[AllRayne/ 18+/ Song tính] Sa lầy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: 18+, Rape, NP, AllRayne, MashRay, OrtRay, KalRay, DeliRay, FinnRay, H mất não, giam cầm, thô tục, trôn có làiiii, biến thái tập thể.

Viết ra để hỏny. Không thích phiền đọc tới đây thôi nha, iu.

Sẽ cố gắng không OOC nhưng chắc chắn sẽ OOC.

---

Đã là năm thứ hai Rayne nhập học tại Đại học Easton. Anh vẫn luôn nhạy bén nhận ra mình bị theo dõi, cho dù là ở nhà hay ra ngoài đường, anh đều cảm nhận được những ánh mắt âm trầm nhìn mình đến sởn gai ốc.

Nếu chỉ đơn giản là theo dõi thì Rayne sẽ không sợ hãi đến vậy, bắt đầu từ giữa năm học thứ nhất, có những lá thư nặc danh sặc mùi tình dục gửi đến cho Rayne, còn có những thứ ghê tởm như quần lót dính thứ chất lỏng dính nhớp trắng đục, bao cao su đã sử dụng, những bộ trang phục cosplay kỳ quái có tinh dịch bắn lên trên.

Rayne từng báo cảnh sát nhưng không có kết quả, quá đáng hơn là kẻ theo dõi anh càng ngày càng biến thái.

Hắn tìm ra số điện thoại của anh, dù cho anh có đổi bao nhiêu số đi nữa thì vẫn bị tìm ra, những dòng tin nhắn gợi dục càng khiến Rayne sợ hãi. Cơ thể anh có một bí mật, nhưng qua những dòng tin nhắn kia làm anh có cảm giác bí mật của mình đã bị tên biến thái đó phát hiện. Suốt hai năm qua, anh sống trong sự lo sợ, sợ vì có ngày nào đó kẻ biến thái sẽ thật sự đến tìm mình.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, Rayne vẻ mặt mệt mỏi đứng trước gương trong nhà tắm chải chuốt, cả đêm qua anh bị quấy rối đến không dám ngủ, trời gần sáng ngủ được hai tiếng lại mơ thấy một giấc mơ kinh khủng, tinh thần sớm đã kiệt quệ.

Anh thay đồ xong, xách cặp bước ra khỏi nhà, vừa mở cửa ra anh đã nhìn thấy một bãi trắng đục trên cánh cửa nhà mình, số lượng gần như không phải chỉ của một người, sắc mặt Rayne tái đi trong nháy mắt, anh ôm miệng cố ngăn cảm giác buồn nôn trong dạ dày.

Tởm quá, kinh tởm quá.

Đáng sợ quá.

Trở vào trong nhà, nhân lúc chưa ai phát hiện, Rayne cầm chổi lau nhà cùng thùng nước nhanh chóng dọn sạch thứ kinh tởm đó, rồi ném chổi lau vào thùng rác.

Đây là lần thứ 15 anh chuyển nhà trong hai năm nay.

Là kẻ nào chứ, thật đáng sợ.

Rayne mệt mỏi xoa trán, trên đường đến trường anh tiện mua một phần ăn sáng gồm bánh mì và một ly cà phê uống cho tỉnh táo, dù buổi sáng đó đã làm anh mất sạch tinh thần nhưng cũng không thể để bản thân bị thiệt rồi sinh bệnh.

Lúc Rayne đến lớp thì trong lớp cũng đã có kha khá người, từ hồi năm nhất Rayne đã nổi tiếng với ngoại hình và năng lực của mình, anh chính là thủ khoa đầu vào năm trước của Easton, tuy tính tình ít nói, lạnh lùng nhưng ngoại hình đẹp trai đốn tim biết bao nhiêu người.

Môn học hôm nay là một môn chính trị, môn này học tuy chán nhưng vẫn có nhiều sinh viên đăng ký bởi vì giảng viên là một người rất đẹp trai, tính tình lại tốt.

"Anh Rayne, đã có người ngồi cạnh anh chưa? Em có thể ngồi ở đây không?" Mash Burnedead, đàn em năm nhất của Rayne, một tay xách cặp, một tay cầm bánh su kem từ tốn ăn, đứng bên cạnh bàn Rayne đang ngồi, lễ phép hỏi.

Rayne nâng mắt nhìn Mash, nhẹ nhàng gật đầu, "Cậu ngồi đi."

Mash ngồi xuống cạnh Rayne, ánh mắt nhìn thẳng lên bục giảng nhưng lại lơ đãng nhìn sang người bên cạnh, thấy sắc mặt của anh nhợt nhạt thì ánh mắt trở nên thâm trầm.

Bởi vì tinh thần không quá tốt, Rayne lại tập trung đọc sách nên không cảm nhận được ánh mắt của Mash nhìn mình vô cùng kỳ lạ, đọc sách được một hồi thì thấy mấy con chữ nó chạy loạn xạ, Rayne đóng sách lại, mặc kệ hình tượng mà gục xuống bàn nghỉ ngơi.

Gần đến giờ vào lớp, sinh viên đến cũng đông đủ, một người có ngoại hình khá giống với Rayne bước vào cùng một tên đầu chỏm với đôi mắt sắc bén trông bad bad, cả hai không nói gì với nhau nhưng ánh mắt lại tập trung vào người con trai đang nhắm mắt ngủ trên bàn, ánh nắng bên ngoài cửa sổ ấm áp chiếu vào anh làm anh như đang toả ra hào quang.

Cả hai đồng thời bước tới chiếc bàn trống sau lưng Mash và Rayne, cùng ngồi xuống.

Finn biết rõ lí do anh mình mệt mỏi như thế nhưng không nói gì, ánh mắt say mê nhìn anh trai mình ngủ mà không có chút cảnh giác nào.

Delisaster liếc nhìn thằng em mình, lần nào gã cũng đến trễ hơn nên mất cơ hội ngồi cạnh bé yêu của mình, gã không nhịn được mà trẻ trâu đạp ghế Mash một cái, bị Mash lạnh nhạt liếc một cái mà rén.

Khoảng năm phút sau, giảng viên dạy môn chính trị bước vào, là một người đàn ông cao ráo cùng bộ âu phục màu xám đen với mái tóc bạc, đôi mắt híp lại, khoé môi nhếch lên tạo thành nụ cười không khiến người ta khó chịu, Kaldo Gehenna.

"Cảm ơn các em vẫn đi học đầy đủ với môn học đầy nhàm chán của tôi. Trước hết chúng ta điểm danh nhé."

Khác với giảng viên môn chính trị khô khan khác, Kaldo dạy rất hay, rất có sức hút khiến sinh viên chăm học hẳn ra.

"Delisaster."

"Có."

"Finn Ames."

"Có ạ."

"Mash Burnerdead."

"Có."

"Rayne Ames." Gọi đến tên người này, Kaldo tập trung ánh mắt nhìn về phía cái bàn quen thuộc mà người đó thường ngồi, đúng như dự đoán, Rayne vẫn ngồi ở chỗ cũ, trông có vẻ tinh thần không được tốt lắm, nhưng y biết tại sao mà.

"Có." Giọng Rayne không lớn lắm, sắc mặt nhợt nhạt, chất giọng khàn khàn yếu ớt, giống như là rên rỉ khiến một đám người nào đó cơ thể đột nhiên căng cứng.

Kaldo dời ánh mắt đi, tiếp tục điểm danh, hôm nay bé con vẫn xinh đẹp như thế, thật muốn đè ra em ấy ra giữa cái lớp này mà.

Dường như hôm nay Rayne không tập trung lắm, đầu anh đau như búa bổ, Kaldo gọi anh trả lời câu hỏi nhưng đến lần thứ ba anh mới tỉnh táo, sau đó hoàn hảo trả lời.

"Nếu em cảm thấy không khoẻ thì có thể đến phòng y tế nghỉ ngơi, đừng quá cố sức." Kaldo quan tâm nói.

Rayne cũng không cậy mạnh, anh thu dọn đồ đạc trên bàn rồi ra khỏi lớp dưới ánh mắt chăm chú của vài người.

Finn nhìn theo anh, mấp máy môi muốn nói nhưng lại thôi.

Bước chân nhẹ nhàng, vòng eo thon gọn mềm mại được thắt lưng bao trọn, nếu Rayne nằm dưới thân mình, có lẽ bàn tay của mình đủ để ôm trọn nó rồi.

Vì hiện tại là giờ học nên hành lang không có nhiều người qua lại, Rayne đi được nửa đường thì cảm thấy choáng váng, chân sau vấp chân trước một cái rồi cả người loạng choạng, cơ thể ngã về phía trước nhưng anh không còn sức lực để chống đỡ nữa, ngay khi chuẩn bị cảm nhận cơn đau thì trán anh đã chạm vào một thứ gì đó mềm mại lại có chút cứng rắn, trên vai và eo cảm nhận được bàn tay người, Rayne ngẩng đầu lên thì thấy mình được một người đỡ lại, là giảng viên môn pháp luật, Orter Madl.

"Em không sao chứ, trò Rayne?" Vẻ mặt người này lúc nào cũng lạnh đạm, nghiêm nghị khó gần, ánh mắt trầm lặng nhìn lâu sẽ khiến người khác khó chịu.

Rayne giật mình, anh nhanh chóng đứng thẳng người, cách xa Orter khoảng 2m, "Cảm ơn thầy Orter, tôi không sao, xin phép thầy tôi đi trước."

Nói xong, Rayne không nhìn Orter mà lách qua người hắn. Có thể dạo này gặp nhiều chuyện kinh tởm từ đàn ông, Rayne không muốn tiếp xúc da thịt với ai, vừa rồi Orter chạm vào anh khiến anh sởn gai ốc, từ trong máu gào thét nguy hiểm.

Rayne quay lưng lại nên không biết sau khi anh đi, Orter nhìn bàn tay vừa chạm vào eo anh rồi mỉm cười, đáy mắt nổi lên dục vọng mạnh mẽ.

Rayne Ames, bây giờ em giống như một con thú nhỏ đang bị săn, trông dáng vẻ chạy trốn sợ hãi đó thật đáng yêu làm sao.

---

Trước mắt Rayne chỉ có một màu đen, cả người vô lực, anh được đặt trên một chiếc giường vừa rộng vừa mềm, tay anh bị trói chặt ở sau lưng, trên mắt bị một tấm vải đen che lại, hai chân vẫn tự do nhưng không hoạt động được.

Rayne biết mình bị bắt cóc, nhưng anh không hiểu lí do mình lại bị kéo đến đây.

Như thường lệ, tối hôm nay anh vẫn đi làm thêm, bình thường anh sẽ tránh chỗ vắng mà đi nhưng hôm nay khi đi ngang qua một con hẻm nhỏ, anh đã bị lôi kéo vào trong một cách bất ngờ không kịp phản ứng, sau đó đầu óc đình trệ, mắt mở không lên, lúc tỉnh lại thì phát hiện bản thân đã nằm ở đây.

Rayne căng thẳng mím môi, anh không hô cứu mà chỉ âm thầm cảm nhận xung quanh, trong phòng này có người, Rayne nhạy cảm phát hiện một hơi thở khác ở cuối giường.

Lúc này, anh lại nghe thấy một tiếng cạch giống như cánh cửa mở ra, sau đó là hàng loạt bước chân bước vào, Rayne không đoán được bao nhiêu người, anh lên tiếng.

"Các người là ai? Các người muốn gì?" Rayne cảm thấy trên người mình chả có thứ gì để bọn họ bóc lột, cha mẹ qua đời sớm, trong nhà còn một đứa em trai cùng học đại học với mình, ngoài ra còn có cái gì đâu?

Không có ai đáp lại anh khiến anh càng thêm lo sợ, đột ngột có bàn tay chạm vào mặt anh, một tầng da gà nổi lên, Rayne muốn lui về sau nhưng cơ thể không cử động được, bàn tay kia như có như không cứ vuốt ve mặt anh, ngón tay lạnh lẽo chạm vào bờ môi nhợt nhạt của Rayne, bất ngờ đâm hai ngón tay vào miệng anh, cuốn lấy lưỡi hồng trêu đùa.

"Ưm... Ưm... Ah..." Rayne hoảng hồn tránh né nhưng làm sao có thể thành công? Rốt cuộc bọn họ là ai?

Có người bắt đầu thì những người khác cũng hành động, từng bàn tay chạm vào người anh tha hồ sờ soạng, từng kiện quần áo bị cởi xuống, Rayne sợ hãi khi lớp quần lót cuối cùng bị cởi ra, anh muốn khép chân lại nhưng bàn tay kia nhẹ nhàng chặn lại, bọn gã thở mạnh ngắm nhìn cái lồn thuộc về phụ nữ lại xuất hiện trên người nằm dưới này.

Bọn họ không nói chuyện với nhau, lặng lẽ trao đổi ánh mắt, một người trong số họ chạm nhẹ vào cái lồn chưa từng có ai chạm qua này, Rayne giật mình sợ hãi, cả người run run, nước mắt chảy xuống ướt đẫm miếng vải che mắt.

Rayne không thấy được vẻ mặt của bọn họ hiện giờ, nếu không anh sẽ sợ chết khiếp, từng cặp mắt chứa đầy dục vọng mãnh liệt nhìn chằm chằm vào anh như muốn nuốt anh vào bụng mình.

Delisaster không nhịn được, gã mạnh bạo đâm ngón tay vào lồn nôn của Rayne, Mash và Finn chia ra hai bên đầu vú hồng hào nhỏ nhỏ của anh mà xoa cắn. Kaldo ngồi một bên đùa nghịch con cặc yểu xìu của Rayne.

Kích thích từ khắp nơi trên cơ thể truyền đến đại não khiến Rayne vừa sướng vừa sợ, cổ họng bị Orter bịt kín bằng miệng của hắn khiến anh không thể phát ra âm thanh nào ngoài rên rỉ ư ử.

Họ là ai. Cứu với.

Đáng sợ quá, sợ quá, cứu tôi.

Làm ơn, dừng lại.

Tại sao lại thế này.

Rayne muốn thốt những lời này ra, muốn họ dừng lại, muốn cầu cứu ai đó, nhưng anh không thể.

Những kẻ đó xem sự kháng cự của anh là mời gọi, động tác dưới tay Delisaster càng nhanh càng ác liệt, Orter ngồi dậy dứt khỏi môi Rayne, khoá quần mở ra, con cặc cương cứng từ lâu bật ra đập vào mặt Rayne làm anh đờ cả người.

"Ưm aa... Cút! Thả tôi ra! Dừng lại aa... Bọn chó!"

Lỗ lồn từ trước đến nay chưa từng bị đối xử thô bạo như thế, nó dưới tay Delisaster đã trở nên ướt át mềm mại, nước dâm liên tục ào ra làm ướt một mảng giường cùng tay của gã, Delisaster thích thú rút tay ra, đưa lên môi liếm một cái.

Thật ngọt, muốn ăn nữa.

Delisaster nâng hông Rayne lên, cúi đầu đưa miệng ngay lỗ lồn, đầu lưỡi liếm láp xung quanh rồi đâm vào lỗ lồn đã được mở rộng trước đó.

Không ai ngăn cản hành động của Delisaster, nhìn Rayne run run bất lực bị bọn họ đùa nghịch khiến cả đám hưng phấn, con cặc cương đến phát đau.

Orter bóp miệng Rayne làm anh phải há to miệng, sau đó con cặc hơn 18cm của hắn đâm thẳng vào miệng anh.

Rayne trợn mắt sau tấm vải đen, nó đáng sợ quá, nhưng sao lại có cảm giác sướng thế này? Lỗ lồn phía dưới bị càn quét, đầu vú bị liếm cắn đến nhạy cảm, miệng há to không khép được bởi vì con cặc này, nghẹt thở quá, sợ quá... Sướng quá.

Delisaster đang thưởng thức cái lồn thơm ngon của Rayne thì bị Kaldo nắm đầu giựt ra, con cặc trong quần đã lấy ra từ khi nào được đặt thẳng trước lỗ lồn đang mấp máy mời gọi.

Mash và Finn đồng thời liếc Kaldo, trước đó cả đám đã rút thăm thứ tự thì tên nghiện mật ong này lại là kẻ được đâm vào đầu tiên.

Vẫn nụ cười quen thuộc trên gương mặt đỏ, vị giảng viên đạo mạo môn chính trị tàn nhẫn đâm con cặc to bự của mình vào cái lồn non của bé yêu, y chính thức là người phá trinh bé yêu của mình.

Rayne giật nảy người, tiếng la hét bị kẹt lại trong cổ họng bởi con cặc của người không biết tên này, lỗ lồn truyền đến cảm giác như bị xé toạc ra làm hai, chưa kịp thích ứng thì kẻ đó đã đóng cọc như pittong.

"Aaa... Ah... Ưm ưm... Ư... Khụ..." Đau quá.

Kaldo hài lòng nhìn tia máu nhỏ chảy ra từ lồn non của Rayne, y nhìn Orter biểu ý hắn rút cặc trên miệng Rayne ra rồi kéo anh ngồi dậy.

Với tư thế này, con cặc còn dư cả khúc của Kaldo đâm hết vào trong lồn của Rayne, chạm đến một cánh cửa bí ẩn mềm mại như có giác hút trong lồn Rayne.

Một lúc nhiều nhất chỉ hai người, nhiều quá bọn họ sợ bé yêu sẽ chịu không nổi, Orter ngồi ở phía sau lưng Rayne, bàn tay mò ra sau mông anh, không chút chần chừ đâm ngón tay vào phía sau.

"Ư aa... D-Dừng lại... Làm... Ư aaa... Hức... Khoan đã... Đau quá..."

Rayne cựa quậy muốn tránh né nhưng anh càng cử động thì con cặc lại càng đâm sâu vào trong, ở phía sau ngón tay Orter chạm vào một điểm nhô lên bên trong làm Rayne cảm thấy như có dòng điện xẹt qua cơ thể mình, con cặc bán cương của anh lập tức cứng lên cạ vào cơ bụng cứng rắc của Kaldo.

Tiếng van xin của Rayne nhanh chóng bị lấp lại bằng con cặc của Finn, cậu nhìn anh mình bị đụ cho khóc lóc mà nứng cả lên, anh mình đáng yêu quá, muốn làm anh hai khóc nhiều hơn nữa. Lúc này dục vọng đã xâm chiếm lý trí cậu, cậu chỉ muốn đụ anh mình mà thôi.

Orter cảm thấy phía sau đã nới lỏng đủ, đầu cặc to như quả trứng để ngay trước miệng lỗ đang mấp máy như mời gọi, hắn vươn tay nắm cặc của Rayne vuốt lên vuốt xuống cho anh thoải mái rồi không báo trước mà đâm thẳng vào.

Rayne cảm thấy mình sắp chết rồi, anh bị kẹp giữa hai người đàn ông, phía trên phía dưới đều bị lấp đầy đến không chịu nổi, hai tay bị trói chặt sau lưng, chỉ có thể chịu đựng bọn họ tàn nhẫn đâm vào như một món đồ chơi.

Anh không biết qua bao lâu, hai con cặc đồng thời cứng lên, một dòng tinh dịch ấm nóng bắn ra trong người mình, Rayne yếu ớt giãy dụa, cơ thể đầy dấu hôn dấu răng mà hai kẻ đó để lại, hứng chịu từng dòng tinh dịch trong bụng mình.

"Đừng... Khó chịu quá... Ư aa... Dừng lại... Cứu tôi..." Anh rên rỉ.

Phía trước phía sau cùng lúc rút ra, hai lỗ nhỏ bị xâm phạm một lúc không kịp khép lại mà để tinh dịch chảy ra, nhìn thấy cảnh đó, Orter và Kaldo lại cứng lên nhưng đã đến lượt đám nhóc kia, cả hai nhịn xuống nhường chỗ.

Đến lượt Delisaster và Mash, gã nằm xuống giường rồi nâng Rayne đang mất sức lên người mình, con cặc cương cứng nhắm ngay lỗ lồn mà đâm thẳng vào, Mash ở phía sau đỡ đầu cặc đâm vào hậu huyệt.

"Aaaa... Dừng... Làm ơn hức hức... Đau quá... Dừng lại..." Hiện giờ Rayne chẳng có thể làm gì ngoài cầu xin bọn họ dừng lại, vừa bị làm qua một lần, cơ thể anh vô cùng nhạy cảm, phía dưới đau rát như bị xé ra làm hai, chưa kịp nghỉ ngơi đã bị kẻ khác đè ra đụ tiếp.

Tiếng rên rỉ van xin của Rayne chỉ khiến bọn họ càng thêm nứng, nhất là Finn, anh trai cậu đang bị đụ đến mất khống chế, chỉ có thể van xin bọn họ dừng lại một cách bất lực, đáng yêu làm sao. Finn không nhịn được mà xoay mặt anh trai qua, cúi đầu áp môu mình xuống môi anh, quấn lấy lưỡi anh.

Trong căn phòng kín, bầu không khí ngập tràn mùi dục vọng, âm thanh rên rỉ yếu ớt nức nở cùng van xin, tiếng nhóp nhép va chạm của da thịt, bên ngoài trời thì mưa lạnh lẽo, trong căn phòng kín này lại nóng hơn bao giờ hết.

Delisaster với Mash như đang thi đấu với nhau, hai người lúc thì kẻ đến người đi, lúc thì cùng tiến cùng lùi khiến Rayne như muốn ngất đến nơi, con cặc của anh không biết đã bắn ra bao nhiêu lần, đến cả phía dưới cũng mất khống chế mà nước chảy lênh láng.

Lỗ nhỏ bị đâm thì thôi đi, hột le bị chà xát đến sưng lên, chỉ cần chạm nhẹ thôi đã khiến người anh run bần bật rồi bắn ra.

Đầu vú không bị tay ngắt nhéo thì cũng là bị bờ môi ấm áp liếm láp cắn xé nó như một miếng bánh ngon miệng.

Khi Delisaster và Mash bắn ra, nếu không có Mash phía sau ôm anh lại thì anh đã ngã xuống rồi, Delisaster rút con cặc trong lỗ lồn ấm áp ra, gã không muốn rời xa nơi ấm áp mềm mại của vợ chút nào nhưng vẫn còn nhóc Finn chưa đâm vào.

Finn hí hửng ôm anh mình, hôn chụt chụt lên mặt anh, để lại trên cổ, vai và ngực Rayne vô số dấu hôn đầy tình ái, ánh mắt Finn mê muội ấm áp nhìn anh nhưng hành động phía dưới lại tương phản, cậu đâm bất chấp vào trong anh mình, nhìn hành động giãy giụa yếu ớt đó càng khiến Finn điên cuồng hơn nhưng vẻ mặt lại dịu dàng hơn bao giờ hết.

Rayne ngất rồi lại tỉnh, tỉnh rồi lại ngất, đám người này cứ thay phiên nhau đụ anh cả đêm, trong phòng chỉ có âm thanh va chạm cùng tiến cầu xin của anh, còn bọn họ từ đầu đến cuối chưa từng phát ra lời nào.

---

Lúc Rayne tỉnh dậy, trói buộc ở tay và bịt mắt đã được cởi ra, anh mơ màng nhìn xung quanh, đây không phải phòng của anh.

Cả người anh sạch sẽ, trong phòng cũng không có mùi gì lạ, nhưng cơ thể anh như bị xe cán qua, nơi nào cũng đau nhất, không cần phải nói đến phía dưới rồi, chắc chắn rất thảm.

Rayne vén chăn lên muốn xuống giường kiểm tra xung quanh, nhưng khi thấy chiếc cùm ở cổ chân nối với sợi xích ở chân giường, cả người anh chết lặng, sau đó run rẩy không thôi.

Đúng lúc này, cửa phòng bật mở, một gương mặt quen thuộc với Rayne nhất nhưng lúc này cũng thật xa lạ bước vào.

Finn mang bữa trưa vào cho Rayne, thấy anh đã tỉnh thì vui mừng cười tủm tỉm, bỏ qua ánh mắt không thể tin của Rayne mà đặt bữa ăn lên chiếc tủ cạnh giường.

"Anh có cảm thấy không khoẻ chỗ nào không?" Finn quan tâm hỏi.

Nếu là lúc trước khi em trai quan tâm mình, chắc chắn Rayne sẽ rất hạnh phúc, chỉ là lúc này, cả cơ thể anh như rơi vào hầm băng, run rẩy không thôi, miệng mấp máy nhưng không thể phát ra âm thanh nào.

"Tỉnh rồi à." Lại thêm một bất ngờ khác cho Rayne, lần lượt là những gương mặt quen thuộc trong cuộc sống của anh bước vào phòng này, anh như chết lặng đi.

Không thể nào, tại sao lại có thể như vậy.

"A... Anh..." Cổ họng khô khan đau đớn vì đêm qua nên hiện tại Rayne không nói được lời nào.

Vẻ mặt Orter dịu xuống, hắn đi đến cạnh giường, từ trên cao chạm vào má của anh.

"Đêm qua thật tuyệt, đúng không, trò Rayne?"

Vốn vẫn giữ lại một chút hi vọng, nhưng khi nghe Orter nói vậy, anh hoàn toàn tuyệt vọng.

Em trai mình, bạn thân của mình, thầy giáo của mình.

Tất cả... Đều phản bội mình.

Nhìn vẻ mặt tuyệt vọng của anh trai, Finn nghiêng người ôm anh vào lòng, giọng nói nhẹ nhàng nhưng tựa như ác quỷ khi vào tài Rayne.

"Anh yên tâm nhé, chúng ta sẽ sống hạnh phúc ở đây, không ai có thể tách rời chúng ta đâu."

Ánh mắt tuyệt vọng của Rayne rơi trên từng gương mặt quen thuộc nhưng hiện tại không khác gì ác quỷ của bọn họ, cuối cùng dừng trên chiếc cùm chân sẽ cầm tù anh mãi mãi.

Rayne nhắm mắt, giọt nước mắt tuyệt vọng rơi xuống từ khoé mắt anh.

---

=)))) ôi trời tui viết mà tui high.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro