Chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại căn hộ nhỏ của Park Jimin

Thay đồ ngủ xong, Jimin lấy tốc độ sét đánh không kịp bịt tai bay đi tìm Jeon Jungkook. May mắn là tối nay Jungkook sang tìm cậu một cách vô tình, không hề biết đến chuyện vừa rồi của cậu

- Kookie, tối nay tớ sợ tối, cậu có thể ngủ chung với tớ không?

Đương nhiên là Jeon Jungkook rất vui vẻ mà ngủ chung rồi. Nhận được vẻ mặt bất ngờ xen lẫn vui sướng và cái gật đầu ngay tắp lự của thỏ bự, Jimin nhanh chóng kéo anh vào phòng đắp chăn

- Cảm ơn bảo bối!!! Cậu ngủ ngon ~

Bùa cứu mạng của cậu, tối nay đành dựa vào Jeon Jungkook để bảo toàn tính mạng!!!

Chuyện ngày hôm nay thật sự quá kích thích, trái tim của cậu đến tận bây giờ vẫn còn đang đập thình thịch.

Jimin có thể cảm giác được lớp rào cản mơ hồ giữa cậu và Kim Taehyung bấy lâu nay sắp bị phá hủy rồi. Cậu có những hàng rào riêng dựng lên cho từng mối quan hệ, với Kim Taehyung, cũng như Jeon Jungkook hay những người khác nữa

Nhỡ đâu thật sự nói toạc ra thì đến lúc đó cậu nên làm thế nào mới phải

May mắn là, nằm trong lòng thỏ bự có tác dụng siêu việt, trái tim đang đập thình thịch cũng dần dần bình tĩnh lại, nửa giờ sau cậu đã bắt đầu chìm vào giấc ngủ.

Jimin ôm Jungkook ngủ ngon lành, nhưng người nào đó chăn đơn gối chiếc lại khó ngủ, đêm khuya vẫn ngồi trong phòng khách làm việc hút thuốc, làn khói dày đặc.

Hừ, khó trách lâu như vậy cũng không điều tra được người tặng quà cho Jimin ở trường quay ngày hôm đó là ai, không ngờ một người trong đó còn là "nội gián"

Yêu Nhân Đang Bay Bỗng Dưng Hạ Phàm...

Lúc này anh mới nhớ, biệt danh trong group của tên nhãi Kim Namjoon này chính là cái tên kỳ quái kia, chỉ là anh chưa bao giờ liên tưởng tới.

Còn đối với người mang mật danh nọ thì đến nay vẫn chưa có chút đầu mối nào...

Trong bóng tối, người đàn ông dụi tắt tàn thuốc rồi đứng dậy đi ra ngoài.

Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng dành cho khách, bên trong không một bóng người. Anh định tìm Jungkook nói một chút chuyện vừa rồi nhưng Jungkook không ngủ ở đây... vậy là Jimin ngủ cùng Jungkook?

Kim Taehyung khẽ nhướn mi, chuyển sang phòng cách vách. Quả nhiên, Jimin đang ôm Jungkook ngủ say khò khò

Cậu nhóc này cũng thông minh ra phết. Có điều, cậu cho rằng chỉ cần làm như này là đã an toàn sao?

Kim Taehyung đi tới trước giường nhẹ nhàng bỏ cánh tay bé nhỏ đang nắm vạt áo Jungkook ra, lấy một con gấu bông bự chèn thay cho chỗ cậu, sau đó bế Jimin đi.

Jungkook đang say ngủ nhíu mày một cái, đôi tay quờ quạo ôm được gấu bông lại tưởng là Jimin liền cọ cọ mặt vào đó vài cái rồi ngủ tiếp.

Lừa được thỏ bự xong, Taehyung ôm người về phòng ngủ dành cho khách

Nhẹ nhàng đặt cậu lên giường, sau đó ngồi bên mép giường, dùng ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt mái tóc mềm mịn của cậu, đôi mắt nhỏ nhắm nghiền, gò má ửng hồng, đôi môi anh đào đầy đặn...

Giống như dã thú trước khi dùng bữa, cực kì nhẫn nại hưởng thụ thời khắc thưởng thức mĩ vị.

Cuối cùng anh thở dài một tiếng, đặt môi mình lên hai phiến môi mềm mại, từ từ tiến vào, cố làm nụ hôn này thêm triền miên, ngọt ngào hạnh phúc giống y như những gì anh tưởng tượng.

Sau đó nụ hôn trượt dần đến bên má, tai, lướt xuống cần cổ thon mịn, cuối cùng lưu luyến dừng lại ở xương quai xanh quyến rũ mãi không muốn rời...

Trong hai mươi mấy năm sống trên đời anh chưa từng yêu bất cứ người nào, cũng không cảm thấy tình yêu có ý nghĩa gì. Đối với anh mà nói, tình yêu có lẽ chính là thứ vô dụng nhất trên đời này, cho nên có yêu hay không thì có gì khác nhau?

Chưa bao giờ anh nghĩ tới sẽ có một ngày tình yêu lại đến một cách mãnh liệt như thế này, chàng trai nhỏ này lại khiến anh trở thành một người hoàn toàn khác so với chính bản thân mình.

Cuộc sống của anh đã không chỉ còn có những bản kế hoạch lạnh lẽo cùng những con số đơn điệu, hay những bước catwalk nhàm chán mà có thêm sự mềm mại, ước mơ, ấm áp, vui vẻ và trọn vẹn

Nhưng theo đó anh cũng trở nên dễ tức giận, hung dữ, có xúc động cũng như có dục vọng...

Vừa nghĩ tới dáng vẻ của cậu lúc ở nhà Kim Namjoon, sự tàn nhẫn thô bạo được giam kín trong lòng anh bấy lâu như lập tức vượt ngục lao ra ngoài, anh không khống chế được sức mạnh của bản thân, giây kế tiếp đã cảm nhận được mùi máu tanh lan tỏa trong miệng...

Nam nhân dưới thân nhíu mày, sống lưng Kim Taehyung cứng đờ, cậu chép miệng một cái rồi lại chìm vào giấc ngủ say, nguyên một bộ vô lo vô nghĩ.

Kim Taehyung dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào đôi môi đã sưng đỏ của cậu, trong con ngươi nổi lên những đốm lửa dục vọng nhỏ, có ham muốn bất chấp tất cả chỉ để hôn cậu đến tỉnh thì thôi

...

Sáng hôm sau, Park Jimin ngủ đủ giấc liền tự tỉnh.

Tối qua ngủ rất ngon, nhưng hình như không đúng chỗ nào. Đầu lưỡi của cậu sao lại đau thế? Chẳng lẽ cậu ngủ mơ nên tự cắn lưỡi...?

Tự mình cắn mình cũng quá hung tàn đi...

Giờ ăn sáng, mọi việc vẫn như bình thường.

Nhìn bộ dạng hôm nay của Kim Taehyung và Jeon Jungkook thì xem ra họ phải đi làm, quần áo chỉnh tề, đi giày da bóng loáng đắt tiền ngồi một bên uống cafe xem báo. Nhưng trai với Jeon Jungkook đôi lúc vẫn quay sang hỏi cậu vài câu thì Taehyung biểu cảm vẫn lạnh lùng thờ ơ như thể tối qua chẳng có gì xảy ra.

Jimin thở phào nhẹ nhõm, không khỏi nghi ngờ bản thân dường như quá nhạy cảm

Kim Taehyung mặc dù có chút hảo cảm với cậu, là bạn thân cậu nhưng cũng không đến mức vì cậu mà ghen đúng không? Lại còn ghen với cháu ngoại mình...

Bộ dạng Kim Taehyung quả thực rất bình thường, nhưng biểu tình của Jeon Jungkook lại có chút kì quái.

Mới sáng sớm khuôn mặt của Jungkook đã buồn bực không vui, tựa như bị ai đó cướp mất cái gì. Tuy là có quay sang nói chuyện với cậu nhưng... cảm giác vẫn lạ lắm

Jimin gắp cho Jungkook một cái bánh bao canh, quan tâm hỏi han

- Cậu sao thế? Không vui sao?

Jeon Jungkook nhìn Taehyung vẫn bộ như không có chuyện gì xảy ra, càng nghĩ càng tức. Nhưng nhớ đến chuyện Jimin thích nhất chính là nhìn thấy mình tươi cười thì thỏ bự vẫn cố gắng nặn môi cười, tỏ vẻ anh không sao.

Giận cực kì nhưng vẫn phải mỉm cười!!!

Jimin lúc này mới yên tâm, ăn vội bữa sáng nói

- Vậy tớ đi trước, hai người cứ từ từ ăn

Hôm nay là ngày nam thứ xuất hiện, cậu phải đến sớm một chút.

Jungkook vẫy tay tạm biệt với Jimin xong vừa quay người lại thì đối mặt với model họ Kim, biểu tình trên mặt lập tức được thay thế bằng khuôn mặt vô cùng tức giận

Kim Taehyung làm như không thấy ánh nhìn tức giận của anh bạn thân, thản nhiên nhấp một ngụm cafe

- Xin lỗi, tớ không hiểu cậu muốn truyền đạt cái gì, muốn trao đổi với tớ thì mở miệng nói chuyện, không thì viết ra!

Jeon Jungkook nghe vậy càng tức hơn.

Cuối cùng, anh nổi giận đùng đùng viết trên giấy một từ "thief" (ăn trộm)

Anh chính là không muốn nói chuyện với tên trộm tối qua đã trộm Jimin của anh đi mất

Taehyung liếc mắt nhìn, cố tình làm bộ không hiểu

- Sao? Có trộm?

Taehyung vờ không hiểu khiến Jungkook tức giận đến lệch cả quai hàm

- Tối hôm qua cậu trộm Jiminie của tớ!!!

- Cũng chịu mở miệng nói rồi cơ đấy

Taehyung đưa mắt hài lòng nhìn con thỏ nổi giận đùng đùng trước mặt

Jungkook được dịp tức hơn, lập tức ngậm chặt miệng vùi đầu vẽ, vẽ ra được một quả trứng gà thối* rồi lập tức quay người rời đi. Taehyung là đồ ăn trộm!!!

*Trứng gà thối: ám chỉ một câu chửi rủa: khốn nạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro