Chap 12+13: Cái định mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-''Kookie , anh Jin, anh Suga đều ở đây hết à ? ~ Thật trùng hợp ~

Không cần quay đầu lại cô cũng biết được chủ nhân của cái giọng nói nhão nhoẹt ấy là ai . Còn ai vào đây nữa chứ ngoài vị nữ chủ đại nhân của chúng ta -Lee Nancy 

CMN ! Cô chỉ muốn an an tĩnh tĩnh trôi qua hết ngày hôm nay thôi mà ! Chẳng lẽ chỉ như vậy ông trời cũng không đáp ứng cho cô được ư ? A a a ông trời ơi ! Con hận người ~
Trong lúc cô còn đang than trời trách đất thì Nancy đã đi đến cạnh bàn cô từ lúc nào rồi . Cô ta rất tự nhiên ngồi xuống ghế đồng thời còn kéo theo 1 tên con trai nữa ngồi cạnh . Nhìn kĩ thì người con trai ấy không ai khác chính là nam chính Kim Namjoon anh em của vị Kim  Soekjin đang ngồi ăn trước mặt tôi đây!!

Nancy  sau khi đặt mông ngồi xuống thì khẽ thẹn thùng đưa mắt nhìn 3 chàng trai tuấn mỹ đang ngồi đối diện mình , trong lòng tràn đầy cảm giác ganh ghét đối với cô  nhưng cô ta cật lực đè nén xuống , sau đó cô ta quay sang nhỏ nhẹ hỏi cô :

''Kookie , ăn chưa??'' (mun: mụ nội con lạy má cái tô không còn miếng cơm trược mặt chằng ành ra mà bà không thấy còn hỏi nữa con lạy 3 nhan)

''Cô không thấy tui ăn xong rồi à, hay cô bị mù đề nghị anh Kim đây nhớ mua cho cô ta 1 tròng kính ''sịn'' để cô ta thấy rỏ hơn''

Nancy trông thấy cái thái độ dửng dưng của cô thì tức đến muốn hộc máu nhưng ngoài mặt cô ta vẫn nhu nhược yếu đuối như cũ , cô ta ngước nhìn cô bằng đôi mắt đẫm lệ :

''Kookie ... sao ... hức ... sao cậu lại ... hức ... như thế chứ ? Tớ chỉ muốn ... hức ... hỏi cậu thôi mà ... hức ...

Cô nhìn tình cảnh này mà thật rất muốn vỗ tay khen thưởng cho cô ta 1 cái . Trình độ diễn xuất của cô ta ngày càng tiến bộ , có thể nói là xuất quỷ nhập thần luôn rồi ! Người ngoài không biết nhìn vào , người ta còn tưởng cô mới là người ức hiếp cô ta khiến cô ta phải chịu ủy khuất ! Thật sự là đáng khâm phục mà !

Trong khi đó sắc mặt của mấy người nam nhân cũng không khá hơn là bao .Kim Soekjin và Min Yoongi and Jung J-Hope  khẽ nhíu mày khó chịu nhìn cô ta , trên mặt cũng không nhịn được xẹt qua 1 tia chán ghét .

Còn Kim Namjoom 

khi nhìn thấy ả khóc đến ' lê hoa đái vũ ' thì cảm thấy có chút không đành lòng bèn mở miệng dỗ dành an ủi cô ta , sau đó quay sang nhìn cô trách móc :

''Joen Jungkook ,! Cô hơi quá đáng rồi đó , Liên nhi chỉ muốn hỏi cô thôi , cô ấy có làm gì cô đâu mà sao cô lại đối xử với cô ấy như vậy ? 

Ngoài miệng thì nói như thế nhưng trong lòng anh thì lại rối như tơ vò . Anh cũng không biết bản thân mình bị làm sao nữa , từ sau lần đụng mặt nhau tại sân trường hôm đó , trong đầu anh toàn là hình bóng của cô . Nhưng chẳng phải anh yêu Nancy   sao ? Nếu thế thì tại sao lúc nào anh cũng nghĩ về cô ? Điều này anh đã tự hỏi bản thân rất nhiều lần rồi nhưng vẫn không có câu trả lời chính xác . Anh rối bời , anh không biết mình muốn gì nữa . Vì vậy anh lựa chọn trốn tránh không gặp cô để chính mình bình tâm trở lại , trong lòng tự thôi miên mình không được nhớ về cô nữa nhưng càng cố quên thì lại càng nhớ nên dần dần anh cũng không cưỡng ép bản thân mình nữa . Không ngờ hôm nay lại gặp được cô ở đây , hơn nữa bên cạnh cô còn có vài tên nam nhân khác ,bọn họ ngồi chung 1 bàn cười nói rất vui vẻ . Vừa nhìn thấy cảnh tượng đó trong lòng anh đột nhiên bùng lên 1 ngọn lửa vô danh , rất muốn chạy lại kéo cô ra khỏi chỗ đó nhưng anh cố nhịn xuống . Việc anh bênh vực nancy cũng có nguyên nhân ở trong đó , 1 phần là vì anh cũng không muốn cô ta chịu ủy khuất , phần nhiều nhất là vì anh muốn che giấu sự bối rối cùng với cái cảm giác kì lạ xuất hiện khi gặp cô sâu trong tận đáy lòng mình . 

Cô thì đương nhiên là không biết được tâm tư lúc này của Kim Namjoon rồi . Hiện giờ cô chỉ lạnh lùng nhìn lại anh , trào phúng mở miệng :

''Kim thiếu  ! Tôi quá đáng ? Sao anh không nhìn lại Nancy iu vấu của anh đi ? Tôi chỉ nói cô ta không thấy thôi mà!!, cũng không nói thêm cái gì quá đáng cả thế mà cô ta lại làm như tôi là quái vật muốn ăn tươi nuốt sống cô ta luôn vậy , hở tí là khóc . Này ! Tôi hỏi thật nhé , có phải Nancy của anh được làm bằng nước không đấy ? Nếu thật sự là như thế vậy thì anh nên cẩn thận kẻo có 1 ngày chết đuối vì nước mắt của cô ta đó ! 

Lời vừa dứt thì xung quanh vang lên những tiếng cười rầm rộ của mọi người .

Khóe môi của Min Yoongi, Kim Soekjin, Jung -J Hope   đồng thời khẽ cong lên .

Kim Namjoon hoàn toàn triệt để cứng họng vì những lời cô nói rất đúng không thể phản bác lại được .

Nancy  cúi thấp đầu , tay bấu chặt gấu váy của mình , sự xấu hổ lẫn giận dữ bao trùm lấy cô ta khiến cô ta thật rất muốn tìm 1 cái lỗ để mà chui xuống . Hừ ! Tất cả đều tại con nhỏ Joen Jungkook đáng ghét đó ! Nếu không tại vì nó , cô ta cũng sẽ không bị mất mặt như thế này , đúng , đều tại nó cả !Joen Jungkook h ! Tôi nhất định sẽ trả lại nỗi nhục nhã của ngày hôm nay , cô chờ đó ! 

Cảm thấy 1 cỗ hận ý mãnh liệt tỏa ra từ phía người con gái ngồi đối diện mình , cô chỉ khẽ cười nhạt . Muốn đấu với cô à ? Được thôi ! Thích thì chiều , để xem ai mới là người cười cuối cùng !
Nghĩ rằng bây giờ ngồi đây nữa cũng chẳng thú vị gì mà ngược lại còn đem theo 1 đống rắc rối không đáng có , thế là cô đứng dậy định rời khỏi .

Min Yoongi   thấy cô đứng dậy muốn rời đi bèn vội vàng lên tiếng hỏi :

''Jungkook ! Em đi đâu vậy ? 

Những người ngồi ở đằng sau cũng đồng loạt nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu .
Nghe thấy thế cô chỉ chầm chậm quay đầu lại , khẽ nhướng mày nhìn anh , có chút bỡn cợt nói :
_ Thế nào ? Tôi đi vệ sinh anh cũng muốn theo ?

Gương mặt của anh  xuất hiện vài vệt hồng , anh lúng túng giải thích : 

_ À ... không ... không phải như vậy ! Anh ... anh chỉ là ...
_ Được rồi ! Không cần phải nói nữa , tôi đi đây .
Dứt lời , cô quay người bước đi .
Những người còn lại thấy cô đi mất rồi thì cũng đồng loạt giải tán .
Trong lòng mỗi người đều có những suy nghĩ riêng nhưng đều hướng đến 1 người .
Và đó là cô .
-----------------ta là đường phân cách tuyến -------------------------
------Sân thượng-------
Hiện tại cô đang ở trên sân thượng của trường , mà cũng phải công nhận rằng ở đây vừa mát mẻ mà lại vừa thoáng đãng rộng rãi nữa chứ . Quả đúng là 1 nơi thư giãn lí tưởng .
Đứng ở trên này cô bỗng muốn hét thật to để làm vơi đi nỗi buồn bực mấy ngày nay khi cứ liên tiếp đụng mặt với cái đám nam , nữ chủ phiền phức kia , quả thực cô nhẫn đến sắp phát điên rồi ! Dù sao ở trên này cũng không có ai cả , cô sợ cái gì chứ ? Nghĩ là làm , cô lập tức dùng hết sức bình sinh để hét toáng lên :
_ A a a a a a a a ...
Hét xong cô cảm thấy rất nhẹ nhõm , cô cảm thấy cách này rất hiệu quả nha ~ Khẽ mỉm cười nhẹ nhàng và cất bước chuẩn bị rời đi .
Nhưng ông trời nào có chiều lòng người ...

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Halu mấy thím yêu , cất công lém ms viết xong chap này à nha đừng quên thả cho bịn tui 1 ngôi sao nha

LOVE~~

 à dạo này tụi mình có ra 1 truyện ms về VKOOK á mong mấy thím ủng hộ nhoa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro