.

Bâng dựng điện thoại lên: Nay Bâng sẽ chỉ mọi người cách lau mèo nhaa=)))

| @iubangnhat: Ý là mình vô tri quá vậy hai?

| @sgp.fish: Ý là con Châu nó ngủ quên á Bánh=)))

Bâng đọc bình luận của Cá: Con Châu này nó ham ngủ quá mà, con này nó ước ngày có 36 tiếng để nó ngủ được 35 tiếng á mọi người

| @kiwikiwi: Rồi s 2 phốt Châu??

Bâng lau lông cho Châu: Con này phải phốt, cho cái mặt nó hot nhất cái mạng xã hội, cho họ biết nó ham ngủ cỡ nào ha 'cười khoái chí'

Nói nghe mạnh mẽ vậy thôi chứ Bâng nhẹ nhàng lau người cho con mèo Ngọc Quý lắm, lâu lâu còn véo má một cái nữa cho bỏ ghét

| @beoi: mèo nhà em nó ngủ tầm 6h là nó ớn rồi á hai

Bâng nhìn bình luận: Còn con Châu này là chơi nửa tiếng đến gần 50 phút là nó bắt đầu ngủ rồi nhaa

| @oioi: Mèo này lạ vão😔

Bâng: Mèo độc lạ thành phố Hồ Chí Minh đó em=))) 'đứng dậy lấy máy sấy bật lên sấy cho Châu'

Còn con mèo nào đó thì ưỡn mình nằm hưởng thụ, còn "Meow meow" mấy tiếng thể hiện thái độ hài lòng, chắc nó đang nghĩ nó đang được đi spa hay gì á=)))

Bâng bất lực, thân là thần rừng số một của Việt Nam, chỉ chăm sóc team bạn thôi ai dè giờ phải đi chăm con mèo này, Bâng tự cảm thấy mất mặt🥹

------ Trong giấc mơ của Ngọc Quý

Con mèo tên Khánh lần nữa xuất hiện, nó ngồi đối diện linh hồn của Ngọc Quý. Cậu thì vui vẻ ngồi uống trà, Khánh thì nhăn mặt

Con mèo tên Khánh: Ta thấy cuộc sống làm mèo của ngươi rảnh rỗi nhỉ?

Ngọc Quý cười cười: Thì cứ ăn rồi ngủ thôi, mấy người kia chăm hết

Con mèo tên Khánh: Ta hỏi ngươi nhé?

Ngọc Quý nghiêng đầu: Cứ hỏi đi

Con mèo tên Khánh: Bộ ngươi không nhớ gì sao? Về cuộc sống ở dương gian?

Ngọc Quý chợt tắt nụ cười, mặt dần xuất hiện các tơ máu: Ồ, ngươi biết rồi sao?

Con mèo tên Khánh vẫn bình tĩnh: Nguồn tin của ta không tầm thường đâu, Quốc Hận

Ngọc Quý: Ồ, cái tên nghe thật xót xa mà 'khúc khích cười'

Con mèo tên Khánh: Ngươi chết lúc 19 tuổi và lí do là tự sát vậy điều gì khiến ngươi lưu luyến ở dương thế này?

Ngọc Quý: Ồ, ngươi muốn giúp ta ư, Khánh?

Con mèo tên Khánh gật đầu: Ta sẽ giúp ngươi nếu nó trong khả năng của ta

Ngọc Quý: Ta muốn được thi đấu game

Con mèo tên Khánh ngạc nhiên: ??? Ngươi chết vì thứ gì ngăn cản ngươi thực hiện ước mơ à?

Ngọc Quý cười cay đắng, vẻ đáng sợ lúc nãy bỗng nhiên bay sạch: Cha mẹ ta ngăn cấm ta thi đấu game, đập nát chiếc điện thoại của ta khi ta vẫn còn hoang mang. Và chính miệng mẹ ta thừa nhận rằng sinh ta ra trên đời này là điều sai trái nhất mà bà từng làm....

Con mèo tên Khánh: Vậy nên ngươi chọn cách chết này khi ngươi suy nghĩ chưa thấu đáo à?

Ngọc Quý: Sao mà hay đoán đúng quá.....

Con mèo tên Quý: Nể tình từ khi tồn tại dạng linh hồn đến bây giờ ngươi chưa hại người nên ta sẽ đặc cách cho ngươi một chút nhé? Ta có nghe nói trên dương thế sắp tới có mấy cái giải đấu hẻ??

Ngọc Quý cười: Đúng vậy, xong chuyến đi chơi này là sẽ về để luyện tập chuẩn bị cho giải đấu

Con mèo tên Quý: Ngươi có muốn quay về thể con người không? Ta sẽ cho ngươi hiện trở lại tối đa 3 lần

Ngọc Quý: Thế mỗi lần là cần bao nhiêu thời gian để trở về dạng mèo

Con mèo tên Khánh: Mỗi lần thời gian tối đa là 2 ngày

Ngọc Quý ồ lên một tiếng, lại bẻ qua câu khác

Ngọc Quý: Vậy trong dạng mèo ta có thể xuất được linh hồn của ta ra không?

Con mèo tên Khánh: Theo ta thì nếu hồn của thứ khác nhập vào vật này cần 1 tháng để cố định hồn trong thể đó, không thể áp chế xuất hồn được

Ngọc Quý cười lên: Vậy là bây giờ ta xuất hồn ra được đúng không?

Con mèo tên Khánh: Ừm, mà ngươi không định thoát ra ư?

Ngọc Quý băng sương: Ểh?

Con mèo tên Khánh: Đừng nói ngươi đang nghĩ thời gian trong này bằng thời gian ở ngoài kia đấy chứ?

Ngọc Quý tiếp tục dính chiêu hai của Điêu Thuyền: Yé

Con mèo tên Khánh: Chúc mừng ngươi, thân xác ngươi đã ngủ được một ngày=))))

Ngọc Quý shock quá thoát ra khỏi giấc mơ luôn😔

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro