Chương 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Tiểu Hàn đi, Đại Hàn đến. Gần tết thì nhiệt độ giảm xuống rất nhiều, tuyết không còn rơi nữa. Thanh đo nhiệt độ môi trường lúc nào cũng âm độ. Không khí theo cái lạnh mà trùng xuống, nặng nề và khiến mọi thứ khó chịu hơn.

Hiện tại, Ryu Minseok có đang ủ mình trong lớp học. Đèn trắng xanh khi nào cũng bật mở. Các bạn cùng lớp kéo bàn học lại san sát nhau, máy sưởi lúc nào cũng bật. Bạn học Ryu Minseok ngồi trong lớp cũng quấn người hai đến ba lớp áo ấm. Nhưng không khỏi ngạc nhiên vì thời tiết trở lạnh quá nhanh, đôi tay cậu tê cứng đặt trên bàn. Bỗng cửa sổ cạnh cậu bị gió thổi mạnh mà bật mở.

Một hai hạt tuyết mang theo cánh hoa đào đậu xuống tóc mai bạn. Bạn Ryu dùng ánh mắt tròn xoe nhìn về hướng cửa sổ mở. Gió lạnh mang theo tuyết và hoa đào thổi qua, tóc đen lay lay theo gió nhẹ.

Bạn Ryu thoáng suy nghĩ đến điều gì đó, đưa tay ra muốn đón một vài cánh hoa.

Tàn lá màu hồng phớt trườn qua, lướt khỏi bàn tay nhỏ đang đón, đậu xuống mặt đất lạnh lẽo.

Bạn học cùng lớp vì bị gió thổi thì vội vàng kéo vừa sổ kính lại. Bạn ấy thở nhè nhẹ, đưa tay chống eo trước Ryu Minseok, rồi than thở vài câu.

"Người nào không chốt cửa vậy, biết Ryu cún ngồi cạnh cửa sổ không vậy. Aigoo, đông lạnh chết đi được, cậu ấy cảm nữa thì sao?"_Sau đấy bạn học nữ bước về chỗ ngồi của mình. Tay cầm bút lên và tiếp tục giải đề. Âm thanh lớp học trở về đúng quỹ đạo của nó, tiếng viết vở chạm nhau sột soạt và tiếng lật sách vang lên.

"Ryu à, lạnh quá hóa tượng rồi sao"_Lớp trưởng quàng khăn cổ qua loa bước đến cạnh bàn bạn Ryu.

"Ryu à, vào trong ngồi nhé"_bạn học nam ngồi cạnh bạn lên tiếng hỏi.

"Ah, cảm rồi?"

"Nào, để tớ xem"

•"Được, được rồi. Tớ vào trong ngồi nhé!"

•"Không bị cảm! Thật, nào, đừng nhìn tớ thế. Bạn Jeon!"

•"Bỗng nhớ đến công thức hóa học nên mới đơ ra. Hôm nay kiểm tra hóa, đúng không?"

"Gì cơ!!"

"Hả, đang nói đến chuyện Ryu có cảm không mà!!!"

"Thôi đừng mà. Chiều nay có lý với sinh cũng kiểm tra đấy?"

"Nhưng hôm nay có kiểm tra không?"

"Có"

"Kiểm tra hôm nay có bài vừa học đó"

"Lớp trưởng? Thật không"

"Ai mà biết. Hóa dễ mà"

"Chết tiệt"

"Lớp trưởng chết tiệt, cậu ác với chúng tớ quá"

"Bài đấy dễ, để tớ giảng lại nhé. Đừng than khóc nữa"

Tiếng đám học trò nhốn nháo hỏi nhau, sau đó bàn ghế đẩy rục rịch liên tục. Đám học sinh chạy vội vàng về bàn của mình.

Bạn Ryu tay nâng chồng sách vở cao, đứng đơ thành tượng nhìn về hướng các bạn mình. Lớp phó bước đi ngang qua tiện tay lấy đống sách tập của Ryu đi đến giữa bàn học.

Sau đó vận chuyển hết các đồ còn lại đến bàn mới cho bạn nhỏ Ryu.

Tiết tự học sáng bắt đầu, Ryu Minseok chậm rãi đi đến bàn học của mình, bạn ngồi giữa các bạn. Ít nhất, ngồi đây ấm áp hơn khi ngồi cạnh cửa sổ. Song vì ngồi ở giữa nên bạn Ryu vẫn chưa quen khi bên tay có thêm một bạn học.

Một tiếng /bịch/ /keng/ vang lên. Ryu Minseok nhìn xuống chân bàn mình, là cuộn len và kim móc len lăn lóc trên sàn, nhìn về cuộn len màu trắng sữa đang móc giở một chiếc khăn choàng cổ. Chiếc khăn móc sắp hoàn thành. Rồi bạn Ryu cúi người nhặt lấy cuộn len và một phần khăn cổ nằm trên sàn.

Đưa tay phủi phủi phần khăn bị bẩn, Ryu Minseok cụp mắt nhớ đến chuyện nào đó.

Khăn choàng cổ bằng len này, bạn đan để tặng quà năm mới cho Kim Kwang-hee, bạn sẽ đưa cho anh vào đêm giao thừa, khi mà gia đình hai bên gặp nhau tại nhà hàng nào đó. Nhưng có vẻ nó không đến với tay anh được rồi. . . Bạn Ryu miết miết khăn quàng cổ trên tay mình. Hàng mi dài của bạn phủ một bóng nhỏ dưới mắt khi bạn rũ mắt. Nốt ruồi nhỏ dưới mắt tô điểm cho đôi mắt bạn Ryu thêm đẹp đẽ. Nước da dưới ánh đèn trắng trẻo, bạn Ryu mang nét tinh xảo nào đó khó nói.

Ryu Minseok giật mình, bên ngoài cửa lớp có vài ba bạn học nữ chụp ảnh cậu, họ tắt âm thanh, và rồi họ chưa tắt flash. Lớp trưởng và các bạn nhìn về hướng cửa, bên cạnh cửa sổ kiếng có thêm vài ba người. Các bạn cùng lớp nhăn mặt, ba đến bốn bạn nam trong lớp đứng dậy, chủ động ra bên ngoài lớp.

Bạn cụp mắt ngồi nghiêm túc lại. Đầu thầm suy nghĩ sẽ không sao đâu. Tay lật đề cương ôn văn học, bạn Ryu đổi ý rồi, bạn sẽ chiếm cái khăn này làm của riêng. Đôi khi, ích kỷ một xíu cũng không sao mà.

Khi đang chăm chú học bài, loáng thoáng nghe vài tiếng cãi vã.

/Cậu xóa ngay cho tôi bức ảnh vừa rồi/_Bạn Ryu ngó mắt nhìn ra bên ngoài cửa lớp là lớp phó đang bực mình quát lớn bạn nữ nhỏ con đứng trước mặt, các bạn khác cũng đang cau có nói chuyện.

/Tôi chụp ảnh cậu ta thì sao. Các cậu làm như cậu ấy là thần tượng gì đó vậy/_Bạn nữ trước mặt lớp phó nhăn mặt hét lại. Qua một lớp cửa kính, âm thanh bị chặn đi vẫn vang rất lớn.

/Ôi, bà cô của tôi ơi! Là quyền riêng tư, quyền riêng tư đấy/_Bạn nam khác nói.

/Người bị dính drama tới vậy mà các cậu còn bảo vệ sao?/_Nhóm nữ trước mặt phản bác.

"Thì?"_Lớp trưởng đi ra, mở cửa rầm một cái, cả nhóm bên ngoài lẫn các bạn cùng lớp đều giật mình. Gió bên ngoài thổi vào lớp học, nghe thoang thoảng đâu đó là hương hoa anh đào đang chớm nở.

/Cạch/ lớp trưởng đóng cửa, khí lạnh không ùa vào, hương thơm hoa xuân cũng ngắt đứt.

/Chuyện đó có liên quan đến ảnh chụp không?/

/Thành viên lớp tôi, lớp tôi bảo vệ. Bà cô đây chụp ảnh bạn học tôi, bạn ấy không lên tiếng vì cảm thấy bà cô phiền đấy. Và hơn hết, bạn của cậu ấy-là chúng tôi đã sẵn lòng thay cậu ấy nổi giận rồi/_Lớp trưởng cao giọng, cong cong ngón trỏ chỉ vào đám nữ. Giọng điệu rất khó ở.

/Xóa ảnh hoặc đến phòng quản lý học sinh/

/Bọn tôi cứ không xóa ấy, các cậu định đánh bọn tôi à. Có một tấm ảnh mà làm quá lên/

/Con dẩm này!? Ôi, tôi điên mất/_Lớp trưởng trợn mắt, gân xanh cả đám con trai nổi lên.

Bạn Ryu nhìn tình có vẻ không ổn, đứng dậy bước đến cửa lớp. Các bạn trong lớp ngưng học bài, di chuyển cùng bạn.

/Cạch/ bạn nữ trong lớp đi trước mở cửa bước ra, sau đó là cả lớp A6.

"Có chuyện gì vậy? Sao lại ồn ào thế kia"_Người có tiếng nói nhất lớp, bí thư lên tiếng hỏi, dù vậy, giọng của cô nàng rất hằn học, hay nói thẳng ra là cô nàng cố ý hỏi một câu hỏi tu từ.

"Tch. . . À, A6 các bạn đoàn kết nhỉ? Bảo vệ thằng bệnh hoạn"_Trong đám đông bên ngoài, bạn nữ nọ vòng tay nghênh mặt.

"Con khọm này, thu lại câu đấy ngay cho tôi"_Bí thư lạnh giọng nói.

"A6 lớp chọn thế nào mà hùa nhau bắt nạt bạn học thế này!"

Đám đông hóng hớt tập trung lại xung quanh lớp học. Ryu Minseok hiểu chuyện gì đang xảy ra nên bấu lấy cánh tay bí thư và lớp trưởng. Bạn nhón chân kéo tay lớp trưởng, thì thầm vào tai anh.

"Mặc kệ họ đi, các cậu à, mình không sao mà. Vài lời nói thế này mình nghe thấy nhiều rồi. Không sao đâu"_Ryu Minseok nhẹ nhàng thủ thỉ.

"Chậc, Ryu đứng yên. Tớ phải làm cho xong chuyện này!"_Bí thư nổi nóng khi nghe những lời cậu nói, cô nàng đưa quyển sổ da cho bạn lớp phó, kéo tay áo khoác lên khuỷu tay, dùng bút cài gọn tóc mình.

"Các bạn làm gì tụ tập tại đây vậy?"_Từ xa, Jeong Jihoon cao ráo đi đến.

"Mọi người đi đi thôi"

"Hội quản lý đến rồi"

"Tưởng sắp có đánh nhau. Về lớp lẹ lẹ đi"

"..."
_______________________

Vì một số lịch trình cá nhân nên hôm qua trẫm không lên chương được, xin lỗi các ái khanh của trẫm nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#allkeria