2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CP: Atsukage

"Miya-san?"

Kageyama lặng lẽ gõ cửa, nhưng bên kia không có phản hồi. Sau đó, cậu cố gắng gõ to hơn một chút nhưng vẫn không nghe thấy gì.

Cậu đang ở Tokyo để tham dự trại huấn luyện trẻ toàn Nhật Bản. Mới chỉ là ngày thứ hai nhưng Kageyama đã có được rất nhiều bạn bè một cách đáng kinh ngạc. Một trong số họ cũng là một kẻ lập dị điên cuồng như cậu, hoặc thậm chí còn điên rồ hơn, tên là Miya Atsumu.

Đối với một người vụng về và ít nói như Kageyama, việc gặp Atsumu, một người hướng ngoại và dễ bắt chuyện ngay cả khi đôi khi anh ta có thể khá trịch thượng và có phần đáng sợ. Và là một người mê bóng chuyền, biết một cầu thủ mạnh mẽ như Atsumu, cậu ấy thực sự không thể yêu cầu nhiều hơn nữa.

Vì vậy, ngày hôm đó khi Atsumu hỏi cậu có muốn xem lại video trận đấu trước đó giữa Inarizaki và Itachiyama không, Kageyama đã gật đầu nhanh đến mức suýt gãy cổ. Atsumu không thể không cười trước sự nhiệt tình của cậu và vò đầu bứt tóc trước khi rời đi, sau khi nói rằng hãy đến phòng anh ấy sau vì những người chơi không đến từ Tokyo như họ vẫn ở ký túc xá.

Vẫn chưa đến lúc đáng lẽ phải đến nhưng Kageyama không thể kìm được sự phấn khích và cuối cùng đã đến sớm hơn thời gian đã hứa. Kageyama gõ cửa phòng Atsumu lần cuối, nhưng khi vẫn không nhận được phản hồi từ bên trong, cậu thử xoay tay nắm cửa và nhướng mày khi nó có vẻ như không khóa.

Kageyama bước vào trong, nhìn quanh căn phòng, nó trống rỗng. Đúng lúc đó cậu nghe thấy tiếng nước chảy từ phòng tắm. "Miya-san?" Cậu gọi to để chắc chắn rằng mình đã vào đúng phòng.

Kageyama nghe thấy tiếng nước tắt và một giọng khàn khàn đáp lại từ trong phòng tắm. "Tobio-kun? Đó là cậu à?"

"Vâng, là em đây. Xin lỗi vì đã đến sớm quá, lát nữa em có nên quay lại không?"

"Không, không, không. Anh sắp xong rồi, đợi chút. Hoặc em có thể xem trước trên laptop."

"Được rồi, Miya-san." Kageyama vừa nói vừa gật đầu đáp lại, đóng cánh cửa lại sau lưng.

Kageyama đi đến một chiếc bàn chân ngắn ở giữa phòng, nơi đặt chiếc máy tính xách tay. Đôi mắt lấp lánh khi cậu ngồi trên sàn, tạo tư thế thoải mái nhất có thể. Vừa mở laptop nhưng dừng lại ngay khi nhận ra mình không biết cách bật nó lên vì ở nhà sử dụng máy tính.

"Grr. Mình có nên đợi Miya-san không?" Anh lẩm bẩm trầm ngâm, nhưng sự háo hức đã lấn át anh nên anh chỉ nhấn bất kỳ nút nào lọt vào tầm mắt vì không có chuột.

Một màn hình trắng xuất hiện khiến anh bối rối. Ngón tay thử nhấn một nút khác ở giữa phía dưới và nó đưa cậu đến một trang web tự động phát một video khiêu dâm đồng tính đã xem được một nửa.

Kageyama cứng người đến mức khó thở. Biết mình không nên nhìn và nên tắt máy tính xách tay hoặc đóng trang web lại, nhưng cơ thể cậu không nghe lời và vẫn ngồi yên với đôi má đỏ bừng như quả cà chua và quai hàm gần như rơi xuống sàn.

'W-woah..'

Chỉ khi nghe thấy tiếng cửa mở, cậu mới bắt đầu hoảng sợ, hai tay loay hoay trong không khí, không biết phải làm sao.

"Tobio-kun?" Atsumu bước ra với đầy đủ quần áo, áo thun không tay màu xám và quần ngắn màu đen. Anh lau khô tóc bằng khăn tắm khi bước đến chỗ cậu.

Kageyama bắt đầu khó xử, cậu có thể cảm thấy đầu mình quay cuồng. Atsumu đang tiến lại gần hơn và Kageyama quyết định nhấn một nút khác ở bên phải máy tính xách tay trong nỗ lực tuyệt vọng để dừng video, nhưng thay vào đó, nó lại tăng âm lượng lên mức tối đa và những tiếng rên rỉ có thể nghe thấy khắp phòng.

Atsumu dừng bước, lông mày nhướng lên với vẻ hơi sốc. Kageyama mở to mắt nhìn anh. Khóe miệng anh ta hơi nhếch lên, tạo thành một nụ cười ngượng ngùng.

Cậu nhìn thấy Atsumu đang tiến lại gần khi anh gỡ chiếc khăn ra khỏi đầu và quàng nó quanh vai. Hơi nghiêng người qua, anh lén nhìn vào màn hình đang chiếu cảnh thân mật thực sự giữa hai người đàn ông trưởng thành đang mút lấy nhau.

"Chúa ơi. Xin lỗi, anh hoàn toàn quên mất việc đóng nó lại.." Anh mỉm cười ngượng ngùng trước khi tạm dừng video và thu nhỏ trang web.

Kageyama nhìn xuống, co đầu gối lên ngực và vòng tay quanh ống chân. 'Tại sao anh ta lại phải xem thứ đó như thế ngay từ đầu, đồ khốn kiếp!'

"Tobio-kun,em ổn chứ?" Atsumu nghiêng đầu khi nhìn Kageyama đang vùi mặt vào giữa hai đầu gối.

Atsumu cúi xuống bên cạnh anh. Anh kéo tay Kageyama để Kageyama ngước lên. Kageyama sau đó ngẩng đầu lên. Đôi chân của cậu ấy trông như thạch khi chúng buông thõng sang hai bên, để lộ một túp lều ngày càng lớn bên dưới quần. Atsumu vẫn bất động trước khi cười khúc khích đầy lo lắng.

"Ha–ha, Tobio-kun.. ya–"

Lời nói của anh dừng lại khi Kageyama ngước nhìn anh với đôi má đỏ bừng, mồ hôi chảy dài trên mặt. Hơi thở của cậu trở nên nặng nề khi đang cố gắng giữ lại sự cương cứng của mình.

Nụ cười của Atsumu tắt dần trong khi mắt anh đảo quanh háng Kageyama. Kageyama nhanh chóng kéo chiếc áo hoodie xuống che đi vì xấu hổ.

"M-Miya-san, em cần phải quay lại phòng của mình.. Ngày mai hãy xem nó nhé.."

Cậu nói, rút ​​tay ra khỏi vòng tay của Atsumu, nhưng lại bị Atsumu tóm lại khi chàng trai tóc vàng đặt tay còn lại của anh vào tay vào tấm nệm, giữ Kageyama ở giữa tấm nệm và cơ thể anh. Đôi mắt nâu của anh dán chặt vào đôi mắt xanh của cậu. Kageyama giật mình trước sự thay đổi đột ngột của bầu không khí. Khoảng cách rất nhỏ giữa khuôn mặt của họ khiến tim cậu đập loạn xạ.

"Làm ở đây đi." Giọng Atsumu trầm và có phần khắt khe.

Kageyama giật mình trước lời nói của mình. "Anh điên à!?"

"Có gì đó không ổn với điều đó à?"

"Tất nhiên rồi? Dù sao thì bây giờ em sẽ về phòng thôi." Kageyama giật tay anh ra, nhưng sau đó nhận ra dù tay cậu được tự do nhưng lại không có kẽ hở để trốn thoát khi bị mắc kẹt giữa vòng tay của Atsumu và tấm nệm phía sau lưng.

Kageyama nắm lấy vai Atsumu, cố đẩy anh ra. Nhưng cậu không ở trong tình trạng có thể tập trung toàn bộ sức lực để đẩy anh ta, nên Atsumu vẫn không nhúc nhích.

Kageyama khẽ rên rỉ, nhìn chằm chằm vào thanh niên tóc vàng một cách tuyệt vọng, "Làm ơn... Miya-san."

Atsumu cảm thấy tim mình lộn nhào trước cảnh tượng đó, anh nghiến răng.

"Để anh hỏi em điều này. Nếu quay lại phòng thì em sẽ làm gì?"

Kageyama đột nhiên mất khả năng nói. Thiếu niên tóc đen rất xấu hổ khi nói điều gì đó kiểu như 'Tôi sẽ thủ dâm' với Atsumu. Vì vậy, khi anh ấy không trả lời, Atsumu tiếp tục, "Em chỉ làm điều tương tự, đúng không? Vì vậy, hãy làm những gì em thường làm, anh sẽ quan sát."

"Tại sao anh phải xem em làm điều đó !?" Kageyama hét lên, mất bình tĩnh.

"..Bởi vì anh tự hỏi khuôn mặt của bé sẽ như thế nào?" Atsumu ngây thơ nói.

"HAH!?"

Kageyama nhăn mặt. Cậu trông rất tức giận khi thấy Atsumu vẫn không có ý định để cậu đi. Kageyama không thể kiềm chế được sự cương cứng của mình nữa vì nó đang co giật một cách khó chịu trong quần suốt thời gian qua. Cậu nhìn vào mắt Atsumu, anh đáp lại với nụ cười ranh mãnh.

"Được rồi, em sẽ làm ở đây. Hãy hứa với em rằng anh sẽ chỉ xem! Bây giờ, bước sang một bên!"

Kageyama đẩy anh ra, khiến anh mất cảnh giác, Atsumu loạng choạng lùi về phía sau khi anh tự nhiên ngồi vào tư thế ngồi trước mặt cậu, nụ cười chiến thắng nở trên môi. Kageyama nhìn xuống trong khi tay bắt đầu cởi khuy quần và trượt khóa kéo ra, kéo nhẹ chiếc quần xuống đến đùi trên.

Sự cương cứng của Kageyama lộ ra từ bên dưới quần. Cậu khẽ liếc nhìn Atsumu, người đang nhìn chằm chằm vào cậu một cách mãnh liệt, trước khi đưa tay ra tóm lấy con cặc đang cương của bản thân. Nó vốn đã rỉ dịch trở nên ướt đẫm nên khi cậu cầm lấy, nó lướt nhẹ nhàng trong tay. Kageyama bắt đầu xoa nó lên xuống, và mỗi chuyển động của bàn tay đều khiến cậu ấy rùng mình dọc sống lưng.

"Haa.. ngh.." Một tiếng rên rỉ nghèn nghẹn cuối cùng cũng thoát ra khỏi môi.

Atsumu ngồi đó, anh như tê liệt tại chỗ, đôi mắt dõi theo từng cử động của Kageyama, một vệt đỏ bừng hiện lên trên khuôn mặt anh. Đây là khía cạnh mà anh nghĩ mình sẽ không bao giờ có cơ hội nhìn thấy từ Kageyama. Nhưng bây giờ chuyện đang xảy ra trước mặt anh, nó còn tệ hơn anh nghĩ.

Đôi má Kageyama đỏ bừng vì xấu hổ, đôi mắt khép hờ khi khoái cảm ập đến, khuôn miệng hơi hé mở sau mỗi cú vuốt ve, và hơi thở run rẩy thoát ra từ giữa môi cùng với vài tiếng rên rỉ gợi cảm, tất cả đều vượt quá giới hạn. Sự mong đợi của Atsumu.

Kageyama trông thật nóng bỏng.

Nhìn Kageyama chạm vào mình trước mặt Atsumu giống như một sự tra tấn. Tim anh đập thình thịch trong lồng ngực như thể đang cố gắng hoàn thành cả ngàn nhịp đập khi anh cố gắng chống lại sự thôi thúc đè Kageyama xuống sàn và đụ cậu ấy một cách vô nghĩa ngay lập tức. Bởi vì anh đã hứa với cậu bé rằng rốt cuộc anh sẽ chỉ quan sát cậu mà thôi.

Vì vậy, tất cả những gì Atsumu có thể làm là ngồi đó, nắm chặt tay, đôi mắt tràn ngập dục vọng.

"Miya-san.. anh khó chịu lắm à."

"Hửm?" Atsumu chớp mắt ngạc nhiên trước khi nhìn xuống đỉnh quần của mình, và đúng như vậy.

"Chết tiệt." Anh chửi thầm trong miệng.

"..Muốn làm điều đó cùng nhau không?" Kageyama nói, giọng gợi cảm một cách tinh tế. "Chỉ là—Thật xấu hổ.. khi làm việc đó một mình." Cậu nói thêm, mắt đảo quanh bất cứ thứ gì ngoại trừ Atsumu.

Atsumu không hề cố gắng che giấu nụ cười tự mãn của mình khi anh bắt đầu cởi khóa quần của mình. "Vậy thì rất hân hạnh."

Kéo bàn tay đang chạm vào vật cương cứng của Kageyama ra, Atsumu nhích lại gần. Và khi họ chỉ còn cách nhau một inch, Kageyama cảm thấy có thứ gì đó to và cứng chọc vào đó.

Kageyama không thể phản ứng khi Atsumu thô bạo nắm lấy con cặc của cả hai và đột ngột ấn chúng vào nhau, khiến Kageyama nao núng vì sốc.

"Ng.. chờ đã!"

Kageyama cắn vào tay áo, cố gắng kìm nén tiếng rên rỉ vì khoái cảm tràn ngập. Cậu có thể cảm nhận được bàn tay của Atsumu bao bọc chắc chắn xung quanh vật cương cứng của anh, vuốt ve và siết chặt nó theo ý muốn. Chà xát nó vào vật căng cứng của chính mình, bắt đầu vuốt chúng vào tay.

Ánh mắt Atsumu nhìn thẳng vào Kageyama. Nhìn người trẻ hơn đang cố gắng kìm lại tiếng rên rỉ thèm khát của mình, trong khi hơi thở của chính cậu trở nên nặng nề.

"Có thoải mái không? Em đang run rẩy.."

Anh hỏi cậu, giọng trầm trầm. Kageyama thở hổn hển ngước nhìn anh ta, và ánh mắt họ chạm nhau với một ngọn lửa nhiệt, khiến cậu càng đỏ mặt hơn và bối rối quay đi.

"M-hmhh.."

"Sắp xuất tinh à?"

Kageyama gật đầu yếu ớt và Atsumu coi đó là dấu hiệu để tăng tốc độ, tuốt mạnh hơn và nhanh hơn trước, khiến Kageyama phải bám vào vai anh hết sức có thể và tựa đầu vào đó để được hỗ trợ. Cánh tay còn lại của Atsumu nhẹ nhàng vòng qua đầu cậu, trong khi cậu trai tóc vàng cũng tựa đầu anh vào bờ vai run rẩy của anh. Anh có thể cảm nhận được hơi thở nóng hổi của Atsumu phả vào cổ mình, khiến Kageyama phải nén tiếng rên rỉ.

"Ahhh.. Miya-san~.."

Họ cùng nhau đạt đến cao trào khi tinh dịch của họ dính vào lòng bàn tay Atsumu. Kageyama thở ra, giải tỏa phần nào sự căng thẳng mà cậu không biết đã tích tụ trên vai mình. Trong khi Atsumu đang thở hổn hển và tim đập loạn xạ.

'Đây không phải là những gì chúng ta dự định! Mình đến đây để làm gì?!' Kageyama đang gào thét trong lòng. Không dám ngước lên khi nhận ra họ vừa làm gì, nên cậu đứng yên, mặt vùi sâu vào hõm cổ Atsumu. Môi Atsumu nhếch lên thành một nụ cười tự mãn khi anh nhận thấy người trẻ hơn đang cảm thấy xấu hổ.

"Tobio-kun?" Không có phản hồi.

"Em sẽ cần phải dọn dẹp cái này."

Kageyama im lặng thò tay vào túi áo hoodie, lấy ra một gói khăn giấy nhỏ và đặt nó lên tay Atsumu mà không cử động phần đầu của bản thân. Vẻ bối rối hiện lên trên khuôn mặt Atsumu trước khi anh bật cười một giây sau đó.

"Tobio-kun.." Anh thở dài, "Tôi không biết mình sẽ làm gì với em nếu em cứ hành động như thế này.."

Anh thì thầm một cách nguy hiểm vào tai Kageyama. Mắt Kageyama trợn ngược, cậu lập tức lùi lại khỏi Atsumu, tim đập thình thịch như búa khoan. Anh ta ném một cái nhìn khó chịu về phía mình.

"Miya-san.. Em không biết rằng anh lại là một kẻ biến thái như vậy."

"Này! Anh không phải kẻ biến thái!" Atsumu cáu kỉnh khi dọn dẹp mớ hỗn độn mà họ đã tạo ra.

Kageyama vẫn không biết làm thế nào mà bây giờ mình lại được Atsumu âu yếm trên giường. Chỉ nhớ rằng họ đã làm một điều gì đó thực sự đáng xấu hổ và cuối cùng cậu đã làm bẩn quần của mình, khiến bản thân phải ở lại qua đêm vì quần đang được giặt. Kageyama đã đồng ý với điều kiện là cậu ấy sẽ ngủ trên sàn và Atsumu sẽ không làm điều gì nguy hiểm đối (theo cảm nhận của cậu). Vậy tại sao bây giờ cậu lại nằm trên giường cạnh anh chàng tóc bù xù thay vì nằm trên sàn? Đó vẫn là một điều bí ẩn.

"Miya-san, em không thở được! Thả em ra."

Kagemaha cau có, cố gắng đẩy bộ ngực rộng trước mặt mình ra.

"Này, Tobio-kun.. Bé có muốn làm lại vào lần tới nữa không?"

Kagemaha ngẩng đầu lên, trên thái dương nổi gân xanh.

"KHÔNG."

"Hahaha! Bây giờ anh không có ý đó."

"KHÔNG."

"Nhưng nhóc thấy ổn mà, phải không?"

Một màu đỏ tràn ngập trên má anh. Kageyama không thể phủ nhận sự thật rằng việc đó còn tốt hơn là tự mình làm việc đó, nên cậu im lặng, quay lưng lại với Atsumu. Atsumu nở một nụ cười tự mãn trên khuôn mặt khi anh vòng tay chặt hơn quanh người trẻ hơn.

"Vậy thì anh sẽ coi đó là một lời đồng ý."

------------------------------------------------

Tác giả: @inossukee

Mong mọi người vào ủng hộ tác giả.

Không được đem bản dịch đi nơi khác. Cảm ơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro