Say ngủ (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CP: Kakuchou x Mikey.

Sum: Chỉ cần một liều thuốc ngủ nho nhỏ là đủ rồi.
~•~

Kakuchou là một gã đàn ông tử tế, gã ta chưa bao giờ lừa đảo, bắt cóc hay là cưỡng hiếp bất kỳ ai dù rằng thân phận của gã chính là No.3 của Phạm Thiên. Ừ thì chuyện đó không có gì là lạ khi hồi còn ở Kantou Manji, gã đã nổi tiếng là một gã đàn ông nhàm chán và ít nói rồi nên là Mikey ít nhiều cũng không quá quan tâm đến gã.

Còn bây giờ, như bao ngày khác, sau khi giải quyết xong công việc của mình và trời đã tối muộn thì Mikey, boss lớn Phạm Thiên quyết định đi về phòng nghỉ ngơi. Kakuchou nhìn thấy Mikey đi về phòng ngủ thì cũng đi theo để đảm bảo sự an toàn cũng như tiếp thu mệnh lệnh do cậu đưa ra.

"Kakuchou, tao muốn sử dụng một chút thuốc ngủ."

Cậu ngã phịch trên cái giường êm ái của mình, đôi mắt đen láy vô cảm nhìn lên trần nhà, đôi môi mỏng manh cũng khép mở liên tục để đòi hỏi một chút thuốc ngủ từ cái con người quy củ, cứng nhắc kia. Kết quả ngoài dự đoán là gã ta thế mà lại đồng ý, Mikey nhíu mày biểu lộ sự kinh ngạc của mình.

"Mày hôm nay ăn nhầm cái gì à?"

Kakuchou rũ mắt không nói rồi thả lên giường một hộp thuốc an thần, Mikey nhìn cái hộp nọ nảy lên hai cái rồi nằm lẳng lặng, cậu rất tò mò về lý do đồng ý của Kakuchou nhưng gã lại chỉ im lặng và không có ý muốn trả lời câu hỏi của cậu, gã đàn ông nọ đẩy cửa đi ra ngoài và bỏ mặc Mikey ở trong phòng một mình với lọ thuốc an thần. Cậu rũ mắt rồi cầm lọ thuốc kia lên để lấy thuốc ra uống.

Quả nhiên là thuốc ngủ rất có tác dụng, cậu nghiêng người nằm trên giường ngủ một chút rồi cũng thiếp đi.

Kakuchou đợi khoảng nửa tiếng mới chầm chậm đi vào, gã đeo găng tay vào rồi đưa mắt nhìn chằm chằm vào người đang ngủ trên giường. Người này, mặt mũi đẹp đẽ là thế nhưng thần khí lại nhàn nhạt, trong bóng đêm cô lãnh lại phá lệ âm u và tịch mịch vô cùng, gã im lặng cởi áo khoác của mình ra rồi ném lên trên cái ghế bên cạnh. Chỉ cần một chút thuốc ngủ, chỉ cần kiên nhẫn một chút là mọi thứ mà gã muốn sẽ có, gã trườn người lên trên giường rồi đưa tay chạm vào gò má nhợt nhạt của cậu.

"...."

Mikey hơi cựa đầu một chút, hơi thở cũng ngưng lại một thoáng rồi tiếp tục thở ra đều đều, gã cũng mạnh dạn sờ sờ gò má của cậu, gã đeo găng tay cho nên không thể nào cảm nhận được hơi ấm trên làn da đó.

"Thật là...."

Gã lầm bầm rồi ghé người hôn nhẹ lên má của cậu, bàn tay đang mân mê gò má cũng trượt xuống cần cổ rồi vuốt ve đầy mê muội.

Soạt!

Tiếng áo quần bị vén lên trong căn phòng âm u thật là ám muội, gã nheo mắt nhìn lồng ngực gầy gò trắng nhợt của Mikey rồi hạ tay sờ soạng, cảm giác thô ráp do vải găng tay lướt trên da khiến Mikey đang ngủ say cũng phải rùng mình, gã cúi thấp đầu rồi mở miệng để mút mạnh từng tấc da thịt mềm mại.

Nực cười thật, gã đàn ông tưởng chừng như quy củ nhất, tử tế nhất trong nơi dơ bẩn này hóa ra cũng chỉ là một gã đàn ông tâm cơ, phải đợi người ngủ say mới bắt đầu ra tay để trục lợi. Đôi mắt dị sắc của gã nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp của Mikey rồi dứt khoát tách hai chân thon thả của cậu ra. Gã biết ham muốn này của mình rất là đáng khinh và tởm lợm nhưng mà Mikey lúc nào cũng sẽ lầm bầm những câu như thế này.

"Lạnh... Ken-chin... Tao lạnh quá.... Ôm tao đi...."

Đấy, cậu lại lầm bầm như vậy nữa rồi, Kakuchou cau mày ôm chặt cậu vào lòng, lần đầu tiên hai người làm tình Mikey cũng là lầm bầm mấy câu thế này rồi rên rỉ khe khẽ trong suốt cuộc làm tình của bọn họ.

Gã nắm cằm của Mikey, cúi xuống hôn mút đôi môi lành lạnh đó rồi luồn lưỡi vào trong để khuấy đảo khoan  miệng ẩm ướt, lưỡi của Mikey thật nhỏ, lại còn có chút ngòn ngọt của sữa ban nãy gã mang đến nên nụ hôn này cũng phá lệ rất ngọt ngào.... Sẽ càng ngọt ngào hơn nếu Mikey tỉnh lại và hồi đáp lại nó.

Hơi thở của Mikey gấp và nóng thật, Kakuchou nhả môi của cậu ra rồi bắt đầu cọ cọ lên khuôn mặt nho nhỏ. Sau khi cọ cọ chán chê, gã trượt người xuống rồi dùng tay nắn bóp vật nhỏ đang nằm yên của cậu.

"Ư...."

Mikey rên khẽ ngón tay cũng giần giật nhưng đôi mắt lại không thể mở ra được, gã nghe thấy tiếng cậu rên rỉ khó chịu thì cười trầm rồi hài lòng nhìn vật nhỏ trong tay từ từ cương cứng lên.

"Mikey, hôm nay hãy thử chơi đùa một chút đi."

Gã ta chầm chậm lấy ra một cây rung niệu đạo rồi từ từ đâm vào lỗ niệu đạo rồi bấm nút rung lên.

"Á...."

Mikey có vẻ như uống thuốc ít hơn mọi khi cho nên rất dễ tỉnh lại, Kakuchou cũng mặc kệ là cậu có tỉnh lại không mà tiếp tục đưa tay kích thích hạ thân của cậu, Mikey khi ngủ vô cùng mẫn cảm, hai chân nhỏ gác qua vai của gã cũng run lên bần bật vì khoái cảm quái dị này. Cậu biết chắc chắn là có người đang giở trò với cơ thể của mình thế nhưng thuốc này có hiệu lực tốt, cậu không thể mở mắt ra nổi, cả tay chân cũng như không phải là của mình, không thể nâng lên mà cũng chẳng thể hạ xuống.

Nhép!

Gã nhét trứng rung vào bên trong hậu huyệt rồi cũng đâm hai ngón tay còn đeo nguyên găng của mình vào, trứng rung đã được bật cho rung lên, bên trong cũng được bôi trơn đầy đủ cho nên trong đó đã dần lỏng và mềm xốp hơn.

"Mikey, mở mắt ra..."

Kakuchou thở dốc nhìn Mikey đang cau mày rồi lại với tay vào sâu hơn, trứng rung được đẩy mạnh đến điểm mẫn cảm, Mikey cũng khó chịu muốn bắn ra, Kakuchou dùng tay còn lại đè mạnh lên cây chặn niệu đạo để chặn lại cao trào của người nằm dưới thân mình.

"...."

Kakuchou mở to mắt nhìn Mikey đang dần mở mắt ra, gã nhếch môi rồi rút mấy món đồ chơi kia ra.

"Kakuchou!"

Hai chân Mikey bị banh ra, Kakuchou nắm chặt hai bên đùi non của cậu rồi bắt đầu dập mạnh vào bên trong nơi ấm áp kia. Mikey la lớn lên rồi lại bị hành động đâm rút đầy thô bạo của gã làm cho không thể lên tiếng.

"Mikey, tỉnh rồi, mày cuối cùng cũng tỉnh rồi... Hừ..."

"A! Mày... Mày.... Dừng lại cho tao!"

Cậu run lẩy bẩy, hai tay cũng nắm tóc của gã rồi giật mạnh ra sau, gã mặc kệ cơn đau trên đầu, hai tay cũng bóp chặt đùi non của cậu rồi mạnh mẽ áp sát vào làm cho Mikey mất khống chế mà bắn ra.

"Mikey... Mikey... Mikey..."

Gã lầm bầm rồi cúi đầu hôn lên đôi môi đang mở to kia, chặn lại toàn bộ tiếng rên rỉ bất lực trong miệng cậu.

Chỉ một chút thuốc ngủ thì làm sao đủ để chặn lại ái dục? Kakuchou nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Mikey, đôi mắt đen kia đang híp lại, mái tóc trắng thì lại bị mồ hôi làm cho bết dính hết vào hai bên má, gã đàn ông to lớn nằm đè lên cơ thể non mềm nọ rồi nghiến răng bắn hết vào bên trong.

Tác dụng của thuốc vẫn còn, Mikey căm giận nhìn gã rồi nhắm mắt lịm đi, gã thở hồng hộc rồi ôm chặt lấy cậu.
....

Kakuchou nghiêng người né tránh cái gối đang ném vào người mình, Mikey sau khi ném gối xong thì đen mặt thu tay về, gã mang đồ ăn sáng đến cho cậu rồi bị cậu giơ tay tát cho một cái.

"Mikey, vất vả cả đêm qua không nên cử động mạnh."

"Vậy mày ngồi im để tao giết mày đi!"

Đối diện với Mikey hiếm khi nổi giận, Kakuchou nhếch môi cười nhẹ một cái rồi kéo cái cằm nho nhỏ sát lại gần với mình.

"Tao chết rồi thì sẽ còn ai thỏa mãn mày đây?"

Bốp!

Mikey lại tức giận giáng cho gã một cái tát rồi rên rỉ khi eo nhỏ nhói lên, gã lau máu ở khóe miệng rồi đưa tay xoa xoa eo cho cậu, cậu gằn giọng.

"Cút!"

"Đừng nháo, eo mày còn đang đau."

Gã tự nhiên hiểu rõ vì sao anh em Haitani lại thích chọc Mikey nổi giận rồi, bộ dáng nổi giận này thật giống như một chú mèo con đang xù lông vậy, vừa nhỏ bé mà lại vừa đáng yêu khiến cho người khác vừa nhìn là đã muốn xoa nắn rồi. Gã cố đè nén cái cảm xúc vui vẻ trong lòng xuống rồi đưa tay chạm lên eo của cậu để nắn bóp.

"Thời gian của chúng ta vẫn còn rất dài, mày từ từ giận tao cũng không muộn."
~•~

Nói chớ mọi người đừng giận, Kakuchou phúc hắc đúng kiểu gu tui :)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro